Sát Đấu Truyền Kỳ

Chương 88: Gặp lại Mỹ Đỗ Toa




Lãnh Mạc không chần chừ, liền lao vút thẳng đến tường thành của Xà nhân Đế quốc. Lúc sau, cậu dừng lại ở phía trên tường thành vài chục trượng, lơ lửng trên đó đảo mắt nhìn qua 1 cái toàn bộ những gì ở trước mắt mình. Phía sau bức tường kia không phải là 1 nơi hoang tàn hay suy vong, mà là 1 nơi hưng thịnh vô cùng, có khi còn hơn cả Thiên Mã Đế quốc gấp vài lần. Nếu như là dưới quyền cai trị của Nữ vương Mỹ Đỗ Toa kia mà hưng thịnh thế này thì không thể nói gì thêm vì y quá chi là tài giỏi khi làm cho đất nước của mình thịnh vương như thế.
‘Kẻ nhân loại kia mau dừng lại!!’
Khi ở trên không 1 lúc thì đột ngột từ phía dưới kia vọng lên 1 tiếng quát lớn đầy phẫn nộ. Từ dưới tường thành lao lên chừng vài chục cái thân ảnh Xà nhân, bọn họ liền vây quanh bao vây lấy Lãnh Mạc, trên tay cầm binh khí như xà mâu khá độc đáo liền lọt vào mắt cậu khiến cậu có chút hứng thú.
‘Này, tập trung vào cảnh trước mắt đi!’
Thấy Lãnh Mạc chú ý cái vũ khí trước mặt quá lâu Nguyệt My lập tức nhắc nhở cậu 1 tiếng. Cậu liền bừng tỉnh, chợt nhận ra mình đã bị bao vây bởi vài chục Xà nhân, trong đó có 1 Đấu Hoàng và 4 Đấu Vương ở trước mắt cậu. Theo bản năng, cậu vừa định thủ quyền thì nhớ lại lời cảnh báo của Nguyệt My rằng không được động thủ dù bất cứ giá nào đi chăng nữa nên đành thu quyền lại.
‘Ngươi có biết đây là biên cương của Xà nhân Đế quốc không?!’
1 vị nữ Xà nhân tộc trước mặt Lãnh Mạc tay cầm xà mâu liền chỉ vảo mặt cậu rồi hỏi. Người này thực lực là Đấu Hoàng, mà nếu chỉ có 1 Đấu Hoàng thì có lẽ y chính là người dẫn dắt các Xà nhân khác ở nơi biên cương thế này.
‘Tại hạ đương nhiên biết….’
‘Nếu biết còn sao dám đến đây?! Có phải ngươi xem thường chúng ta không?!’
Lãnh Mạc phất tay trả lời câu hỏi kia của y rồi bị y quát 1 câu thẳng vào mặt. Xem thường Xà nhân tộc? Lãnh Mạc đương nhiên là không, không có ai dại dột đến nỗi xem thường 1 đại tộc nhân như thế này kể cả cậu dù là Sát Thần.
‘Vị đại tỷ trước mặt đây hãy bình tĩnh đôi chút, tại hạ đến đây là do lời mời của Nữ vương Mỹ Đỗ Toa a’
‘Lời mời? Ngươi bị gì à? Nữ vương của chúng ta không bao giờ giao tiếp với nhân loại nào nữa khi không gặp 3 người bằng hữu là nhân loại trước kia của Người bao giờ. Còn nói là Nữ vương mời ngươi, thật nực cười!’
Những lời giải thích của Lãnh Mạc đều đều bị phủ nhận và phản bác khiến cậu có chút kích động. Nhưng xem xét lời của y ở 1 góc độ của Xà nhân thì hoàn toàn đúng, người ta là 1 Nữ vương của 1 Đế quốc hưng thịnh, của 1 tộc nhân hùng mạnh thì làm sao lại giao tiếp với nhân loại. Còn về 3 vị bằng hữu kia thì chắc là mẫu thân và phụ thân của Lãnh Mạc, người còn lại có thể là sư phụ của cậu Diệp Nguyệt My.
Không nói thêm bất cứ lời nào nữa cả, cậu đành ngâm ngùi thở dài 1 hơi rồi lấy ra lệnh bài của Mỹ Đỗ Toa ra ném đến chỗ của vị nữ Xà nhân tộc kia.
‘Đây là!’
