Sất Trá Phong Vân

Chương 363: Từ thiên đường đến địa ngục




Mới nãy không khí văn phòng nặng nề trong phút chốc như tràn ngập mây đen, nặng nề khiến người muốn chạy khỏi đây ngay.
Mặt Mặc Tác Côn Tất âm trầm như có bão, ngón tay gõ mặt bàn, trong mắt đầy tức giận và cộc cằn đánh giá Bích Lạc. Mặc Tác Côn Tất làm lão sư nhiều năm chưa từng thấy học sinh nào đầu cứng như vậy.
Không đúng! Có lẽ nàng cảm thấy chính mình có thư nhập học nên mới không sợ ta?
Mặc Tác Côn Tất thí sâu, xem ra phải đuổi một đệ tử về, nếu không thì sau này không ai sợ gã vậy làm sao được?
- Để ta xem học sinh cô chiêu nhà ngươi tên là gì...
Mặc Tác Côn Tất giật lấy thư nhập học từ tay Bích Lạc.
- Bích Lạc? Hừ! Thì ra tên là Bích Lạc, Bích Lạc, Bích... Bích Lạc?
Mặc Tác Côn Tất nhảy dựng lên như dưới mông có châm đâm thủng đít gã.
Mặc Tác Côn Tất có cảm giác đi trên đường cái đột nhiên bị sao băng từ trên trời giáng xuống đập trúng đầu, não ù vang, đầu óc trống rỗng.
Bích Lạc!
Đồn rằng trong hội thi toàn quốc nàng là siêu cấp Ma Pháp Sư thiên tài giơ tay một lần phát ra ma pháp khiến toàn bộ học viên ma pháp bỏ quyền, được gọi là siêu cấp thiên tài tuổi còn trẻ đã phá kỷ lục thế giới Ma Pháp Sư, tuổi trẻ nhất trùng kích tiến vào cảnh giới Đại Ma Pháp Sư.
Mặc Tác Côn Tất nhìn Bích Lạc cúi đầu nhìn mặt đất, trông gan bé, sợ phiền phức, không có khí thế kiêu ngạo, cường đại, mạnh mẽ đến mức làm lão sư giám e sợ, rất khó tưởng tượng ra đây chính là Ma Pháp Sư thiên tài trong truyền thuyết.
Tay chân lạnh cóng, Mặc Tác Côn Tất cảm giác tứ chi rét run. Đắc tội Ma Pháp Sư thiên tài không đáng sợ, đáng sợ là đắc tội người sau lưng Ma Pháp Sư thiên tài.
Ai là người sau lưng Ma Pháp Sư thiên tài? Mặc Tác Côn Tất không biết sau lưng Bích Lạc còn có ai khác không nhưng chắc chắn có viện trưởng đại nhân của bổn viện. Vị Ma Pháp Sư thiên tài này chậm chạp không đến báo danh, tính tình của viện trưởng đại nhân ngày càng tệ. Chẳng những đệ tử kêu khổ thấu trời mà các đạo sư mỗi hệ phạm sai một chút là sẽ bị phạt ngay.
Bây giờ không chỉ có đệ tử, bao gồm các đạo sư của Chinh Phạt Chiến Tranh học viện, mỗi ngày làm một việc duy nhất là cầu nguyện Ma Pháp Sư thiên tài Bích Lạc tuyệt đối đừng đổi ý tham gia Chiến Tranh cao đẳng học viện khác, nhất định phải đến Chinh Phạt Chiến Tranh học viện.
Đoạn Phong Bất Nhị hai tay ôm ngực, cười híp mắt nhìn Mặc Tác Côn Tất vẻ mặt kiêu căng giây sau trắng như tờ giấy.
Đoạn Phong Bất Nhị nói:
- Ta nói này Bích Lạc, lão sư người ta nói là nàng đã bị đuổi rồi sao còn đứng đây làm gì? Mau đi đi, đừng chọc người ta ghét. Ta có quen Hoàng Gia Chiến Tranh học viện, không bằng ta giới thiệu nàng vào đó đi học? Không chừng bọn họ sẽ tội nghiệp nhận nàng vào.
- Đừng!
Bàn tyavỗ bàn của Mặc Tác Côn Tất vội nhấc cao:
- Tuyệt đối đừng!
- Đừng cái gì?
Đoạn Phong Bất Nhị xòe hai tay, lạnh lùng cười:
- Không bàng đi Thiên Phạt Chiến Tranh học viện đi, ta cũng có quen người trong đó.
Mặc Tác Côn Tất nhảy khỏi chỗ ngồi, chặn cửa ra, hồi hộp nhìn Bích Lạc, căm hận trừng Đoạn Phong Bất Nhị. Mặc Tác Côn Tất muốn răn dạy Đoạn Phong Bất Nhị nhưng trong phút chốc không rảnh lo chuyện khác, bây giờ điều ưu tiên là giữ Bích Lạc lại. Nếu nữ Ma Pháp Sư thiên tài này rời đi thì hiệu trưởng sẽ giết người.
- Mới... mới nãy ta...
