Sắc Tình Võng Du

Chương 7: Dã chiến (2)




Nhanh như chớp, Ám đã kéo chiếc quần lót màu hồng quyến rũ trên người cô xuống, hơi thở bỗng trở nên dồn dập. Dưới ánh sáng mặt trời, khu vực bí ẩn của cô cứ hiện lên mồn một trước mắt anh.
Xung quanh khe suối nhỏ đang có một dòng nước chảy róc rách, hai bờ cỏ đã được dọn dẹp thẳng lối ngay hàng. Hai cánh hoa nhỏ hồng hào dưới cái nhìn như thiêu đốt của anh thì càng đóng mở nhanh chóng, khiến dòng nước bên trong càng tuôn trào dữ dội. Trong mắt Ám Dạ bỗng lóe lên một chút si mê:
-     Em thật đẹp.
Tiên Âm bị cái nhìn của anh làm xấu hổ, yếu ớt phản kháng:
-     Anh đừng nhìn nữa mà.
Càng hoan ái với nhau nhiều lần, cô càng phát hiện ra anh cũng có lắm tật xấu. Chẳng hạn như mỗi lần làm tình, anh đều thích nhìn tiểu huyệt, khiến cô vừa quẫn bách lại hưng phấn. Không hiểu sao, dù chuyện không nên làm cũng đã làm rồi, nhưng mỗi lần bị anh nhìn như vậy, cô vẫn cảm thấy rất thẹn thùng.
Đến lúc cô vừa nhìn anh thì phát hiện anh cũng đã lõa thể. Vật to lớn đang cương cứng, trên mình hiện lên những đường tím xanh hết sức đáng sợ. Đối với nó, Tiên Âm vừa yêu lại vừa hận. Kích thước khổng lồ của vật nọ lần nào cũng khiến cô sung sướng đến phát thét và cũng là “hung khí” tra tấn cô vài tiếng đồng hồ, khiến cô phải khóc lóc cầu xin.
Do lúc nãy đã trêu đùa cô được một lúc, nên anh cũng không cần thực hiện bước dạo đầu như mọi lần mà trực tiếp đè Tiên Âm xuống nền cát trắng, rồi hung hăng đâm vào. Ngay lúc đó, cả hai người cùng khẽ rên một tiếng vì sung sướng.
Bị đâm xuyên bất ngờ, cơ thể Tiên Âm co rút vô cùng mãnh liệt. Nam căn vừa tiến vào đã được hang động mềm mại nóng ấm quấn lấy một cách chặt chẽ. Tuy nhiên, nhờ bước dạo đầu đã được chuẩn bị từ trước, Ám Dạ chỉ cần động thắt lưng thêm vài cái, tấn công vào sâu bênh trong, tiểu hoa huy*t đã dần dần thích ứng, để anh có thể dễ dàng vào ra.
Ám Dạ bị tiểu huyệt của Tiên Âm cắn chặt chẽ, làm anh vô cùng sung sướng, nên lực công phá càng lúc càng mạnh hơn.  dương v*t của anh không chút lưu tình bắt đầu tấn công vào hang động mềm mại nhỏ bé, quy đầu to lớn không thương tiếc mà đâm thẳng vào hoa tâm, khiến người dưới thân nhận được kích thích khôn cùng. Thân thể nhỏ nhắn vốn mẫn cảm không chịu nổi, nhiệt tình phun ra dâm dịch, tưới lên trên quy đầu của Ám Dạ, cái eo nhỏ không ngừng vặn vẹo hòng giảm bớt mức độ kịch liệt mà anh mang lại.
-     Tiểu yêu tinh chết tiệt, em định bẻ gãy anh hay sao hả? 
Anh cười tà mị, thản nhiên đem toàn bộ “tội lỗi” đổ lên người cô.
Tiên Âm vội vả lắc đầu phủ định:
-     Em kh…A… có.
Thì ra, ngay lúc cô định nói từ không, anh bắt đầu điên cuồng đâm vào điểm G của cô, âm mưu xuyên tạc ý tứ. Đạt được kết quả như mong muốn, Ám Dạ càng hài lòng, đưa tay chế trụ eo nhỏ để có thể đâm đến nơi sâu nhất. Mỗi lần rút ra đâm vào, mật dịch cũng theo đó mà chảy ra, còn tạo nên những âm thanh hết sức dâm dục, khiến Tiên Âm vừa thấy kích thích lại vô cùng xấu hổ.
