Sất Trá Phong Vân

Chương 308: Tiến giai Phục Ma (thượng)




Dù là Chân Sách hoàng triều hay hoàng tộc Lộ Tây Pháp đồn rằng chỉ có mấy Rèn tạo Đại Sư, có ai không phải đầu đầy tóc bạc? Rèn tạo Đại Sư là phải trả giá tâm huyết cả đời mới có cơ hội đạt được.
- Cái này... Nên nói sao đây...
Càn Kình gãi đầu, nói:
- Nói ra có lẽ các ngươi không tin, bản thân ta cũng khó tin tưởng nhưng đây là sự thật. Tuy ta không đi Công Hội Thiết Tượng thi chứng thực nhưng ta đúng là Rèn tạo Đại Sư.
Leng keng...
Bất Nhị thương trong tay Đoạn Phong Bất Nhị rớt xuống đất bắn lên bụi đất. Dưới bầu trời đêm yên lặng thanh âm kim loại va chạm mặt đất nghe đặc biệt rõ ràng.
Rèn tạo Đại Sư!
Lôi Địch, đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Hồng Lưu Thập Chiến cùng cảm giác đầu bị thiết chùy to đập mạnh, não ù vang, thiên địa như xoay tròn.
Rèn tạo Đại Sư trẻ tuổi như vậy? Hồng Lưu Thập Chiến nhìn nhau. Càn Kình mới bao nhiêu tuổi? Lứa tuổi này có thuật bắn giỏi và thực lực Hàng Ma cửu chiến đã khiến người khó tin rồi. Rèn tạo Đại Sư... Đừng nói là Rèn tạo Đại Sư, dù là Rèn tạo Sư hoặc thợ rèn nhất giai đủ làm người ta khó tin.
Lôi Địch ngơ ngác nhìn Càn Kình. Rèn tạo Đại Sư, Rèn tạo Đại Sư. Hai năm không gặp, không lẽ tiểu tử này thật sự trở thành Rèn tạo Đại Sư? Rèn tạo Đại Sư gần như đứng trên đỉnh thợ rèn? Một Chiến Sĩ trẻ tuổi làm Rèn tạo Đại Sư? Hắn học với ai? Ai là sư phụ của hắn?
- Càn Kình.
Lôi Địch hít sâu, ý chí gã như sắt thép lần đầu tiên giọng run run, kinh ngạc, mãnh liệt mong chờ.
Lôi Địch hỏi:
- Ngươi... Ngươi mới nói thật?
- Ta đích thực là Rèn tạo Đại Sư.
Càn Kình đặt tay lên chân, nói:
- Nhưng ta chưa từng nghe nói qua cái gọi là hồn binh, càng chưa từng rèn hồn binh.
- Được, ta tin!
Lôi Địch vỗ đùi cái đứt, nói:
- Ta tin ngươi là Rèn tạo Đại Sư, không rèn hồn binh bao giờ, không biết hồn binh là gì cũng không sao. Ta sẽ kiếm tiền đi mua một quyển bút ký hồn binh của Rèn tạo Đại Sư từng rèn hồn binh trong hội đấu giá.
- Có bán thứ như vậy?
Càn Kình nhướng mày nói:
- Chắc không rẻ?
- Tuy bút ký rất quý giá nhưng quá mắc.
Lôi Địch mỉm cười nói:
- Số lượng Rèn tạo Đại Sư cộng lại từ Chân Sách hoàng triều, Ma tộc, Man tộc đều rất ít. Bút ký của tiền nhân trừ bọn họ mua ra, người khác có mua cũng hoàn toàn vô dụng.
Càn Kình gật đầu, nói:
- Vậy là bọn họ có thể mua.
- Mua làm cái gì? Chùi mông sao?
Trong giọng nói của Lôi Địch chất chứa tràop húng.
- Mỗi Rèn tạo Đại Sư đều có lĩnh vực của mình. Có người trình độ Rèn tạo Đại Sư đúc kiếm, có người Rèn tạo Đại Sư tạo thương. Bút ký tiền nhân chế tạo hồn binh đó có khả năng là kinh nghiệm chế tạo hồn binh tấm thuẫn.
Càn Kình chớp chớp mắt. Làm nửa ngày những Rèn tạo Đại Sư giống Dược bà bà. Trình độ dược tề của Dược bà bà không phải toàn hệ, những Rèn tạo Đại Sư này chỉ có cảnh giới một hệ mà không phải toàn hệ với bất cứ vật phẩm nào.
- Cho nên...
Lôi Địch giang hai tay tổng kết:
- Không có Rèn tạo Đại Sư nào sẽ bỏ đống lớn tiền vì một bút ký hoàn toàn không tương xứng với mình. Bọn họ đều trữ tiền chờ bút ký thích hợp mình xuất hiện. Dù sao Rèn tạo Đại Sư đúc kiếm không chỉ một người, nếu thật sự xuất hiện thì sẽ cạnh tranh giá cả rất kịch liệt.
Càn Kình lắc đầu, nhỏ giọng nói:
- Cơ sở không vững chắc không thể trở thành Rèn tạo Đại Sư toàn hệ, xác suất thành công đúc ra trang bị càng thấp. Nguyên lý rèn hơi giống nhau, rèn toàn hệ hình thành một tổng thể hệ thống. Cái gọi là một hệ chuyên tinh, có lẽ ban đầu rèn nhanh chút nhưng tiếp xúc đẳng cấp càng cao thì rất khó tiến triển. Những Rèn tạo Đại Sư này đã đi nhầm con đường rèn.