Y liền đưa tay ra bắt lấy lệnh bài này, nhìn ngắm nó 1 chút thì cảm thấy vật này khá quen mắt. Khi nhìn kỹ lại thì lệnh bài có chữ “Vương” này là lệnh bài mà Nữ vương bọn họ luôn mang theo bên mình. Nếu như thấy lệnh bài này thì cũng như là thấy Nữ vương, mệnh lệnh gì cũng phải tuân theo, bất cứ ai cũng phải nghe lệnh người có nó trong tay. Với thứ này thì có thể minh bạch những chuyện lúc nãy mà cậu nói là sự thật.
‘Như vậy có chứng minh được là Nữ vương đã mời tại hạ đến không?’
Dù có thứ này trên tay nhưng y vẫn bán tính bán nghi, không nói gì thêm cả. Y giơ tay ra hiệu cho những Xà nhân khác lùi về sau, hạ binh khí xuống, bọn họ trong lúc khó hiểu đành theo lệnh mà làm theo. Thấy nhũng Xà nhân này đã lui xuống khiến Lãnh Mạc yên tâm phần nào, chỉ cần không phải động thủ thì tốt hơn nhiều.
Vút
Đột nhiên từ phía xa bên trong Xà nhân Đế quốc lao ra 1 thân ảnh tiến đến phía Lãnh Mạc rồi dừng lại trước mặt cậu. Là 1 nữ Xà nhân thân thể uyển chuyện mặc tử bào, trang sức nhiều vô số, mái tóc đỏ thẫm như huyết dài qua cả eo, trên đầu có mang 1 chiếc vương miệng ngũ xà, đôi đồng tử Xà nhân kim sắc mỹ lệ. Người này vừa xuất hiện, liền toàn bộ Xà nhân có mặt ở đây đều trở nên cung kính, cúi người thấp xuống như hành lễ. Nhìn thấy người này, Lãnh Mạc trong lòng có chút ớn lạnh, nhưng y là người duy nhất có thể chứng minh những điều mà cậu nói lúc nãy là thật cho vị nữ nhân Xà tộc kia.
‘Cung nghênh Nữ vương điện hạ!’
Tất cả bọn họ đều đồng loạt nói ra 1 cách cung kính đối với người này vì y chính là Nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Y không nói gì, chỉ phất tay cho tất cả Xà nhân đứng thẳng lên sau đó hướng đến nhìn vào Lãnh Mạc. Cái ánh mắt của Mỹ Đỗ Toa khiến cậu lạnh sống lưng đôi chút, đối diện với người trước mặt này thì cậu hoàn toàn trở nên bất lực cùng cực.
‘Lâu rồi đã không gặp ngươi nhỉ? Mà kệ đi, dù gì ngươi cũng đã làm theo lời nói của chính mình a, ta thật sự rất ngưỡng mộ đấy’
‘Nữ….Nữ vương quá lời rồi, quân tử nhất ngôn làm sao có thể làm trái’
Giọng nói như băng hàn từ đôi môi đỏ mọng của Mỹ Đỗ Toa nói ra. Dù gì Lãnh Mạc cùng là loại người 1 khi nói là sẽ làm, không màng bất cứ việc gì mà thực hiện lời hứa của mình nên y nói như thế thì có chút dư thừa.
Những Xà nhân ở đây khi thấy Nữ vương điện hạ của họ lại có thể nói chuyện bình thường đối với nhân loại khiến họ kinh ngạc không ngừng. Thật sự kẻ nhân loại trước mắt họ là do chính Nữ vương họ mời đến thì hành động lúc nãy là quá ngu xuẩn, nếu như y nói với Mỹ Đỗ Toa về chuyện lúc nãy thì không phải sẽ bị trị tội hay sao?
‘Đấu khí dực này….Ngươi đã là Đấu Thánh à?’
2 chữ từ miệng Mỹ Đỗ Toa như rất bình thường nhưng đối với toàn bộ những người có mặt ở đây đều chấn kinh 1 phen. Đấu Thánh là cảnh giới mà những kẻ được cho là quái vật mới có thể đạt đến, chỉ tính riêng ở Thiên Mã Đế quốc mà không tính ở Trung Châu thì đã có 1 vị thất tinh Đấu Thánh Lâm Ma rồi. Người này đứng thứ 5 trong Ngũ đại cao thủ, là đệ tử của Thiên Tước Vân Vận – Tông chủ Vân Lam Tông đại danh đại đỉnh. Danh tiếng của Lâm Ma nổi danh đến nỗi chính Nữ vương Mỹ Đỗ Toa của họ cũng phải nể vài phần.