Đúng lúc này, người kia ác ý thay đổi tư thế, để Tiên Âm có thể thấy rõ cảnh tượng hoan ái của bọn họ:
-     Tiểu Điềm, em mau nhìn xem, khe [bad word] dâm đãng của em đang bị tôi chịch. Tuy rằng bị chơi rất hung hăng, nhưng hạ thân em còn cắn chặt lấy phân thân tôi dứt khoác không buông. 
Lời nói dâm đãng cộng thêm thị giác trùng kích khiến Tiên Âm vô cùng hoãn loạn. Đập vào mắt cô là cảnh hoa huy*t nhỏ bé đang nuốt lấy dương v*t tím xanh, chất lỏng từ nơi kết hợp cũng văng tung tóe. Cô không kềm được, tiếng rên rỉ càng lúc càng trở nên yêu kiều, còn cơ thể thì càng trở nên căng thẳng, siết chặt lấy phân thân to lớn đang càng quấy bên trong. Không biết làm gì hơn, cô nhắm mắt lại, tránh đối mặt với vô tận kích thích.
Tuy nhiên, có lẽ Tiên Âm đã tính sai. Không nhìn thấy gì càng khiến cô có cảm giác bị người ta hoàn toàn chiếm hữu, hoàn toàn khống chế nên thân thể càng phản ứng mãnh liệt. Thêm vào đó, Ám Dạ làm sao dễ dàng để cô yên như vậy. Anh phả hơi thở nam tính vào vành tai mẫn cảm của cô, rồi khẽ thì thầm:
-     Bé cưng à, em không biết em dâm đãng đến cỡ nào đâu. Em đang bị anh chịch hết sức sung sướng, đến nỗi d*m thủy làm ướt phần cát bên dưới nữa!
Cô mở mắt ra nhìn anh, mắt ngấn nước:
-     Đừng nói nữa, đừng nói nữa mà. A, nhanh quá, sâu quá.
Dưới thân Ám Dạ, cô gái nhỏ sắp đạt đến cao triều thân hình cũng bắt đầu run rẩy, cái miệng nhỏ nhắn cũng không ngừng phát ra tiếng cầu xin. Dâm huyệt cũng vì quá phấn khích, càng lúc càng siết lấy cự vật của anh một cách nhanh chóng và kịch liệt rồi đạt đến cao trào. Hạ thân chật khít cùng làn nước nóng ấm phun ra khiến anh thiếu chút nữa không kềm chế được mà bắn. 
Điều đó khiến Ám Dạ có phần thẹn quá hóa giận. Bất chấp sự cầu xin của cô, anh vẫn tiếp tục thế công đầy hung hăng của mình. Vừa mới kết thúc cao trào, Tiên Âm chưa kịp tận hưởng dư vị thì anh đã mạnh mẽ bắt cô phải nghênh đón một cao trào mới. Đôi tay nhỏ nhắn gần như không còn sức lực cố gắng bấu víu vai anh:
-      Dạ, chậm lại. Em, em sẽ chết mất.
Đôi mắt vốn đầy dục vọng của anh cũng dần dần bình lặng lại:
-     Không sao đâu cục cưng, anh sẽ lên thiên đường cùng em.
Vừa dứt lời, Ám Dạ bắt đầu chạy nước rút. Sau gần trăm cái đâm thọc mạnh mẽ, mã nhãn anh có dấu hiệu buông lỏng, anh đưa phần quy đầu tiến thẳng vào tử cung cô.
-     A.
Ngay trong tiếng thét đạt đến cao trào của Tiên Âm, rốt cuộc, Ám Dạ cũng bắn dòng tinh dịch nóng hổi vào thẳng trong tử cung. Anh cũng không vội rút lui, ngược lại cứ để phân thân nằm bên trong cô, tận hưởng nốt những cái co bóp cuối cùng, đồng thời ngăn không cho dòng tinh dịch và dâm dịch hỗn hợp rời khỏi cơ thể bé nhỏ.
Tiên Âm kiệt sức, nằm nhoài trên bãi cát, nhìn Ám Dạ hơi ôn nhu đưa tay vuốt lấy phần bụng căng trướng của mình. Nhưng chưa nghỉ ngơi được bao lâu, cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi khi dị vật ở bên trong có dấu hiệu cương cứng trở lại.
Nhìn ánh mắt bàng hoàng của cô, anh vô cùng đắc ý. Nở một nụ cười ngạo nghễ, anh bế cô rồi hướng về phía biển xanh mà bước đi:
-     Đi tắm nhé, cục cưng của anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.