Sau Khi Cứu Rỗi Ma Tôn

Chương 37:




Cửa tiệm Phách Thiên cốc cộng thêm sự xuất hiện của Ma Tôn đại nhân, Độ Hàn Giang lập tức trở thành một nhân vật có quyền thế ở thành Tứ Phương. Bây giờ bất kể hắn ta ra giá mười vạn lượng vàn hay là hai mươi vạn lượng vàng thì cũng sẽ không có ai mắng hắn ta là gian thương nữa.
 
Ngày đầu tiên mở hàng, hàng tồn kho lúc trước của Độ Hàn Giang đã bán sạch sẽ rồi. Con người hắn ta trông cà lơ phất phơ không đáng tin, nhưng luyện chế pháp bảo cho Phó Yểu Yểu đích thân sử dụng vẫn là rất đáng tin, cho nên nàng vẫn lo lắng một chút vấn đề hậu mãi.
 
Tiệm pháp bảo cũng dần ổn định, việc chăm sóc cho cây tiên thảo non cũng không thể bỏ quên, đều là sự nghiệp của mình, không thể coi trọng cái này mà coi nhẹ cái kia được!
 
Dù sao tiên thảo cũng thích hợp sinh trưởng ở Tu Tiên giới hơn, Ma giới đặt một số căn cứ nuôi trồng ở nhân gian là vì bọn chúng không thể đụng đến Tu Tiên giới, cho nên chỉ có thể lùi lại một bước lựa chọn Nhân giới.
 
Nếu như muốn trồng tiên thảo quy mô lớn, nàng cũng cần phải tìm một mảnh đất ở Nhân giới hoặc Tu Tiên giới, mà Phá Tinh tông chính là lựa chọn tốt nhất.
 
Một lượng lớn linh khí của tiên thảo trong quá trình sinh trưởng có thể bổ sung cho Phá Tinh tông, mà với tính cách của Khương Sơ cũng nhất định không phụ lời giao phó của nàng.
 
Phó Yểu Yểu dành thời gian bảo Bách Lý Hưu đưa nàng đi tới Phá Tinh tông một chuyến, Khương Sơ thấy nàng lấy ra nhiều tiên thảo non như vậy trong một lần, kinh ngạc đến mức không thể khép miệng lại được, sau đó đưa ra một câu hỏi từ sâu trong lòng: “Sao muội lại có nhiều tiền như vậy?”
 
Cùng là tu tiên nhưng sao khác biệt lại lớn như vậy? Sơ Sơ không hiểu!
 
Bách Lý Hưu ở bên cạnh rảnh rỗi trêu chọc hai con gà nuôi thả rông trong tông môn. Hắn không cảm nhận được bất cứ cảm xúc tham lam đố kỵ nào từ trên người Khương Sơ, thế nên nhìn hai con gà cũng thuận mắt hơn nhiều.
 
Phó Yểu Yểu đưa ghi chép trồng trọt cho nàng ấy, giải thích từng thói quen khác nhau của tiên thảo, còn đưa cho nàng ấy một pháp bảo truyền âm, thuận tiện cho Khương Sơ có thể báo cáo tình hình phát triển của tiên thảo bất cứ lúc nào.
 
Biết được về sau Phó Yểu Yểu sẽ thường xuyên tới, Khương Sơ vui đến mức không thể kiềm chế được, nàng ấy chỉ vào hai con gà đang chạy dưới đất: “Lần sau muội tới chắc bọn chúng cũng lớn rồi, đến lúc đó nướng gà cho muội ăn!”
 
Gà: “… Cục cục tác!”
 
Kể từ khi Khương Sơ lên Trúc Cơ thì ngày càng tu luyện càng khắc khổ hơn, nàng ấy hi vọng năm sau có thể thông qua Tiên Thí mỗi năm một lần của vực Bắc Ngụy, nằm trong danh sách kiểm tra cuối cùng, thế nên sau khi đưa bọn họ tới cửa cốc thì liền trở về luyện kiếm.
 
Hai bên tường núi đều bị rêu xanh bao phủ, Phó Yểu Yểu thấy Bách Lý Hưu vẫn luôn trầm ngâm nhìn chằm chằm còn tưởng có chuyện gì, căng thẳng hỏi: “Sao thế?”

 
Bách Lý Hưu đột nhiên giơ tay, đầu ngón tay có những tia linh khí màu xanh tràn ra, dùng ngón tay làm bút, linh khí làm mực, chỉ trong chốc lát, trên vách núi xuất hiện một trận pháp có hoa văn phức tạp.
 
Hắn kéo tay nàng qua, đầu ngón tay mát lạnh lướt trong lòng bàn tay nàng. Linh khí màu xanh lại tạo thành một trận pháp nhỏ trong lòng bàn tay nàng, lúc trận pháp hình thành, tim của Phó Yểu Yểu đột nhiên có kết nối với trận pháp trên vách núi.
 