Ở Xà nhân tộc cũng đã từng xuất hiện 1 vị Nữ vương lục tinh Đấu Thánh, nhưng tiếc rằng đứa con của y không sỡ hữu huyết mạch cường đại như chính mẫu thân của nó khi thực lực chỉ dừng lại ở mức bát tinh Đấu Tôn. Điều này đã ảnh hưởng trực tiếp đến những đời Nữ vương sau này và ví dụ điển hình chính là Mỹ Đỗ Toa thực lực hiện tại là lục tinh Đấu Tông.
‘Không, không. Tôi chỉ là vừa mới tiến đến sơ giai Đấu Tông mà thôi, Đấu Thánh còn kém xa nhiều. Đấu khí dực này là may mắn đạt được chứ không phải gì khác’
‘Ra là vậy’
Lãnh Mạc liền giải thích cho y hiểu bởi vì dù là Sát Thần đi chăng nữa thì 1 năm từ Đấu Hoàng trở thành Đấu Thánh là điều bất khả thi. Những Xà nhân còn lại nghe được chuyện này thở phào nhẹ nhõm, nếu như họ đã đắc tội với khách của Nữ vương rồi mà còn lại là Đấu Thánh thì 100 cái mạng cũng chưa đủ đền tội.
‘Hừm, chào hỏi cũng xong rồi. Bây giờ theo ta vào cung điện, ta sẽ sắp xếp cho ngươi 1 căn phòng tốt rồi từ từ nói cho ngươi điều ta cần nhờ vả’
Vị Mỹ Đỗ Toa phất tay nói ra xong thì liền quay lưng vẩy đôi đấu khí dực của mình lao đi không chần chừ. Lãnh Mạc liền cười khổ 1 tiếng, nhìn qua vị nữ Xà tộc kia đưa tay ra chào 1 cái rồi theo chân của Mỹ Đỗ Toa.
Tốc độ của y cũng không quá nhanh nên Lãnh Mạc có thể bắt kịp nhưng không dám bay ngang hàng với y nên chỉ bay ở phía sau. 1 hương thơm nhàn nhạt từ trên người của Mỹ Đỗ Toa bay vào mũi Lãnh Mạc, cái mùi hương này như là hòa trộn từ các loại dược liệu dùng để chăm sóc cơ thể mà thành. Cậu đảo mắt nhìn kỹ lại 1 chút thì thấy được thân xà ở phía dưới của Mỹ Đỗ Toa có đến ngũ sắc. Nhưng Xà nhân ngũ sắc thì chỉ có từ những Xà nhân thuộc dòng huyết mạch cao quý lẫn thuần khiết mà ra, như vậy thì Mỹ Đỗ Toa đúng là 1 Nữ vương hàng thật giá thật.
Được khoảng nửa canh giờ, 1 đại cung điện uy nga hiện ra trước mắt Lãnh Mạc. Nếu nói thật sự thì cái cung điện này thật sự đến toàn bộ diện tích Bích Ngân Tông cũng không thể sánh bằng. Nơi này nhìn thoáng qua chả khác gì 1 cái mê cung lộng lẫy, trên các kiến trúc cung điện đều trang trí bằng hình rắn, đình viện trước cung môn còn có đến 4 Đấu Vương trấn tọa chứng tỏ rằng nơi này không phải ai cũng dễ dàng bước vào được.
‘Thế nào, cung điện của ta rộng lớn chứ?’
Mỹ Đỗ Toa bên cạnh giọng băng hàn liền hỏi Lãnh Mạc. Thật ra y muốn so sánh thử cung điện của mình với cái tông môn mà cậu đã gia nhập xem cái nào khiến cậu vừa mắt hơn.
‘Cung điện của Nữ vương thật sự quá uy nga, tôi có thể ở trong đây là 1 điều cực tốt’
Trước câu hỏi của y, Lãnh Mạc đành ôm quyền mà đáp lại. Nói có thể ở trong cái cung điện này là tốt nhưng cậu chỉ thích 1 cái gì đó đơn điệu 1 chút, không cần quá khoa trương là được.
Y chỉ đáp lại bằng 1 nụ cười rồi cùng cậu đáp xuống phía dưới trước cung môn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.