Sất Trá Phong Vân

Chương 1003: Càn Kính tới (2)




Hai bên cách biệt thật sự quá xa, không có khả năng thật sự truyền vào trong tai của hắn mới đúng.
- A? Nói như vậy, hội trưởng Càn Kình khẳng định có tác phẩm tốt hơn?
Bố Lai Đạt Tư cười nhìn Càn Kình:
- Ngàn vạn lần không nên lấy ra tác phẩm của tiền nhân, miễn cưỡng nói là tác phẩm của mình. Ta và ngươi đều là người có thân phận, chuyện như vậy nếu bị ta vạch trần sẽ rất mất mặt...
- Vừa rồi đại sư Bố Lai Đạt Tư từng nói qua, có thể rèn tại chỗ đúng không?
Càn Kình cười đem dầu hỏa đổ vào trong lò lửa. Ngọt lửa màu đỏ lập tức thiêu đốt thoáng cái đã vọt lên cao một trượng, giống như hỏa diễm yêu ma, muốn nhảy từ trong lò lửa ra ngoài.
Bố Lai Đạt Tư nở nụ cười. Người trẻ tuổi này thật đúng là thông minh, lựa chọn hai bên rèn trang bị ngay tại hiện trường để tiến hành so đấu. Như vậy mình rất khó lại rèn ra một thanh Toái Khí Tiên. Vô hình trung hắn đã xóa đi không ít ưu thế của mình.
- Được, người tuổi trẻ! Ngươi rất thông minh, hiểu được cách lợi dụng ưu thế của mình đểso đấu.
Bố Lai Đạt Tư cười đi về phía một lò lửa. Hắn vén tay áo lên, lộ ra cánh tay dài cường tráng đầy lông màu đỏ:
- Nếu như vậy, chúng ta cùng nhau rèn ngay tại đây. Mặc dù ta phải bỏ qua ưu thế của Toái Khí Tiên...
- Ngươi hiểu lầm rồi, Bố Lai Đạt Tư.
Ngón tay Càn Kính mở một thùng dầu hỏa hai trăm cân, thoáng cái đổ tất cả vào trong lò lửa. Ngay lập tức, một ngọn lửa lớn trực tiếp vọt lên cao mười thước, đúng như Viêm Ma muốn đột phá lò lửa này:
- Ta chỉ muốn rèn một con dao làm bếp ở ngay tại đây, sau đó chặt đứt Toái Khí Tiên do ngươi cẩn thận rèn, để chứng minh trang bị của ngươi thật sự không thể đặt lên mặt bàn.
- Dao làm bếp? Chặt đứt Toái Khí Tiên của ta? Rèn ngay tại đây sao?
Bố Lai Đạt Tư kinh ngạc nhìn Càn Kình, hoài nghi mình vừa nghe lầm rất nhiều chuyện.
- Không sai! Dao làm bếp, chặt đứt Toái Khí Tiên của ngươi, hơn nữa còn được tạo ra ngay tại đây.
Biểu tình của Càn Kình vô cùng nghiêm túc, hoàn toàn không quan tâm hỏa diễm có lớn quá mức, sẽ làm tổn thương đến vị trí quan trọng của kim loại hay không. Hắn tiếp tục đổ dầu vào.
- Ha ha ha ha ha...
Bố Lai Đạt Tư ngửa mặt lên trời đột nhiên lớn tiếng cười một cách điên cuồng. Những năm gần đây hắn đã từng gặp qua không ít người tuổi trẻ càn rỡ, nhưng từ trước tới nay chưa từng thấy qua rèn tạo sư nào càn rỡ như vậy.
Dao làm bếp? Bất kỳ rèn tạo sư nào cũng biết, thứ như vậy sẽ có thiếu hụt tự nhiên về phương diện ngoại hình, tỉ lệ tạo cho nó khiến nó vĩnh viễn là một thứ phẩm khiếm khuyết.
Toái Khí Tiên! Đó là một loại vũ khí đặc biệt còn chuyên môn phá hỏng các trang bị, đặc biệt khó có thể tạo ra được.
Về phần rèn ngay tại chỗ? Cái Toái Khí Tiên này là một hồn khí! Một hồn khí! Muốn phá nát hồn khí, vũ khí tệ nhất cũng phải là hồn khí, thậm chí là thánh khí!
Rèn ngay tại đây một thanh hồn khí? Đùa gì thế!
Đừng nói là hồn khí, cho dù là trang bị cấp Siêu Đấu Binh, cũng cần tới mười ngày, thậm chí hơn mười ngày mới có thể làm được.
Về phần hồn khí? Thời gian một năm có thể rèn ra được hay không cũng phải xem vận khí của ngươi thế nào.
Hơn nữa, còn là dao làm bếp? Một con dao làm bếp chặt đứt Toái Khí Tiên sao? Đây không phải là khiêu chiến, mà là sỉ nhục trần trụi! Nếu quả thật có thể đạt được hiệu quả như vậy... Đạt được hiệu quả như vậy...
