Sất Trá Phong Vân

Chương 749: Chiến Sĩ hư hồn (thượng)




Một tháng nay lúc rèn vũ khí trang bị, ma đạo khí trọng lực, Càn Kình chưa từng ngừng tu luyện đấu khí nhưng cứ cảm thấy không thể cô đọng hoàng kim đấu tâm. Đấu tâm sớm nên trướng dến cực hạn nhưng vẫn không ngừng biến to.
Mãi đến giờ phút này, đấu tâm thứ nhất rốt cuộc ngưng luyện trở thành hoàng kim đấu tâm!
Càn Kình chân thật cảm nhận ích lợi hoàng kim đấu tâm mang đến, đó là cải tạo thân thể, chính vì thế mà Chiến Sĩ vào hoàng kim đấu tâm không bao giờ thua Chiến Sĩ bình thường có đấu tâm.
Mới chỉ cải tạo một lần . . . Càn Kình không thể không suy nghĩ nếu hai đấu tâm khác cũng ngưng luyện thành hoàng kim đấu tâm thì chẳng phải là hắn có thêm hai cơ hội cải tạo thân thể so với Chiến Sĩ khác?
Cùng là hoàng kim đấu tâm mà đấu khiếu, đấu mạch của Càn Kình vượt qua người khác, tiềm lực, uy lực có thể bùng nổ cũng khác hẳn.
Còn hai cơ hội, hai lần nữa! Càn Kình cố nén hưng phấn nhìn những người khác có thu hoạch lớn.
Thiết Khắc nhanh hơn Phần Đồ Cuồng Ca, trực tiếp vào trạng thái đỉnh hoàng kim đấu tâm. Ánh mắt kiêu ngạo, khiêu khích liếc thiên tài Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà.
Đoạn Phong Bất Nhị không tỏ ra yếu thế, khiêu khích ngược lại Thiết Khắc:
- Cha nó! Lần này ngươi may mắn, nếu ta đứng ở vị trí của ngươi thì bây giờ đã ngưng luyện ra đấu hồn!
Cổ Nguyệt Gia Anh chậm rãi mở mắt ra nhìn Càn Kình, nhỏ giọng nói:
- Có rảnh giúp ta tìm tài liệu hồn binh đi, có lẽ một ngày nào đó ta có thể đạt đến đỉnh đấu hồn, cần nhập thánh.
Nhập thánh? Đặc Giao Phi rùng mình nhìn Cổ Nguyệt Gia Anh. Nữ nhân này mới bao nhiêu tuổi mà sắp xung kích nhập thánh? Sao nàng có thể tăng nhanh như vậy?
Mộc Nột Thiên Sách nhìn bóng lưng Cổ Nguyệt Gia Anh, lắc đầu. Nếu nữ nhân này nhập thánh e rằng nàng . . . Sẽ không bỏ qua chuyện hôm đó.
Vù vù vù vù vù!
Hoa Viêm Bất Kiến cũng ở trong sân, tóc bay lên, từng tia lực lượng quái dị tản ra từ người nàng, đôi mắt dưới mặt nạ kim loại màu đen tỏa sáng đặc biệt.
Huyết mạch, lực lượng huyết mạch! Hoa Viêm Bất Kiến là Chiến Sĩ huyết mạch!
Mãi đến lúc này Càn Kình mới biết Hoa Viêm Bất Kiến là Chiến Sĩ huyết mạch.
Cổ Nguyệt Gia Anh nhìn Hoa Viêm Bất Kiến còn chưa thứ tỉnh, tới gần Càn Kình, nhỏ giọng nói:
- Đây là người cuối cùng rồi đúng không?
- Cái này . . .
Càn Kình cười khổ lắc đầu, nói:
- Thật sự không phải . . .
- Còn nữa?
- Ý ta nói quan hệ giữa ta với nàng ấy không như nàng tưởng tượng.
- Sau này sẽ có.
Hai tay Cổ Nguyệt Gia Anh chủ động khoác tay Càn Kình, nhỏ giọng nói:
- Ta cảm giác được nàng thích ngươi.
- Ta . . .
- Đừng nói nữa, chuyện sẽ phát triển tự nhiên.
Cổ Nguyệt Gia Anh nhìn Càn Kình, nói:
- Sau này ngươi sẽ nhức đầu đây. Ngươi chỉ có một mình nhưng phải chai thời gian cho nhiều người chúng ta. Người khác hâm mộ nhưng ngươi sẽ phát hiện rất rắc rối, luôn không đủ thời gian.
Càn Kình từ bỏ thảo luận tiếp. Nữ nhân vĩnh viễn là nữ nhân, dù cho thường ngày nàng không nói gì nhưng khi giang đạo lý thì nam nhân không bao giờ thắng.
- Lôi Địch, khi ngươi nhập thánh đã đánh lão tử bầm dập rất nhiều lần, hiện tại lão tử cũng nhập thánh, ha ha ha ha ha ha!
Mộc Quy Vô Tâm hưng phấn rống to:
- Chờ lần sau gặp ngươi lão tử sẽ cho ngươi biết kết cuộc dám khi dễ lão tử là gì!
- Đấu hồn, không ngờ ta ngưng luyện đấu hồn, ha ha ha ha ha ha!
