Sáng Sớm Trầm Miên

Chương 7: Khởi Hành 3





Lần đầu tiên Khương Kiến Minh nhìn thấy Seth Henry là vào bốn năm trước.
Cho đến bây giờ, cậu vẫn không thể quên ngày hôm đó, khi anh và Ryan sóng vai đứng cạnh nhau trong sân huấn luyện cơ khí hoàng gia, cậu đã bị vô cùng chấn động khi thấy chiếc cơ giáp xinh đẹp và vô cùng mạnh mẽ kia.
Cùng với.
Cảm giác tam quan vỡ nát khi bị cơ não quấn lấy.
〈 uông! Gâu gâu gâu! Gâu gâu gâu gâu gâu gâu!! 〉
〈 À Woooooo! Gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu! Uông ô uông ô, gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu, ô ngao ~~~~〉
Cậu ngây người đứng trước cơ giáp, bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Cậu vô cùng cứng ngắc từ từ giơ tay lên, chỉ vào màn hình ảo đang điên cuồng sủa tiếng chó trước mắt: "......!Tiểu điện hạ, trí não cơ giáp của ngài......"
"Quả thực nó vẫn luôn như vậy." Điện hạ Ryan khom người giúp cậu mở cửa buồng lái, lúc y nâng mắt lên, nhẹ nhàng bâng quơ mà giải thích, "Cho nên quanh năm suốt tháng giọng nói trí não của nó luôn bảo trì, chính là quá ồn."
Khương Kiến Minh: "......"
Thực xin lỗi, nhưng cho dù có đóng giọng nói của nó lại thế chẳng lẽ không ảnh hưởng đến đôi mắt sao??
Ryan: "Xem ra nó rất thích em, bình thường Seth chỉ kêu với anh thôi."
Khương Kiến Minh vô cùng thận trọng mà đặt câu hỏi: "Không không, tiểu điện hạ, ngài chưa từng nghĩ tới đầu óc của người máy này có vấn đề gì sao?"
Không ngờ Ryan thừa nhận rất sảng khoái: "Biết, Seth Henry là trí não do Hắc Sa Cơ bí mật nghiên cứu phát minh, đám nhà khoa học kia đều nói rằng nó dễ mất kiểm soát, lúc đầu tất cả mọi người đều phản đối anh chọn nó."
"Cái gọi là mất kiểm soát......"
Khương Kiến Minh nhìn khoang điều khiển thật sâu, nuốt xuống nửa câu sau "Chính là học tiếng chó kêu sao?", Nhẹ giọng nói, "Vậy còn anh?"
"Nhưng là," Ryan xoay người nhảy vào khoang, giơtay chọc nhẹ vào bảng điều khiển giả lập, sau đó chọc một loạt tiếng sủa, "Ta đem tất cả trí não cơ giáp cấp S vào làm đánh giá thực chiến, chỉ có nó là dùng tốt nhất."
Dứt lời, thái tử đế quốc thò người ra, đưa tay về phía quân giáo sinh bên ngoài cơ giáp, "Khương, lên đây thử cơ giáp của ta đi, ta dạy em cách điều khiển nó."
Sau đó...!Sau ngày hôm đó, cậu chơi cơ giáp của Ryan đến đã ghiền, mà nó lại phối hợp với Seth Henry rất tốt.
Trí não mà Ryan chọn, ở chức năng phụ tá và năng lực tính toán quả thực không có lời gì để nói, hơn nữa thỉnh thoảng nó lại sủa một tiếng, một khi đã quen rồi liền cảm thấy thiết lập này vô cùng dễ thương.
Nói một cách dễ hiểu, chó con rất thích cậu, mà cậu cũng rất thích chó con.
Đến khi chạng vạng, lúc Khương Kiến Minh xuống khỏi cơ giáp gần như thể lực đều hao hết, trực tiếp bị Hoàng Thái Tử điện hạ ôm từ khoang điều khiển đi ra.
Ryan đau lòng cậu chơi đến quá mức mệt mỏi, cậu lại còn không nỡ vuốt v e bảng giao diện, cười nói trí não này thật đáng yêu.
Chính câu nói này đã gây ra chuyện lớn
Người như Khương Kiến Minh, trời sinh h@m muốn hưởng thụ cực thấp.