Bố Lai Đạt Tư thở hổn hển. Mình cũng không cần tiếp tục lăn lộn ở trong đám thợ rèn nữa.
- Ta biết, ngươi sẽ không tin.
Càn Kình bắt đầu lấy từ trong đấu giới ra một số nguyên liệu cầm trong tay nói:
- Thời điểm xuất hiện vấn đề, có thể thông qua nguyên liệu đẻ tiến hành bù đắp. Ta biết, ngươi tới đến hoàng triều Chân Sách vốn là để tìm ta. Nếu đã như vậy, chúng ta đánh cược một lần?
- Đánh cược gì? Ta thua, làm đồ đệ cho ngươi sao?
Bố Lai Đạt Tư cười chế giễu.
- Ta không cần ngươi làm đồ đệ của ta. Chữ tín của người lùn các ngươi không tốt.
Càn Kình không ngừng lấy ra từng loại nguyên liệu cao cấp:
- Ta cá tất cả nguyên liệu ở trên người ngươi. Nếu như ngươi không có nguyên liệu gì tốt, như vậy ta sẽ không đánh cược với ngươi, bây giờ ngươi có thể rời khỏi đây. Đương nhiên, trước khi rời đi, mời ngươi thừa nhận, ngươi không dám đánh cược với ta. Không sai! Ta chính là đang kích động ngươi...
Nụ cười trên mặt Bố Lai Đạt Tư đã bắt đầu có phần cứng ngắc. Hắn không phải bị cứng ngắc vì những lời nói của Càn Kính, mà những nguyên liệu mà Càn Kình không ngừng lấy ra khiến hắn khiếp sợ.
Thiên thạch vạn tầng! Ngôi sao hỏa thiên cương... cương mộc thach...
Bất kỳ một nguyên liệu nào đều là loại vô cùng hiếm có và đắt đỏ! Nhưng bây giờ trong tay Càn Kình, chúng lại như loại hàng thông dụng được hắn cầm ra ngoài... Tiểu tử này lấy được mấy thứ này ở đây ra vậy? Ta ngất! Ma hạch! Lại không phải chỉ một hoặc mấy cái! Hắn lấy từng cái một ra ngoài!
Ma hạch này... ma hạch này trở nên không đáng giá như vậy từ khi nào?
- Bố Lai Đạt Tư, bây giờ c ngươi ó thể lựa chọn rời khỏi đây.
Bàn tay Càn Kính vẫn duy trì sự ổn định cao độ, tiếp tục lấy ra càng nhiều nguyên liệu hơn:
- Chỉ cần bây giờ ngươi chọn lựa chịu thua...
- Ta chịu thua sao?
Vẻ cứng ngắc trên mặt Bố Lai Đạt Tư dần dần biến mất, thay vào đó là nụ cười nhạt đầy tự tin:
- Cho dù trong tay ngươi có rất nhiều nguyên liệu tốt, nhưng thời gian của ngươi quá ít...
- Nếu ngươi muốn đánh cược, vậy ngươi lấy ra tất cả những gì ngươi có.
Càn Kình lại cho thêm dầu vào trong lò lửa:
- Ta biết ngươi nghĩ cái gì. Nếu như ta thua, có thể cho ngươi rất nhiều thứ ngươi muốn. Nhưng nếu như ngươi thua, ngươi phải lưu lại tất cả nguyên liệu của ngươi cho ta.
Tất cả nguyên liệu sao?
Đám người vây xem bình thường không rõ, rốt cuộc tất cả nguyên liệu giá trị bao nhiêu, nhưng đám lão thợ rèn lại hiểu rất rõ tất cả nguyên liệu đại biểu cho cái gì.
Bố Lai Đạt Tư ở trong bộ tộc người lùn cũng là thợ rèn mạnh nhất. Lời nói không dễ nghe chính là cho dù nói phân nửa số lượng nguyên liệu cao cấp cấp, trang bị cao cấp nhất trong bộ tộc người lùn đều nằm trong đấu giới của lão người lùn, chuyện này cũng không phải là chuyện gì khoa trương.
Bộ tộc người lùn này chính là như vậy. Người nào có năng lực rèn mạnh mẽ, người đó có thể nắm giữ trong tay càng nhiều nguyên liệu rèn tốt hơn.
Bản thân Bố Lai Đạt Tư là người có năng lực rèn tốt nhất trong bộ tộc người lùn. Số lượng nguyên liệu tốt nhất có trong tay hắn, thậm chí có thể khiến cho tất cả hoàng thất hoàng triều Chân Sách cùng với Ma tộc đều phải biến sắc.
Sắc mặt Bố Lai Đạt Tư có vài phần giãy dụa:
- Ta dựa vào cái gì mà phải tin tưởng ngươi?
Càn Kình cũng không nói gì,chỉ tiện tay đánh một quyền lên trên không trung. Trong phút chốc, một ngọn lửa từ tất cả các lò lửa xung quanh hội tụ ở xung quanh cánh tay hắn, tạo thành một con rồng lớn hỏa diễm xông thẳng lên trên không trung, nhuộm cả bầu trời trở thành một màu hồng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.