Sát Phá Lang - Hồng Y Quả

Chương 59: Xuân tâm manh động




Khi nghe người chủ trì tuyên bố gấu trúc là người đầu tiên ra đấu, Safin liền cầu nguyện: “Đừng rút phải ta, đừng rút phải ta…”

“Là tuyển thủ Safin! Đối thủ trận thi đấu đầu tiên của tuyển thủ Viagra là – tà long Safin!” Ngữ khí của Huyền Thiên vô cùng kích động: “Ối chà, không ngờ trận đấu đầu tiên đặc sắc như thế, lại là cuộc đối đầu của hai bạn tốt. Các bạn khán giả, tôi nghĩ các bạn vẫn còn nhớ, hai tuyển thủ này trước đó đều từng là đồng đội sánh vai tác chiến trong tổ 240. Hơn nữa, theo tôi biết, quan hệ của hai người này luôn rất mật thiết. Không biết trong trận đấu hôm nay, họ sẽ vì tình cảm mà không nhẫn tâm ra tay, hay sẽ vì vinh quang mà nhất quyết phân thắng bại? Nhớ đừng đi đâu nhé, sau phần quảng cáo sẽ có cảnh đặc sắc hơn!”

Gương mặt tuấn tú của Safin hoàn toàn rũ xuống, tại sao lại là hắn? Sao hắn có thể nhẫn tâm ra tay với tiểu khả ái chứ?

Gấu trúc bên kia cũng phiền muộn, nó biết thực lực của Safin, nó với hắn có thể nói là châu chấu đá xe. Nó siết chặt gậy trúc trong tay, nhưng, pháp bảo gia truyền của nó có uy lực rất lớn với tà khí, nói không chừng…

“Ủa? Tuyển thủ Safin và tuyển thủ Viagra đứng giữa hội trường, lẽ nào muốn bắt tay thể hiện thân thiện? Không hổ là bạn tốt!”

Cũng như những cuộc thi đấu cạnh tranh khác, trước khi đại hội Thiên Hạ Linh Hiển bắt đầu, có một thời gian chuyên dành cho hai bên đối chiến thể hiện hảo hữu. Nhưng những kẻ linh dị giới này đa phần đều độc lập độc hành, không có ai tuân thủ quy tắc. Cho nên khi người chủ trì thấy Safin và gấu trúc đứng giữa hội trường nói chuyện, liền cảm thấy mới mẻ. Nhưng hắn đã hoàn toàn hiểu sai ý. Chúng ta hãy xem thử cuộc đối thoại của họ đi.

“Tiểu khả ái, không ngờ chúng ta phải đối đầu ở đây. Ngươi cũng biết chênh lệch thực lực giữa chúng ta, nếu không thì thế này đi, trận đấu này ta nhường ngươi thắng. Nhưng mà ngươi phải lấy thân báo đáp nha.” Nói xong Safin ngả ngớn dùng ngón tay vuốt cằm gấu trúc.

Gấu trúc đẩy móng heo của Safin ra: “Ai cần ngươi nhường! Chúng ta so tài chân thật!” Nó cũng có tôn nghiêm của nam tử hán chứ bộ! Huống chi, sao nó có thể gả cho hắn?! Tuy hắn rất đẹp trai, đối xử với mình cũng không tồi. Từ nhỏ nó trưởng thành trong núi, bên cạnh chỉ có một đám yêu ma, họ không ức hiếp nó đã coi như không tồi, sao có thể đối tốt với nó? Đây là lần đầu tiên có người để ý đến nó như thế…

Gấu trúc đỏ mặt liếc nhìn Safin một cái, hoàn toàn không lưu ý đến người chủ trì đã tuyên bố cuộc đấu bắt đầu.

“Các bạn khán giả thân mến, hoan nghênh các bạn trở lại với hội trường thi đấu của chúng tôi. Không cần dong dài nữa, tiếp theo tôi tuyên bố, vòng đầu tiên sẽ chính thức bắt đầu sau ba giây nữa!”

Huyền Thiên vừa dứt lời, trên màn hình đã xuất hiện đồng hồ điện tử đếm ngược: 3, 2, 1.

Cuộc đấu vừa bắt đầu, hai người không lập tức triển khai quyết đấu như mọi người nghĩ, mà cứ đứng đối diện nhau. Safin thật sự không nỡ hạ thủ, mà gấu trúc thì vẫn chìm trong xuân tâm manh động của mình.

“Hai tuyển thủ không hề động, lẽ nào đang ủ thế công?!” Huyền Thiên nghi hoặc: “Ồ! Cuối cùng cũng động rồi!” Gấu trúc hoàn hồn lại, liền phát hiện gậy trúc của mình bắt đầu tỏa ra thánh quang màu lục. Quả nhiên vừa gặp tà khí, nó sẽ tự động “sạt pin”. Nhưng… tại sao nó lại tự mình động?!