Nếu chỉ xét từ góc độ cơm ăn áo mặc và giải trí mà nói, cho dù là hoàng thân quốc thích hay là một cô nhi nghèo trong xóm nhỉ, thì đối với cậu cùng không khác nhau là mấy.
Cho nên, đột nhiên yêu thích một thứ gì đó đến như vậy, thậm chí còn lưu luyến không tha, quả thật cực kỳ hiếm thấy.

Chính cậu đều không ý thức được, nhưng Ryan thì nhận ra.
Vài ngày sau, Ryan đem trí não cơ giáp từ trên máy tháo xuống.
Sau đó cài đặt nó trên điện thoại đeo tay của cậu.
......!Khương Kiến Minh nghiên cứu mãi vẫn không ra làm sao có thể cài đặt vào được, cho đến hiện tại cậu vẫn chưa biết được, cho nên chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật:
Mà điều làm cho tam quan hoàn toàn vỡ nát, căn bản không phải là cẩu trí não, mà hẳn là vị Hoàng Thái Tử thích làm theo ý mình, đến ngay cả Thiên Vương lão tử cũng ngăn không được này.
Mãi đến khi Hoàng Thái Tử điện hạ thật sự lấy tư thế có là Thiên Vương lão tử cũng đừng hòng ngăn cản ta đi vào chỗ sâu nhất của Viễn Tinh Tế, y cùng cơ giáp của y, rốt cuộc không trở về nữa.
Mà Seth Henry dù sao cũng là trí não cơ giáp, khi cách thân máy quá xa nó sẽ luôn rơi vào trạng thái ngủ đông, đã rất lâu rồi Khương Kiến Minh không thấy "bé cún nhỏ" này.
Trong buồng lái kín của chiếc cơ giáp màu xanh đen, Khương Kiến Minh thành thạo điều khiển cơ giáp "M- kích điện 18" tiến lên phía trước.
Mà cũng nhanh chóng di chuyển như cậu còn có gần trăm cơ giáp giống nhau......!Nhữngngười ở đây đều là những tinh anh có năng lực đã vượt qua cuộc tuyển chọn quân sự ở tinh thành Alborn, đạt được tư cách tiến vào Viễn Tinh Tế, thao túng cơ giáp cơ bản không có vấn đề.
Chẳng qua......!Khương Kiến Minh đem ánh mắt rơi vào bảng thao tác thủ công trước mặt, người không có Tinh Cốt như cậu, chỉ có thể dựa vào thao tác thủ công thể điều khiển, cũng không còn cách thứ 2 nào nữa.
Cậu trầmmặc mấy hơi, sau đó hỏi trí não: "Seth, thân máy của cậu ở nơi nào, có thể định vị không?"
Cún nhỏ ủy khuất nói:
〈 Thông tin địa lý bị hỏng, không định vị được, Gâu! 〉
Khương Kiến Minh thaotác nhanh chóng, miễn cưỡng rảnh tay, kéo túi chiến đấu ra, lấy ra một cuốn sổtay và ném nó sang một bên: "Nơi này có bản đồ 3D giản lược của Viễn Tinh Tế, cậu cóthể chuyển đổi và nhập nó vào cơ sở dữ liệu thông tin....nhớ mã hóa."
Seth Henry là trí não cơ giáp cấp S, lúc này, đã sớm như một bóng ma "Xâm lấn" vào chiếc cơ giáp M- kích điện 18 này, máy móc cơ giáp giơ tay vươn tới, cầm lấy quyển sách bằng giấy vốn rất hiếm ở thời đại này, bắt đầu rà quét.
Ngay sau đó, một âm báo điện tử vang lên trong tai nghe:
〈 đã mơ hồ tiến hành định vị, theo ước tính ban đầu, vị trí thân máy ở tinh cầu Alpha 〉
Alpha......!Pháo đài đầu tiên sao, cậu nhớ rõ các quân giáo sinh được gửi đến pháo đài đầu tiên.
Khương Kiến Minh híp híp mắt, trầm giọng nói: "Được, lại giúp tôi kết nối thông tin với Đường Trấn."
Một giây sau, hình chiếu Đường Trấn hiện lên.
Đối diện trừng lớn mắt: "Tiểu Khương —— Cậu ở nơi nào vậy!? Đây là......!Khoang điều khiển cơ giáp? Cậu thật sự tới Viễn Tinh Tế rồi?"
Khương Kiến Minh thành khẩn nói: "Xin lỗi, tớ đang bận, cậu có thể gửi cho tớ bản đồ tinh cầu Alpha và các tinh cầu xung quanh được không."
