Sáng Sớm Trầm Miên

Chương 11: Bất Ngờ 3





Một lát sau, M- kích điện 18 bị hư hại ngừng ở một nơi hoang vu, cửa khoang điều khiển mở ra từ bên trong.
Khương Kiến Minh đứng ở bên cạnh cơ giáp, để gió tuỳ ý thổi loạn mái tóc.
Trên cổ tay mảnh khảnh, cơ giáp Tuyết Cừu được xếp thành vòng tay loé sáng dưới ánh mặt trời.
"Tuyết Cừu khởi động, chuyển đổi hình thái điều khiển."
Ngón trỏ Khương Kiến Minh phất qua vòng tay màu trắng một cái.
Vòng tay tinh xảo hơi hơi nổi lên ánh huỳnh quang, đầu tiên là những sợi dẫn truyền thần kinh trong suốt nhanh chóng kéo dài ra, ở trước mặt cậu phác hoạ ra khung cảnh khoang điều khiển.
Ngay sau đó, các tấm kim loại của chiếc vòng tay bắt đầu từng lớp từng lớp mở ra —— rõ ràng chỉ là một chiếc vòng tay nhỏ nhắn, nhưng dường như có thể phân chia vô tận, kim loại màu trắng được gắn vào từng sợi dẫn truyền thần kinh.
Khương Kiến Minh cảm thấy phía sau người truyền đến một xúc cảm cứng rắn, cậu bị nâng lên bởi khoang điều khiển vừa mới lắp ráp —— trong nháy mắt, một chiếc cơ giáp với thân máy bay mượt mà và duyên dáng xuất hiện quang mang ảo mộng.
Garcia còn đang ngồi trên cơ giáp Kích điện kia, lúc này điện hạ tôn quý lại không vội trở về điểm xuất phát, ngồi quansát toàn bộ quá trình lắp ráp cơ giáp vừa diện ra.
"S- Tuyết Cừu," hoàng tử tựa hồ cảm thấy thú vị, ngữ khí trở nên lười biếng, lời nói mang theo một ít châm chọc cay độc, "Cái kích cỡ này còn tính không tồi, tốc độ cao, phòng ngự cao công kích thấp, thích hợp cho......!Lâm trận bỏ chạy."
Khương Kiến Minh cũng cong môi, chân thành nói: "Tuyết Cừu đã từng được bầu là đệ nhất mỹ cơ, ngài phải nói, nó thích hợp làm bình hoa di động lâm trận bỏ chạy."
Mọi người đều biết, ở phương diện quản chế cơ giáp, đế quốc luôn thực hiện rất nghiêm ngặt.
Cơ giáp dân dụng cùng cơ giáp quân dụng có tính năng chênh lệch vô cùng lớn, nhất là cơ giáp dân dụng không được phép lắp súng.
Mà cơ giáp quân dụng, cũng bị chia thành 6 cấp bậc được phân loại từ thấp tới cao là D/C/B/A/S/siêu S, đồng thời chia làm ba loại: cơ giáp thông thường, cơ giáp chuyên dụng, cùng cơ giáp gấp.
Lấy ví dụ M- kích điện 18 là một đại biểu cho cơ giáp thông thường, thường có ba loại hình biến hoá là biển, đất liền và trên không; cơ giáp chuyên dụng được cường điệu tăng mạnh một loại hình nào đó như Vũ Đạo của đám hải tắc Dung Nham, rõ ràng cơ giáp đã được đặc hoá loại trên không.
Mà gấp cơ giáp được gọi là "Tinh cơ giáp", thuộc công nghệ tiên tiến, sử dụng hợp kim Hạt tinh thể có thể trong nháy mắt khuếch trương ra, sau khi triển khai cơ năng của cơ giáp gấp và cơ giáp thông thường có sự cách biệt vô cùng lớn, thậm chí còn có thể trang bị trí não có tư duy cao.
Vì vậy cơ giáp đạt cấp A trở lên đều thuộc về cơ giáp gấp.