Không sai, gấu trúc hiện tại đang triển khai thế công, nhưng không phải xuất phát từ ý nguyện của nó. Hoàn toàn là do gậy trúc tự hành động!

Safin không ngờ gấu trúc nhẫn tâm như thế, hắn còn không nỡ động thủ, gấu trúc đã giơ gậy trúc phát quang nhắm thẳng vào hắn. Safin nghiêng người đi, hiểm trở né được một kích. Nhưng gậy trúc cứ như tự có ý thức, lập tức kéo gấu trúc đuổi theo.

Lúc này Safin cũng phát hiện sự tình kỳ lạ, gậy trúc này rõ ràng không chịu sự khống chế của gấu trúc, ngược lại nó tự động phát động tấn công, gấu trúc bị kéo theo, đang sợ hãi kêu oa oa!

“Ôi chao, tuy hai tuyển thủ là bạn tốt, nhưng hai người một chút cũng không mềm tay. Tuyển thủ Viagra tấn công mãnh liệt, theo chặt tuyển thủ Safin không buông. Chúng ta hãy chờ xem tuyển thủ Safin sẽ ứng phó thế nào!” Hầu như chỉ có một mình Huyền Thiên diễn thuyết, Oreal chỉ lo chuốt mi của mình.

“Ồ! Hắn biến thân rồi! Tuyển thủ Safin biến thân rồi! Ối trời, tôi tin rằng các bạn khán giả chắc vẫn còn nhớ, lúc thi đấu PK tổ vòng hai, tuyển thủ Safin cũng từng biến thân. Nhưng lúc đó hắn vào lúc cuối mới sử dụng chiêu này, lẽ nào thực lực của tuyển thủ Viagra còn mạnh hơn Thiên Cơ Tử hay sao?!”

Chỉ có trời mới biết, Safin căn bản không nguyện ý biến thân. Hắn cũng không biết là chuyện gì, vừa rồi chỉ bị gậy trúc đó đập lên tay, hắn liền không tự chủ bắt đầu biến thân. Gậy trúc đó rốt cuộc là thứ gì? Sao lại có uy lực lớn như thế, đánh hắn về nguyên hình?

Mắt thấy gậy trúc lại tấn công mình lần nữa, Safin lập tức phun long vụ màu tím vào gấu trúc. Tuy hắn không chấp nhất với thắng thua, để gấu trúc thắng cũng không sao. Nhưng hiện tại, gậy trúc đó rõ ràng không phải đơn giản chỉ muốn giành thắng lợi. Rõ ràng là muốn lấy mạng mình!

Nhưng chuyện lỳ lạ lại xảy ra. Long vụ còn chưa lại gần gấu trúc đã bị gậy trúc hấp thu, thánh quang màu xanh đó càng thêm kịch liệt! Safin híp mắt, ngay cả long vụ cũng không được sao? Hắn không dám giống như lúc đối phó Thiên Cơ Tử, dùng chân thân khổng lồ đè gấu trúc a, đè hư rồi thì làm sao?

Gậy trúc nhân lúc Safin phân thần, tấn công ngay chính diện. Safin lăn một vòng né tránh, tiếc rằng chân thân quá lớn, đuôi vẫn bị sào trúc quét trúng. Một làn khói đen bốc lên, đuôi giống như bị lửa đốt, để lại một vùng đen thui.

Gấu trúc vẫn còn ngốc nghếch phun ra một câu: “Thịt nướng thơm thật.”

Safin nghe thế tức mém xỉu, đương nhiên là thơm, đó là thịt rồng!

Gậy trúc thấy đối phương vô lực chống đỡ, lại phát động tấn công lần nữa. Lần này khoảng cách rất gần, Safin càng khó né tránh. Mắt thấy gậy trúc sắp hạ xuống, gấu trúc liều mạng kéo nó ra sau, khẩu cầu: “Đừng mà! Đừng đánh hắn! Ta cầu ngươi!” Nó dù có ngốc cũng biết, nếu bị trúng một gậy này, chỉ sợ Safin không chết cũng mất một tầng da.

Gậy trúc lắc lư vài cái, giãy không được, thánh quang màu xanh càng lúc càng nhiều, mọi người tại đó đều không thể không che mắt lại.

“Ai da, vừa rồi xảy ra chuyện gì? Gậy trúc của tuyển thủ Viagra phát ra ánh sáng cực mạnh, tôi không thấy gì cả! Đại nhân Oreal ngài nói xem đúng không?” Huyền Thiên quay đầu hỏi người cộng tác.

Không ngờ cái tên tự luyến kia sớm đã đeo lên một cặp kính đen, vẻ mặt khinh bỉ nhìn hắn: “Không, ta thấy rõ.”

“A? Thấy cái gì?”

Oreal chỉ chính giữa hội trường.

