Sất Trá Phong Vân

Chương 995: Biển cát tàn sát (2)




- Ta dự định làm một bộ Hồn Binh trước. Một bộ Hồn Binh thích hợp cho chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu. có thể phát huy ra toàn bộ thực lực thật sự!
- Ta đặt một bộ chiến sĩ bình thường...
- Ta cũng đặt một bộ, chỉ có điều ngoại hình phải đủ hoa lệ. Bản hoàng tử... Ôi... Bất Nhị, không ngờ ngươi lại đạp vào mông của hoàng tương lai...
- Ngươi là bản hoàng tử cái gì? Ngươi chính là một tên Lục cợt nhả! Xà Hoàng năm đó có thể đánh cha ngươi, hiện tại ta cũng có thể đạp mông ngươi...
- Ta nhổ vào! Nếu vậy sau này lão tử có thể trở thành một hoàng đế không có khí phách nhất trong lịch sử mất...
Càn Kình đưa tầm mắt nhìn lên trên người Thiết Khắc.
Ma vũ sĩ huyết mạch thiên sứ Đọa Lạc liền tạo ra hồn vực ẩn nấp của mình. Khí tức mọi người rất nhanh biến mất ở trong biển cát cổ hoang. Trong lúc đó mọi người có thể thấy hình thể của nhau. Bên ngoài hồn vực, sinh vật cũng trở nên rất xấu xí chậm rãi đi lại trước mặt mọi người.
Càn Kình đi ở trong hồn vực ẩn nấp phải liên tục tán thưởng. Lúc đầu nếu như có hồn vực ẩn nấp này, Thiết đẹp trai đã không đến mức mù đi một con mắt. Mọi người cũng không đến mức bị thương.
Nhưng nếu như không bị thương, trong thời gian cực ngắn mọi người cũng không có khả năng tiêu hao hết rất nhiều tinh hoa Lộ Tây Pháp chi tâm, liên tục đột phá và trưởng thành như vậy.
Trong bão cát, một đội ngũ gần như ẩn hình, chậm rãi tiến về phía sâu trong biển cát cổ hoang.
Càng đi sâu vào trong biển cát cổ hoang, nhiệt độ hơi nóng bốc lên lại càng tăng. Sau khi mọi người đi qua hơn mười dặm cát vàng, đột nhiên thấy được từng đám Liệt Nhật Đường Lang đang chiến đấu với một đám Xích Viêm Sa. Thỉnh thoảng ma thú hai bên lại phát ra những tiếng kêu thảm khốc, thân thể bị ma pháp và công kích thân thể của đối phương đánh nát.
Đám ma thú này đã sớm hoàn toàn thích ứng với cách sinh tồn trong biển cát cổ hoang. Chúng ra tay không chút lưu tình. Mỗi bên đều có sự phối hợp nhất định.
Một con Liệt Nhật Đường Lang cực lớn, toàn thân hỏa hồng, thân thể cực lớn cao chừng mười thước. Hai cánh tay bọ ngựa giống như hai thanh đao lóe lên từng lớp ma pháp minh văn, tăng cường các ma pháp phụ trợ cho phía bên của mình, khiến những con Liệt Nhật Đường Labng thân chỉ cao có hơn ba thước đều trở nên cuồng bạo.
Thân thể đầu lĩnh của Xích Viêm Sa Giải cũng rất cao lên tới khoảng tám thước. Lại thêm lớp mai cua dày màu đỏ chớp động ma pháp minh văn chói mắt, trong miệng phun ra từng bọt nước. Những bọt nước nổ tung này chính là từng ma pháp, gia tăng cho những con Xích Viêm Sa Cát chỉ cao chừng bốn thước xung quanh đó.
Hai bên, trong tay cũng không thật sự có đao kiếm kim loại, nhưng khí đối chiến với nhau tạo ra những tiếng va chạm, mức độ thảm khốc hoàn toàn không kém hơn so với chiến trường Nhân Ma là mấy.
Cát vàng đột nhiên cuồn cuộn mãnh liệt. Một con rắn hổ mang cực lớn cao chừng hai mươi thước từ trong cát bỗng nhiên lao ra. Cái đuôi của nó đánh ra một đòn trực tiếp đập vỡ phía sau lưng Xích Viêm Sa Giải. Ma hạch kim sắc bị cái đuôi lớn này lấy phương thức cực kỳ linh hoạt, rất tùy ý moi ra. Nó cũng đơn giản mở cái miệng có thể nuốt được cả đầu người kia ra. Một cái lưỡi màu đỏ linh hoạt vươn về phía ma hạch.
- Đùa gì thế! Để ma hạch xuống cho ta!
Mắt Đoạn Phong Bất Nhị nhìn lướt qua ma thú xung quanh, chiến thân huyết mạch rắn chín đầu được nâng cao đến mức tận cùng. Thân thể hắn lóe lên đột nhiên chạy ra khỏi phạm vi hồn vực.