Đừng nhìn hoàng tử điện hạ cùng goá phụ của cố Hoàng Thái Tử tại nơi chim không thèm ỉa này ngươi một lời, ta một câu trêu chọc nhau, cơ giáp cấp A không phải người bình thường có thể sở hữu.
Cho dù là cơ giáp Tuyết Cừu lấy phòng thủ cao, tấn công thấp, chỉ cần một phát súng thôi thì uy lực cũng đã cao hơn 5 cơ giáp Kích điện cùng khai hoả một lúc.

Garcia nhìn Khương Kiến Minh liếc mắt một cái, thầm nghĩ: Để hắn điều khiển cũng không lỗ.
Một loạt thao tác máy móc vừa rồi, nhìn thì nguy hiểm, nhưng kỳ thật rất ổn định.
Tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được.
Garcia đứng lên, tiến lên vài bước, bàn tay đè lên khung máy Tuyết Cừu, thấp giọng hỏi: "Ngươi là ai."
Đến lúc này, có quỷ cũng không tin cái lời mà người kia vừa nói "Tôi chỉ là một tân binh vô danh bình thường".
Khương Kiến Minh trong lòng phát lạnh, thầm nghĩ: Tôi mới là người nên hỏi ngài là ai mới đúng, rốt cuộc là xác chết vùng dậy, tá thi hoàn hồn hay vẫn là gặp ma giữa ban ngày?
Ngoài mặt, cậu vẫn bình tĩnh trò chuyện như cũ, rồi từ trong túi trước ngực lấy ra hộp chi có quân hiệu Ngân Bắc Đẩu, ở trước mặt hoàng tử giơ lên một cái liền thu trở về: "Ít nhất không phải địch nhân của ngài."
Điện thoại di động của Garcia lúc này nhấp nháy, Khương Kiến Minh liếc mắt nhìn một cái: "Người bên pháo đài tới tìm ngài sao? Vậy tôi đi trước một bước.
Lần này có một tân binh gọi là Cao Long, dáng người hắn vô cùng cao lớn, nếu điện hạ thuận tiện thì nhắn gửi lại hắn hộ tôi —— bạn tốt, ngày sau gặp lại trên chiến trường."
Garcia không để ý tới pháo đài kêu gọi, bàn tay ấn chặt lên Tuyết Cừu đang đứng im, trầm giọng nói: "Không phải nói muốn đưa ta đoạn đường sao?"
Khương Kiến Minh hơi ngẩn ra một chút, rồi sau đó không nhịn được mà bật cười.
Trời sinh cậu có mặt mày thanh sơ, thậm chí có điểm nhạt nhẽo, hoàn toàn tương phản với hoàng từ tuấn mỹ đến kinh người, không những không mang theo chút công kích nào, thậm chí còn làm cho người ta cảm thấy quá nhỏ yếu, đơn bạc, giống như chỉ cần véo một chút thôi là đã có thể tan vỡ.
Chỉ có lúc này khi cậu rũ mắt cười, màu đỏ nhạt bên môi như tỏa sáng chói mắt.
"Đương nhiên là nói giỡn, điện hạ." Cậu buồn cười lắc lắc đầu, "Ngài nếu đã là hoàng tử đế quốc, vậy mong ngài hành sự thận trọng một chút—— tỷ như, chẳng lẽ không có ai dạy ngài, không thể tùy tiện cưỡi cơ giáp của người lạ sao?"
Lời còn chưa dứt, mộtlực cực lớn đã hất bay lòng bàn tay của Garcia.
Cơ giáp Tuyết Cừu phát ra tiếng kêu "Ong ong" rồi bay lên, nó giống như một con thiên nga chuẩn bị cất cánh, dường như sắp bay thẳng về phía chân trời.
Garcia vẻ mặt nghiêm lại: "Dừng tay! Ngươi......"
Trên cổ tay phải của y toát ra Tinh Cốt màu vàng, thế nhưng y chỉ muốn dựa vào lực lượng Tinh Cốt ngăn chặn cơ giáp Tuyết Cưu!
Phanh!
Trong nháy mắt, một viên đạn va chạm với Tinh Cốt, phát ra âm thanh "Đinh" thanh thúy.
