Sát Thần

Chương 149: Linh hồn công kích




Thạch Nham nghiên người dựa vào một cái thùng to, cúi đầu xuống, nhắm mắt dưỡng thần.
Trong cơ thể, từng đợt Tinh Nguyên lặng lẽ ngưng luyện vận chuyển, tuần hoàn một chu thiên tiếp một chu thiên, âm thầm tụ tập càng nhiều Tinh Nguyên sớm khôi phục lực lượng.
Ánh trăng như nước, đổ xuống chiếu lên boong tàu, giờ đã là đêm khuya.
Trên boong tàu, Lâm Đạt một nhóm mười một người vẻ mặt thận trọng, thật cẩn thận quan sát bốn phía, không dám có chút thả lỏng.
Phía sau con thuyền, từng con Thanh lân thú ở trên mặt biển đuổi theo, số lượng e là hơn chục con.
Hơn mười con Thanh lân thú vẫn không có bỏ cuộc, vẫn ở đằng xa đuổi theo, bất luận là Lâm Đạt hay là Tạp Mông, đều mơ hồ nhận ra có chuyện không ổn, không dám thả lỏng.
Mười một tên Võ Giả trên thuyền, chia thành vài phương hướng, rải rác trên boong tàu luôn cảnh giác, liên tục nhìn ra phía xa xa và dưới thuyền, sợ sẽ có Thanh lân thú cấp bốn ở dưới sàn tàu tấn công.
Thuyền đã rời khỏi quần đảo Thiên Toa, khu vực gần đây cũng không có hòn đảo đặt chân, lúc này nếu con thuyền bị Thanh lân thú cắn nát, đoàn người không thể không chìm hết xuống biển mà chết.
Bởi vậy, bọn họ quyết không cho phép con thuyền bị hủy, luôn đề phòng từng giờ từng phút.
Lâm Đạt nhiều lần thăm dò, sau khi không thể có câu trả lời vừa lòng của Thạch Nham, nàng hình như cũng hết hy vọng với Thạch Nham, thái độ cũng dần lạnh nhạt, không có tiếp tục đến đây làm phiền Thạch Nham, chỉ chuyên tâm cảnh giác bốn phía.
Mấy người Tạp Mông, tuy rằng nhìn Thạch Nham rất khó chịu, nhưng trong thời khắc quan trọng này, cũng không có tâm tình tìm đến Thạch Nham gây phiền toái.
Thạch Nham mừng rỡ rãnh rỗi, nắm lấy mỗi phút mỗi giây, dốc hết sức lực khôi phục Tinh Nguyên đã mất đi.
Lại là hoàn thành một chu thiên tuần hoàn.
Tinh Nguyên trong cơ thể Thạch Nham lại khôi phục được nữa, đại khái mức Tinh Nguyên trong cơ thể hùng hậu không kém với một tên Võ Giả cảnh giới Nhân Vị nhất trùng thiên, bây giờ nếu Tạp Mông kia lại đến gây chuyệ, với tâm cảnh Bách Kiếp nhị trùng thiên của hắn, cùng nhiều võ kỹ thần bí, thật ra có thể dạy cho Tạp Mông một bài học.
Nhưng mà, nếu chống lại Lâm Đạt cảnh giới Bách Kiếp nhất trùng thiên, thì lại có chút không đủ.
Trong lòng Thạch Nham cũng có chút sốt ruột.
Theo dấu vết của bầy Thanh lân thú, công kích lần tới của Thanh lân thú có lẽ không lâu nữa sẽ đến? Công kích lần tới tất nhiên sẽ có Thanh lân thú cấp bốn xuất hiện, đến lúc đó đoàn người Lâm Đạt quả thực rất khó đối phó được, nếu con thuyền bị hủy thì Thạch Nham cũng khó may mắn thoát khỏi.
Tuy rằng không có hứa hẹn gì với Lâm Đạt, nhưng Thạch Nham vẫn cẩn thận, cũng đang tìm phương pháp trợ giúp nàng vượt qua cửa ải khó khăn.
Nghĩ tới nghĩ lui, Thạch Nham thầm nghĩ ra một phương pháp có hơi chút ác độc.