Khí thế hoàng giả trong loài rắn đột nhiên phóng ra, khiến con rắn hổ mang cực lớn kia theo bản năng cảm thấy sửng sốt. Trong đôi mắt đen như bảo thạch của nó lóe ra sự khiếp sợ cùng hiếu kỳ. Nó vẫn không rõ vì sao ở đây rõ ràng không có gì cả uy hiếp, thế nào lại đột nhiên chạy ra một tồn tại có chứa khí thế hoàng giả trong loài rắn như vậy?
Chỉ chớp mắt kinh ngạc ngắn ngủi đó, Đoạn Phong Bất Nhị đã nhảy tới phía trước mặt của con rắn hổ mang kia. Móng tay của năm ngón tay phải đều bắn ra, giống như răng rắn sắc bén nhất, đơn giản xuyên thủng xương đầu của con rắn hổ mang kia:
- Nuốt cho ta!
Toàn bộ tinh hoa trong máu của rắn hổ mang, trong phút chốc bị hút vào hố đen trong lòng bàn tay của Đoạn Phong Bất Nhị. Đoạn Phong Bất Nhị lập tức giống như ăn vào thứ gì đại bổ, trong ánh mắt có thêm một tia hồng nhuận thư thái.
Gần như cùng lúc đó, đầu lĩnh Liệt Nhật Đường Lang bị Phần Đồ Cuồng Ca nắm ở trong tay. Một viên ma hạch cũng từ trong cơ thể ma thú cực lớn này bay ra.
Càn Kình không chút khách khí, thu ba viên ma hạch ma thú trung cấp. Cổ tay vừa chuyển trực tiếp ném tất cả thi thể thủ lĩnh những ma thú này vào trong đấu giới của mình.
Đột nhiên tập kích, nhất thời làm cho số đông ma thú đang chiến đấu loạn trong cát bị rối loạn. Bọn chúng thấy đầu lĩnh của mình đã chết, trong ánh mắt lóe ra hung quang nổi giận. Chúng không tiếp tục để ý tới kẻ địch trước mắt vừa rồi còn đang chém giết nữa, mà cùng nhau lao về phía đám người Càn Kình.
Trong tay Càn Kính nắm chặt búa rèn sắt thánh khí. Cây búa Đấu Hồn thứ hai đấu trực tiếp tiến vào trong chiếc búa rèn sắt thánh khí kia. Trong phút chốc thân thể của chiến búa này liên tục lớn lên, lớn lên, lớn lên...
Chỉ trong thời gian chớp mắt, chiến búa có kích cỡ giống như một cửa thành, Càn Kình giống như một con kiến nhỏ đang giơ một cây búa cực lớn...
Các ma thú dưới sự ra hiệu ngẩng đầu nhìn bầu trời đột nhiên trở nên ảm đạm. Chúng phát hiện ra chiếc búa rèn sắt này cực lớn, nhanh chóng rơi xuống, giống như đã đến ngày diệt vong.
Ầm ầm!
Búa rèn sắt đánh vào mặt đất, trong chớp mắt, vô số ma thú lập tức biến thành thịt vụn. Tất cả cát vàng ầm ầm bay lên trên không trung. Những con rắn hổ mang đang ẩn nấp dưới đất, cũng vào giờ phút này cũng bị chấn động bay lên trên không trung Lực trùng kích mạnh mẽ. lập tức trực tiếp đánh vỡ nát thân thể của chúng.
Càn Kình hài lòng nhìn hiệu quả một đòn ra tay của mình. Đây chính là hiệu quả kết hợp giữa Đấu Hồn của mình và thánh khí. Mặc dù mình cũng chưa thật sự nhập thánh, không cách nào phát huy ra được thực lực cường giả nhập thánh, nhưng mình lại có thể phát huy ra uy năng thánh khí!
Cường giả Đấu Hồn sử dụng thánh khí, tuy rằng có thể khiến mình trở nên rất cường đại, nhưng cũng không thể thật sự thi triển ra toàn bộ uy năng của thánh khí. Chỉ có cường giả nhập thánh thật sự mới có thể phát ra toàn bộ uy năng thánh khí.
Càn Kình ra tay trong chớp mắt liền cảm giác được, nếu như vừa rồi bản thân mình nghĩ tiếp tục nâng cao uy năng, như vậy còn có thể tiếp tục nâng cao uy năng của thánh khí. Dường như mình thật sự không cần nhập thánh, đã có thể phát ra uy lực thánh khí.
- Chuyện này... có phải chính vì ta nhập thánh thất bại, cho nên mang đến tặng phẩm sao?
Càn Kình cười khẽ. Mình nhập thánh thất bại, nhưng có thể sử dụng uy lực thánh khí mà chỉ có cường giả nhập thánh thật sự mới có thể phát huy ra được. Như vậy cũng là một kiểu tăng đẳng cấp được biến tướng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.