Sát Thần Hệ Thống

Chương 58: Chương 58





Phía bên này, Thiết Giáp Bạo Hùng đang chiến rất hung hăng.
Đao, kiếm, quyền, cước hầy như không thể phá phòng ngự của nó.
Duy chỉ có kẻ làm hắn đau đầu là thiếu niên áo trắng, kiếm pháp của hắn làm nó nổi da gà.
Dường như tên nhân loại này là một thanh kiếm chưa xuất vỏ.
Nó không dám đối đầu với gã này khi có hai tên cũng đang trợ giúp hắn.
Những đường kiếm hắn ra hoàn toàn không thể né tránh, nó bắt buộc phải dùng cơ thể của mình để phòng ngự.
Nó nghĩ đi nghĩ lại, rồi triệt để tức giận.
Nó gầm lên 1 tiếng, giáp bao phủ toàn thân nó căng lên.
Khí thế mạnh mẽ của nó đẩy lui ba người ra.
Cố Khải Sơn cũng gồng mình, cơ bắp toàn thân căng nứt ra, làn da chuyển thành màu đồng đỏ.
Hắn hét lên một tiếng:
Võ Kỹ: Thái Dương Chân Thể
Nhiệt lượng lớn từ cơ thể Cố Khải Sơn tỏa ra, làm đất dưới chân hắn trở nên khô khốc nứt toác ra, chiến ý hừng hực.
Mục Lãm bốc cháy cả hai chân, đồng thời thanh đao cũng lóe lên ánh áng màu đỏ.
Lam Hạo Thiên đứng đấy, không hề làm ra động tác chuẩn bị nào cả.
Nhưng thanh kiếm trong tay không ngừng run rẩy.
Hắn nói nhỏ:
-Ngươi cảm nhận được kiếm ý mãnh liệt đến vậy ư?