Chỉ có Võ Giả trên thuyền bị Thanh lân thú tập kích giết chết, lực lượng tiêu cực bay ra tiến vào huyệt khiếu toàn thân hắn, hắn mới có thể vận dụng lực lượng Bạo Tẩu, dùng lực lượng thuộc tính khác nhau tạo ra Từ Cức Vực Trường.
Cũng chỉ có như vậy, hắn mới có thể phát huy ra một ít tác dụng, dựa vào Vực Trường giam cầm Thanh lân thú.
Uy lực của Từ Cức Vực Trường, trong lòng hắn hiểu rõ, hai loại lực lượng thuộc tính khác nhau một khi ngưng luyện thành Vực Trường, cho dù Vực Trường không thể giảo sát Thanh lân thú cấp bốn nhưng nhốt lại một thời gian thì chắc là không thành vấn đề.
Chỉ cần không có Thanh lân thú cấp bốn quấy phá, lấy cảnh giới tu vi của đám người Lâm Đạt hoàn toàn có thể đánh Thanh lân thú cấp ba lần lượt trở về trong biển, bảo vệ thuyền nhỏ không bị tổn hại.
Thạch Nham hơi híp mắt, ánh mắt có chút tà ác lặng lẽ nhìn về phía nhóm người Tạp Mông, âm thầm nguyền rủa bọn họ sớm hy sinh một chút, thầm nghĩ: "Chỉ có các ngươi sớm chết đi, ta mới có thể trong thời gian ngắn tụ tập lại lực lượng, tranh thủ cơ hội bảo vệ người khác sóng sót.
Nghĩ như vậy, tâm tư Thạch Nham lại rục rịch.
Hít sâu một hơi, sau khi xong một chu thiên tuần hoàn nữa, Thạch Nham lặng lẽ phóng xuất ra tinh thần lực, thăm dò đàn Thanh lân thú phía sau.
Một tia hàn khí lạnh lẽo, lại tiếp tục từ bên trong Huyết Văn giới tràn ra, di chuyển trong thân thể Thạch Nham, rót mạnh vào ngũ tạng lục phủ cốt cách huyết nhục của hắn.
Lúc hắn phóng ra tinh thần lực, đủ loại hàn khí, bỗng nhiên từ các chỗ khác nhau trên thân thể bay ra, chậm rãi quấn lấy tinh thần lực của hắn.
Tinh thần lực kéo dài ra, tâm thần thông sáng, Thạch Nham giống như có thêm một con mắt trên bầu trời con thuyền, biết rất rõ đàn Thanh lân thú phía sau.
Năm mươi ba con Thanh lân thú, ba mươi con cấp hai, hai mươi con cấp ba, còn có ba con cấp bốn!
Dưới tinh thần lực của hắn khuếch tán ra, sinh mệnh hình thái ở từng con Thanh lân thú, truyền ra đủ loại tín hiệu rõ ràng rồi trở về lại trong đầu hắn, khiến cho hắn hiểu biết số lượng và thực lực chính xác của Thanh lân thú.
Trong lòng Thạch Nham sợ hãi.
Ba con Thanh lân thú cấp bốn, tương đương với ba Võ Giả cảnh giới Bách Kiếp, nếu chúng nó đục thủng con thuyền, ở trong biển những con Thanh lân thú cấp bốn đó sẽ trở nên càng đáng sợ hơn, một con thanh lân thú cấp bốn ở trong biển đã đủ giết Lâm Đạt cảnh giới Bách Kiếp, càng nhiều Thanh lân thú có thể diệt sạch những người chìm xuống nước.
Thạch Nham biết là không ổn.
Hắn tính lặng lẽ thu lại tinh thần lực đã khuếch tán ra, nhưng vào lúc này Thạch Nham lại phát hiện một hiện tượng kỳ diệu.
Nơi tinh thần lực hắn đi qua, những Thanh lân thú này ở trong biển lại không an phận, ba con thanh lân thú cấp bốn trong đó lại cảnh giác trồi lên mặt nước, ở trên mặt nước hết nhìn đông tới nhìn tây, hình như đã phát hiện cái gì.
Thạch Nham hơi kinh hãi, trầm ngâm một lát, ánh mắt hắn bỗng sáng lên.