Trong khoang điều khiển cậu nhanh chóng đưa cơ giáp Tuyết Cưu lên không, tay phải Khương Kiến Minh nắm chặt tay lái, ôn thanh nói: "Thực xin lỗi, điện hạ......!Thật sự rất bất tiện cho tôi khi phải đối phó với những thẩm tra của pháp đài, vì vậy chỉ có thể lâm trận bỏ chạy."
Vừa mới nãy cậu còn đang cười, nhưng giờ phút này khi cậu giơ súng bắn về phía hoàng tư, không hề có chút do dự nào.

Gió từ cơ giáp làm thổi loạn mái tóc bạch kim của hoàng tử, Garcia nén giận ngẩng đầu, động tác lại đột nhiên dừng lại.
Ngay cả lửa đạn của cơ giáp Vũ Đạo cũng không thể nào phá vỡ Tinh Cốt, tự nhiên một viên đạn cũng không cách nào gây thương tích.
Nhưng mà......!khi Hoàng tử thấy cây súng trong tay Khương Kiến Minh, thân súng phát ra ánh sáng màu xám bạc, giống như một mảnh lụa cao quý do Dải ngân hà dệt nên.
Đồng tử của Garcia hơi co lại, không xác định mà thấp giọng tự nói: "Đôi cánh của thần Venus......?"
Chính trong khoảnh khắc do dự này đã cấp đủ thời gian để Khương Kiến Minh tranh thủ rời đi, cơ giáp Tuyết Cừu bay thẳng lên không, chỉ để lại một câu: " Điện hạ Garcia, hẹn gặp lại ở tinh cầu Alpha."
Âm thanh nhắc nhở của Seth Henry trong khoang điều khiển của S- Tuyết Cừu vang lên:
〈 Tuyết Cừu đã chuyển sang trạng thái bay, sắp lao ra tầng khí quyển của tinh cầu Beta 〉
〈 Bắt đầu chuẩn bị cho quá trình nhảy vọt, quá trình nhảy vọt có thể được thực hiện bất cứ lúc nào〉
〈 chú ý, chú ý! Chất lỏng áp suất chưa được tiêm vào, quá trình nhảy vọt có thể gây ra phụ tải lớn cho thân thể của người điều khiển, gâu......〉
Khương Kiến Minh lắc đầu: "Nhảy."
Trong tích tắc, S- Tuyết Cưu phá tan tầng khí quyển của tinh cầu Beta, dần thu nhỏ ở một góc chân trời đêm.
Khi thiên hà đen thăm thẳm của vũ trụ di chuyển xuyên qua khoang điều khiển, một lỗ sâu hình cầu đột nhiên mở ra, cơ giáp Tuyết Cừu đâm thẳng vào, hoàn toàn biến mất.
Trên mặt đất đầy bụi, chỉ còn lại Garcia nhìn bầu trời, ánh mắt trầm ngâm hồi lâu.
......
Tinh cầu Alpha, khu vực E1.
Đôi trăng xanh lơ lửng trên cao, gió không ngừng thổi mang đến cảm giác ớn lạnh.
Bầu trời bị bao phủ bởi một lớp mây dày đặc, có tuyết rơi nhẹ.
Tinh cầu Alpha, đây là tinh cầu xa nhất so với ba hệ sao lớn có thể ở được của đế quốc đã được khám phá ra, ở đây quanh năm lạnh giá khắc nghiệt, một năm có tám tháng xảy ra bão tuyết.
Pháo đài đầu tiên của Ngân Bắc Đẩu cũng tọa lạc tại đây, năm này sang năm nọ thủ vững nền văn minh của nhân loại.
Cơ giáp Tuyết Cừu dừng lại trên mặt đất phủ đầy tuyết.
Trong khoang điều khiển, Khương Kiến Minh nhắm nghiền hai mắt, vài sợi tóc bị mồ hôi lạnh ướt nhẹp dính ở sườn mặt trắng bệch, người đã ngất xỉu.
