Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 200: Ô thản thành




Ô thản thành, một tên bạch bào thanh niên, dung mạo tuấn dật, tóc đen như trường hà buộc túm lại vắt trên vai, lúc này hắn ngồi ở bên trong quầy hàng, hai mắt nhắm hờ tưởng chừng như đang ngủ gật, thì một giọng nói thanh thúy từ xa vọng tới:
“Lý đại ca, Lý đại ca…!!!” 
Thanh niên nhân chậm chạp mở ra cặp mắt lim dim, con ngươi đen nhanh như vũ trụ tinh không, nhìn lấy thân ảnh nhỏ nhắn, khuôn mặt tinh xảo như búp bê gấp gáp đi tới, bởi vì hoạt động mà trở nên hồng hào như quả táo chín, hắn ngáp một tiếng khẽ nói:
“Là ngươi sao, Huân Nhi, hôm nay lại muốn mua thứ gì?”
“Không có, hôm nay Huân Nhi tới thăm ngươi nha!” Huân Nhi cười hì hì đáp.
“Ngươi đó, làm sao không ở trong nhà tu luyện, suốt ngày chạy tới tìm ta, như vậy đến bao giờ mới tấn cấp đấu giả?” Người thanh niên vươn tay xoa lấy mái tóc của nàng mỉm cười cưng chiều nói.
“Không có đâu, Huân Nhi hiện tại cũng đã bát đoạn đấu khí, trong Tiêu gia ngoài Tiêu Viêm ca ca nếu không gặp phải chuyện kia ra thì còn có thể so với Huân Nhi, cho nên bây giờ Huân Nhi mới là người chắc chắn tấn cấp đấu giả sớm nhất, cũng là nhờ công Lý đại ca khi Huân Nhi còn nhỏ thường giúp Huân Nhi ôn dưỡng thân thể!” Huân Nhi bĩu môi nói, đồng thời khi nói xong hai má cũng dâng lên một tầng hồng vân.
Nàng lại nghĩ đến tình cảnh khi mình còn nhỏ, phụ thân truyền thừa Kim đế phần thiên viêm khiến nàng cơ thể luôn luôn yếu ớt hay mắc bệnh, khi đến Tiêu gia cũng vì cơ thể không tốt cho nên thường xuyên ở lỳ trong phòng, Lý đại ca không hiểu sao biết được ban đêm thường xuyên chui vào trong phòng nàng, thực lực của hắn thì cao thâm mạt trắc đến nỗi ngay cả Lăng Ảnh cũng không phát hiện được, nàng khi đó tuy nhỏ nhưng tâm tính ngược lại rất thành thục, chỉ thấy hắn dùng lực lượng của mình chải chuốt kinh mạch giúp cho cơ thể nàng trở nên khỏe mạnh thích ứng với dị hỏa muốn tốt cho mình cho nên cũng không có phản ứng lại, có điều mỗi khi chữa bệnh là hắn liền sờ mó thân thể nàng từ đầu tới chân, khiến cho nàng xấu hổ không thôi, chỉ là theo lần hắn ghé thăm tăng lên, nàng khi đó chỉ là một cô bé cho nên trong lòng ngược lại in khắc lấy hình dáng của hắn, mỗi khi nhớ tới liền mặt đỏ tai hồng, trái tim nhảy loạn. 
Sau này nàng khỏi hẳn, hắn lại không tiếp tục tới nữa, chỉ đến khi ngẫu nhiên đi qua cửa tiệm của hắn nàng mới giật mình nhận ra cũng biết được tên của hắn, từ đó mỗi khi rảnh rỗi liền chạy tới, không mua đồ thì cũng ghé thăm cùng hắn nói chuyện.
Người thanh niên này chính là Lý Thiên Ngọc, sau khi đáp xuống thế giới này, nơi hắn xuất hiện vậy mà là ở bên trong ma thú sơn mạch, vừa mở mắt ra liền bị một con toàn thân bao trùm lôi điện, tốc độ rất nhanh há ra khẩu bồn táp tới, hắn tuy không biết đây là loại ma thú gì, phải đến mãi về sau mới biết hóa ra là một con Phong lôi báo ma thú cấp hai, có điều con Phong lôi báo này hiển nhiên bước chân ra không xem hoàng lịch, đụng vào hắn chính là muốn chết, hắn phất tay một chưởng liền diệt, thu về một khỏa lôi thuộc tính tinh hạch. 
