Sát Thần

Chương 417: Xuất thủ




Dục vọng của Thạch Nham đối với sinh mệnh nguyên dịch này cũng không phải đặc biệt mãnh liệt, dù sao Thông thần tam trọng thiên chi cảnh cách hắn còn rất xa xôi, hắn trong thời gian ngắn cũng không phải đặc biệt cần sinh mệnh nguyên dịch này. Không muốn điên cuồng đuổi theo cướp sinh mệnh nguyên dịch như đám người Triệu Phong.
Nhưng nghe Thải Y nói như vậy thì hắn vẫn động lòng.
Thế nên hắn cũng không do dự nữa, bất kể Thánh Linh Thần có thể ở có được thu hoạch trong đài sen thủy tinh hay không thì hắn cũng phải toàn lực tranh đoạt sinh mệnh nguyên dịch đó.
" Ngươi muốn đi à?" Thải Y nhẹ giọng cười cười, ủng hộ: "Thứ này đối với tất cả võ giả dưới chân thần đều có sức hấp dẫn rất mạnh, chúng ta chung quy rồi cũng sẽ phải bước vào Chân thần chi cảnh, nếu có sinh mệnh nguyên dịch này, tương lai ngươi tất nhiên có thể dùng. Trừ cái đó ra, sinh mệnh nguyên dịch còn có công hiệu khác, nào đó trình độ nào đó mà nhìn thì giá trị của sinh mệnh nguyên dịch này e là còn trân quý hơn thần hồn tinh khiết rất nhiều." Thạch Nham hai mắt lấp lánh, gật đầu, không nói nhiều nữa, cùng đám võ giả Triệu Phong bắt đầu di động tới đài sen thủy tinh.
Mỗi một khối cơ nhục trên người đều lặng lẽ rung động, da hiện ra màu tím đỏ, hơn nữa ngưng luyện tất cả tinh nguyên, tụ thành ô quang thuẫn, dùng để chống đỡ yêu trùng ăn xác có thể sẽ ùa tới.
Phía trên đài sen, các võ giả đều bị yêu trùng bao trùm, yêu trùng có cả hàng vạn con, phát ra tiêng vù vù, không ngừng cắn nuốt lực phòng ngự lực phòng ngự từ trên người võ giả phóng xuất ra.
Đợi cho hắn đi tới phía trên đài sen thủy tinh, mấy trăm yêu trùng giống như tinh quang ùa tới, lập tức bao phủ thân thể hắn.
Từng con yêu trùng nhào vào ô quang thuẫn, răng nanh sắc nhọn cọ vào, gặm nhất tinh nguyên hào quang trên ô quang thuẫn.
Yêu trùng ăn xác chẳng những có thể ăn các loại áo giáp phòng ngự, cũng có thể ăn mòn rất nhiều năng lượng, ô quang ngưng luyện trên ô quang thuẫn dưới sự cắn nuốt của yêu trùng ăn xác cũng ảm đạm đi dần.
Nhiều tinh nguyên hơn từ trong cơ thể ùa ra, điên cuồng rót vào ô quang thuẫn. Dưới sự quán chú tinh nguyên của hắn, ô quang thuẫn bị yêu trùng cắn nuốt, nếu hắn không phóng thích nhanh thì hắn thủy chung không thể bảo trì ô quang thuẫn để không bị xâm hại.
Triệu Phong và ba gã võ giả thiên vị tam trọng thiên chi cảnh, trên người hoặc là lưu chuyển quang mang đẹp mắt, hoặc là được bảo giáp đặc thù bảo vệ thân thể, đều đang đi tới đài sen thủy tinh.
Trong sự uy hiếp của yêu trùng, chậm rãi lách xuống đài sen thủy tinh phía dưới.
Vô số yêu trùng chậm rãi hiển hiện ra ở tâm của đài sen thủy tinh, thoạt nhìn khiến cho người ta da đầu run lên, yêu trùng trên đài sen thủy tinh thể tích lớn hơn một chút, còn có mười con có lân giáp màu bạc, hơn nữa còn có hoa văn cổ xưa.
