Sắt Thép Ma Pháp

Chương 67: Biển Tối





Biển tối.
Một vùng biển nằm ở phía đông nam bản đồ thế giới.
Nếu xuất phát từ cảng gần nhất sẽ phải mất tới gần hai tháng hải trình để có thể tới được vùng biển này.
Vùng biển này đúng như tên gọi của nó, quanh năm bị bao phủ bởi những cơn báo khiến ánh sáng từ mặt trời không thể chạm tới nơi này, vì thế vùng biển này quanh năm đều chìm trong bóng tối.
Cũng chính vì lý do đó mà không một thủy thủ nào muốn đặt chân tới vùng biển này.
Dù vậy vẫn có những nhà thám hiểm không quản hiểm nguy muốn biết thứ gì nằm sau những cơn bão đó, họ mang theo tâm lý tò mò lên đường khám phá vùng biển được coi là cấm khu của thế giới.
Đáng tiếc trong vô vàn những nhà thám hiểm tiến vào Biển Tối, chỉ có duy nhất một người trở về đó chính là nhà thám hiểm huyền thoại Đỗ Bá Công, nhưng ông ta lại không hé răng lời nào về vùng biển này, chỉ hai năm sau đó ông ta qua đời vì bệnh lao phổi.
Cuối cùng mọi thứ về vùng biển này vẫn đang là một ẩn số với thế giới.
Nhưng điều đó cũng không có nghĩa không còn ai dám đặt chân vào vùng biển này.
Xuyên qua những đám mây đen kịt, những cơn bão với sức gió có thể thổi bay mọi thứ, những con sóng cao tới cả chục mét là một hạm đội khổng lồ với hàng trăm chiến thuyền.
Những chiến thuyền này nhìn thật nhỏ bé so với những cơn sóng giữ dội đang đánh vào chúng như đang muốn đánh chìm những kẻ xam phạm hôn láo.
Dù phải đối mặt với cơn thịnh nộ của thiên nhiên nhưng những chiến thuyền vẫn kiên trì tiến về phía trước leo qua từng cơn sóng.
Những cánh buồm được kéo căng một cách kỳ lạ cứ như chúng không bị ảnh hưởng bởi cơn bão tiếp tục đẩy thuyền về phía trước.
Trên những chiến thuyền này đều được mang những lá cờ khác nhau, như những con thuyền bên trái hạm đôi treo lên lá cờ có hình một con rồng màu đen đang dang rộng đôi cánh của mình.
Còn những thuyền chiến ở bên phải lại treo những lá cờ in hình con mắt như đang nhìn xuống thế gian.
Thậm chí những chiến thuyền phía sau còn mang in hình thù của vô vàn loài thú như sư tử hay voi,…
Tất cả những lá cờ này đều đang bay phất phơ trong cơn gió mạnh, như thể chúng không hề sợ hãi bị gió cuốn bay.
Nếu là một quý tộc bình thường xuất hiện ở đây, hắn chắc chắn sẽ rất bất ngờ khi nhìn thấy những biểu tượng này.