Tạm không tìm tới ô thản thành Tiêu gia, bởi lẽ sau khi hỏi thăm hệ thống thì hóa ra thời gian tuyến là tại trước khi Tiêu Viêm tên người xuyên việt này được sinh ra, có nghĩa là cốt truyện còn chưa bắt đầu, cho nên hắn tiếp tục dạo bước bên trong ma thú sơn mạch, gặp phải những con ma thú không có mắt toàn bộ tiêu diệt thu lấy tinh hạch, cuối cùng vì hăn tiêu diệt quá nhiều mà toàn bộ ma thú cấp hai, cấp ba hầu như tuyệt tích đoán chừng không ra vài năm thì không phục hồi nguyên khí, ngược lại đám ma thú cấp bốn, cấp năm thì thỉnh thoảng vẫn gặp, có điều cũng bị hắn giết sợ, ngay cả đến Tử tinh dực sư vương ma thú cấp sáu, tương tự nhân loại đấu hoàng cũng không làm gì được hắn. 
Có điều hắn cũng không muốn giết nó, bởi vì có liên quan đến diễn biến cốt truyện, tuy nhiên vẫn lấy đi một nửa số tử linh tinh và bạn sinh tử tinh nguyên, Tử tinh dực sư vương trong lòng nhỏ máu, có điều trước sự cường thế của hắn cũng đành cắn răng giao ra, Lý Thiên Ngọc nghĩ thầm, nếu nó mà biết sau này lại bị một tên đấu sư nhỏ yếu đánh cướp lần nữa, hơn thế còn là toàn bộ đoán chừng liền nổi khùng.
Nghĩ vậy, hắn cũng chỉ cầu nguyện cho Tiêu Viêm tiểu tử này không bị Tử tinh dực sư vương cuồng bạo giết chết, lúc này Tiêu Viêm còn chưa ra đời, chứ nếu hắn mà biết chắc chắn sẽ chửi má nó, một tên đấu sư bị ma thú cấp sáu truy sát hơn nữa còn là trạng thái bạo tẩu, còn gì xui xẻo hơn đây. 
Sau một khoảng thời gian hơn hai tháng loanh quanh trong ma thú sơn mạch, đám ma thú bị hắn giết sợ, tinh hạch trong rương đã lên tới con số gần hai ngàn khỏa, cấp một tinh hạch vài khỏa vì hắn lười giết, cấp hai hơn một ngàn, cấp ba sáu trăm, cấp bốn hơn ba trăm, cấp năm ngược lại ít hơn rất nhiều chỉ có bốn khỏa, lại thêm Tử tinh dực sư vương hạ lệnh cho nên không con ma thú nào dám tìm hắn gây sự, bởi vì chẳng khác nào thọ tinh công treo ngược, đi tới là muốn chết, hắn đối với đám ma thú cũng không phải thấy là giết, nếu chúng nó không trêu trọc gì tới hắn thì hắn cũng ngại ra tay.
Bởi vì nhàm chán không có việc gì làm, Tiêu gia đà xá cổ đế ngọc hắn không cần, nhẫn trữ vật của Tiêu Viêm ngược lại khiến hắn chú ý, có điều cũng chỉ là đối với phần quyết, tri thức luyện đan của Dược Trần cùng đan phương bên trong là có thể hấp dẫn hắn, ngoài ra đương nhiên là Huân Nhi tiểu cô nương này rồi, hắn sau đó tiến về ô thản thành bán đi toàn bộ tinh hạch cấp một và một nửa tinh hạch cấp hai, đổi thành kim tệ sau đó mua lấy một sạp hàng nho nhỏ, bên trong Tiêu gia phường thị, mở lấy một tiệm tạp hóa.
Đấu phá thế giới chú trọng tu luyện đấu khí, và đấu kỹ, ngược lại đối với vũ khí không phát triển lắm, vũ khí rèn ra cũng chẳng có công năng gì, trừ Huyền trọng xích thô nặng cùng tác dụng hấp thu đấu khí chủ yếu là để rèn luyện còn đâu hầu như chỉ là binh khí bình thường cùng một loại gọi là ma hạch vũ khí, loại vũ khí này chính là trên thân binh khí khảm vào tinh hạch ma thú gia tăng thuộc tính ví dụ như băng, hỏa các loại, quả thực quá thô sơ, cho nên hắn mở tiệm tạp hóa, nói là tạp hóa nhưng bên trong bán đủ loại từ dược thảo, tinh hạch, vũ khí, đan dược…
Đan dược này chính tay hắn luyện ra, tuy không phải luyện dược sư nhưng chức nghiệp y sư và đan sư của hắn cũng không phải đồ bỏ đi, y sư chức nghiệp có thể để cho hắn phân biệt được dược tính các loại dược tài cùng cách thức điều phối sao cho hợp lý, đan sư chức nghiệp thông qua lò luyện của hệ thống có thể không cần đan hỏa hay các loại hỏa diễm và thuộc tính thể chất cũng có thể luyện ra đan dược mặc dù bản thân hắn là vô thuộc tính có thể chuyển đổi được sang các loại thuộc tính khác.