Đường Trấn: "......"
Nhìn thì nho nhã lễ độ, há mồm liền đòi bản đồ cơ mật quân sự, đây là một phần tử nguy hiểm mà!
Thực nhanh, Khương Kiến Minh xác nhận tiếp nhận bản đồ thành công: "Seth Henry, nhậpnó và thực hiện định vị chính xác."
〈 Địnhvị chính xác thành công! Vịtrí thân máy tại tinh cầu Alpha, khu vực E2, tầngdưới cùng của pháo đài thứ nhất Ngân Bắc Đẩu, chiều sâu cách mặt đất 50 mét 〉

Khương Kiến Minh đáy mắt trầm xuống, tâm nói quả nhiên......
Đường Trấn còn ở bên tai cậu nói chuyện: "Tiểu Khương, rốt cuộc là cậu đang ở đâu vậy? Có muốn tớ tìm chút thời gian đi qua đón cậu tới đây không?"
Hắn lại sầu muộn mà thở dài, tự nhủ: "Chắc cậu không biết, người dẫnchúng tớ bên là là một sĩ quan tính tình rất xấu, tớ phải nghĩ cách lẻn ra ngoài đón cậu......."
Khương Kiến Minh đang suy nghĩ đến chuyện sau này, liền thuận miệng ứng phó: "Cậu đón không được, tớ đang ở tinh cầu Beta, rất nhanh sẽ đến pháo đài đệ nhị."
Đường Trấn suýt rớt tròng mắt: "Hả??"
Khương Kiến Minh: "Yên tâm, Tuyết Cừu đượctrang bị một hệ thống không gian hoàn chỉnh, tớ sẽ rất nhanh qua hội hợp với cậu, cậu cứ ngoan ngoãn ở bên đó chờ đi."
"Gì!? Từ từ ——"
"Chính cậu cũng để ý một chút, không cần luôn chiếu cố người khác.
Mấy năm nay Viễn Tinh Tế luôn không yên ổn, có thể phát sinh bất cứ chuyện gì, đừng chủ quan......!Hẹn gặp lại."
"Ây, này!? Chậm đã, cậu đừng xằng bậy, tớ nói Khương Kiến Minh, con mẹ nó cậu có còn nhớ mình là Tàn tinh nhân không vậy, nếu sử dụng phụ tải quá độ đối với cậu mà nói ——"
Tút.
Khương Kiến Minh vô tình mà cắt đứt liên lạc.
Nếu cơ giáp của Ryan ở pháo đài thứ nhất Alpha, nói không chừng còn có rất nhiều di vật của Ryan ở bên kia, cậu tất nhiên là muốn lấy về.
Dù sao đã đến Viễn Tinh Tế, lại có điều lệnh đặc cấp trên tay, đi pháo đài thứ nhất hay là pháo đài thứ hai cũng không thành vấn đề.
Bất quá......!Khương Kiến Minh thầm nghĩ, chính mình có thể tìm cái cơ hội gì để trốn đi đây?
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên cậu nghe thấy tiếng ai đó gọi từ bên ngoài.
Thanh âm kia còn rất quen thuộc, là "Bạn mới" của cậu:
"Anh bạn nhỏ! Này —— anh bạn nhỏ!"
Khương Kiến Minh ngạc nhiên quay đầu lại, chỉthấy một cơ giáp đang chạy đến gần cậu, CaoLong từ trong buồng lái ló đầu ra, tươi cười xán lạn: "Hắc hắc hắc, cái cơ giáp này chạy thật nhanh, tôi thích, thích quá đi!"
Cái tên ngốc to con này......!GiangKiến Minh bất đắc dĩ nhếch môi, tạm thời vẫy tay chào lại.
Tiếnghét của Cao Long khiến không ít người chú ý, những tinh anh Tân tinh nhân ở xung quanh một người tiếp một người đưa mắt nhìn sang.
Bỗng nhiên, có người kêu lên sợ hãi: "Ai da, cái người cao lớn này......!Không phải là "người không lồ" Cao Long ở tinh cầu Mars sao? Là Tân nhân loại sống sót sau trận bão năm đó!"
"Cư nhiên là hắn? Cao Long cư nhiên cũng tới Ngân Bắc Đẩu?"