Trong vòng một ngày, đầu tiên là tiến vào Viễn tinh tế với hoàn cảnh tràn ngập hàm lượng hạt tinh thể, rồi trải qua cao cường độ chiến đấu cơ giáp......!Hơn nữa lại còn tiếp nhận 2 lần nhảy vọt không gian.

Cứ tiếp tục chịu đựng áp lực như vậy, đặt ở Tàn tinh nhân bình thường, có chết đột ngột cũng không kỳ quái.
Không biết qua bao lâu, thân mình Khương Kiến Minh hơi động đậy, trong lúc mơ hồ tìm lại được chút thần trí.
Bây giờ cậu chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, tứ chi bủn rủn, các cơ quan nội tạng trong cơ thể như muốn xoắn vào nhau, ngay cả để thở thôi cũng muốn đau đến co rút.
Giọng nói như vừa bị lửa đốt, mỗi tế bào cơ thể đều đang như điên cuồng kêu gào khát khô.
"Khụ......" Khương Kiến Minh giãy giụa phát ra một chút âm thanh, đến ngay cả mí mắt mà cậu cũng không tài nào mở ra nổi, "......!Nước......"
Trí não Seth Henry nhấp nháy ánh sáng xanh trên màn hình, các bộ phận máy móc của Tuyết Cửu đưa ra một lọ nước khẩn cấp, đem ống hút kim loại đưa tới đôi môi đang khô nứt của chủ nhân.
Khương Kiến Minh ngậm lấy, gian nan hút mấy giọt nước, chất lỏng lành lành xoa dịu cơn khó chịu ở yết hầu, đánh tan phần nào cơn đau đớn.
Chỉ là cậu thật sự quá suy yếu, rất nhanh đã không còn sức để hút nữa.
Ống hút chưa từng ý thức mở ra bên môi chảy xuống, Khương Kiến Minh nghiêng đầu ngất xỉu đi, ý thức lần thứ hai phiêu xa.
Trong mơ màng, hình như cậu thấy được biển sao mênh mông mà lạnh lẽo, nhìn thấy Thật tinh lấp lánh trên mảnh đất khô cằn, nhìn thấy mái tóc xoăn màu bạch kim tung bay trong chiến hoả.
Có người đi tới chỗ cậu......!Nhưng cậu lại không biết đó là Ryan hay là Garcia, cũng có lẽ là một người khác.
Tại đêm dài nơi tinh cầu xa lạ này, Khương Kiến Minh vài lần giãy giụa tỉnh dậy nhưng rồi lại hôn mê, cứ nằm im như vậy một hồi lâu, cuối cùng thể lực mới khôi phục được một chút.
Chờ đến khi cậu chân chính tỉnh lại, thì cũng đã là dạng sáng tính theo giờ của tinh cầu Alpha.
Tuyết cũng đã ngừng rơi từ nửa giờ trước, ánh sáng ban mai tiến vào khoang điều khiển của S- Tuyết Cừu.
"......" Khương Kiến Minh chậmrãi thở ra một hơi, lông mi giật giật, cố hết sức để mở mí mắt ra.
Tầm nhìn trở nên rõ ràng hơn, lọt vào trong tầm mắt là khoang điều khiển quen thuộc, trên màn hình trước mắt nhảy ra mấy chữ.
〈 Pháthiện dấu hiệu sinh tồn của người điều khiển không ổn định, gâu! Hãy nhanh chóng tiến vào khoang trị liệu......〉
Khương Kiến Minh ngơngác dựa vào ghế lái, luồn ngón tay vào mái tóc rối bù: "......!Talại nằm mơ sao."
Saukhi Ryan rời đi, cậu vẫn thường xuyên nằm mơ như vậy, nhưng chưa có lần nào lại rõ ràng đến như vậy.
〈 chủ nhân, xinvui lòng tiến vào khoang trị liệu, xin......〉
Trước mắt bị nắng sớm chiếu đến một mảnh mông lung, Khương Kiến Minh nheo lại mắt, thử giật giật.
Sự khó chịu trong cơ thể đã được đánh tan hơn nửa, chỉ còn lại tay chân vẫn cảm thấy không có sức.
