Sát Thần

Chương 1371: Khí phách




Lão nhân và phụ nhân kia hiển lộ hình dáng có vẻ giống hệt nhân tộc, không giống với những tộc nhân dị tộc có bộ dạng quái dị ở khu giao dịch.
Áo Đại Lệ đã sớm đoán ra bà lào cố ý biến đổi tướng mạo, vậy nên khi thấy bà biến thành phụ nhân đoan trang thì không biểu hiện gì.
Khi Thạch Nham phá giả khóa không gian, phó hồn vẫn lặng lẽ nghe các nàng nói chuyện nên cũng đoán được chân tướng, không kỳ quái gì.
"Thật là vô dụng, hại ta bị nhốt lâu như vậy." Lào nhân trừng mắt, lập tức nhíu mày nhìn Thạch Nham, ngạc nhiêu nói: "Tiểu tử này chỉ có cảnh giới Thủy Thần cũng có thể phá giải khóa không gian?"
Phụ nhân bị lão gọi là Nhã Vân cười nói: "Bọn họ đến từ Hoang vực. Đứa nhỏ này tuy cảnh giới không cao, thực lực thế nhưng lại không tồi. Nó chỉ cần một viên ngưng thần đan đã phá được khóa không gian rồi."
Dừng một chút, bà ta nhìn Thạch Nham cười nói: "Cảm giác thế nào? Bên trong khóa không gian đó có rất nhiều kỳ trận, ẩn chứa huyền diệu của không gian áo nghĩa. Ngươi có thể phá giải thì có tác dụng với cảnh giới của ngươi chứ?"
Thạch Nham cúi người hành lễ, nói nghiêm túc: "Chỉ dựa vào huyền bí áo nghĩa trong khóa không gian đó là đã hơn cả thù lao lần này rồi, lại còn cả ngưng thần đan, ta kiếm lợi rồi."
Kết giới trong không gian đó có vài trăm kỳ trận, hơn nữa hắn chưa từng biết, trong quá trình phá giải chính là nhận thức thêm về áo nghĩa. Cảm giác bây giờ của hắn thật sự rất tốt, không gian áo nghĩa của hắn lại tiến bộ hơn rất nhiều.
Cũng bởi thể mà hắn mới cảm thấy hắn là người thu lợi lớn nhất, thế nên cũng ngại không dám đòi huyễn giới thạch.
"Đã bảo không bạc đãi là sẽ không bạc đãi ngươi, Huyền Thiên tộc chúng ta không bao giờ nói không giữ lời!" Nhà Vân hừ một tiếng, búng ngón tay, bảy viên huyên giới thạch bay về phía Thạch Nham.
Thạch Nham sững sờ một chút, mỉm cười: "Đa tạ!"
Hắn giơ tay bắt, huyễn giới mộc liền biến vào trong Thủy giới của hắn.
"Muốn thi triển kỳ diệu của huyễn giới thạch thì cần phải thối luyện một phen, làm cho huyên giới thạch có linh hồn ấn ký của ngươi, như vậy mới có thể tùy tâm thi triển." Nhã Vân giải thích.
Khi bà ta và Thạch Nham nói chuyện thì lào nhân kia không lên tiếng, ngưng thần nhìn Thạch Nham.
Đột nhiên thân ảnh lão nhân kia lóe lên, nắm lấy tay Thạch Nham, lập tức có một dòng nước ấm ùa vào trong cơ thể hắn.
Thạch Nham biến sắc, vốn định toàn lực phản kích thì phát hiện ra nó không có ác ý, chỉ dùng để điều tra thần thể của hắn nên cau mày, không làm gì nữa.
"Lão nhân, ngươi tìm ra cái gì?" Nhã Vân tùy ý nói.
Lão nhân buông tay, ánh mắt trở nên cực kỳ phức tạp, có khiếp sợ, có khó hiểu, có hoảng sợ... Bỗng nhiên hắn cười khổ nói: "Nữ nhân ngu ngốc này có lẽ không biết trình độ tiến hóa sinh mệnh của tiểu tử này không hề kém chúng ta, thậm chí còn có thể cao hơn chúng ta một chút.
Vừa nghe thấy vậy, Nhã Vân sợ hãi: "Sao có thể như vậy?"
"Không gì là không thể?" Lão nhân hít một hơi, đột nhiên giới thiệu nghiêm túc: "Ta tên là Đồ Thích Kì, đó là bạn già của ta, Nhà Vân. Cả hai chúng ta đều là người của Huyền Thiên tộc, cảnh giới cũng giống nhau, đền là Bất Hủ tam trọng thiên. Rất vui khi được gặp ngươi. Đúng rồi, nếu ngươi có hứng thú thì ta có thể thay mặt Huyền Thiên tộc mời ngươi trở thành khách khanh bên ngoài của Huyền Thiên tộc, được hưởng toàn bộ đãi ngộ của khách khanh Huyền Thiên tộc."