"Tinh cầu Mars là nơi mà chim còn không thèm đến ỉa, có lẽ là ở đó chán rồi."
khôngtức giận khi người khác nói về mình, hắn vẫn cười một cách ngu ngốc: "Tôi ấy à? Cha già khốn nạn nhà tôi ở chỗ này, tôi là tới tìm người."
Lại có người nhìn Khương Kiến Minh, tấm tắc bảo lạ: "Bất quá, đứa nhỏ bên cạnh là ai vậy? Lớn lên cũng đẹp quá đi."
"Nhìn cái eo nhỏ tinh tế, khuôn mặt trắng nõn,......!Nói là Tàn tinh nhân tôi cũng tin."
"Ngươibiết cái gì? Tân tinh nhân cường đại nhất luôn vĩnh viễn thâm tàng bất lộ, có thể xưng huynh gọi đệ với Cao Long, nhất định không đơn giản!"
Hiển nhiên, tốc độ quân dụng cơ giáp ổn định tiến lên cùng với đang ở khu an toàn, làm cho mọi người đều thấy nhàn nhã.
Khimọi người trò chuyện vài câu cũng trở nên quen thuộc hơn.
Nhưng khi quân sĩ Ngân Bắc Đẩu quân sĩ hô to: "Người điều khiển số x-071! Cơ giáp đang di chuyển không cho phép mở khoang điều khiển —— cái người đang điều khiển kia, có nghe hay không!?"
Cao Long vò đầu: "Ai, ai? Nói tôi sao?"
"Lặp lại mệnh lệnh, không cho phép mở khoang điều khiển, không......"
Ầm!!
Lời quân sĩ nói còn chưa hết, mặt đất đột nhiên rung chuyển.
U u u u......!Tiếng còi cảnh báo vang lên, ngaysau đó cỗ máy nghiêng đi, một nửa cỗ máy lơ lửng trong không trung.
Khương Kiến Minh biến đổi sắc mặt, cả người cậu bị ném về phía trước, đai an toàn giữ lại cơ hồ muốn cắt đứt eo cậu!
Lại một đợt chấn động khác.
Trong tầm mắt có mấy cơ giác đồng thời ngã xuống va chạm vào nhau tạo ra tiếng vang lớn, tạo thành đốm lửa điện!
"Ui da, sao lại thế này ——"
"Mau tránh ra, tôi, tôi không khống chế được cơ giáp!!"
Trung giáo Louis vừakinh ngạc vừa tức giận: "Có tình huống, tạm dừng tiến lên! Lặp lại mệnh lệnh, tất cả người điều khiển tạm dừng tiến lên, cả đội đợi tại chỗ chờ mệnh lệnh!"
Trongbuồng lái rung lắc dữ dội, Seth Henry tích tắc gọi to: 〈 Phía trước cảm ứng được dao động nghiêm trọng của hạt tinh thể, suy đoán bước đầu là do có Tinh Cốt cao giai quấy nhiễu gây ra......!Hiện đang khoá định vị nguồn dao động, đang......〉
Khương Kiến Minh đột nhiên đem cần điều khiển vặn đến mức tận cùng, xương cốt và nội tạng cậu đều bị hạt tinh thể hỗn loạn trong không khí làm cho đau nhức, nhưng cậu sống chết không buông tay, cắn răng lạnh lùng nói: "Seth, thuốc an thần ——"
Phanh!
Một giây sau, cơ giáp nửa lơ lửng lại rơi xuống đất, cùng lúc đó, một cây kim cực mỏng từ sau gáy xuyên qua làn da, đẩy chất lỏng băng giá vào.
〈 Cảnhbáo nguy hiểm, phát hiện dưới lòng đất có sinh vật sống chưa xác định được đang đến gần, cảnhbáo nguy hiểm! 〉
〈 Khẩntrương thay đổi đối tượng cảm nhận, khóa định thể sinh mệnh ——〉
Cái gì?
Khương Kiến Minh vừa mới bị cơn đau làm cho mất cảm giác, bỗng nhiên trong lòng nhảy dựng.
Rung chuyển lần này so với lần trước càng mạnh hơn......!Thế nhưng trùng hợp nhất là rung chuyển đó ở ngay phía dưới cậu.
Ngay sau đó dị biến xảy ra, mặt đất đỏ đậm đột nhiên xuất hiện một cái khe, vô số móng vuốt sắc nhọn từ dưới đất mọc lên, đẩy toàn bộ cơ giáp của cậu lên cao!