Đúng vậy có ai ngờ được hai thế lực nhân loại không đội trời chung lại có thể cùng lúc liên hợp lại thành một hạm đội xuất hiện ở nơi này.
Còn chưa kể phía sau hai hạm đội này lại chính là hạm đội của các thế lực thú nhân tộc chủng tộc không ưu gì nhân loại.
Cả ba thế lực không ưa gì nhau giờ đây lại cùng lúc liên hợp lại thành một hạm đội xuất hiện ở Biển Tối, rốt cuộc là thứ gì mới khiến cho những thế lựcnày bỏ qua thù hằn cùng xuất hiện ở đây.
Trên một con thuyền khá lớn giữa trung tâm hạm đội bên trái, một người đàn ông trung niên tầm năm mươi tuổi mặc một bộ giáp trắng tinh của hiệp sĩ đang đứng trên bong tàu dùng một tay bắt lấy lan can để giữ cho cơ thể thăng bằng trước sự rung lắc của con thuyền.
— QUẢNG CÁO —
Ông ta đứng ở đấy, giữa cơn bão đang hoành hành nhưng tóc tai của ông ta lại không bị thổi bay, thậm chí là những giọt mưa cũng không thể rơi trên người ông ta.
“Đô đốc, đội do thám báo tin bắt được tín hiệu của vật kia.”
Người này chính là đô đốc của hạm đội đế quốc Phan Tốc Hải.
Phan Tốc Hải nghe phó tướng của mình báo cáo thì rời khỏi boong tàu đi vào khoang thuyền, bước vào một căn phong được canh giữ cận thận.
Bên trong căn phòng chất đầy những dụng cụ ma pháp kỳ lạ, tất cả chúng đều đang được điều khiển bởi các pháp sư.
Có dụng cụ trong đó thậm chí còn thể hiện ra hình ảnh ba chiều của khu vực xung quanh con thuyền, bất cứ thay đổi nào xung quanh đều có thể được nhận thấy trên hình chiếu này.
Thấy Phan Tốc Hải tiến vào, một pháp sư như là chỉ huy ở đây tiến tới hành lễ với hắn.
“Miễn đi, tình hình thế nào.”
Phan Tốc Hải ngăn pháp sư đang muốn hành lễ lại lên tiếng hỏi.
“Báo cáo đo đốc, chúng ta bắt được tín hiệu lạ phía đông bắc cách hạm đội khoảng hai mươi hải lý, nghi ngờ là vật kia.”
Pháp sư theo đúng tiêu chuẩn quân đội trả lời Phan Tốc Hải, hắn dẫn đô đốc của mình tới một dụng cụ ma pháp hình tròn đang được thao tác bởi một pháp sư tập sự, màn hình của dụng cụ này đang hiện lên một chấm nhỏ lờ mờ, giống như một rada đang rà soát xung quanh khu vực.
Nhưng dụng cụ này lại chỉ hiện lên một chấm nhỏ ở mép màn hình, hoàn toàn không xuất hiện bất cứ tín hiệu nào khác.
“Chỉ là nghi ngờ thôi sao? Không phải dụng cụ này được sản xuất chỉ để tìm vật kia thôi ư?”

Phan Hùng Lâm thể hiện thái độ không hài lòng, thứ ông ta cần là chắc chắn chứ không phải nghi ngờ.
“Dụng cụ chỉ có thể bắt được những vật có dấu hiệu ma năng giống với vật kia, chứ không thể hoàn toàn chắc chắn, tín hiệu này cũng rất yếu khiến chúng tôi khó mà xác định chính xác được.
Hơn nữa vật này nằm trong vùng nhiễu động ma năng sẽ rất nguy hiểm nếu chúng ta tiếp cận.”
“Nhiễu động ma năng” là hiện tượng ma năng trong một khu vực hoạt động một cách bất thường khiến cho các ma pháp trong khu vực bị suy yếu thậm chí là không thể sử dụng.
Nếu nhiễu động đủ mạnh nó thậm chí có thể ảnh hưởng tới cả ma năng trong cơ thể sinh vật sống.
Vì thế những nơi có nhiễu động ma năng thường không có bất cứ sinh vật nào tồn tại, bởi lẽ tất cả mọi sinh vật trên thế giới này đều có mà năng, vấn đề là chúng có thể sử dụng được ma năng của mình hay không thôi.
“Có thể tiến vào được không?”
Phan Tốc Hải hỏi.
— QUẢNG CÁO —
“Nếu là vùng ngoại vi thì chúng ta vẫn có thể tiến vào, nhưng ma pháp trên tàu sẽ suy yếu.
Thuộc hạ sợ chúng ta sẽ gặp phải Hải Yêu, điều đó rất nguy hiểm.”
“Đây cũng không phải lãnh thổ Hải Yêu, chúng ta bị suy yếu bọn chúng cũng không khá hơn.”
Phan Tốc Hải nhận xét, rồi ông ta nhìn về phía phó tướng bên cạnh nói.
“Liên lạc với hạm đội của Thánh quốc và thú nhân.”

