Sất Trá Phong Vân

Chương 286: Đột kích áp chế tấn cấp (2)




Mặc dù ở trong nước nóng, cũng có thể cảm giác được nhiệt lượng kinh người của viên tinh thể này.
Càn Kình cảm thấy thư giãn. Thân thể giống như không còn chút sức lực nào. Đấu khí trong cơ thể cũng hiện ra dấu hiệu cạn kiệt. Bạo phát siêu cường trong nháy mắt khiến hắn mệt mỏi hơn bất kỳ lúc nào khác.
- Đây là ma hạch của Viêm Ma sao? Còn lớn hơn so với tranh giới thiệu về nó. Còn ở thời kỳ nhỏ đã lớn như vậy sao?
Càn Kình nắm ma hạch, lòng bàn tay truyền đến cảm giác nóng bỏng. Nhiệt độ của nó cao hơn nhiều so với tầng ngoài cùng của Liệt Hỏa Hồ:
- Đây còn là ma hạch mới bắt đầu trưởng thành sao? May là tới sớm một chút. Nếu không để nó hoàn toàn quá trình lột xác trưởng thành, phát động ma pháp thiên phú, ta chắc hẳn sẽ bị đốt chạy loạn ở trong núi rừng.
- Như lời Đại thúc Bố Lai Khắc nói.
Càn Kình leo ra ngoài ao nước, lắc cho nước trên đầu bắn ra:
- Có nó, ta chỉ còn cách rèn đại sư và học minh văn một chút nữa.

