Sất Trá Phong Vân

Chương 1056: Tửu lượng




Hắn dựa vào thân thể cường tráng của mình đẩy các vị khách ra xa, trực tiếp chắn trước người Càn Thành.
Công tử thế gia Phần Đồ! Bằng hữu của Càn Kình! Nắm giữ thực lực một thể hai thánh cường đại!
Tất cả những danh hiệu này chồng chất ở trên người Phần Đồ Cuồng Ca, lập tức tạo thành một loại áp lực vô hình, khiến những người muốn tiến lại gần đều có chút kiêng kỵ.
Dù sao, tuy rằng Đoạn Phong Bất Nhị cường đại, nhưng tính tình rất hiền hoà.
Tính cách Mộc Nột Chân Sách cợt nhả, thoạt nhìn cũng tương đối dễ gần.
Về phần Thiết Khắc tuy rằng nói ít, dáng vẻ quả thực anh tuấn đẹp trai, có một loại lực tương tác tự nhiên.
Chỉ có Phần Đồ Cuồng Ca, tuy rằng người cũng không xấu, nhưng bởi vì tính cách tương đối nội liễm trầm mặc một chút, hơn nữa mấy ngày nay thân thể hắn không ngừng sinh trưởng, thân hình cường tráng đã cao chừng một thước chín bảy, càng tạo thành một loại áp lực.
- Xếp hàng, từng người một tới.
Lời Phần Đồ Cuồng Ca nói vừa ra, mọi người lập tức làm theo.
Càn Niệm Thành hiếu kỳ đánh giá Phần Đồ Cuồng Ca. Nàng đưa một nắm đấm đánh lên trên bả vai hắn một cái:
- Được lắm! Người cao lớn! Có thủ đoạn! Không nhìn ra, ngươi ngây ngô, ngoại hình giống như một con bò, lại còn có phương pháp giải quyết xuất sắc như vậy.
Phần Đồ Cuồng Ca dở khóc dở cười.
Xếp hàng? Loại chuyện này là phương thức cần có trong quân đội. Mình chẳng qua là sử dụng phương pháp tướng quân trong quân đội đối với các vị khách này mà thôi.
- Người cao lớn, ngươi cùng ca ta chạy khắp nơi, nhất định đã gặp được rất nhiều cuộc chiến sinh tử thảm khốc?
Càn Niệm Thành thấy không cần tiếp tục bận rộn nữa, liền dứt khoát ngồi ở trên bàn, hai chân không ngừng lắc lư trong không trung. Nàng ngửa đầu tò mò nhìn Phần Đồ Cuồng Ca, trong đôi mắt to liên tục lóe lên vẻ mong đợi.
- Đúng, rất nhiều lần.
Phần Đồ Cuồng Ca nhìn đội ngũ đã lập xong, rất muốn rời đi, nhưng lại không tiện không trả lời Càn Niệm Thành, đã nói mình muốn rời đi. Như vậy có chút không lễ phép.
- Nói cho ta một chút đi.
Càn Niệm Thành nhìn trái nhìn phải một cái:
- Dù sao ngươi cũng không có việc gì làm, không bằng nói cho ta nghe một chút.
-...
Phần Đồ Cuồng Ca dừng một chút:
- Gặp rất nhiều cường địch. Thật ra nhiều lần đều thiếu chút nữa thì bị đánh chết. May là chúng ta đánh chết bọn họ, sống cho đến ngày hôm nay...
-...
Càn Niệm Thành mở to hai mắt ngơ ngác nhìn Phần Đồ Cuồng Ca một hồi mới nói:
- Nói xong rồi?
- Đúng, nói xong rồi.
Phần Đồ Cuồng Ca rất chăm chú nhìn Càn Niệm Thành:
- Ta có thể đi được chưa?
- Không được! Không cụ thể...
Càn Niệm Thành trề môi, ban tay nhỏ bé chống cằm:
- Ta muốn nghe cụ thể một chút. Ví dụ như đối thủ cường đại tới mức nào. Các ngươi làm sao để chiến thắng bọn họ...
- Tân nương, tân lang đi ra rồi...
Phần Đồ Cuồng Ca chỉ vào bốn người Càn Kình thay xong một bộ khác trang phục cưới mới, đứng cách đó không xa, tạm thời thu hút sự chú ý của Càn Niệm Thành.
Càn Kình lại xuất hiện, lại một lần nữa bắt đầu thu hút sóng người di chuyển về hướng của hắn.
Giờ phút này là thời khắc tân lang mời rượu. Bất luận quen hay không chín, giờ phút này đều phải nhất nhất mời rượu từ trên xuống dưới.
Càn Kình có chiến lực siêu cường, về phương diện tửu lực cũng không yếu. Nhưng ngày hôm nay người tham dự hôn lễ thật sự quá nhiều. Hắn đi gần nửa vòng còn chưa hết, đã say được đưa vào tân phòng.