Trong phòng chủ huy, Phan Tốc Hải đang ngồi nghiêm chỉnh phía sau bàn làm việc của mình, trước mặt hắn có hai quả cầu thủy tinh phân biệt đặt ở trái phải tạo thành một hình tam giác.
Phan Tốc Hải quan sát một lượt rồi ra lệnh cho hai pháp sư đang đứng bên cạnh.
Nhận được lệnh từ đô đốc hai pháp sư bắt đầu truyền ma năng vào hai quả cầu.
Ngay khi ma năng được truyền vào, thủy tinh trên hai quả cầu hiện lên hình ảnh của hai người đàn ông khác.
“Hẳn các ngươi cũng phát hiện rồi, ta đề nghị chuyển hướng hạm đội thu hổi vật kia.”
Người xuất hiện ở quả cầu bên trái cướp lời trước đưa ra ý kiến của mình.
Người này mặc đồ như một hồng y giáo chủ nhưng khác ở chỗ bộ đồ ông ta mặc lại toàn một màu trắng.
Người này chính là một trong sáu bạch y giáo chủ của Thánh quốc người chỉ huy hạm đội của Thánh quốc Bạch Vũ Sinh.
“Vẫn chưa xác định có phải vật kia hay không nếu vội vàng như vậy sẽ rất nguy hiểm.”
Người ở quả cầu bên phải lên tiếng.
Không! Nói là người không bằng nói là một con thú hình người mới đúng.
Đầu của hắn là một đầu cá sấu đúng nghĩa, cả người mặc trên mình một bộ giáp màu đen bảo vệ toàn bộ phần thân trên, chỉ để lộ ra cánh tay màu đen không khác gì hai chi trước của một con cá sấu.
Hắn chính là một trong tám công tước của thú nhân đế quốc Cavalier người chỉ huy hạm đội của đế quốc thú nhân.
Cavalier tuy không tán đồng với ý kiến của Bạch Vũ Sinh những cũng không phản đối, hắn chỉ đưa ra ý kiến của mình.
“Ha ha, cá sâu công tước lừng danh của đế quốc thú nhân bây giờ xuống biển cũng thành cá sấu con rồi.”
Bạch Vũ Sinh cười trào phúng, cũng đúng thôi khi mà Thánh quốc cùng đế quốc thú nhân không ưa gì nhau, huống gì Cavalier còn không ít lần đánh cho hạm đội thánh quốc sứt đầu mẻ trán, Bạch Vũ Sinh không tận dụng cơ hội trào phúng mới là lạ.
“Bạc Vũ Sinh, ngươi nên biết điểm dừng nếu không đừng trách bản công tước không nể mặt.” — QUẢNG CÁO —
Đôi mắt Cavalier nheo lại đầy sát khí, hiển nhiên chỉ cần một mồi lửa thôi là cuộc chiến giữa bọn họ có thể nổ ra bất cứ lúc nào.
“Mọi người bình tĩnh, ta nghĩ cũng nên tới kiểm tra thì hơn, thà nhầm còn hơn bỏ sót, nếu để thứ đó rơi vào tay hải yêu sợ rằng chúng ta cũng không có kết cục tốt.”
Phan Tốc Hải thấy không khí có vẻ căng thẳng bèn lên tiếng kéo cuộc trò chuyện về chủ đề cũ.

Nếu để hai người đó đôi co với nhau thì không biết sẽ xảy ra chuyển gì nữa.
“Ta đồng ý, thà nhầm còn hơn bỏ sót.”
Bạch Vũ Sinh vui vẻ chấp nhận đề nghị của Phan Tốc Hải, còn Cavalier chỉ hừ một tiếng xem như đồng ý.
“Vậy Bạch Vũ Sinh, nhờ ngươi báo cho hạm đội tinh linh tộc mục tiêu của chúng ta, nhắc bọn chúng nhanh tới một chút.
Nếu không có thủy tinh linh hỗ trợ cho dù là hạm đội liên hợp cũng chưa chắc là đối thủ của Hải yêu.”
“Yên tâm hạm đội tinh linh đang tiến vào từ phía bắc, vài giờ nữa chúng ta có thể hội quân với bọn họ.”
Bạch Vũ Sinh mang theo một chút tự hào trả lời.
Kết thúc cuộc họp mặt, Phan Tốc Hải dựa lưng vào ghế thở dài, nhìn về phía phó tướng đang mang biểu cảm tò mò bên cạnh nói.
“Muốn hỏi gì thì hỏi đi.”
Phó tướng giật mình xấu hổ khi bị Phan Tốc Hải nhìn ra, hắn mang một chút biểu cảm thăm dò hỏi.
“Đô đốc, vật kia rốt cuộc là thứ gì?”
“Không biết.”
“Ngay cả ngài cũng không biết.”
Phó tướng giật mình với câu trả lời của Phan Tốc Hải, đường đường là chỉ huy hạm đội vậy mà cũng không biết mục tiêu của nhiệm vụ lần này là gì.
“Tuy ta không biết nhưng cũng phần nào đoán ra được.”
Phan Tốc Hải dừng một chút, ông ta nhìn về phó tướng đang mang khuôn mặt tò mò bên cạnh nói tiếp.
“Việc có thể kinh động đến tất cả chủng tộc trên thế giới này chỉ có hai khả năng.
Một là liên quan đến ma quỷ, cái khác chính là liên quan tới thần thánh.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.