Thánh quang chậm rãi lui đi, một bóng người trong suốt, tản ra ánh sáng lục trôi trên đầu gấu trúc.

“Đó là thứ gì?! Lẽ nào là thần hộ vệ? Triệu hoán thú? Yêu nô của tuyển thủ Viagra?!” Huyền Thiên rất hứng thú với bóng người bỗng dưng xuất hiện này.

Bóng người đó chậm rãi rõ ràng, nhìn kỹ, là một phụ nữ trung niên. Bà một tay chống eo, một tay chỉ gấu trúc, thân thể mập mạp nhúc nhích một chút, gầm như sư tử hà đông: “Đồ vô dụng nhà mi! Tiếp tục như thế, cả đời mi cũng đừng mơ ra hồn ra vía gì! Lại nói, tên đó có ý đồ bất lương với mi mi có biết không?!”

Gấu trúc hoàn toàn sửng sốt, tại sao trong gậy trúc lại trôi ra một người? Quỷ gậy trúc sao?

“Còn ngẩn ngơ gì nữa? Mi có nghe thấy không?!” Nói rồi bà ta siết tay, nhéo mạnh lên lỗ tai tròn của gấu trúc.

“Xin, xin hỏi… ngươi là ai?” Gấu trúc giơ tay bảo vệ lỗ tai bị nhéo đau của mình hỏi.

“Nhi tử ngốc, ta là mẹ mi!” Bà ném cho nó một ánh mắt “mi là đồ ngốc”.

“Mẹ, mẹ?” Gấu trúc dại ra. Từ lúc nó bắt đầu hiểu chuyện, thì hoàn toàn không thấy ba mẹ mình, nó còn tưởng mình là cô nhi.

“Nhìn cái kiểu ngốc nghếch của mi đi, quá kinh hỉ hả?” Bà tự nói.

Thật ra là có kinh không hỉ. Ai ngờ được cảnh trùng phùng mẹ lại thế này?

“Mẹ, mẹ?” Gấu trúc do dự.

“Ừm, con ngoan.” Bà từ ái sờ đầu gấu trúc.

Thật sự là mẹ sao? Tay ấm áp biết bao.

Safin cũng hoàn toàn ngốc lăng, đây là chuyện gì? Tiểu khả ái không phải nói cha mẹ đều qua đời rồi sao? Sao đột nhiên lại lòi đâu ra một bà mẹ chứ? Hơn nữa hiện tại vẫn còn đang thi đấu đó? Sao lại bắt đầu diễn tuồng mẹ con nhận nhau rồi?

Nhưng, nếu là mẹ của tiểu khả ái, thì chính là nhạc mẫu tương lai, phải mau lấy lòng. Nói không chừng sau này còn đi nhờ mẹ vợ, chỉ thấy tà long đen xì cười nịnh nọt: “Nhạc mẫu đại nhân…”

“Nhạc cái đầu ngươi! Ai là nhạc mẫu của ngươi?! Đừng cho rằng ta không biết ngươi nhòm ngó gấu trúc nhà ta bao lâu! Ta cho ngươi biết, còn ta một ngày thì ngươi đừng mơ đánh chủ ý với nó!?” Gấu mẹ chống nạnh.

Xong rồi, đường tình cảm của hắn càng lúc càng trắc trở, không những chưa theo đuổi được gấu trúc, hiện tại còn xuất hiện một nhạc mẫu cản đường. Mệnh của hắn thật khổ mà…

“Nhạc mẫu đại nhân, ta có thể thề với trời, ta là thật lòng với tiểu khả ái. Nhà ta là vương tộc, gia sản to lớn, sau khi lấy tiểu khả ái, có thể cho hắn cuộc sống tốt nhất. Người trong nhà ta cũng rất thích hắn, đều hy vọng hắn có thể vào gia tộc của ta. Nói thật với ngài, người trong nhà ta thậm chí đã sớm chuẩn bị hôn lễ rồi, chỉ đợi tiểu khả ái gật đầu đồng ý gả cho ta.”

Đối phó nhạc mẫu, cần phải dụ dỗ.

“Ta biết nhà ngươi có tiền. Ta lại không mù, tuy ta vẫn luôn ở trên gậy trúc không thể hiện thân, nhưng lúc nào ta cũng quan sát nó.” Nói rồi bà từ ái nhìn gấu trúc, nhiều năm nay tuy không thể tự thân chăm sóc, nhưng vẫn ở bên cạnh nó không rời. Bất cứ chuyện gì xảy ra bên cạnh nó, bà đều hiểu rõ.

Gấu trúc hai mắt ứa lệ, thì ra mẹ nó vẫn luôn bên cạnh. Nó nhào lên, muốn ôm mẹ, không ngờ lại đi xuyên qua người bà, gấu mẹ không có thực thể.