Nàng hỏi: “Đây là cái gì?”
 
Bách Lý Hưu: “Trận pháp kết nối Ma điện với Phá Tinh tông, về sau ngươi có thể thông qua trận pháp này để đi lại hai nơi.”
 
Bởi vì kết giới mạnh mẽ và sự xuất hiện của yêu thú ở biên giới, cho nên Phó Yểu Yểu không có cách nào tự mình ra vào Ma giới. Đây cũng là lý do vì sao trước đây nàng và Phó Yểu đều không thể chạy trốn.
 
Thế nhưng bây giờ có trận pháp này, nàng có thể tự do đi lại bất cứ lúc nào, giây phút trận pháp hình thành, nàng đã không còn là tù nhân của Bách Lý Hưu nữa rồi.
 
Từ bây giờ trở đi, Ma giới đã không còn là cái lồ ng của nàng nữa.
 
Bất cứ lúc nào nàng cũng có thể rời đi, lúc nào cũng có thể trở về tiểu viện ở nhân gian mà nàng luôn nhớ nhung, bất cứ lúc nào cũng có thể tới tiên môn gặp bạn bè của nàng. Trời đất rộng lớn, nàng muốn đi đâu thì đi đó.
 
Hắn trả tự do cho nàng rồi.
 
Phó Yểu Yểu nhẹ nhàng sờ vào lòng bàn tay của mình, nhìn thấy những bông hoa trong đầu thoáng chốc lớn lên, nở tới chân trời, rồi lại biến thành một cơn mưa hoa rực rỡ trong cơn gió tự do. 
 
Qua một lúc lâu, nàng hỏi hắn: “Ngươi không sợ ta chạy mất à?”
 
Bách Lý Hưu cụp mắt nhìn vào mắt nàng: “Ngươi sẽ chạy sao?”
 
Ánh mắt sâu thăm thăm, giống như vách núi đá và biển sâu, chỉ cần hơi không chú ý sẽ bị rơi vào trong đó, Phó Yểu Yểu lắc đầu nhỏ giọng lầm bầm: “Cái đó thì chưa chắc.”
 
Bách Lý Hưu cười một tiếng, không nhanh không chậm kéo tay nàng: “Về thôi.”

 
Phó Yểu Yểu cảm thấy có chút choáng váng, không phải choáng váng kiểu hoa mắt chóng mặt, mà là bị ngất lịm bởi sự ngọt ngào, sau khi choáng váng xong lại căng thẳng nhìn hắn.
 
Bách Lý Hưu: “Nhìn cái gì?”
 
Phó Yểu Yểu có chút lắp bắp: “Ngươi, ngươi có cảm thấy không khỏe chỗ nào không? Có đau ở đâu không?”
 
Bách Lý Hưu cau mày giống như không hiểu tại sao nàng lại hỏi câu hỏi kỳ lạ như vậy: “Không có.”
 
Trên mặt nàng thoáng qua vẻ phức tạp, giống như hơi lạc lõng, lại giống như có chút vui mừng, có điều cảm xúc tiêu cực này đã bị nàng tiêu hóa rất nhanh, nàng nắm lấy ống tay áo của hắn vô cùng vui vẻ, nói: “Đi về thôi.”
 
Hoa ở Ma điện càng ngày càng trồng nhiều hơn. Ma điện lúc trước chỉ toàn tử khí âm u, chỉ có xung quanh nàng tràn ngập sức sống. Giờ đây khắp nơi đều tràn đầy sức sống, giống như hắn đi đến đâu cũng có vết tích của nàng.
 
Bởi vì Phó Yểu Yểu thích trời xanh mây trắng, Ma điện cũng liền có mặt trăng, mặt trời và các vì sao, chỉ cần có pháp lực của Bách Lý Hưu duy trì thì mỗi ngày đều sẽ có mặt trời mọc và mặt trăng lặn, vật đổi sao dời.
 
Đám ma tu đi theo Hùng Thanh Thanh đi vào trong điện này, thấy Ma điện cũng không khác gì so với nhân gian, ngoài việc chấn động ra thì cũng ngày càng tôn kính Bách Lý Hưu. Phất tay một cái liền có thể tạo ra kỳ quan như thế này, chắc hẳn tu vi của Ma Tôn đại nhân đã gần bằng Thiên nhân rồi.
 
May mắn làm sao, thế mà lại có thể được chọn làm thuộc hạ th@n cận của Ma Tôn đại nhân, sau này Ma Tôn đại nhân bảo bọn họ đi chết, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không chớp mắt một cái!
 