Mười con yêu trùng ăn xác này tựa hồ không bình thường, cả người ngân quang rạng rỡ, tản mát ra khí tức âm lãnh.
Triệu Phong và ba gã võ giả thiên vị tam trọng thiên khi tới gần đài sen thủy tinh thì yêu trùng ăn xác màu bạc này bỗng nhiên từ trên đài sen bay ra, phát ra tiếng rít chói tai, thân thể to như nắm đấm truyền ra tiếng kêu to, quả thực nghe rất đáng sợ, tựa hồ có thể xé rách màng tai.
Ngay cả Thải Y ở ngoài trăm mét cũng hét to lên, thân thể mềm mại run lên, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Trong tiếng hét to, tinh thần ba động giống như mâu sắc trực tiếp đâm vào thức hải tinh thần của tất cả võ giả, tất cả võ giả tới gần đều bị xuyên thấu thức hải.
Triệu Phong và ba người đó thân hình đột nhiên chấn động, trên mặt lộ ra vẻ mặt thống khổ, thân thể đột nhiên khựng lại.
Mười con yêu trùng ăn xác màu bạc thừa cơ bay ra, lẫn lộn với mấy trăm yêu trùng, bắt đầu cắn lực phòng ngự trên người bốn người Triệu Phong.
trong lòng bàn tay của Triệu Phong từng chùm tia sáng ẩn chứa thái dương viêm lực như mũi tên bay ra, hung hăng đâm vào yêu trùng ăn xác màu bạc.
"keng keng!"
Thái dương ánh sáng đến từ trong cơ thể hắn bắn lên vỏ của yêu trùng màu bạc thì truyền ra tiếng vang sắt thép va chạm nhau.
Yêu trùng màu bạc không ngờ lại không bị chút ảnh hưởng nào, tiếp tục tranh thủ thời gian cắn màn hào quang từ trên người hắn tỏa ra.
Màn hào quang dưới sự cắn nuốt của yêu trùng màu bạc, không ngờ rất nhanh liền vỡ tan, điều này khiến cho Triệu Phong biến sắc, không thể không lấy ra một kiện áo choàng màu xanh thẫm, đau lòng mặc vào.
Áo choàng màu xanh thẫm chính là một loại bí bảo linh cấp, có năng lượng ba động hệ mộc.
Áo choàng vừa được mặc vào, từng cỗ năng lượng hệ mộc nồng đậm bắt đầu lưu chuyển trên người Triệu Phong, đằng yêu đã chết ở chung quanh tựa hồ bị hấp dẫn, lại tụ tập ngưng luyện, hóa thành một khối mộc lớn trên áo choàng màu xanh thẫm.
Triệu Phong để có được sinh mệnh nguyên dịch, đả đem ra tất cả bí bảo linh cấp của mình, ngay lập tức bao trùm toàn thân, dùng để chống đỡ tập kích của yêu trùng màu bạc.
Ba gã võ giả thiên vị tam trọng thiên chi cảnh khác vừa thấy Triệu Phong thi triển ra thủ đoạn đáy hòm thì cũng không dám do dự nữa, đều lấy ra bí bảo phòng ngự trong Huyễn Không Giới, bọc chặt lấy mình.
Nhưng mà dù là như vậy, dưới sự cắn nuốt của yêu trùng chút, bốn người này vẫn có chút ăn không tiêu.
Bốn người lấy ra bí bảo, trong thời gian rất ngắn đã bị yêu trùng cắn nát, áo choàng màu xanh thẫm của Triệu Phong và đằng yêu phủ bên trên đều vỡ nát, bản thân áo choàng cũng bị cắn ra từng lỗ nhỏ.
Cũng may là ở dưới áo choàng còn có thái dương tinh quang mà Triệu Phong ngưng luyện, dưới phòng ngự song trọng mới không bị yêu trùng màu bạc này chui vào thân thể.