Ban đầu hắn cũng không biết chuyện này, chỉ là thử mua một chút các loại dược liệu cấp một và cấp hai không quá đáng tiền rồi dựa vào hai loại chức nghiệp tùy tiện luyện thử xem có ra được nhị phẩm đan dược hay không, kết quả ngược lại vậy mà còn quá đơn giản liền luyện ra một viên đan dược tam phẩm đỉnh cấp, có công năng tăng lên một giáp năm công lực, đối với võ hình thế giới người mà nói chẳng khác nào thần đan còn đối với người ở thế giới này, từ đại đấu sư trở xuống chắc chắn tăng lên một tiểu cảnh giới, cảnh giới càng thấp tác dụng càng mạnh, tuy nhiên lại sinh ra kháng thuốc tình trạng và điều kiện phục dụng bắt buộc phải là từ đấu giả trở lên, còn đấu khí đoạn phục dụng có nguy cơ căng bạo, cho nên mỗi người chỉ dùng được một viên trong đời, coi như cũng là tương đối quý giá, nếu so với nhị văn thanh linh đan còn tốt hơn bởi lẽ thanh linh đan nếu chỉ có nhị văn thì mang theo tỷ lệ tấn cấp thất bại, trừ khi là tam văn thanh linh đan, cho nên đánh giá tam phẩm cũng không sai chút nào, đặt tên là Huyền khí đan.
Lý Thiên Ngọc cũng thử nghiệm một số loại khác, trong đó không thiếu đan dược hồi khí, trị thương, để hắn chú ý là có một loại tương đối đặc thù, bị hắn vô tình luyện ra, được hắn gọi là Bạo linh đan, tên như ý nghĩa, phục dụng trong thời gian ngắn có tác dụng khiến cho đấu khí tăng vọt, nhưng sau đó toàn thân tê liệt, hắn tự thân ăn vào thì cảm giác chỉ nhảy vọt một chút cũng không thấy có gì khác lạ, ban đầu còn tưởng phế đan, nhưng khi bắt lấy một con ma thú cấp hai cho ăn vào liền lâm vào bạo tẩu, lực lượng tăng gần như gấp đôi, lại thử tiếp mãi cho tới khi ngay cả Tử tinh dực sư vương cũng bị hắn đem ra thí nghiệm khổ không thể tả, cuối cùng mới đưa ra kết luận là chỉ có tác dụng dưới đấu hoàng, tuy vậy cũng đủ cao, đánh giá tam phẩm đan dược chỉ kém hơn Huyền khí đan.
Ngoài ra, hắn cũng rèn đúc một số loại binh khí, chỉ là đoán tạo sư chức nghiệp còn quá thấp, mặc dù dùng khá nhiều loại khí tài đắt tiền, phẩm chất tốt, nhưng vẫn chỉ có thể chế tạo ra tới Hoàng cấp đỉnh phong cấp bậc, so sánh một cái thì hơi nhỉnh hơn so với vũ khí của thế giới này một chút, hắn đương nhiên không tin tà, tiếp tục nghiên cứu một thời gian, sau khi liên tục đoán tạo số lượng lớn binh khí chồng chất như núi thì cuối cùng đoán tạo sư chức nghiệp thăng cấp, để hắn rèn ra một thanh kiếm phẩm chất đạt tới Huyền cấp, toàn thân mang lấy màu đỏ của xích nham tinh, thân kiếm mỏng hơn các loại kiếm bình thường đồng thời ánh lên một loại ánh sáng màu vàng kim, tuy chỉ là Huyền cấp bình thường, thuộc tính chỉ là đặc biệt sắc bén khá cùi bắp, nhưng như vậy cũng khiến hắn thỏa mãn, đặt tên là Xích kim kiếm coi như trấn điếm binh khí.

“Huân nhi, Tiêu Viêm tiểu tử thế nào rồi?” Lý Thiên Ngọc đối với Huân Nhi hỏi thăm.
“Tiêu Viêm ca ca dạo gần đây vẫn luôn buồn rầu không vui, tuy nhiên Huân Nhi cũng vẫn tin rằng hắn sẽ trở lại” Nhắc đến Tiêu Viêm, tuy Huân Nhi không còn trong nguyên tác bám dính lấy hắn, nhưng dù sao bản thân Tiêu Viêm là người xuyên việt nói chuyện hài hước, tính cách vui vẻ phóng khoáng, cho nên nàng còn nhỏ thường chơi cùng, thấy hắn như vậy nàng cũng không đành lòng, có điều vẫn tin tưởng mà nói.
“Ừm, cũng hơn hai năm rồi, đoán chừng nhanh thôi!” Lý Thiên Ngọc nhỏ giọng khẽ nói, Huân Nhi bên cạnh không nghe được nhưng thấy biểu hiện của hắn cũng hiếu kỳ không thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.