Rượu Gạo Hôn Hoa Hồng

Chương 15:




“Trả lại gấp mười lần” trong miệng kiếm khách Quân Sơn không phải lời nói suông. Xuyên suốt nửa giờ sau đó, ở kênh [Lân cận] bên bờ Minh Hà chỉ còn mỗi thông báo chém giết của Thanh Sơn Bất Hứa.

[Lân cận] Hệ thống thông báo: [Mộ Thiển Dao] bị [Thanh Sơn Bất Hứa] đánh chết!

[Lân cận] Hệ thống thông báo: [Ám Dạ Phi Long] bị [Thanh Sơn Bất Hứa] đánh chết!



Có người muốn xem trò vui, nhưng không dám chạy đến bên cạnh Minh Hà. Dù sao cũng không ngờ vị đại lão này dám bật đồ sát.

Một khi bật đồ sát, ngoài đồng đội ra, tất cả những người còn lại đều là chữ đỏ. Bình thường chỉ có khi bang chiến hỗn loạn thì mới mở.

Ban đầu, Mộ Thiển Dao còn hùng hùng hổ hổ bảo anh đợi đó, cô ta lên kênh bang gọi người đến. Anh có lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ một thân một mình, có thể 1vs8, 1vs10, nhưng có thể 1vs mấy chục, thậm chí là trên trăm người sao?

Thanh Sơn Bất Hứa không phản ứng, tiếp tục giết rớt cấp.

Nửa tiếng trôi qua, bên phía đối diện đừng nói có người, ngay cả con lợn rừng cũng không gọi đến được, ai nấy đều bị giết tới độ tắt lửa hoàn toàn.

[Thế giới] Tĩnh Thủy Lưu Thâm: Đường từ Phong Tuyết Thiên Sơn đến U Dạ Minh Hà bị Cố Kiếm Tình Thâm chặn rồi [ăn dưa].

[Thế giới] Khinh Khinh: Không chỉ Phong Tuyết Thiên Sơn, mấy con đường khác tới U Dạ Minh Hà cũng đã bị ngăn…

[Thế giới] Diệc Sơn Diệc Xuyên: Cấp báo…! Một đám người mặc đầy trang bị Thần võ của Cố Kiếm Tình Thâm chặn giết người Tây Giang Nguyệt ở lối ra của Nam Vực, buông lời bảo rời bang thì sẽ không giết!

[Thế giới] Khinh Khinh: Kích thích thế sao!

[Thế giới] Tam Hoa Đạm Nãi: Vừa mới gộp server, Cố Kiếm Tình Thâm không chiến Đạp Tinh không hốt Thương Viêm, mà sang quất Tây Giang Nguyệt, thù oán gì đây ta?

[Thế giới] Khanh Trạch Trạch: Đậu má quả nhiên người ở thành phố lớn, một đám trang bị từ trên xuống dưới toàn Thần võ! Không nói nữa, tôi phải đến mở mang tầm mắt đây.

[Thế giới] Thanh Không Sơn Hải: Bang phái Thành Hoang các người đúng là có bản lĩnh, mới ngày đầu tiên đã đắc tội Cố Kiếm rồi. Tưởng rằng Cố Kiếm ở Nam Kha đánh phó bản dưỡng lão* hơn nửa năm thật hả? [gặm dưa].

*Phó bản dưỡng lão: phó bản mức dễ.



Trì Tái Hạ vẫn chưa lấy lại tinh thần từ chuyện Minh Kính là Thanh Sơn Bất Hứa, nhịp tim cô đập nhanh bất thường. Cô thấy từng dòng tin nhắn tuôn trào trên kênh Thế giới, đầu óc như đang cuộn xoắn lại, làm cách nào cũng không giải được.

Trong thoáng chốc này, cô nhớ tới vô vàn chuyện.

Khó trách lúc trước anh không hề nghĩ Tùy Phong lợi hại, khó trách anh vào phó bản chưa từng mắc sai lầm, khó trách anh bảo đợi anh trở về…

Hóa ra anh chính là Thanh Sơn Bất Hứa!!!

Có lẽ đám đối diện đã xác nhận sẽ không ai đến giúp đỡ, lại bị giết rớt cấp như thế thì trang bị sẽ bị hỏng sạch. Vậy là chỉ đành nén giận ngắt mạng bằng phương pháp vật lý, ép buộc offline.

Trong lúc nhất thời, chỉ còn mỗi hai người bên bờ Minh Hà, vu nữ nhỏ nhắn xinh xắn và kiếm khách áo đen đứng kế nhau.

Ánh trăng quạnh quẽ phản chiếu xuống mặt sông, từng đợt gợn sóng dập dềnh nhỏ bé mềm mại.

“Hạ Hạ.” Giọng nam ấy lại truyền vào tai nghe.

Trì Tái Hạ vốn đang đánh chữ, nghe thấy tiếng thì chợt dừng tay, rồi đánh ra một chuỗi mmmm…

[Đội] Mưa hè không ngớt: Anh là Minh Kính?