Đang muốn thu hồi tinh thần lực, Thạch Nham lại tập trung tinh thần, đột nhiên ngưng tụ thành một đường thẳng nhắm về phía một con Thanh lân thú cấp hai.
Tất cả tinh thần lực, toàn bộ tụ tập lại một chỗ, tập trung vào con Thanh lân thú cấp hai kia đột nhiên lao tới.
Tinh thần lực mạnh mẽ lạnh lẽo, giống như đâm vào một miếng bông, trong miếng bông kia có đích ý thức cừu hận đơn đơn giản, bị tinh thần lực đánh mạnh vào, miếng bông kia giống bị xé rách, tất cả ý thức cừu hận đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh.
Một con Thanh lân thú cấp hai, thân hình đột nhiên chậm rãi chìm vào đáy biển, không có tiếp tục theo đàn Thanh lân thú đuổi theo con thuyền nhỏ.
Hai mắt Thạch Nham đột nhiên bắn ra tinh quang chói lọi, trong mắt tràn đầy hưng phấn mừng rỡ, lại thử lại ngưng luyện tinh thần lực, biến thành một đường thẳng bắn về phía một con Thanh lân thú cấp hai khác. Nguồn truyện: Truyện FULL
Cũng như vậy, luồng tinh thần lực mạnh mẽ lạnh lẽo này giống như một mũi băng tiễn xé rách miếng bông, đánh tan ý thức cừu hận đơn giản.
Lại một con Thanh lân thú cấp hai chìm vào đáy biển, khí tức sinh mệnh trên người dần dần tiêu tán.
Khóe miệng Thạch Nham nở ra nụ cười cực kỳ vui mừng, nằm ở bên trong một đống tạp vật, lại ngưng luyện tinh thần lực, hình thành một đường nhằm thẳng phía một con Thanh lân thú cấp ba.
Bị tinh thần lực mạnh mẽ lạnh lẽo kia đánh mạnh tới, thân hình con yêu thú cấp ba kia lắc lư, trong miệng trào ra máu tươi, hai mắt lóe ra ý nghĩ mê hoặc hoảng sợ, nó giãy dụa dữ dội trong biển, hình biết biết gặp phải hung hiểm, lắc lư rất nhanh như muốn tìm ra ai đang đối phó nó.
Lúc này, tinh thần lực của Thạch Nham đánh vào một miếng bông hơi lớn hơn một chút, nhưng chưa lập tức xé rách được miếng bông đó.
Bởi vậy, tự nhiên một con thanh lân thú cấp kia cũng không có chìm vào đáy biển, chỉ là linh hồn bị thương nặng, ở chỗ đó cuống cuồng giãy dụa.
Ba đợt dùng tinh thần lực công kích, khiến cho Thạch Nham có hơi chút mệt mỏi, đang rất vui mừng nhưng không thể không thu hồi tinh thần lực đã khuếch tán ra.
Cảnh giới Niết Bàn trở xuống, tinh thần lực chỉ là tinh thần lực, chỉ có tác dụng cảm ứng, tìm kiếm, không thể hình thành công kích thực chất, không thể tấn công linh hồn.
Điểm này, bất luận là Tiêu Hàn Y hay là Hạ Tâm Nghiên đều từng giải thích cẩn thận qua cho hắn.
Chỉ có Võ Giả đột phá đến cảnh giới Niết Bàn, tinh thần lực mới sẽ phát sinh dị biến về chất, hình thành thần thức.
Thần thức là từ tinh thần lực chuyển hóa tạo thành, chẳng những có thể dùng để dò xét cảm ứng động tĩnh chung quanh, còn có thể ngưng luyện thần thức hình thành đủ loại linh hồn công kích, thần thức càng tụ càng nhiều, có thể hình thành thức hải, linh hồn trầm vào thức hải, có thể có càng nhiều diệu dụng.
Thần thức tuy rằng là do tinh thần lực dị biến tạo thành, nhưng uy lực không phải tinh thần lực có thể so sánh.
Võ Giả lợi hại, thần thức có thể ngưng luyện thành chùm tia sáng mà mắt thường có thể nhìn thấy, trong khoảnh khắc xuyên thủng linh hồn đối phương, có được lực lượng tà ác giết chết linh hồn người khác.
