Sắt Thép Ma Pháp

Chương 114: Tổ Chức





Trở về thành Long ghé vào một căn dinh thự ngay cạnh phủ hầu tước, tuy không được canh gác như phủ hầu tước nhưng nơi này cũng được bao vây rất nghiêm ngặt, từ trong ra ngoài tất cả đều là lính của quân đoàn một canh giữ.
Tiến vào dinh thự người ra đón Long chính là Đỗ Xuân An vị siêu phàm giả yếu kém hắn đã chiều mộ gần một tháng trước.
Gần một tháng này ông ta và đệ tử đều dấu mình trong dinh thự này không ra ngoài nửa bước, nếu không phải hàng ngày luôn có người dọn dẹp đưa cơm có lẽ Long phải lo lắng không biết hai thầy trò này chết hay chưa.
Khác với căn nhà cũ kỹ trước kia của lão nơi này có hẳn một căn phòng tiếp khách xa hoa không có một hạt bụi, hiển nhiên đây không phải tác phẩm của hai thầy trò nhà này.
Long ngồi tại vị trí của chủ nhân trong phòng khách, bên tay phải chính là Đỗ Xuân An đang có thần sắc vô cùng kích động ánh mắt sùng bái nhìn hắn, tay trái đệ tử Vũ Ngọc Đao của lão lại chỉ đang cố nặn ra một nụ cười miễn cưỡng.
Long đoán rằng đây là do sư phụ của hắn ép hắn cười như vậy.
“Điện hạ! Cảm tạ ngài thời gian qua đã hỗ trợ, tiểu dân thực sự đã thấy được một thế giới mới.”
Đỗ Xuân An thần sắc kích động, liên tục cảm ơn.
Sở dĩ có điều này do Long đã giao cho bọn hắn về kiến thúc toán học sơ cấp, chỉ như vậy thôi.
Vốn dĩ Long còn định giao cho bọn hắn vật lý cùng hóa học nữa, nhưng xét đến thời gian hạn chế hai thầy trò này còn phải chế tạo thượng phẩm ma cụ nên hắn tạm thời không giao.
Đừng đùa nhìn ánh mắt như người nghiện của lão già này với Long hắn cảm thấy chỉ cần mình giao ra những thứ đó nhiệm vụ hắn giao cho lão liền không cần mơ mộng nữa.
Long đương nhiên không sợ những kiến thức toán học kia lộ ra ngoài, nếu lão già này không hoàn thành được nhiệm vụ ông ta cùng học trò của mình sẽ xuống lỗ cùng với những gì có trong đầu ông ta.
Hiện tại thời hạn Long giao đã sắp đến đương nhiên hắn sẽ tới đây để kiểm tra thành quả.
Long nghiêm mặt lại, không giận tự uy nói.
“Hôm nay ta tới đây không phải để nghe những lời này của lão, chuyện ta giao lão đã hoàn thành.”
Thái độ của Long khiến trong lòng Đỗ Xuân An có chút chột dạ, nhưng khi nghe lời của hắn ông ta lại thở dài một hơi lại thể hiện ra khuôn mặt nịnh nọt của mình nói.
“Điện hạ yên tâm! Vốn dĩ lão định ngày mai sẽ trình lên cho ngài nhưng nếu ngài đã tới đây vậy càng tiện đôi đường.”
— QUẢNG CÁO —
Nói xong ông ta ra dấu cho Vũ Ngọc Đao ở một bên.