Một người khá lớn tuổi hồi nãy còn hoà ái dễ gần đột nhiên thay đổi sắc mặt, hô lớn nói: "Dưới đất......!Dưới đất có cái gì đó muốn chui ra!"

Lựclượng khổng lồ dọc theo bức tường sắt của cơ giáp truyền đến, tầm nhìn quay cuồng trời đất —— Khương Kiến Minh thậmchí còn không nhìn thấy thứ bị đánh bật khỏi mặt đất, cậu dựa vào cảm giác bắn một viên đạn pháo ra ngoài.
Sức giật khiến cỗ máy bay đi, cậu nghe thấy một tiếng đinh tai nhức óc —— là một sinh vật không nằm trong kiến thức mà cậu biết.
Có người thét chói tai: "Sinh......!Sinh vật ngoài hành tinh!?"
Dưới ánh sáng lửa điện, đầu óc Khương Kiến Minh vô cùng bình tĩnh.
Cậu cố gắng chịu đựng cơn choáng váng, dưới ánh sáng lửa đạn cố gắng híp mắt nhìn rõ vật dưới đất.
Mặt đất đã hoàn toàn nứt ra, một sinh vật giống như con rết màu trắng khổng lồ cao bằng hai tầng chui ra, vung tứ chi rậm rạp lên trên, từng mảng thịt trên người đều vặn vẹo, không ngừng nặn ra chất nhầy không rõ, trông vô cùng kinh tởm.
"Cạch,cạch, cạch, cạch, ca sa ca sa ——......!!!"
Những tiếng hết bén nhọn không ngừng quanh quẩn khắp tinh cầu Beta kết hợp với tiếng hô kinh hãi của tân binh.
Conrết trắng khổng lồ điên cuồng vặn vẹo thân mình, dườngnhư nó vừa mới trải qua một hồi đại chiến, nguyên bản có một lớpmai kết tinh bao phủ cơ thể nó bây giờ bị cắt đến bầm dập.
Viên đạn hồi nãy của Khương Kiến Minh đã làm một chân nó bị thương, máu bắn tung toé khắp nơi, mùi vị hôi tanh đến khó ngửi.
Có mấy chiếc cơ giáp xung quanh bị nó xốc bay lên.
Đôi tay Khương Kiến Minh không ngừng cố gắng ổn định cơ giáp, mồ hôi lạnh dọc theo chóp mũi rơi xuống —— cậu cách thứ này quá gần, đầucủa con rết trắng đã đập về phía cậu, một bóng đen bao trùm cơ giáp!
Trung giáo Louis gấp đến độ đỏ mắt, rống to: "Đứa nhỏ! Mau lui về phía sau!!"
Lúc này, bọn họ mới tiến vào tinh cầu Beta chưa đến 2 giờ, một giây trước còn sóng êm gió lặng, một giây sau đã đứng trước bờ sinh tử, nếu đặt trên người bình thường thì đã sớm bị doạ ngốc.
Phản ứng đầu tiên của Khương Kiến Minh chính là kéo cao súng cơ giáp, không lùi mà tiến tới.
Nhưng cậu còn chưa kịp nã pháp lần nữa, trước mắt liền xuất hiện một tia lửa điện.
Xích!! ——
Tàn ảnh hiện lên, ngay sau đó máu đen phun đầy trời.
Đầu của con rết lớn bị Tinh Cốt đâm xuyên qua, phát ra tiếng kêu chói tai liên miên thảm thiết, nó điên cuồng đập xuống mặt đất.
đam mỹ hài
Khương Kiến Minh thở d ốc quay đầu lại, chỉ thấy ở bên cạnh có một cơ giáp M- kích điện 18 đang đứng, trong khoang điều khiển không có ai, nhưng trên thân máy có một nam nhân cao lớn đang đứng.
Trên vai Cao Long mọc ra hai lăng kính pha lê, chúng đen và trong suốt, giống như một đôi tay pha lê, kéodài hàng chục mét.
Biểu cảm trên mặt cậu vẫn ngâu thơ như thế, khi Khương Kiến Minh nhìn qua, cư nhiên còn hướng cậu nháy mắt, nhe hàm răng trắng ra cười.
Cùng lúc đó, bả vai và cánh tay lại giơ lên, Tinh Cốt run lên bắt đầu co rút lại, máu bẩn tràn ra khắp mặt đất..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.