*** Dịch và biên: LinhMuội Chương 2: Vũ Khí Hạt Nhân Mấy cái đồ chơi này là cái gì? Sở Ca nhìn màn sáng trước mặt, nhíu mày! Chẳng lẽ..... muốn hắn đấu tranh cùng với động vật? Nếu như là con mèo con chó còn khá tốt, nhưng nếu là mãnh sư tử,mãnh hổ...... Sở Ca chỉ nghĩ thôi cũng đã phát run. - Không được, phải tỉnh táo lại, thiện đức kiếp trước ta nuôi dưỡng động vật nhỏ có thể cũng có quan hệ đến chuyện này, đây là một ưu thế mà ta phải nắm chắc. Sở Ca hít sâu một hơi, nghĩ như vậy. Không nghĩ tới, sau khi trùng sinh năm lại có thể thuế biến về mặt nhận thức như vậy. Hắn vốn ảo tưởng có thể gây dựng sự nghiệp, dẫn đầu cả nhà làm giàu...... Nhưng trời không theo ý người. ....... Hắn bắt đầu cẩn thận xem từng loại năng lực sinh tồn, trên cùng góc trái nhắc nhở còn bao nhiêu thời gian thì sẽ đến lần thí luyện sinh tồn lần thứ nhất. Mà nhìn vào khoảng thời gian đó, mặc dù Sở Ca đã sống gần ba mươi năm nhưng cũng rất hoảng hốt. Hắn lần xem toàn bộ, gặp được năng lực sinh tồn nào có vẻ hữu dụng, liền lập tức nhớ kỹ. Khi thời gian chỉ còn lại hai phút lúc, hắn cũng dừng việc này lại Vì hắn chỉ nhìn chúng ba loại năng lực sinh tồn, bây giờ hắn đang không biết nên quyết định chọn lựa cái nào đây: "Cường Hóa Tốc Độ [Lv1]:tăng 15 điểm tốc độ cho bản thân, cần 600 thiện đức." "Biến Sắc [Lv1]:kỹ năng sinh tồn của tắc kè hoa cấp thấp, có thể đổi màu bên ngoài cơ thành thành một màu giống với môi trường. Cần 850 thiện đức." "Cường Hóa Tầm Nhìn [Lv1]:tăng cường thị lực cho bản thân, cần 650 thiện đức." ...... Tốc độ thì không cần phải nói, chạy trốn nhanh, tỉ lệ sống sót sẽ lớn hơn. Mà biến sắc lại là một kỹ năng giúp ẩn núp rất quan trọng. Mà cường hóa tầm nhìn giúp bản thân dễ dàng phát hiện ra những nguy hiểm. Mà Sở Ca chỉ có thể lựa chọn một. Trán của hắn bắt đầu chảy ra những giọt mồ hôi to như hạt đậu. Hắn hiểu được, quyết định lần mày chính lần quyết định vận mệnh của hắn. Sinh tồn thí luyện, chỉ hai chữ "sinh tồn" thôi cũng đủ để làm cho hắn khiếp sợ. Khi chỉ còn lại 30 giây cuối cùng, Sở Ca bắt đầu lựa chọn: Biến Sắc [LV1] Hô------ Hắn thở dài một hơi, nằm trên ghế sa lon, hưởng thụ lần buông lỏng cuối cùng. Nhưng mà trong lòng của hắn lại không được nhẹ nhõm như vậy. Trong đầu hắn luôn muốn biết trong lần thí luyện đầu tiên này sẽ gặp phải những cái gì! Khi hết thời gian, giọng nữ kia lại lạnh lùng vang lên: "Lần thí luyện sinh tồn thứ nhất: Giống sinh vật ngẫu nhiên; Độ khó thí luyện: 1sao; Thời gian: 24 tiếng đồng hồ. Người sống sót cuối cùng sẽ được thưởng: 100 điểm sinh tồn. Giết một kẻ địch: ban thưởng gấp bội, người chết chuyển về vườn bách thú ở địa cầu, vĩnh viễn không thể biến trở về thành người. " Sở Ca nghe được trừng to mắt, câu nói sau cùng là có ý gì? Hắn nhớ lại cái tin tức "rác" kia trên TV...... Cái con heo rừng nhỏ kia...... Không suy nghĩ được nhiều, hắn lần nữa cảm giác trời đất đảo lộn, trước mắt lờ mờ, không cách nào thấy được. "Đang lựa chọn giống sinh vật......: Loài Kiến" "Chuẩn bị tiến vào Đấu Trường Sinh Tồn." Cái dell gì cơ? Con kiến? Đùa bố mày à!? Sở Ca suýt đột quỵ, tuy hắn đoán được khả năng phải đổi thành động vật là rất cao, nhưng ngờ mình sẽ biến thành một con kiến. Thế này thì sinh tồn bằng niềm tin, hy vọng, ánh sáng của đảng và nhà nước à? Dù là một đứa trẻ con 3 tuổi cũng có thể giết chết hắn! Sở Ca bỗng cảm giác mình rơi xuống đất, hắn chậm rãi mở to mắt, trước mắt một mảnh lờ mờ, phía trước có một cái chấm sáng. Hắn vô ý thức bỗng nhúc nhích, phát hiện mình không phải đứng thẳng bằng hai chân, mà là nằm rạp trên mặt đất, hơn nữa có sáu chân. Bản tính của loài người vốn là sợ sợ bóng tối, hắn vội vàng phóng đi về phía có ánh sáng. Hắn kinh hỉ phát hiện tốc độ của mình thật nhanh! Thập phần nhẹ nhàng! Nhẹ nhàng hơn so với lúc làm người rất nhiều, hắn có cảm giác như tốc độ của mình nhanh như một cơn gió, Bolt⁽*⁾cũng không nhanh bằng hắn. Bước đi như bay! Đi