Thấy thầy ra dấu Vũ Ngọc Đao đứng lên đi về phía sau dinh thự, rất nhanh hắn đã trở lại trên tay còn mang theo một vòng tay bằng bạc.
Bạc là một trong những loại vật liệu truyền dẫn ma năng tốt nhất hiện này.
Hiển nhiên được tài trở bởi Long thầy trò nhà này cũng không ngại sử dụng loại vật liệu đắt giá hơn một chút.
Cầm trên tay vòng tay bạc Long chăm chú đánh giá.
Vòng tay rất bình thường cho dù có những đường vân được khắc bên trên có lẽ không ai nghĩ rằng đây là một ma cụ, phải tới khi Long đưa ma năng vào vòng tay những đường vân này mới bắt đầu sáng lên.
Ánh sáng của chúng được tập hợp dần tới một điểm giao nhau của các đường vần, hẳn đây là điểm khóa của chúng.
Long quan sát điểm khóa sau đó liền cắt đứt nguồn cung ma năng ánh sáng trên những đường vân dần nhạt đi cho tới khi biến mất, tuy hắn không biết ma pháp được khắc trên đây là loại gì nhưng hắn cũng tự biết đây không phải nơi thử nghiệm ma pháp.
Long nhìn sang Đỗ Xuân An đang đổ mồ hôi bên cạnh, xem ra lão già này đang sợ Long không cẩn thận phóng thích ma pháp, lão thì không sao nhưng nếu Long gặp chuyện lão cũng không cần sống nữa.
“Giới thiệu một chút đi.”
Long dơ vòng tay lên ra hiệu cho Đỗ Xuân An.
“Vâng…vâng.
Ma cụ ngài đang cầm được khắc lên ma pháp cơ bản cầu lửa.
Nếu một pháp sư thông thường sử dụng loại ma cụ này có thể giúp hiệu suất lợi dụng ma pháp của các pháp sư tăng lên gấp đôi, trong khi thời gian thi triển ma pháp lại giảm xuống còn hai giây.”
Ma cụ được chia thành hạ, trung, thượng là ba đẳng cấp phân chia.
Không giống như trong các loại tiểu thuyết giả tưởng ma cụ đẳng cấp cao chỉ có siêu phàm giả đẳng cấp cao mới dùng được.
Phân chia đẳng cấp ma cụ ở thế giới này lại thực dụng hơn nhiều.
Cho dù là thượng ma cụ loại ma cụ đẳng cấp cao nhất các siêu phàm giả học đồ đều có thể sử dụng.

Điều duy nhất để phân chia đẳng cấp cho những loại ma cụ này chính là khả năng tăng phúc cho người sử dụng.
Hạ thì có khả năng tăng phúc dưới hai lăm phần trăm.
Trên hai lăm phần trăm tới năm mươi phần trăm chính là trung còn trên năm mươi phần trăm là thượng.
Bất cứ ai dùng đều như vậy cho dù pháp thánh dùng cũng như thế, đương nhiên đây còn phải xem loại ma pháp được khắc trên ma cụ là gì.
Nếu là thánh pháp cho dù nó được khắc trên hạ phẩm ma cụ thì cũng chỉ có pháp thánh mới sử dụng được.
Nhưng nếu chỉ là ma pháp thông thường được khắc trên thượng phẩm ma cụ thì chỉ cần là siêu phàm giả ai cũng có thể sử dụng.
Rất dễ hiểu, thánh pháp yêu cầu về lượng ma năng sử dụng, độ phức tạp khi lợi dụng ma năng, hay trình độ tưởng tưởng cùng dẫn dắt ma năng hoàn toàn ở một tầm cao khác.
Nếu ngươi không đạt đến trình độ đó thì đừng mong sử dụng.
Tên pháp sư sử dụng lôi thần giáng thế chính là một bài học.
Mặc dù đó chỉ là bản rút gọn của lôi thần giáng thế nhưng cũng không phải một tên pháp sư thông thường có thể sử dụng, ngay cả pháp thánh cũng mất một cánh tay sau khi sử dụng ma pháp này, ngươi lấy tư cách gì dám càn rở như vậy.
“Không tệ, một siêu phàm giả yếu kém lại có thể tạo ra thượng phẩm ma cụ chất lượng như vậy, ta thật sự không thể ngờ được.”
Theo hiểu biết của Long siêu phàm giả yếu kém không có khả năng cảm nhận ma năng, yêu cầu đầu tiên để có thể chế tạo ma cụ.
Hắn tin tưởng đây là đồ do hai thầy trò này làm ra, bởi vì trước khi để bọn hắn tới dinh thự này mọi thứ liên quan tới ma pháp đều đã bị dọn dẹp, chỉ khi hai thầy trò yêu cầu mới được cung cấp, suốt gần một tháng qua cả hai thầy trò đều không rời khỏi căn nhà này.
— QUẢNG CÁO —
Ánh mắt Long tràn đầy hiếu kỳ nhìn hai thầy trò.
“Nói xem làm sao ông có thể làm ra thượng ma cụ.
Ta không tin chỉ một cái công thức đó liền có thể hoàn thành được.”
Đỗ Xuân An xoa đầu tóc rối của mình ánh mắt có chút né tránh nói.
“Điện hạ thứ tội, lão có một công thức khác giúp rút ngắn dòng chảy của ma năng.
Và công thức chung của chú ngữ hỏa cầu thuật.”
Rút ngắn dòng chảy ma năng, như cái tên của nó ma năng sẽ di chuyển theo một quy luật nhất định dựa trên ma chú, nếu rút ngắn dòng chảy của nó có nghĩa áp lực lên tinh thần cùng lượng ma năng sử dụng sẽ giảm đi một cách đáng kể.
Quả nhiên lão già này có không ít bí mật.
“Công thức chung của chú ngữ.
Nó là gì?”
Đây mới thực sự là điều Long để ý.
“Điện hạ biết mỗi khi khắc chú ngũ lên một đồ vật pháp sư phải cảm nhận được dòng chảy ma năng trên đồ vật đó.
Lão có một bộ chú ngữ cơ bản của hỏa cầu thuật, chỉ cần dựa theo chú ngữ ngữ này thay đổi một chút dựa trên vật liệu và sức nặng của đồ vật liền có thể khắc chú ngữ lên đồ vật đó mà không cần phải có khả năng cảm nhận ma năng.”
Mẹ nó nhặt được bảo rồi! Đây là suy nghĩ đầu tiên khi Long nghe thấy những lời này.
“Ta thật sự thắc mắc tại sao các ngươi lại không công bố những công thức này.
Rõ ràng lợi ích những công thức này cho các ngươi thực sự rất lớn.”
Nhưng những lời Long nói ra mới là thứ hắn quan tâm nhất.
Lời của Long như nhắc lại chuyện gì đó sâu trong kí ức khiến Đỗ Xuân An cả ngươi khựng lại, sau một lúc lão buồn bã thở dài một hơi nói.
“Điện hạ không phải chúng ta chưa từng công bố, mà là không dám.