Cô lấy lại tinh thần, xóa bỏ sửa chữa, do dự gửi bốn chữ.

[Đội] Thanh Sơn Bất Hứa: Ừa, là tôi.

Anh cũng bắt đầu đánh chữ.

[Đội] Mưa hè không ngớt: Đây là acc chính của anh?

[Đội] Thanh Sơn Bất Hứa: Ừa.

[Đội] Mưa hè không ngớt: Vậy sao trước đó anh không nói?

[Đội] Thanh Sơn Bất Hứa: Thì ra cần phải nói à?

[Đội] Thanh Sơn Bất Hứa: Có lỗi quá, lúc trước tôi không nghĩ mình sẽ chơi lại acc này.

Đây không phải vấn đề có nên nói hay không, người bình thường đều sẽ kể mình có một acc chính lợi hại như thế mà!

Huống hồ, cô đã nhắc đến Thanh Sơn Bất Hứa trước mặt anh rất nhiều lần, lần nào anh cũng không….Khoan đã, mỗi khi cô nhắc đến Thanh Sơn Bất Hứa, hình như không nói được lời nào hay hết. Không phải nghi ngờ người ta trở nên cùi bắp thì cũng nghi ngờ người ta ngủ trong trò chơi!

[Đội] Mưa hè không ngớt: Được rồi, không quan trọng.

Trì Tái Hạ hơi hơi chột dạ, nhanh chóng đổi chủ đề.

[Đội] Mưa hè không ngớt: Vậy sau này anh sẽ chơi acc này luôn hay vẫn…

[Đội] Thanh Sơn Bất Hứa: Trang bị của kiếm khách tốt hơn một chút, có thể bảo vệ em. Nếu em không quen, bình thường tôi cũng có thể chơi Thiền Tông.

[Đội] Mưa hè không ngớt: Không cần.

[Đội] Mưa hè không ngớt: Anh muốn chơi phái nào thì chơi phái đó, không cần để ý tới tôi.

Cô nhanh chóng trả lời hai câu.

Vốn dĩ cô còn muốn hỏi kênh Thế giới nói Cố Kiếm Tình Thâm vây giết Tây Giang Nguyệt là đã xảy ra chuyện gì, nhưng hiện giờ bầu không khí rất quái lạ.

Thêm bạn xong.

Trì Tái Hạ lấy cớ muốn đi tắm, tạm treo máy trước. Sau đó cô buồn bực bước vào nhà tắm, bắt đầu sắp xếp lại suy nghĩ của mình.

Minh Kính Phi Đài…



Thanh Sơn Bất Hứa…

Mà nói mới thấy, tên đối xứng phết.

Nhưng tại sao chứ.

Nghĩ lại thì… Minh Kính cũng không giấu giếm chuyện anh không phải người mới. Dạo trước anh bảo đã lâu lắm rồi không chơi, thời gian cũng trùng khớp với Thanh Sơn Bất Hứa.

Chẳng lẽ anh chỉ muốn đổi một thân phận khác để chơi sao?

Cũng có khả năng, ngay cả server cũng đổi, nói không chừng vì lúc trước xảy ra chuyện không vui gì đó ở Giấc Mộng Nam Kha. Nếu không phải vừa vặn gộp server, anh cũng sẽ không chơi lại acc này.

Trì Tái Hạ suy nghĩ xong, vất vả lắm mới chấp nhận được sự thật Minh Kính Phi Đài và Thanh Sơn Bất Hứa là một, lại không nhịn được mà bắt đầu nhớ tới loại cảm giác kỳ quái vừa rồi.

Dường như ban nãy tim đập siêu nhanh luôn.

Cơ mà cũng đâu có chuyện gì không đúng.

Bạn tốt giúp đỡ không phải rất bình thường sao? Sư huynh sư tỷ đều giúp cô như thế.

Cô nhắm mắt xả nước, dùng sức lắc lắc đầu, hơi ấm tràn ngập phòng tắm, cô cảm giác mình chẳng khác gì đang nổi bồng bềnh giữa không trung, cực kỳ không chân thật. Trong đầu cứ hiện ra cảnh tượng kiếm khách Quân Sơn chắn trước người cô kia.

Là tôi, Minh Kính Phi Đài.

Hạ Hạ, bọn họ giết em mấy lần? Hồi sinh bọn họ, chúng ta trả lại gấp mười lần.



Cứu mạng! Có phải cái phòng tắm rách nát này của ký túc xá không thông gió không? Sao hầm quá vậy, cảm tưởng như trái tim đập nhanh đến mức sắp nhảy vọt ra ngoài luôn rồi!

Trì Tái Hạ vội vàng tắm xong, đứng trên ban công hóng gió, thỉnh thoảng còn giơ tay quạt quạt.

Một hồi lâu sau, thấy hô hấp đã bình thường lại, cô mới quay về phòng.

Trong trò chơi, không biết từ lúc nào đội ngũ vốn chỉ có hai người đã xuất hiện thêm bảy tám người, trong tai nghe cũng ồn ào.