Thân kiếm run lên, Lam Hạo Thiên hiểu ý, tiếp tục nói:
-Ngươi đợi ta đánh xong tên này, ta sẽ đi tìm và khiêu chiến hắn.
Có lẽ Lam Thần chính là kẻ sở hữu loại kiếm ý này, kiếm ý của Vấn Kiếm.
Dứt lời, Lam Hạo Thiên rút thanh kiếm của mình ra, kiếm ý xuyên phá vân tiêu.
Thiết Giáp Bạo Hùng vừa hoảng sợ, vừa tức giận.
Nó lao lên về phía Lam Hạo Thiên, bỏ qua Mục Lãm và Cố Khải Sơn.
Móng vuốt khổng lồ tấn công, Mục Lãm xoay người, giáng một đòn mạnh lên lớp giáp vững chắc của nó.
Võ kỹ: Nộ Long Cước
Đòn đá cực mạnh khiến nó mất đà ngã lăn ra.
Cố Khải Sơn không biết từ lúc nào chắn lại đằng trước, một quyền mạnh mẽ mang theo hư ảnh giao long, nốc thẳng vào cằm.
Võ kĩ: Thái Dương Nhật Long Quyền.
Thiết Giáp Bạo Hùng giận dữ, dùng vai huých Cố Khải Sơn ra.
Chưa kịp đụng chạm đến Cố Khải Sơn, nó đã bị một đao mạnh mẽ chém ngang.
Dù không tổn thương tới da thịt nhưng nó vẫn tức giận, làm lỡ mất một nhịp.
-Nó thật mạnh mẽ, đao ta hoàn toàn không chém vỡ.
Lúc này, Lam Hạo Thiên cũng nhẹ nhàng bước tới, vung thanh kiếm vẫn còn trong vỏ lên.
Đường kiếm sắc bén, làm đứt vỡ lớp giáp cứng cáp của Thiết Giáp Bạo Hùng, chém sâu vào trong da thịt xương cốt của nó.
Thiết Giáp Bạo Hùng cuồng nộ, đau đớn gầm lên một tiếng rồi bỏ chạy điên cuồng.
Mục Lãm nhanh chóng đuổi theo, thân pháp của hắn rất nhanh đã đuổi kịp Thiết Giáp Bạo Hùng.
Thiết Giáp Bạo Hùng thấy vậy, vung tay vừa chạy vừa tấn công.
Nhưng áo choàng kì lạ của Mục Lãm tỏa ra một luồng khí kì lạ làm chệch hướng tấn công của nó.
Mục Lãm giáng một cước vào đầu làm nó choáng váng.
Mục Lãm ngã xuống ôm chân kêu gào đau đớn.
Thì ra trên đầu của Thiết Giáp Bạo Hùng có đầy những gai nhỏ nhưng nó lại vừa dài vừa mảnh.
Đòn tấn công đó đã làm chân của Mục Lãm bị thương.
Nhưng nhiêu đó cũng đủ để làm chậm chân Thiết Giáp Bạo Hùng.
Lúc này, Lam Hạo Thiên lao lên, nhằm ngay cổ nó, chém một phát.
Thanh kiếm chém được đúng nửa cổ của Thiết Giáp Bạo Hùng, nó thấy vậy thì vung tay liên tục đấm vào Hạo Thiên, bắt hắn thả tay ra.
Nhưng Lam Hạo Thiên nhất quyết giữ chặt thanh kiếm không buông.
Nguyên khí truyền vào làm thanh kiếm trở nên sắc bén hơn.
Tình hình căng thẳng, Cố Khải Sơn lúc này lao vào, bồi thêm một phát đao nữa.
Đao quang lóe lên, chỉ nghe tiếng phụt, đầu của Thiết Giáp Bạo Hùng đã lăn lông lốc dưới đất.
-Đã giải quyết xong, khốn khiếp! -Cố Khải Sơn tức giận, giả trừ Thái Dương Chân Thể.
Toàn thân hắn nguội dần, thân hình hắn xì ra một đống hơi nước màu trắng: -Tiêu hao quá nhiều năng lượng.
-Đừng tức giận, Thiết Giáp Bạo Hùng có sức phòng thủ, chịu đựng cao.
Nhưng nó không hề nhanh nhẹn nên nếu đánh giết được nó chúng ta có khả năng nhận được nhiều Miễn Chiến Lệnh hơn.
Còn Ám Quân Bạo Hùng kia tốc độ chạy quá nhanh, nó có thể dễ dàng đào tẩu nếu đánh không lại.
Thế nên tính ra chúng ta chiếm lợi lớn.
-Lam Hạo Thiên nói:
- Lợi ta còn chưa thấy, ta đã thấy chân ta bị thương rồi.
-Ngươi cứ rên đi, chúng ta kiểm tra xem bao nhiêu viên.
-Đợi...!đợi ta!
Hắn đứng dậy, lấy ra một chai dược dịch rồi tưới lên vết thương ở chân.
Vết thương kêu xì xì rồi biến mất không để lại sẹo.
Cố Khải Sơn nói:
-Mục Lãm, cho ta xin ít dược dịch.
Mục Lãm quang cho hắn chai dược dịch.
Cố Khải Sơn đổ dược dịch lên nắm đấm, chỉ có một vài giọt chảy ra.
Hắn tức giận quăng bình đi không thèm nói gì.
Đang phân chia Miễn Chiến Lệnh, Lam Thần và Độc Cô Linh Nhi đến.
Lam Thần nói:
-Ám Quân Bạo Hùng có tổng cộng 4 viên Miễn Chiến lệnh ít quá.
-Ngươi chả mấy chật vật nhỉ? -Mục Lãm nhìn Lam Thần đầy ẩn ý.
-Do nó qua yếu, nhanh cũng chỉ nhanh hơn ta một chút, sức thì không hề mạnh, chạy thì kém.
Nói chung là nó yếu hơn Thiết Giáp Bạo Hùng nhiều.
-Ngươi chạy nhanh hơn nó? -Mục Lãm kinh ngạc.
Hắn tung hết tốc độ thì có thể bắt được Ám Quân Bạo Hùng nhưng mà Lam Thần lại có thể bắt được, chứng tỏ tốc độ của Lam Thần cũng ngang ngửa hắn.
-Không, chỉ là dùng một số tiểu xảo khiến nó chạy không nổi thôi.
-Ra vậy.
-Mục Lãm thở phào, Lam Hạo Thiên hỏi:
-Ám Quân Bạo Hùng cho bao nhiêu viên Miễn Chiến Lệnh?
-Tầm bảy viên, các ngươi giết Thiết Giáp Bạo Hùng được bao nhiêu.
-Cũng bảy viên.
Mục Lãm Khải Sơn mỗi người hai, ta ba.
-Tiếp theo các ngươi định làm gì?
-Ta vừa bàn, dùng sao cũng là kết minh tạm thời, chúng ta sẽ tiến đến khu vực Hoang Mạc để tìm thêm các môn kiếm pháp và bí thuật liên quan tới kiếm.
-Ta cũng thấy khá hứng thú với khu vực đó.
Ta cũng sẽ tới.
-Được, nhưng trước đó ta nghĩ chúng ta cần phải đấu một trận đã.
-Ta thấy để cho lôi đài chiến đi.
-Không được.
Võ kỹ: Tam Thiên Bách Nhật.
Lam Hạo Thiên vung thanh kiếm còn trong vỏ lên, Lam Thần hừ lạnh.
Chỉ thấy kiếm đeo bên hông Lam Thần run lên, khí thế hừng hực.
Lúc này Lam Hạo Thiên rút kiếm lại, nói:
-Ngươi là người ta cần tìm, giờ đánh nhau sẽ bất lợi, để lần sau đi.
-Được.
Lam Thần quay sang hỏi Mục Lãm:
-Mục Lãm, ngươi còn bản đồ không?
-Ta không còn.
-Ta còn.
-Độc Cô Linh Nhi hừ lạnh.
-Nhưng ngươi phải chia ta Miễn Chiến Lệnh.
-Ngươi không đưa nàng Miễn Chiến Lệnh? -Mục Lãm cười.
-Nàng suýt bị giết chết, làm ta lỡ mất 3 nhịp khi giết Ám Quân Bạo Hùng, chia nàng 1 cái là còn nể tình.
Lam Hạo Thiên giật mình, cô gái này cũng kiếm tu, hắn có thể nhận thấy được cô gái này không hề yếu ớt, trái lại còn rất mạnh mẽ.
Vậy mà theo lời Lam Thần thì lại yếu gà bình hoa là sao.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.