Thôn trang lúc hoàng hôn, vài làn khói bếp lượn lờ bay lên, có vẻ đặc biệt yên tĩnh. Nơi này dưới chân núi phía tây đầy ma thú, nhưng chưa bao giờ bị một con ma thú nào tập kích. Dường như có lực lượng đặc biệt nào đó đang bảo vệ thôn trang nhỏ này.
Càn Kình đứng ở trước cổng thôn trang, lắc đầu. Đâu chỉ có lực lượng thần bí nào đó đang bảo vệ. Mỗi người trong thôn trang, có người nào không phải là tồn tại quái dị đồng thời cường đại, bao gồm cả vị đại thẩm ở đầu làng phía đông kia. Càn Kình vén tay áo lên, sợ rằng không bằng nổi cây gậy trong tay đại thẩm.
Vị Ân Lạp Khắc ở phòng đấu khí kia càng cường đại hơn. Ngay cả đấu thân thứ hai chỉ mới nghe trong truyền thuyết, hắn cũng luyện thành. Cho dù là Viêm Ma trưởng thành xuống đây, sợ rằng cũng không chịu được quả đấm của hắn.
- Đại thúc. . .
Càn Kình đẩy cửa viện bước vào, nhìn tiểu cô nương xinh đẹp đang ngồi bên cạnh đại thúc Bố Lai Khắc, hắn thoáng sững sờ.
Mặc dù chỉ mới gặp một lần từ hai năm trước, nhưng kỹ thuật minh văn cường đại kia đã sớm khắc sâu ở trong đầu Càn Kình.
Cửa hàng phù văn của A Khắc Nạp Thập
Lúc đó, nha đầu kia thoạt nhìn chỉ khoảng bảy tám tuổi. Hiện tại tuy rằng thân hình nàng cao lên một chút, thoạt nhìn khoảng mười tuổi, nhưng khuôn mặt dáng dấp lại không mấy thay đổi, vẫn trẻ con đáng yêu. Thứ duy nhất không tương xứng với sự đáng yêu của nàng chính là khí tức phát ra từ trên người nàng.
Loại khí tức tự tin này, hắn đã từng thấy khi Bố Lai Khắc cầm búa sắt. Thời điểm Âu Lạp Lạp đối mặt với thuốc thần bí cũng từng xuất hiện. Khi Á Đương Tư cầm trong tay loại thuốc với điều chế được, hắn cũng nhìn thấy.
A Khắc Nạp Thập so với những người này, có một điểm khác biệt duy nhất chính là trong khí tức mang vẻ sắc sảo, thiếu nội liễm.
- Đã cầm ma hạch Viêm Ma về rồi sao?
Hai tay A Khắc Nạp Thập đặt ở sau người, khuôn mặt giống như búp bê ngẩng lên. Bộ dạng như ông cụ non, nhưng không che giấu được trước giọng nói kia:
- Cầm tới ta xem một chút.
Càn Kình nhìn về phía Bố Lai Khắc. Đại thúc khẽ gật đầu một cái. Ma hạch màu đỏ tản ra hơi nóng cao khi ở trong lòng bàn tay hắn lộ ra một chút ánh sáng yêu dị màu đỏ.
A Khắc Nạp Thập tiến đến trước bàn tay Càn Kình, cái mũi nhỏ nhíu một chút, liên tục gật đầu:
- Không ngờ là ma hạch của Viêm Ma trưởng thành sơ kỳ.
Trưởng thành? Tốt rồi!
Đây không phải là lần đầu tiên Đại thúc Bố Lai Khắc cho tin tức không chính xác!
Càn Kình rướn màu, nhìn Bố Lai Khắc cách đó không xa.
Thần sắc lão thợ rèn vô cùng chuyên chú rút tẩu thuốc ra, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt sắc bén như đao của Càn Kình.
A Khắc Nạp Thập lấy từ trong chiếc nhẫn của mình ra một cái găng tay được rèn từ kim loại. Các đốt ngón tay có thể tùy ý hoạt động, rất tinh xảo. Một hàn khí từ trên găng tay tản ra.
- Đây là nhẫn không gian?
Càn Kình tò mò nhìn chiếc nhẫn có hình dáng đơn giản này. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy trữ vật không gian của ma pháp sư. Hình như nhẫn không gian này không dễ dùng như đấu giới của chiến sĩ. Chỗ lợi duy nhất của nó chính là có thể đưa cho người khác?
A Khắc Nạp Thập đeo bao tay do đại thúc Bố Lai Khắc rèn từ băng sắt trăm năm tinh, nhẹ nhàng nắm lấy ma hạch Viêm Ma nóng rực lên. Trong không khí nhất thời phát ra vài tiếng xèo xèo, giống như cục sắt nóng bị thả vào nước lạnh.
- Không hổ danh là găng tay do đại thúc Bố Lai Khắc rèn ra.
Càn Kình tán thưởng gật đầu. Băng sắt trăm năm rèn trở thành tinh hoa, bản thể sẽ càng thêm lạnh. Cầm ở trong tay giống như cầm một một khối băng đông cứng đã mấy năm, mấy giây là có thể khiến tay đông cứng. A Khắc Nạp Thập lại không tỏ vẻ mình bị lạnh. Hiển nhiên bên trong cái găng tay này đã dùng thủ pháp đặc biệt nào đó, có thể khiến hàn khí chỉ bám ở phía ngoài của găng tay.
- Xem ra, về phương diện rèn đúc, còn phải học nhiều.
Càn Kình nhún vai một cái, mắt nhìn chằm chằm vào đại thúc Bố Lai Khắc đang hút thuốc, âm thầm suy đoán sư phụ thợ rèn này rốt cuộc là rèn đại sư đỉnh phong hay là rèn tông sư? Chung quy không biết có phải là cấp thần tượng trong truyền thuyết hay không?
A Khắc Nạp Thập khẽ nâng cổ tay lên. Ma hạch Viêm Ma từ trong găng tay bay qua không trung, rơi vào trong lò lửa. Lò nửa đang liu riu sắp tàn vừa có thêm ma hạch Viêm Ma, chỉ một thoáng đã phun ra ngọn lửa lớn vượt xa so với rót thêm dầu vào. Ngọn lửa cao hai trượng bùng lên.
Càn Kình rướn mày, ánh mắt vô cùng kinh ngạc. Trong lò lửa thêm ma hạch Viêm Ma, không ngờ có thể phun ra ngọn lửa mạnh như vậy? Xem ra mỗi hành nghiệp, đối với vật phẩm tương tự đều có phương pháp sử dụng khác nhau. Trong chương trình học tại học viện chiến sĩ chỉ giảng giải về ma hạch Viêm Ma là nguyên liệu tốt nhất để chế tạo trang bị ma pháp hệ hỏa. Ngay cả trong các bút ký của các cường giả chiến sĩ khác chỉ ghi lại làm sao để sử dụng ma hạch khi chiến đấu mà thôi.
- Ma hạch Viêm Ma có thể khiến nguyên liệu đốt tăng khả năng thiêu đốt, phát sinh nhiệt lượng mạnh hơn.
Đại thúc Bố Lai Khắc dùng sức duỗi người:
- Đồng thời có thể thay đổi mức độ thuần túy của ngọn lửa. Ngươi xem đi.
Búa rèn trong tay đại thúc Bố Lai Khắc nặng nề đánh lên một khối băng sắt trăm năm, đồng dạng kỹ xảo đập ra tia lửa ít hơn so với trước đây rất nhiều.
Búa thứ ba!
Ánh mắt Càn Kình sáng ngời. Đường búa Bố Lai Khắc vừa vung lên và dùng sức kỹ xảo đều có sự biến hóa mới.
Ầm!
Toàn bộ sân rèn sắt chấn động một chút. Trong sân phát ra tiếng nổ giống như tiếng sấm. A Khắc Nạp Thập nhíu mày. Hai tay dùng sức đè lỗ tai, nhìn băng sắt trăm năm phát ra tia lửa trước nay chưa từng có. Một ngọn lửa lớn bằng ngón tay từ trong băng sắt trăm năm bỗng nhiên phun tới, bắn thẳng lên cao ba thước, mới hoàn toàn tắt.
- Mười tám búa thăng phong của ngài đã thăng cấp. . .
Âm thanh không chút cảm xúc của hệ thống vang lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.