Một khi chúng ta làm như vậy sẽ gặp đại họa.”
Bây giờ lại là điều Long bất ngờ hơn, hắn không lên tiếng tiếp tục chờ đợi lời tiếp theo của Đỗ Xuân An.
Đỗ Xuân An thấy vậy ông ta lại thở dài một hơi tiếp tục nói.
“Điện hạ hẳn phải biết địa vị của những siêu phàm giả yếu kém như chúng ta hiện giờ đi.”
Long gật đầu, tuy là người ngoài nhưng ký ức của nguyên chủ cũ vẫn giúp hắn hiểu biết về cấu trúc xã hội của thế giới này.
— QUẢNG CÁO —
Nói như thế nào đây! Đại khái siêu phàm giả được xem là thượng tầng của giai cấp thống trị.
Nhưng hậu duệ của các siêu phàm giả lại chưa chắc có thể trở thành siêu phàm giả, vì thế để đặt nền móng cho gia tộc của mình những người đi trước đã xây dựng lên hệ thống quý tộc rắc rối phức tạp như hiện nay để trói buộc các siêu phàm giả sinh sau đẻ muộn vì thế mới có những chuyện siêu phàm giả lại đi phục vụ một phàm nhân như nhị hoàng tử hay Lý hầu tước.
Cho dù vậy địa vị của những siêu phàm giả vẫn rất siêu nhiên.
Bọn hắn luôn được các quý tộc hay những người giàu có quyền quý săn đón, đặc biệt với những siêu phàm giả có xuất thân thấp hèn như từ nô lệ bọn hắn thậm chí có thể trở thành con mồi đi săn cho những người này.
Những siêu phàm giả xuất thân như vậy thường sẽ bị dụ dỗ ký vào một bản hợp đồng không khác nào bán thân, đương nhiên đổi lại bọn họ cũng nhận được những lợi ích to lớn.
Cái giá phải trả, đương nhiên rồi chính là cả cuộc đời bọn họ.
Còn với những siêu phàm giả yếu kém không có khả năng cảm nhận ma năng bọn hắn ở vào một vị trí vô cùng xấu hổ.
Xã hội siêu phàm giả không chấp nhận những người như bọn hắn những kẻ không có khả năng lên cấp, cơ thể cũng chỉ hơn người bình thường một chút.
Trong mắt những siêu phàm giả những người yếu kém như vậy còn không khác phàm nhân là mấy thậm chí còn thấp hơn cả phàm nhân.
Làm những công việc của siêu phàm giả bọn hắn không làm được, làm những công việc của phàm vậy dùng phàm nhân có phải tiện lợi cùng tiết kiệm hơn hay không.
Chính là như thế khiến giá trị của những siêu phàm giả yếu kém nhiều khi còn thấp hơn cả nô lệ phàm nhân bình thường.
“Để thay đổi tình cảnh đó ba trăm năm trước một tổ chức của chúng ta được xây dựng lên.
Mục tiêu của chúng ta là tìm cách nâng cao địa vị trong xã hội cho chính mình.”
Long nhướng mày, đây là lần đầu tiên hắn biết được trên thế giới còn có một tổ chức như vậy.
“Sau đó thì sao? Tại sao ta chưa bao giờ nghe về tổ chức này.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.