Thức hải của cảnh giới Niết Bàn là quan trọng nhất, cũng là do từng chút thần thức ngưng tụ thành.
Một khi thức hải thành, sẽ có tác dụng thần kỳ, thậm chí có thể tăng tiến lực lượng Võ Hồn, phát huy ra uy lực lớn nhất của Võ Hồn.
Nhưng tác dụng của tinh thần lực lại giới hạn cảm ứng sinh mệnh dao động chung quanh, vốn không thể hình thành linh hồn công kích gì.
Nhưng vừa nãy, Thạch Nham lại dùng tinh thần lực ngưng luyện thành một luồng linh hồn công kích, xé rách linh hồn hai con Thanh lân thú cấp hai! Đánh một con Thanh lân thú cấp ba bị thương nặng!
Việc này hiển nhiên khác với người bình thường.
Khóe miệng Thạch Nham hiện ra vẻ tươi cười, ánh mắt sáng ngời giấu mình ở bên trong đống tạp vật hỗn tạp.
Dị thường của tinh thần lực, tuyệt đối có liên quan tới Huyền Băng Hàn Diễm bên trong Huyết Văn giới!
Trong lòng Thạch Nham khẳng định.
Hắn khẳng định tinh thần lực của hắn sở dĩ trước khi có dị biến tạo thành thần thức, hình như có thể phát động công kích linh hồn, tất nhiên là vì bên trong tinh thần lực có mang thêm hàn lực!
Hàn lực này thẩm thấu toàn thân hắn, lúc tinh thần lực hắn khuếch tán ra ngoài, cũng sẽ theo tinh thần lực hợp nhất lại một chỗ.
Công kích của tinh thần lực hắn, có lẽ không thể hình thành thực chất, không thể có ảnh hưởng gì với linh hồn người khác. Nhưng mà, tinh thần lực có thêm vào hàn khí đã có công hiệu như thế, có thể làm linh hồn người khác bị thương nặng!
Trách không được cường giả Thần cảnh, sau khi dung hợp Thiên hỏa vào thức hải, thì thức hải sẽ có dị biến có thể vô địch trong cảnh giới ngang nhau.
Thạch Nham hít sâu một hơi, rốt cuộc đã biết mấu chốt vấn đề.
Hắn vẫn chưa dung hợp Huyền Băng Hàn Diễm, chỉ là tinh thần lực thêm vào một ít hàn khí của Huyền Băng Hàn Diễm, tinh thần lực bình thường vô hại có được hàn lực vô cùng, thế mà có thể xé rách linh hồn Thanh lân thú!
Nếu như hắn thật sự dung hợp linh hồn Huyền Băng Hàn Diễm vào thức hải, cảnh giới lại đạt tới Niết Bàn, tinh thần lực dị biến tạo thành thần thức, phát động thần thức trong thức hải công kích, chẳng phải là có thể thêm hàn lực của Huyền Băng Hàn Diễm vào bên trong thần thức.
Khi đó, thần thức sẽ khủng bố cỡ nào chứ?
Võ Giả ngang cấp, có ai có thể chống đỡ được thần thức như thế đánh tới? Còn không phải chỉ vừa đối mặt thì linh hồn đã bị tan nát, hình thần câu diệt?
Thạch Nham càng nghĩ càng vui mừng, ánh mắt càng lúc càng sáng, nụ cười ở khóe miệng cũng dần dần lớn hơn.
Huyền Băng Hàn Diễm, vẫn bị phong ấn ở bên trong Huyết Văn giới, hàn khí của Huyền Băng Hàn Diễm vẫn lặng lẽ tràn ra rót vào bên trong thân thể hắn.
Theo tình huống này thì thấy, hàn lực trong cơ thể hắn thuộc về Huyền Băng Hàn Diễm sẽ dần dần tăng lên, sau này lúc thi triển tinh thần lực, hàn lực có thể kèm theo cũng sẽ dần dần tăng thêm.
Hắn đã tìm được một loại thủ đoạn công kích hoàn toàn mới, loại công kích này có thể trực tiếp tiêu diệt linh hồn người khác!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.