Phó Yểu yểu đứng ở trên bục cao của sân thao luyện, nhìn sự sùng bái say mê trong mắt của đám ma tu này, lén lút giơ ngón cái với Hùng Thanh Thanh ở bên cạnh. Tốt lắm, không hổ là fan não tàn do fan não tàn lựa chọn. Những tên ma tu này đã khắc sâu sự ngưỡng mộ mạnh mẽ vào trong máu, chỉ cần ngày nào Bách Lý Hưu còn là Ma Tôn, thì bọn họ chắc chắn sẽ không sinh ra tâm tư phản bội.
 
Bách Lý Hưu cần một lực lượng thề chết bảo vệ hắn như thế này.
 
Bài học lịch sử đã nói cho chúng ta, năng lực cá nhân có mạnh mẽ đến mấy cũng chỉ là sức lực của một người không làm nên việc gì. Tiên môn muốn giết hắn, những thế lực thèm khát ngôi vị Ma Tôn ở Ma giới cũng muốn giết hắn, nếu như ngày nào đó tiên môn bị ép đến tức nước vỡ bờ, hợp tác với Ma giới xử hắn, vậy chẳng phải là trước sau đều có địch à.
 
Phó Yểu Yểu kiên quyết không thể để loại chuyện này xảy ra!
 
Bây giờ chỉ có đội ngũ hàng trăm người và gia tộc đã kinh doanh hàng ngàn vạn năm chắc chắn không thể bì được, nhưng sự tại nhân vi*, cứ bình tĩnh, có một khởi đầu tốt cũng coi như là tiến bộ.
 
*Chuyện có thể thành công hay không là dựa vào con người
 
Phó Yểu Yểu có chí lớn, trước tiên đặt tên cho mấy đội ngũ này là đội Ma vệ, sau đó phân phát trang phục thống nhất cho mọi người, dựa vào độ cao thấp của tu vi để phân chia nơi ở và chức vị. Trước đây Độ Hàn Giang đã cấp tốc luyện ra một lô đan dược tam phẩm theo yêu cầu của nàng, bây giờ mỗi một người của đội Ma vệ đều được, bọn họ đều vô cùng kích động.
 
Có vài ma tu ăn xong liền độ kiếp ngay tại chỗ, Ma điện nhất thời bị sét đánh loạn lên từng hồi.
 
Ngay lập tức đội Ma vệ đã có thêm mấy người có năng lực Hóa Thần kỳ, thả ra ngoài cũng có thể trở thành nhân vật xưng bá một phương, những ngày đầu tiên đã có cơ hội tốt như vậy sẽ càng thêm quyết tâm thề chết trung thành với Ma Tôn của bọn họ.
 
Bách Lý Hưu căn bản không biết đây chính là món quà mà Phó Yểu Yểu tặng cho hắn.
 
Ma điện đột nhiên có thêm mấy trăm luồng khí lạ, điều này khiến hắn không thích ứng được. Nhưng bọn họ chỉ hoạt động ở trong khu vực cho phép, ngược lại cũng không khiến hắn tức giận. Ngày nào Bách Lý Hưu cũng nhìn Phó Yểu Yểu bận trước bận sau, hoàn toàn không nghĩ ra nàng đang muốn làm gì.
 
Thế là Hùng Thanh Thanh bị một luồng thần thức mạnh mẽ triệu tập đến cung điện chính.
 
Đây vẫn là lần đầu tiên Hùng Thanh Thanh tới cung điện chính, vừa vào cửa đã quỳ xuống, chỉ có thể nhìn thấy ánh nến lập lòe phản chiếu dưới sàn màu trắng ngọc bích, phản chiếu những ánh sáng méo mó. Cả đầu hắn đổ đầy mồ hôi, nghe thấy tiếng bước chân vang lên bên người thì hai chân bắt đầu run rẩy.
 
Xong rồi xong rồi, có phải là hắn đã làm không tốt ở chỗ nào chọc cho Ma Tôn đại nhân không thích rồi không? Chẳng lẽ là bởi vì đóa hoa hôm qua bị hắn không cẩn thận giẫm chết? 
 
Sau đó hắn nghe thấy Bách Lý Hưu hỏi: “Nàng đang làm gì?”
 
Cả đời này đầu óc của Hùng Thanh Thanh chưa bao giờ quay cuồng nhanh như vậy, dưới sự uy áp mạnh mẽ cũng không quan tâm đ ến những gì mà Phó Yểu Yểu dặn là không được nói với Bách Lý Hưu nữa: “Ngài nói là Phó cô nương sao? Nàng đang huấn luyện đội Ma vệ, nàng muốn bồi dưỡng một lực lượng cho riêng mình!”
 
Trên đỉnh đầu là một mảng yên lặng. 
 
Hùng Thanh Thanh kinh hồn bạt vía mất một lúc, thì nghe thấy hắn nói: “Biết rồi, lui xuống đi.”
 