"Lão già, ngươi điên rồi sao? Khách khanh tộc ta hắn có thể làm sao? Không có bất kỳ một Thủy Thần nào có tư cách trở thành khách khanh tộc ta cả! Nếu như lời mời của ngươi bị bên trên biết được, bọn họ sẽ cho rằng ngươi điên rồi, đồng thời cũng sẽ không đồng ý!" Nhã Vân hét lên.
Ở Huyền Thiên tộc, thân phận của khách khanh cực kỳ cao quý. Chỉ có cường giả ngoại tộc thực lực cao siêu mới có thể đảm nhận.
Mỗi một khách khanh của Huyền Thiên tộc đều có một lệnh bài thân phận, khi hoạt động trong hư vô vực hải hoặc ở vực giới khác thì được hưởng thụ đủ loại ưu đãi dành cho Huyền Thiên tộc, được tộc nhân của Huyền Thiên tộc coi là khách quý, có quyền được nhận vô số tài liệu tu luyện quý hiểm, có tư cách tham ngộ những áo quyết bí ẩn.
Trong tinh hải, có rất nhiều võ giả đạt tới cảnh giới Bất Hủ nhị, tam trọng thiên, một số tộc trưởng của các thế lực hạng hai, hạng ba cũng không có tư cách trở thành khách khanh của Huyền Thiên tộc.
Đồ Thích Kì tuy có chút thân phận trong Huyền Thiên tộc, có tư cách mời khách khanh, thể nhưng cũng cần người ở trên cho phép. Nếu hắn tùy tiện mời thì chỉ làm cho người ở trên cảm thấy hắn không có tư cách mà thôi.
Thế nên Nhã Vân mới cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên, không hiểu sao hắn lại làm như vậy.
"Ta không điên. Ta rất tỉnh, cực kỳ tỉnh, ta biết mình đang làm gì!" Đồ Thích Kì hừ lạnh, lập tức quay sang nói: "Chỉ cần ngươi gật đầu, ta có thể cam đoan ngươi có thể đột phá đến cảnh giới Bất Hủ rất nhanh. Trong tộc ta còn một ít bất hủ đan, ta có thể chắc chắn sẽ lấy được cho ngươi hai viên! Ngoại trừ bất hủ đan, ta còn có thể cấp cho ngươi hai mươi viên ngưng thần đan. Mỹ nữ các tộc, cương thổ tinh vực, thậm chí lành địa trong hư vô vực hải cũng có thể chia cho ngươi một mảnh!"
"Ngươi điên rồi! Ngươi nhất định điên rồi! Bất hủ đan trong tộc chỉ còn mấy viên, là để chuẩn bị cho binh sĩ, làm sao ngươi xin được?" Nhà Vân hét lên.
Áo Đại Lệ cũng kinh ngạc. Hai người nàỵ là người của Huyền Thiên tộc, một trong bảy đại chủng tộc mạnh nhất tinh hải, thế lực vô cùng hùng hậu. Hai người lại có cảnh giới Bất Hủ tam trọng thiên. Thân phận, thực lực như vậy, sao lão nhân kia lại đưa ra lời mời như vậy?
Thạch Nham cũng đần ra, hỏi lại: "Lão tiền bối, người có nhầm gì không?"
"Nhầm?" Lão nhân cười quái dị, hai mắt tỏa sáng: "Một cường giả được định săn là có thể bước vào cảnh giới Vực Tổ trong tương lai, chẳng lẽ không đáng được đối đăi như vậy?"
"Định sẵn có thể bước vào Vực Tổ?" Nhã Vân rít lên: "Ngươi còn bảo ngươi không điên? Trong tinh hải mênh mông, trong vô số vực giới, số cường giả Vực Tổ chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Ngươi ta đều cảnh giới Bất Hủ tam trọng thiên, cách Vực Tổ còn rất xa, hắn có đức gì mà được? Long Tích đó dừng ở cảnh giới Bất Hủ đỉnh phong bao nhiêu vạn năm mà vẫn chưa đột phá? Hắn, hắn được định sẵn là có thể bước vào cảnh giới Vực Tổ?"
"Nếu có thể ngộ ra chân lý năng lượng ám, Long Tích đã sớm đột phá rồi. Khó nhất để đột phá Vực Tổđà nắm giữ năng lượng ám." vẻ mặt Đồ Thích Kì lộ ra sự chân trọng: "Hắn, đã nắm giữ năng lượng ám!"
Lời vừa nói ra, Nhã Vân đột nhiên hét lên, kinh hài nhìn Thạch Nham.
Đồ Thích Kỉ nhếch miệng cười lớn: "Tiểu tử có lẽ vẫn hơi non, không biết cách giấu lực lượng của mình, nếu không ta cũng không thể nhận ra. Trình độỊ)tìển hóa sinh mệnh của ngươi kinh người, lại lĩnh ngộ năng lượng ám, chỉ cần thành công dung hợp áo nghĩa phức tạp, một viên bất hủ đan là đủ để ngươi tiến thêm một bước!"