“Oa oa oa ~ mẹ, sao ngài không bao giờ ra thăm con, hại con cho rằng mình luôn là một con gấu cô độc, oa oa ~” Gấu trúc khóc thảm thiết.

“Không phải ta không muốn ra, mà là ra không được, hôm nay nếu không phải hấp thu tà khí của sắc long này, ta cũng không cách nào hiện thân. Con ngoan đừng khóc.” Gấu mẹ làm động tác ôm nó vào lòng, tuy rằng thực tế họ căn bản không chạm vào nhau.

“Đây là chuyện gì? Hai tuyển thủ đều đã dừng tay, tuyển thủ Viagra lại ôm linh thể kia khóc lóc!” Huyền Thiên không hiểu gì.

Oreal liếc mắt nhìn một cái rồi tiếp tục nhướng mày với cái gương: “Cảnh mẫu từ tử hiếu, rất cảm động.”

“Cái này, nhạc mẫu đại nhân… hiện tại vẫn còn đang đấu.” Safin không thể không nhắc nhở hai mẹ con đang chìm trong vui sướng trùng phùng.

“Thi đấu? Còn cần thi sao?” Gấu mẹ hung hăng trừng hắn.

Safin lập tức biết điều đáp: “Đương nhiên không cần! Trọng tài! Ta nhận thua!” Nói rồi huơ tay với trọng tài.

Gấu trúc nghe thế lập tức ngẩng đầu: “Ai cần ngươi nhận thua! Chúng ta còn chưa đấu xong!”

Safin bất đắc dĩ cười cười, chỉ cái đuôi cháy đen của mình: “Linh lực trên người ta bị nhạc mẫu hút gần sạch rồi, hơn nữa cũng bị thương, bất luận thế nào cũng không đấu tiếp được nữa.” Thật ra, linh lực bị hút đi là không giả. Nhưng đó là linh lực của tà long hắn, nếu phát động linh lực của Tham Lang ẩn trong người, đừng nói gấu trúc, cho dù là mười mấy Thiên Cơ Tử cũng không phải là đối thủ của hắn.

Lúc này gấu trúc mới hậu tri hậu giác phát hiện Safin bị thương, vội chạy qua kiểm tra cái đuôi của hắn: “Thật sự bị thương rồi, ta còn nghĩ sao lại nghe thấy mùi thịt nướng kia. Chúng ta mau xuống thôi, ta bôi thuốc cho ngươi. Nếu để bị nhiễm bẩn sẽ bị viêm đó.”

Safin rất cảm động, thì ra tiểu khả ái vẫn rất quan tâm mình. Hơn nữa đuôi là nhược điểm và điểm mẫn cảm của hắn, bị tiểu khả ái sờ sờ như thế, thật, thật… hưng phấn a…

“Hừ, thằng con ngốc.” Gấu mẹ nhìn thấy hết, đứa con trì độn của mình, sợ là sớm đã động tâm với người ta rồi mà còn không biết. Dù mình có ngăn cản nữa cũng vô dụng. Hơn nữa hiện tại bà chỉ là một linh thể trôi nổi, đợi tà khí hấp thu được dùng hết, bà lại phải trở về gậy trúc. Bản thân không ở đây, sớm tìm người chăm sóc nó cũng tốt. Thằng con này ngốc như thế, không có người chống lưng khẳng định sẽ bị ăn hiếp.

“Này… trận đấu này kết thúc rồi, người thắng là tuyển thủ Viagra!” Huyền Thiên không biết nên diễn thuyết thế nào mới đúng. Thật là một trận đấu khó hiểu, sao đấu rồi đấu lại biến thành kịch cẩu huyết mẹ con nhận nhau chứ?

Dứt khoát bỏ qua đoạn khó hiểu đó, Huyền Thiên đi vào đoạn sau: “Cái này, chúng ta mau chờ xem trận đấu tiếp theo thôi. Xin mời trọng tài chính, Đại ma vương của chúng ta – Chiêm Na!”

Đại ma vương tướng mạo yêu diễm đứng lên, lạnh mắt nhìn ống kính.

“Chúng ta hãy xem thử tuyển thủ nào sẽ xuất chiến vào trận thứ hai?! Ồ! Rút ra rồi! Thật là trùng hợp! Là tuyển thủ Giả Tấn Xuyên từng cùng chung một tổ với hai tuyển thủ thi đấu vừa rồi! Xin cho một tràng pháo tay chào đón tuyển thủ Giả Tấn Xuyên lên đấu!”

“Mời tuyển thủ Giả Tấn Xuyên rút thăm chọn đối thủ.” Giả Tấn Xuyên ấn nút rút thăm, ảnh tuyển thủ trên màn hình không ngừng thay đổi.

“Ồ? Cuối cùng đã dừng lại rồi, chúng ta hãy xem thử là tuyển thủ nào?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.