Hùng Thanh Thanh thở phào một hơi nhẹ nhõm.
 
Hắn không muốn làm cầu nối tình yêu của Ma tôn đại nhân và Phó cô nương nưa đâu, đối mặt trực tiếp với Ma Tôn thật sự quá đáng sợ hu hu hu!
 
Bách Lý Hưu biến mất hai ngày.

 
Phó Yểu Yểu tới cung điện chính tìm hắn nhưng không gặp được người, bình thường hắn giống như một trạch nam, trừ cung điện chính và tiểu viện của nàng ra thì không thích đi đâu, đột nhiên người biến mất rồi, Phó Yểu Yểu có chút hoảng loạn, sợ không biết có phải hắn lại chạy tới Tu Tiên giới một mình gây chuyện rồi bị nhốt lại hay không.
 
Nàng mở trận pháp trong tay, truyền linh lực vào, kích hoạt liên tiếp hai trận pháp, trong nháy mắt nàng đã đi từ Ma điện tới trước vách núi của Phá Tinh tông. Tìm ở Phá Tinh tông rồi lại đi Thượng Kinh để nghe ngóng, tất cả đều yên bình, hoàn toàn không có tin đồn ma đầu đại náo tiên môn.
 
Phó Yểu Yểu chỉ có thể trở về Ma giới, trong lòng thầm mắng xối xả cái tên nam nhân khốn khiếp không chào hỏi một tiếng đã chạy mất.
 
May mà hai ngày sau Bách Lý Hưu đã trở lại rồi. Còn đem theo mười mấy tên ma tu ủ rủ, tu vi thấp nhất cũng là Hóa Thần kỳ, đám cường giả tu vi trung bình Đại Thừa kỳ này quỳ dưới chính điện, nghe thấy đại ma đầu đang nói với tiên nữ còn đang ngơ ngác ở bên cạnh: “Về sau muốn làm gì thì phân phó cho bọn họ là được.”
 
Mười mấy tên ma tu nâng cao tinh thần: “Bất cứ lúc nào thuộc hạ cũng đợi lệnh!”
 
Không nâng cao tinh thần cũng không được, hai ngày trước ma đầu này đột nhiên xử đến các thế lực lớn, không nói hai lời đã gi ết chết mấy tên thủ lĩnh ngày thường không tôn kính Ma Tôn, sau đó lại đưa bọn họ lên vị trí thủ lĩnh, không cho phản kháng đã tuyên bố: Về sau các người được bản tôn trọng dụng, nếu có dị tâm thì sẽ nối gót thủ lĩnh đi trước.
 
Mặc dù lúc trước khi hắn thống nhất Ma giới đã đánh tới đây, nhưng lần đó hắn không giết nhiều người như vậy. Hình như hắn đều hiểu rõ mọi chuyện ở Ma giới trong lòng bàn tay, những người hắn giết đều là những người trong lòng có dị tâm không phục hắn.
 
Đại ca à, ngươi đã thống nhất Ma giới sắp hai năm rồi, bây giờ mới nghĩ tới việc thu phục thế lực các phương có phải là hơi muộn rồi không!
 
Chẳng lẽ đây vốn dĩ là kế hoạch của đại ma đầu? Trước tiên giả vờ bế quan không quản chuyện đời, mặc cho bọn họ giả vờ thuần phục, không ngừng làm ra những chuyện nhỏ ở sau lưng, đợi đến khi dã tâm không phục của bọn họ lộ ra ngoài thì bắt gọn hết một lượt?
 
Hay cho một tên ma đầu xảo quyệt!
 
Bây giờ các thế lực đều chịu thiệt dưới tay hắn, thủ lĩnh chết ngay tại chỗ, nhân số trong phái giảm mạnh, bây giờ thủ lĩnh của các thế lực mới đều do hắn đích thân lựa chọn, dưới uy thế  thần thức mạnh mẽ của hắn, bọn họ không dám sinh ra một chút dị tâm. Nhưng mà vẫn hơi cảm thán, sớm biết như vậy thì đã đầu hàng từ trước, dưới mí mắt của Ma Tôn làm ra nhiều chuyện như vậy không có chút tác dụng nào, còn phí mất hai năm thăng cấp vô ích!
 
Trừ bốn vực ra, thì hầu hết thủ lĩnh của tất cả các thế lực ở Ma giới đều quỳ ở đây.
 
Phó Yểu Yểu muốn có một thế lực mạnh mẽ và trung thành tuyệt đối, bây giờ nàng có rồi.
 
Phó Yểu Yểu: “…”
 
Cứu ta! Làm sao nàng có thể tặng món quà là đội Ma vệ mà nàng chuẩn bị nữa chứ!
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.