Đặc Giao Phi hớn hở chạy ra ngoài cửa, nói:
- Các huynh đệ, chúng ta lại luận bàn tay chân đi, ta nhường các ngươi một tay! Nếu chưa đủ thì ta nhường luôn hai tay!
Càn Kình nhìn bóng lưng Đặc Giao Phi rời đi, lắc đâu, lại là một tên mập dễ ghét. Đám mã tặc tiêu rồi, Đặc Giao Phi vào cảnh giới đấu hồn, uy lực bụng mềm tăng nhiều, Càn Kình không nắm chắc có thể phá đấu kỹ của gã chứ nói gì người khác.
Dị đi vào sân, hâm mộ nhìn Mộc Quy Vô Tâm. Nhập thánh, thật sự nhập thánh, tại sao người nhập thánh không phải là ta?
Mộc Quy Vô Tâm dào dạt hứng thú nhìn Dị, nói:
- Dị, hay chúng ta đánh thử?
Dị bực bội nạt Mộc Quy Vô Tâm:
- Cút!
Nhập thánh có thể so với đỉnh đấu hồn sao? Ngươi có cột hai tay lại thì ta cũng đánh không thắng ngươi.
- Ài, chẳng thú vị gì hết.
Mộc Quy Vô Tâm lắc đầu, nói:
- Khó khăn lắm mới nhập thánh vậy mà không có đối thủ.
- Để ta làm đối thủ của ngươi.
Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh đầy hứng thú nhìn Mộc Quy Vô Tâm, nói:
- Ta chưa đánh nhau với Chiến Sĩ bình thường nhập thánh, để ta nhìn xem Chiến Sĩ bình thường nhập thánh có gì khác.
Mộc Quy Vô Tâm nâng cao tịnh thần nói:
- Được, không thành vấn đề!
Dị không thèm chú ý Mộc Quy Vô Tâm, tới bên cạnh Càn Kình, đánh giá hắn từ trên xuống dưới.
Dị hỏi:
- Mới rồi ngươi ngưng luyện hoàng kim đấu tâm đúng không?
- Đúng vậy.
- Rất tốt.
Dị thở phào, nói:
- Rốt cuộc ngươi ngưng luyện hoàng kim đấu tâm, vậy là chuyện ta trông chờ từ lâu có thể thực hiện.
Càn Kình tò mò nhìn Dị, cái bóng bình thường không nói chuyện với hắn sao hôm nay động kinh?
- Ngươi nên tiếp nhận đoàn mã tặc thứ hai tái ngoại.
Dị nhìn Càn Kình, nói:
- Phó đoàn trưởng đoàn mã tặc và mấy thủ lĩnh đều có thực lực khá mạnh, nếu trước kia ngươi đi sợ là không tiếp nhận được . . .
Càn Kình không quan tâm nhún vai nói:
- Ngươi cứ tiếp tục làm thủ lĩnh đoàn mã tặc đi.
Dị cười khổ nói:
- Ngươi cảm thấy người làm cái bóng của người khác thì những mã tặc đó sẽ nghe theo ta lãnh đọa sao?
- Tiếp nhận đoàn mã tặc đệ nhị tái ngoại?
Đoạn Phong Bất Nhị vui vẻ chạy tới nói:
- Thú vị đây, phải nhận! Càn Kình, sau này trên đại tái Tân Nhân Vương ta lấy hạng nhất, ngươi hạng hai, Thiết Khắc hạng ba đều sẽ có quân chức thành lập binh đoàn, khi đó những mã tặc có sức chiến đấu.
Thiết Khắc cãi lại như đứa con nít bướng bỉnh:
- Ta lấy hạng nhất, Càn Kình hạng hai, ngươi hạng ba!
- Phi! Ngươi không thể sử dụng huyết mạch chiến thân trong đại tái Tân Nhân Vương thì lấy cái gì đệ nhất? Dù ngươi có sử dụng huyết mạch chiến thân cũng không đánh lại ta!
Đoạn Phong Bất Nhị bĩu môi nói:
- Khi đó ta sẽ càng mạnh hơn ngươi!
Rầm bịch!
Thân thể Phần Đồ Cuồng Ca té xuống đất phát ra tiếng kim loại va chạm đánh gãy Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc khắc khẩu.
Cưỡng bức ngưng luyện đấu tâm tuy rằng thành công nhưng thân thể Phần Đồ Cuồng Ca trong phút chốc hấp thu nhiều kim khí, thân thể cứng ngắc, không chịu nổi ngất xỉu.
Càn Kình nâng đôi tay Phần Đồ Cuồng Ca run run, truyền sức nóng Địa Hỏa Chi Tâm vào người gã. Tuy những sức nóng không thể hóa thành lực lượng cho Phần Đồ Cuồng Ca nhưng hòa tan kim khí gần như đông lại, tựa kim thuy chảy xuôi từng chút một bị đấu tâm điều chỉnh chuyển hóa, tiến vào các đấu khiếu.
Phần Đồ Cuồng Ca khẽ rên, tỉnh lại, thất thẫn nhìn hai tay, hốc mắt rướm lệ. Đấu tâm, thật sự ngưng kết thành đấu tâm! Từ hôm nay trở đi gã là người trẻ tuổi nhất trong Phần Đồ thế gia ngưng kết thành đấu tâm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.