"Tiền bối lợi hại!" Thạch Nham thán phục.
Hắn thán phục ánh mắt và khí phách của Đồ Thích Kì, cả chỗ kỳ lạ của hắn. Không tiếc mời hắn trở thành khách khanh của Huyền Thiên tộc, còn hứa hẹn đưa ra hai viên bất hủ đan, mấy chục viên ngưng thần đan, mỹ nữ, cương thổ, lãnh địa trong hư vô vực hải. Lào nhân này thật sự vô cùng quyết đoán.
"Sao có thể? Sao có thể như vậy? Hắn mới có cảnh giới Thủy Thần, sao có thể lĩnh ngộ chân lý năng lượng ám được? Thiên lý ở đâu?" Nhà Vân thì thào nói nhỏ. Bà tin phán đoán của Đồ Thích Kì, lúc này mới hiểu tại sao Đồ Thích Kì lại điên cuồng như vậy.
Một khách khanh được định sẵn bước vào Vực Tổ là đủ để khiến Huyền Thiên tộc trả giá nhiều như vậy.
"Sao hả?" Đồ Thích Kì nhìn Thạch Nham.
"Ta tạm thời không thể đáp ứng điều gì. Việc này để cho ta suy nghĩ đă. Có điều ta đáp ứng ngươi, nếu ta muốn lựa chọn một trong bảy đại chủng tộc tnì chắc chắn sẽ chọn Huyền Thiên tộc!" Thạch Nham trầm ngâm một hồi rồi đáp lại.
Hắn sợ trả lời không tốt thì Đồ Thích Kì sẽ hạ sát thủ, trực tiếp tiêu diệt hắn và Áo Đại Lệ, tránh cho hắn tương lai trưởng thành trở thành địch của Huyền Thiên tộc, như vậy mất nhiều hơn được.
"Ngươi rất cẩn thận, thế nhưng chúng ta không phải loại người mà ngươi nghĩ. Cho dù thế nào thì ngươi cũng đã cứụ ta, dù ngươi từ chối ta cũng không vong ân bội nghĩa hạ độc thủ yới ngươi." Đồ Thích Kì cười ha hả, vỗ vai hắn nói: "Ngươi là một tiểu tử thần kỳ, ta biết giao hảo với ngươi cũng có lợi cho Huyền Thiên tộc chúng ta, sẽ không làm chuyện cực đoan như vậy. Đúng rồi, việc cực đoan này Hồn tộc thích, Huyền Thiên tộc chúng ta không thích, đây cũng là danh tiếng của Huyền Thiên tộc chúng ta, sau này các ngượi sệ rõ."
Thạch Nham cười cười, không nói gì thêm.
"Nhã Vân, ngươi định trả thù lao cho hắn thế nào?" Đồ Thích Kì quay đầu lại hỏi.
"Một bộ giáp trụ tộc chúng ta luyện chế."
"Không cần." Hắn lắc đầu: " Độ cương ngạnh của thần thể tiểu tử này vượt qua tưởng tượng của ngươi, giáp trụ đó có tác dụng không lớn. Đúng rồi, bọn hắn mới đến, cũng không quen thuộc với hư vô vực hải, như vậy..."
Ống tay áo hắn lóe lên, một ra một la bàn rực rỡ. Hắn đưa cho Thạch Nham, nói: "Đây là thiên huyễn tinh la bàn do Huyền Thiên tộc chúng ta luyện chế, là kim chỉ nam trong hư vô vực hải, bên trong đánh dấu rất nhiều chô. Có thứ này ngươi sẽ không bị lạc, biết chỗ nào nên tránh, chỗ nào có thể đi, thuộc về thế lực của chủng tộc nào."
"Lão nhân, ngươi cũng thật hào phóng. Thiên huyễn tinh la bàn chúng ta luyện chế không dễ, trong tộc cũng không có bao nhiêu người có tư cách nắm giữ." Nhã Vân cảm thán, ánh mắt lấp lánh nhìn về phía Đồ Thích Kỉ.
Sự quyết đoán của lão nhân là thứ khiến cho bà rất bội phục. Loại mị lực này không liên quan đến tuổi tác, vĩnh viễn không mất đi.
Tiếp nhận thiên huyễn tinh la bàn, thần thức Thạch Nham khẽ động, rơi vào trong thiên huyên tinh la bàn, như chui vào trong một mô hình thu nhỏ hàng tỉ lần, có vô số khu vực tinh hải, có ghi chú điểm kỳ lạ của mỗi khu vực, quả là một tinh đồ vô cùng sống động. Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Thứ này chắc chắn là kì vật thích hợp với hắn nhất, cũng tuyệt đối là chí bảo mà các tộc đều mơ ước.
"Khí phách của tiền bối thật sự làm ta thán phục!" Thạch Nham cầm thiên huyên tinh la bàn, thật sự cảm khái. Ắn tượng của hắn với Thiên Huyễn tộc nhờ có vợ chồng Đồ Thích Kì và Nhà Vân mà trở nên cực kỳ
tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.