Mặc Tác Côn Tất rất muốn nói gã chỉ đùa, nhưng thấy vẻ mặt Đoạn Phong Bất Nhị khiêu khích thì thở dài thườn thượt.
- Ta đã sai. Bạn học Bích Lạc, chúng ta chờ ngươi đã rất lâu rồi. Tên kia, còn không đi thông báo cho hiệu trưởng đại nhân biết? Nói là bạn học Bích Lạc đã đến báo danh.
Đệ tử Chiến Sĩ đứng ở cửa nhìn Mặc Tác Côn Tất, lão sư rảnh rỗi sẽ gây sự với đệ tử, buộc đệ tử tặng quà, rốt cuộc hôm nay vì sai sót mà đắc tội học sinh mới không dễ chọc nhấdt. Sướng, sướng chết được!
Mặc Tác Côn Tất thấy Bích Lạc không định đi thì trái tim treo cao thả trở lại, đưa mắt nhìn đệ tử mới như Đoạn Phong Bất Nhị ra mặt khiêu khích.
Ta không thể trêu vào đệ tử Ma Pháp Sư thiên tài nhưng chẳng lẽ không làm gì được đệ tử Chiến Sĩ cũng đến muộn như ngươi sao? Mặc Tác Côn Tất thong thả đi trở về trước bàn làm việc, nhìn kỹ Đoạn Phong Bất Nhị, trong đầu tìm tòi danh sách Chiến Sĩ mới nào chưa nhập học. Mặc Tác Côn Tất xác định không phải nhân vật nào không thể trêu vào thì ho mạnh.
Mặc Tác Côn Tất kéo dài giọng, âm cuối giơ cao:
- Chiến Sĩ! Đó là một đoàn thể chú trọng kỷ luật, là một đoàn thể chú ý thực lực...
Mặc Tác Côn Tất thầm suy tính nên tiếp tục câu sau như thế nào, làm sao để dời đến mặt kiểm tra rồi sau đó dạy cho Chiến Sĩ trẻ tuổi mới vào này bài học nhớ đời, tốt nhất là dánh gã bị thương nằm trong y viện.
- Lão sư...
Đoạn Phong Bất Nhị mỉm cười, nhúc nhích vai, lực lượng sơ cấp thức tỉnh huyết mạch Cửu Đầu Xà ngủ say trong người nay mở ra. Giáp sắt như vảy nhanh chóng phủ tùm người Đoạn Phong Bất Nhị, con ngươi giống tinh thể đen, mười ngón tay bắn ra đao phong hẹp dài va chạm phát ra tiếng kim loại ma sát keng keng.
Hàng Ma bát chiến! Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà, một trong mười Chiến Sĩ huyết mạch cao quý nhất Chân Sách hoàng triều bỗng nhiên xuất hiện trong văn phòng nho nhỏ, đấu khí cực kỳ xâm lược không ngừng khuếch trương, khuếch trương, khuếch trương rồi lại khuếch trương.
Mặt Mặc Tác Côn Tất mới hồng lên một chút giờ lại tái. Chiến Sĩ huyết mạch, hơn nữa là Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà cao quý! Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà xếp hàng đầu trong bảng xếp hạng mười Chiến Sĩ huyết mạch? Không lẽ hôm nay ta đang nằm mơ? Chẳng những có Ma Pháp Sư thiên tài Bích Lạc đến, Chiến Sĩ đi chung với nàng là Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà!
Mặc Tác Côn Tất lén nhéo đùi mình, đau thấu óc chứng minh gã không nằm mơ, là sự thật. Gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà trước giờ chỉ tham gia Lệ Phong Chiến Tranh học viện thế mà nay báo danh trong Chinh Phạt Chiến Tranh học viện.
Đôi tay Đoạn Phong Bất Nhị nhẹ ấn mặt bàn:
- Lão sư, ta là một Chiến Sĩ không quá thích giữ kỷ luật.
Đôi mắt như bảo thạch đen nhìn chằm chằm vào Mặc Tác Côn Tất:
- Theo ý của lão sư thì phải chăng ta không đủ tư cách vào Chinh Phạt Chiến Tranh học viện?
- Cái này...
Ngực Mặc Tác Côn Tất như bị búa gõ. Trước giờ chỉ có đệ tử ngoan ngoãn trước mặt Mặc Tác Côn Tất, hôm nay có đệ tử kiêu ngạo như vậy. Nếu là tính cách trước kia của Mặc Tác Côn Tất sẽ không cho qua. Nhưng trước mắt Mặc Tác Côn Tất là Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà.
Giọng nữ cao lảnh lót dễ nghe đến từ ngoài phòng:
- Chỉ có Chiến Sĩ cường đại mới có tính cách, Chinh Phạt Chiến Tranh học viện chúng ta trước giờ đặt mục tiêu bồi dưỡng Chiến Sĩ tự do phát huy.
Càn Kình kiềm không được ngoái đầu nhìn, phát hiện người lên tiếng còn rất trẻ.
Nhìn diện mạo thì trông như chỉ có hai mươi hai, ba tuổi, nhưng xem khí chất thì nữ nhân nói chuyện ít nhất hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.