Các võ giả cảnh giới cao thấp bất đồng nên cách đài sen thủy tinh cũng không giống nhau.
Người cảnh giới cao nhất trong đó và Triệu Phong đều đang chậm rãi lẻn vào đài sen thủy tinh, đấu tranh với yêu trùng màu bạc đáng sợ nhất.
Một số người tu vi hơi thấp thì vẫn ở bên ngoài đài sen thủy tinh, dưới sự bao vây tiễu trừ của mấy trăm yêu trùng, đau khổ chống đỡ, ánh mắt lại từng thời từng khắc nhìn chằm chằm vào đài sen phía dưới, không dám thả lỏng.
Võ giả thiên vị nhất trọng thiên chi cảnh như Thải Y thì ở bên ngoài, không dám tới gần đài sen thủy tinh, sợ dẫn tới yêu trùng ùa lên.
Trong đài sen yêu trùng sau khi hiện ra thì tần suất dần hiện ra của dụng cụ hình tum càng lúc càng cao, nhìn sinh mệnh nguyên dịch thịnh phóng trong dụng cụ đó, võ giả chung quanh ai nấy đều vẻ mặt điên cuồng.
Vào lúc này, Thạch Nham cả người hiện ra màu tím đỏ, bên ngoài che ô quang thuẫn, bên trong bọc tinh thuẫn, cũng đi tới phía trên đài sen thủy tinh. Mấy trăm yêu trùng ùa tới, khi cắn quang quyển phòng ngự trên người thì hắn chậm rãi chui xuống.
Chỉ có hắn là thiên vị nhất trọng thiên chi cảnh xen lẫn trong các võ giả tam trọng thiên chi cảnh, dần dần tới gần Triệu Phong, càng tới gần đài sen thủy tinh hơn, hắn càng nhận thấy được một cỗ sức kháng cự cực kỳ mãnh liệt, phía trên đài sen thủy tinh có một tầng kết giới cứng cỏi tồn tại.
Chỉ cần hạ xuống đài sen thủy tinh thì tất nhiên sẽ chịu ảnh hưởng của kết giới, càng tới gần đài sen thủy tinh thì sức chống cự của kết giới này sẽ càng mạnh.
Năng lượng mãnh liệt từ trong Cơ nhục bộc phát ra, tiến vào nhị trọng thiên chi cảnh, hai mắt đỏ ngầu, hắn mạnh mẽ đẩy kết giới ra, rất nhanh tới bên cạnh Triệu Phong.
Rất nhiều võ giả vây xem nhìn thấy hắn chỉ có thiên vị nhất trọng thiên chi cảnh không ngờ cũng tới gần đài sen thủy tinh như vậy thì giật mình không thôi.
" Thạch Nham, ngươi cũng tới rồi à?"
Triệu Phong nhếch miệng cười ha ha: "Cẩn thận đấy, quả nhiên bất phàm, ngay cả Lý Duyệt cũng bị yêu trùng làm cho không thể tới đây, không ngờ ngươi lại có thể! Ha ha, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi."
" Tiểu tử, cách càng gần thì chết cũng càng nhanh, ngươi tốt nhất rời khỏi sớm một chút đi, để trách lát nữa chết một cách mạc danh kỳ diệu!" Võ giả thấp lùn lạnh lùng nhìn hắn một cái, trào phúng.
" Ta dám khẳng định ngươi sẽ chết trước ta."
Thạch Nham vẻ mặt bình tĩnh, phản bác, chợt đột nhiên lấy ra Lưu Vân Phá Thiên Lăng đưa tâm thần vào trong đó.
"Có phá vỡ được kết giới đáng ghét đó để trực tiếp tiến vào trong đài sen thủy tinh không?"
" Có thể, có điều cần hao phí một phần ba tinh nguyên của ngươi, còn nữa, sinh vật trong đài sen thủy tinh phi thường lợi hại, ngươi một khi tiến vào trong đó, tất nhiên sẽ bị yêu trùng bao phủ, đến lúc đó ngươi có đối phó được yêu trùng này không?"