Vì thế cậu duỗi tay chọc Seth, khàn khàn nói: "Cái Thật tinh kia đâu rồi? Phân tích ra kết quả không."
〈 Xin hãy......! tiến vào......〉
Thanh âm của Seth Henry mắc kẹt một chút, hai giây sau mới trả lời vấn đề:

〈 Thật tinh đã tiêu tan và biến mất, đối chiếu với kết quả, hoàn toàn khớp với Tinh Cốt của chũ nhân cũ, gâu! 〉
Khương Kiến Minh lại ngẩn ra hồi lâu, theo bản năng vô thức chạm vào chiếc nhẫn mà anh coi như vòng cổ.
Một lát sau, cậu cúi đầu, nhẹ nhàng nói cho chính mình nghe: "......!Vậy không phải là mơ."
Sự việc xảy ra quá ly kỳ, bây giờ đầu óc cậu có chút loạn.
Đầu tiên, quả thực không phải là nguỵ trang......!Cậu đã quá quen thuộc với Ryan, tiểu điện hạ không có khả năng lừa gạt cậu.
Mà người cậu nhìn thấy kia cho dù có phải là chính bản thân Ryan hay không, thì ít nhất bây giờ người đó không quen biết cậu.
Như vậy......!Sẽ là mất trí nhớ sao?
Nhưng tại sao phải lấy tên cùng thân phận khác?
Cái này nói không thông, không có đạo lý.
Nếu Garcia có thể quang minh chính đại lộ diện trước mặt người khác, vậy thì sẽ loại trừ khả năng "Vì tránh né âm mưu nào đó mà bất đắc dĩ phải giả chết", vậy vì cái gì đế quốc lại báo Hoàng Thái Tử đã chết?
Lại lại một vạn bước để nói, chẳng lẽ Garcia và Ryan thật sự là hai người?
Giống như trung tá Louis từng nói, từ nhỏ Nhị hoàng tử đã sống ở Viễn Tinh Tế, cho nên dân chúng bên ngoài đế quốc không một ai biết đến, vậy tại sao Ryan chưa từng với cậu chuyện này?
Ryan......!Thời điểm cậu nhắc tới Hoàng Thái tử Ryan, cảm xúc của Garcia rõ ràng có biến hóa......
Rốt cuộc tại sao lại như vậy, còn có Trần lão nguyên soái là người đứng đầu hẳn phải biết chuyện này, nhưng tại sao suốt ba năm qua, cư nhiên không một ai nói cho cậu biết......!Bởi vì sẽ đề cập đến chuyện cơ mật nào sao?
Còn có tại sao hoàng đế bệ hạ lại muốn tạo tin đồn sẽ bổ nhiệm một thái tử mới......
Chẳng lẽ thái tử mới chính là Garcia?
Khương Kiến Minh xoa xoa huyệt Thái Dương, lắc đầu thở dài.
"......!Thôi."
Năm ấy người đó ra đi tuyệt tình lại kỳ lạ như vậy, hiện tại lại lấy một phương thức bí ẩn xuất hiện trước mặt cậu......
Ông trời, rốt cuộc là đời trước cậu thiếu nợ y bao nhiêu vậy?
Khương Kiến Minh cười khổ, cậu liếcnhìn khung cảnh tuyết rơi mênh mông trước mặt, áp xuống cảm xúc hỗn loạn trong lòng.
Thôi, nghĩ nữa cũng nghĩ không ra, việc đã đến nước này, chỉ có thể tiếp tục đi tiếp.
Dần dần, cậu lấy lại sự bình hướng, hướng trí não ra lệnh: "Seth, giúp tôi xác định vị trí của pháp đài thứ nhất, chúng ta đi tìm thân máy của cậu."
Tác giả có lời muốn nói:
Khương: Ngàn dặm tìm chồng, tìm được rồi liền bắn cho một phát súng.
Garcia: Lúc trước đóng quan tài hơi chắc, kết nối wifi kém, cho nên dễ dàng rớt mạng, thông cảm..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.