vào cuối chỗ tối, bước chân Sở Ca chậm dần, thò đầu ra, sau khi đã thích nghi với sánh sáng, hắn lập tức há hốc mồm. Cái này...... Đây là phòng ngủ? Đập vào mắt của hắn là gian phòng ngủ siêu to khổng lồ hư Bà Tân Vlog vậy, tủ quần áo như núi, bàn học như vách núi, cái giường giống như là một bình nguyên. Đây là lần đầu tiên mà hắn nhìn thấy một căn phòng ngủ rộng lớn như vậy. Không, chính xác mà nói là hắn nhỏ đi. Cả gian phòng nhìn rất giống của một nữ sinh, đầu giường và bên trên giá sách bầy đặt rất nhiều em bé, trên vách tường treo ba tấm ảnh gia đình, mà cô bé trong ảnh thoạt nhìn chỉ có mười tuổi, ăn mặc màu cái váy nhỏ màu trắng, bím tóc đuôi ngựa, rất đáng yêu. - Kẻ địch ở đâu...... Mình biến thành con kiến gia nhập sinh tồn sân thi đấu, những người khác chắc cũng là con kiến, hoặc là loại côn trùng khác, ví dụ như con gián, phi trùng, giòi......Con nhện...... Sở Ca yên lặng nghĩ đến, vừa nghĩ tới con nhện, hắn liền nổi da gà. Nếu người khác cũng chỉ có thể là côn trùng thì còn được. Còn nếu người khác biến thành con chó với con nào thì thôi, dẹp mẹ đi cho xong. Hắn bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, liền quay đầu nhìn lại. Nơi đây hẳn là khe hở vách tường, mà trong cái chỗ sâu kia lại như là có ẩn dấu "Hung thú Hồng Hoang" trong đó, để cho hắn có chút sợ hãi. Hắn vô ý thức muốn rời xa. Trực giác nói cho hắn biết, nếu rơi xuống đất sẽ nguy hiểm hơn. Vạn nhất chủ phòng đột nhiên trở về, làm sao bây giờ? Cho dù hắn có chạy trốn thì cũng sẽ bị giết chết. Dùng góc độ của một người bình thườn, nếu nhòn thấy một con côn trùng nhỏ sẽ có ý nghĩ là: "Lập tức giết chết!" Vừa nghĩ như thế, hắn đột nhiên cảm giác bi ai. Làm con sâu cái kiến thật là biệt khuất. Sau đó, hắn bắt đầu quan sát bốn phía, muốn xem những loại côn trùng khác. Trong nội tâm hắn cầu nguyện, không nên gặp con nhện. Hắn sợ nhất con nhện, nhất là nghĩ đến bị dính vào mạng nhện, chỉ có thể nằm im chờ chết......, ngẫm lại da đầu liền run lên. Rất nhanh, nhìn hắn thấy dưới chân giường có một cái nhỏ con gián nhảy ra. - Được lắm, vậy mà muốn chạy trốn sang gian phòng bên. Trong nội tâm Sở Ca cảm khái, trở thành con gián cũng tốt hơn con kiến rất nhiều. Con gián có tốc độ nhanh hơn. Lúc này, con gián nhỏ kia lại từ trong khe cửa trốn về, nhanh chóng tiến vào dưới giường. Cửa cũng theo đó đẩy ra, một bé mèo Anh Quốc lông ngắn dần dần đi tới. Sở Ca trừng to mắt, thầm nghĩ: "Đây là BOSS ư?" Con mèo rất nhanh chui vào dưới giường...... Lúc này, Sở Ca nghĩ: - 24 tiếng đồng hồ, chỉ cần cẩu thả sống sót là được rồi. Sở Ca yên lặng nghĩ đến, hắn không thèm quan tâm đến phần hưởng nếu như giết được địch nhân. Hắn quay đầu lại nhìn lại, cái hốc tường này không được tính là cao. Rồi hắn lại trèo lên một chỗ khác ở tít trên cao....... Hắn đợi ở chỗ này mới là an toàn nhất. Có thể xem toàn bộ sinh tồn sân thi đấu, còn có thể tránh xa BOSS mèo. - Hy vọng những tên khác không nghịch ngu, nếu như mà dọa sợ chủ nhân căn phòng này, khả năng nàng ta sẽ sử dụng "vũ khí hạt nhân" là rất lớn. Sở Ca lại nghĩ tới một thứ liền sợ tới mức sáu chân run rẩy. Thuốc sát trùng! ................... (*)Bolt: Usain Bolt (sinh 21 tháng 8 năm 1986) là một vận động viên điền kinh người Jamaica. Anh là người đang giữ kỷ lục thế vận hội và thế giới ở các nội dung chạy 100 mét với 9,58 giây, 200 mét với 19,19 giây và cùng với các đồng đội chia sẻ kỷ lục ở nội dung chạy 4 x 100 mét tiếp sức với 37,04 giây. Bolt đã trở thành nam vận động viên đầu tiên đoạt huy chương vàng ở cả ba nội dung trên tại một kỳ Thế vận hội kể từ sau vận động viên Carl Lewis tại Los Angeles năm 1984, và cũng là nam vận động viên đầu tiên trong lịch sử lập kỷ lục mới ở cả ba nội dung cao quý này của bộ môn điền kinh tại một kỳ Thế vận hội. Do những thành tích nổi bật trong các nội dung chạy nước rút mà giới truyền thông đã đặt cho anh biệt danh "Bolt tia chớp" ("Lightning Bolt").