"Cái này thì không cần ngươi lo, ngươi chỉ cần phá vỡ kết giới cho ta là được."
"Ok."
Một luồng sáng chói mắt đột nhiên từ dưới chân Thạch Nham bắn ra, luồng sáng đó mang theo sự sắc bén vô kiên bất tồi không ngờ đã trực tiếp đả thông kết giới tồn tại phía trên đài sen thủy tinh.
Một phần ba tinh nguyên bị rút đi, khiến Thạch Nham không dám do dự, trong lúc kết giới lộ ra khe hở, hắn đã hóa thành một đạo tinh quang, đột nhiên chui vào trong đó, là người thứ nhất hạ xuống đài sen thủy tinh.
Ngàn vạn yêu trùng điên cuồng ùa tới, trong khoảnh khắc đã bám đầy ô quang thuẫn.
Tinh nguyên ngưng luyện trên ô quang thuẫn biến mất với tốc độ điên cuồng, trong ba giây ngắn ngủi ô quang thuẫn đã bị cắn mất hơn nửa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Tiểu tử đó vào rồi!"
"Hả! Sao có thể! Với cảnh giới của hắn sao có thể tiến vào nhanh như vậy!"
" Người này, khẳng định có một loại bí bảo kỳ lạ, bằng không thì tuyệt đối khó có thể tiến vào!"
Võ giả đang vây xem vừa nhìn thấy hắn là người thứ nhất rơi vào đài sen thủy tinh thì đều hét lên, vẻ mặt không dám tin.
Mắt đẹp của Thải Y bỗng nhiên sáng ngời, khóe miệng lộ ra nụ cười.
Nàng ta biết trên người Thạch Nham có một loại bí bảo kỳ lạ, có thể xé rách tất cả cấm chế kết giới, trong ám từ vụ chướng, dọc theo đường đi Thạch Nham đã mượn dùng bí bảo như vậy, từng đợt từng đợt thoát thân ra khỏi các loại hung địa, đã sớm chứng thực loại năng lực này của hắn.
Nhìn thấy Thạch Nham là người thứ nhất tiến vào đài sen thủy tinh, nàng ta cũng không bất ngờ, ngược lại tâm tình vui mừng, hai mắt nhìn chằm chằm Thạch Nham, chờ động tác tiếp theo của Thạch Nham.
Không biết vì sao, Thải Y luôn cảm thấy nếu hắn toàn lực tranh đoạt sinh mệnh nguyên dịch, các võ giả trong đầm lầy này có thể là không ai tranh được với hắn.
Tuy rằng Thạch Nham chỉ mới tiến vào thiên vị chi cảnh, nhưng đủ loại biểu hiện thần kỳ của hắn dọc theo đường đi đã khiến Thải Y không nghi ngờ gì nữa, nàng ta luôn cảm thấy Thạch Nham có thể làm được chuyện mà người khác không làm được.
Sự thật chứng minh loại cảm giác này của nàng ta không sai.
Thạch Nham rơi vào đài sen thủy tinh đầu tiên, cả người bị yêu trùng ăn xác lấp kín, ô quang thuẫn cũng lung lay sắp đổ, trong khoảng thời gian ngắn sẽ tan rã.
Trên đài sen thủy tinh, Thạch Nham đang điên cuồng rót tinh nguyên vào ô quang thuẫn, thâm thấu tinh thần chi lực của tướng tinh thần vũ hồn vào tinh thuẫn, hơn nữa thúc dục toàn thân lực lượng chuẩn bị sau khi tinh thuẫn vỡ tan thì đối phó với yêu trùng, mắt lại lo lắng tìm kiếm dụng cụ hình tim.
Bỗng nhiên, trên đài sen thủy tinh không ngờ lại không nhìn thấy dụng cụ hình tim đó nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.