Đoạn Phong Bất Nhị việc nhân đức không nhường ai bưng ly rượu lên, bước tới thay thế Càn Kình. Kết quả với cá tính hào sảng không đi được bao xa, cũng ngã xuống...
Mộc Nột Chân Sách... Phần Đồ Cuồng Ca lần lượt bị người chuốc rượu, ngã.
Lực chú ý của mọi người thoáng chuyển đến trên người Thiết Khắc. Đặc biệt là tám gã chiến sĩ Hoàng Kim Long ba đầu huyết mạch trẻ tuổi, có vẻ như muốn nói lão tử đánh không lại ngươi, chẳng lẽ uống còn không khí thế bằng ngươi sao?
Tám gã chiến sĩ Hoàng Kim Long ba đầu vây quanh Thiết Khắc liên tục chuốc rượu. Kết quả Thiết Khắc cầm bát rượu, mỉm cười tiêu sái khiến tất cả chiến sĩ huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu ngã gục. Sau đó, hắn tiếp tục mỉm cười và tiếp tục uống với những người muốn chuốc rượu hắn.
Một người đánh ngã tám người! Hơn nữa hoàn toàn không có chuyện gì!
Mười chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu không phục bưng bát rượu lên, muốn chứng minh mình không chỉ có thể đánh tốt hơn so với chiến sĩ Hoàng Kim Long ba đầu, hơn nữa còn có thể uống tốt hơn so với bọn họ!
Rất nhanh, mười chiến sĩ rắn chín đầu xa luân chiến với Thiết Khắc vừa kết thúc, các chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu đã say ngã trên mặt đất. Thiết Khắc chuyện trò vui vẻ tiếp tục đi tới mời rượu mọi người.
Giờ phút này, mọi người thấy tửu lượng Thiết Khắc vô địch như vậy, đều ngây ngẩn cả người. Hắn thực sự uống không tồi? Người muốn Thiết Khắc quá chén, cười liên tục nói với Thiết Khắc:
- Tùy ý, tùy ý uống một chút là được rồi.
Tùy ý, tùy ý là được rồi.
Những người chuốc rượu người khác, đương nhiên là một chuyện vô cùng thoải mái. Nhưng nếu như người bị chuốc rượu không bị đánh ngã, đó chính là một chuyện rất ấm ức.
Mọi người đã biết tửu lượng của Thiết Khắc, đều tự động lựa chọn né tránh.
Càn Niệm Thành hiếu kỳ tiến đến bên cạnh Thiết Khắc nói:
- Ta nói này, ngươi rốt cuộc có thể uống bao nhiêu?
- Ta sao? Chưa từng say...
Thiết Khắc lắc đầu:
- Trước đây ta thử uống tròn một ngày đêm, vẫn giống như bây giờ.
Bên cạnh vẫn có mấy người không phục, nghe nói như thế lập tức kinh sợ đứng yên tại chỗ.
Bữa tiệc kết hôn vẫn duy trì liên tục đến đêm khuya. Lúc này mọi người mới dần dần rời đi. Ngoại trừ gia tộc chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương không có người nào đến đây, buổi hôn lễ này gần như đã hội tụ toàn bộ cao tầng của các thế lực tại hoàng triều Chân Sách.
Mặt trăng giống như chiếc mâm bằng bạc treo lơ lửng thật cao ở trên trời. Càn Kình lắc lư thân hình đầy mùi rượu thò đầu ra khỏi phòng. Gió lạnh thổi qua đầu khiến hắn khôi phục lại vài phần thần trí.
Dưới ánh trăng, Bích Lạc lẳng lặng đứng ở trong sân, cúi đầu nhìn bộ trang phục tân nương trên người.
Bích Lạc? Không! Đó là Hoàng Tuyền!
Càn Kình cùng Hoàng Tuyền bốn mắt nhìn nhau. Men say trên người hắn đã biến mất không ít. Hắn nghe Cổ Nguyệt Gia Anh nói, chuyện kết hôn này không chỉ trưng cầu ý kiến của Bích Lạc, đồng thời cũng đã hỏi qua suy nghĩ của Hoàng Tuyền.
Hoàng Tuyền giơ ngón tay lên nhẹ nhàng điểm lên trán Càn Kình một cái. Nguyên tố ma pháp băng hàn vây quanh trán hắn dạo qua một vòng. Men say cuối cùng cũng theo hơi lạnh này hoàn toàn bốc hơi.
Thuật tỉnh tửu!
Từ trước cho tới bây giờ, ma pháp của ma pháp sư không phải chỉ vận dụng ở trong chiến tranh. Lúc đầu ma pháp được phát minh là để giúp đỡ cải thiện cuộc sống. Nhưng sau đó, bởi vì các ma pháp sư tập trung lại cùng một chỗ, có thể điều động nguyên tố ma pháp vô cùng khổng lồ, mới dần dần trở thành công cụ giết chóc trên chiến trường.
Hôm nay, rất nhiều ma pháp sư chỉ biết sử dụng ma pháp giết chóc trong chiến tranh, lại quên mất bản chất thật sự của ma pháp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.