Hồng Lưu Thập Chiến ngơ ngác nhìn chằm chằm Càn Kình. Giọng điệu thanh niên này quá khoác lác, chẳng những nói hắn là Rèn tạo Đại Sư mà còn dám công nhiên đánh giá hạ thấp những Rèn tạo Đại Sư có quyền uy trong lĩnh vực rèn, nói là bọn họ đi nhầm phương hướng.
- Ý ngươi nói... Ngươi là toàn hệ?
Lôi Địch trợn to mắt như có hy vọng xuất hiện ngay trước mặt.
- Rèn tạo Đại Sư toàn hệ.
Càn Kình gật đầu, lòng thầm nói: Nếu không phải là Rèn tạo Đại Sư toàn hệ thì Bố Lai Khắc đại thúc sẽ cho ta thăng cấp sao? Bố Lai Khắc đại thúc thợ rèn già im lặng nhìn sao cũng không giống sư phụ dễ nói chuyện.
Ngực Lôi Địch phập phồng kịch, cố gắng kiềm nén cảm xúc kích động để mình chậm rãi trở về bình tĩnh.
- Ta có chuẩn bị sẵn một phần tài liệu hồn binh rồi, khi quay về Áo Khắc Lan ta sẽ cùng ngươi đi Vĩnh Lưu. Ở đó là trung tâm cả tỉnh, chắc chắn sẽ mau được bút ký liên quan hồn binh.
Hồng Lưu Thập Chiến đồng thanh kêu lên:
- Lôi Địch đại nhân.
Thanh âm đồng loạt như chỉ một người nói.
- Tài liệu hồn binh không dễ gom góp, người không thể chỉ nghe Càn Kình nói hắn là Rèn tạo Đại Sư liền tin tưởng.
Lôi Địch nhìn Hồng Lưu Thập Chiến lại ngó Càn Kình, nói:
- Tiểu tử này chưa từng gạt ta, ta nguyện ý đánh cược vào hắn một lần.
- Lôi Địch đại nhân...
- Thôi.
Lôi Địch phất tay nói:
- Không lẽ các ngươi muốn ta đi tìm đám người Công Hội Thiết Tượng? Các ngươi quên chuyện đám khốn lòng da hiểm độc từng làm? Chiến Đường Tam Kiệt Tôn Sát Tạp La Tư đã chết như thế nào? Kêu lão tử đi cầu đám khốn đó? Không bằng giết ta cho rồi!
Hồng Lưu Thập Chiến nghe cái tên Tôn Sát Tạp La Tư thì im lặng, đôi mắt bình tĩnh tràn ngập hận thù. Chiến Đường Tam Kiệt... Chiến Đường Tam Kiệt bây giờ chỉ còn lại Chiến Đường Song Kiệt! Có hai người bởi vì chuyện Tôn Sát Tạp La Tư đã rút khỏi Công Hội Thiết Tượng.
Phần Đồ Cuồng Ca nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Càn Kình, đáy mắt âm u, hai tay siết chặt khớp xương kêu răng rắc. Phần Đồ Cuồng Ca nghe gia gia kể chuyện Chiến Đường Tam Kiệt biết bao nhiêu lần, mỗi lần nhắc đến Chiến Đường Tam Kiệt là vô tận thương tiếc, bi thương.
- Lôi Địch đại nhân nói đúng.
Có người trong Hồng Lưu Thập Chiến đứng lên, nói:
- Nhưng cũng không thể bởi vì Càn Kình nói mấy câu liền hoàn toàn tin tưởng vào hắn đi? Cũng nên thử nghiệm một lần đi? Ta nghe nói trong tài liệu của người có một phần lấy từ di sản của Tôn Sát Tạp La Tư đại nhân, người cần có trách nhiệm với Tôn Sát Tạp La Tư đại nhân.
- âm Dương Tử Mẫu kiếm, đấu binh tam giai. Tử kiếm giấu trong chuôi mẫu kiếm, độ cứng rắn hơn cả mẫu kiếm, thời gian rèn khoảng bảy mươi lăm năm. Kiếm này chắc thuộc về kế thừa chứ không phải ngươi tìm người rèn.
Càn Kình nhặt một nhánh cây gỗ lên nhẹ chọc cỏ xanh trên đất, cười cười nhìn một trong các Hồng Lưu Thập Chiến đứng dậy.
- Ngươi...
Mắt Hồng Lưu Thập Chiến cùng lộ ra khó tin. Đây là bí mật lớn nhất của Á Khoa Tư, trừ thành viên Hồng Lưu Thập Chiến ra gần như chỉ có người chết mới biết bí mật này. Lôi Địch cũng không hay biết gì, không ngờ Càn Kình nói ra.
Á Khoa Tư cảm giác hai tay lạnh toát. Tử kiếm cứng hơn mẫu kiếm là điều mà chín chiến khác trong Hồng Lưu Thập Chiến không biết, gã càng không rút tử kiếm ra trước mặt Càn Kình vậy mà bị hắn nói trúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.