“... Đúng là không biết điều, trở về không thèm gọi trước một tiếng, vừa về đã bảo tôi đi chặn bang hội người ta. Nếu anh không giải thích rõ chuyện này với tôi thì hôm nay không xong đâu!”

“Khi trước tao còn hỏi nó mùa giải năm nay có trở về cướp mạng đầu tiên nữa không, một tuần sau nó mới trả lời tao một số 2. Tận một tuần sau nó mới trả lời tao một số 2 đó, suýt nữa chọc tao tức chết rồi!”

“Cười chết, rõ ràng đội trưởng mở acc clone ở Thành Hoang dẫn em gái nha, các người nhìn đều không hiểu à? Còn là một vu nữ nữa, lúc trước Nhân Nhân cầm vu nữ vào phó bản, anh ấy nói thế nào ta? Ảnh bảo đừng để ảnh trông thấy vu nữ xuất hiện trong đội ảnh.”

Ngay sau đấy cô đã nghe thấy giọng nam kia sửa lại cho đúng: “Tôi nói đừng để tôi bắt gặp loại vu nữ có thao tác này xuất hiện trong đội tôi nữa.”

“Ồ hiểu rồi, không phủ nhận dẫn em gái.”

?

Cô là cô em gái đó đúng không?

Trì Tái Hạ tháo tai nghe xuống, chột dạ không dám nghe tiếp.

Ban đầu, cô còn muốn giả vờ chưa về, nhưng đã sơ ý đụng nhẹ vào con chuột, trạng thái “treo máy” biến mất, chẳng mấy chốc cô đã nhận được tin nhắn kênh trò chuyện riêng.

[Mật] Thanh Sơn Bất Hứa: Hạ Hạ, về rồi sao?

[Mật] Mưa hè không ngớt: 1.

[Mật] Thanh Sơn Bất Hứa: Bọn họ là bạn ở Giấc Mộng Nam Kha lúc trước của tôi.

[Mật] Mưa hè không ngớt: Ừa, đã nhìn ra.

Nhưng thật ra là đã hiểu.

Kế tiếp đến một màn chào hỏi giới thiệu.

[Đội] Xuân Phong Bất Độ: Hạ Hạ vẫn là người mới nha [cười xấu xa].

[Đội] Mưa hè không ngớt: [khó hiểu].

[Đội] Xuân Phong Bất Độ: Người mới bé nhỏ có muốn bái tôi làm sư phụ không, tôi đây tinh thông tất cả môn phái đó [ngoắc ngón tay].

[Đội] Mưa hè không ngớt: Tôi có sư phụ rồi.

[Đội] Xuân Phong Bất Độ: Không sao hết, tôi có thể làm Nhị sư phụ của cô.

[Đội] Mưa hè không ngớt: Không được.

[Đội] Xuân Phong Bất Độ:?

[Đội] Xuân Phong Bất Độ: Vì sao chứ?

[Đội] Mưa hè không ngớt: Bởi vì diễn đàn nói, sư phụ khác phái bảo ký khế ước nhưng không mang theo tín vật ký khế ước thì không thể bái.

[Đội] Mưa hè không ngớt: Nhất là Long Đao Đình.

[Đội] Mưa hè không ngớt: Tôi vừa chơi không bao lâu, không muốn chiêu thức còn chưa học xong thì đã suốt ngày nằm trên diễn đàn đâu.

Nhờ phúc của Thiên Lam, cô đã PTSD* với môn phái Long Đao Đình này.

*Rối loạn căng thẳng sau chấn thương (PTSD) là một tập hợp các phản ứng có thể xuất hiện ở những người đã trải qua hoặc chứng kiến một sự kiện đau buồn đe dọa tính mạng hoặc sự an toàn của họ (hoặc tính mạng và sự an toàn của những người xung quanh họ).

[Đội] An Yểu Yểu: Há há há há há há há cười chết rồi.

[Đội] An Yểu Yểu: Không sai, đừng bái anh ta, Quân Sơn có tình thánh, Long Đao thì đầy thằng khốn! Người chị em đã nắm giữ bí quyết độc môn để né tránh chính xác mấy thằng cặn bã rồi đấy! [đầu chó]

Còn có cách nói này ư?

Trì Tái Hạ tò mò.



[Đội] Mưa hè không ngớt: Vậy Thiền Tông thì sao?

[Đội] Xuân Phong Bất Độ: Thiền Tông giống Tộc Thiên Vu của cô ấy, thuộc về môn phái không có người nào chơi, sắp diệt môn. [mỉm cười]

[Đội] Mưa hè không ngớt:?

[Đội] An Yểu Yểu: Đừng nghe anh ta nói hươu nói vượn, Long Đao Đình bọn họ mới sắp diệt môn đó. Cái chỗ toàn thu mấy thằng khốn nạn, phẹt!



Trong đội do Xuân Phong Bất Độ và An Yểu Yểu cầm đầu, ngồi chém gió một trận. Có người đề nghị hay mình vừa đánh phó bản vừa trò chuyện đi, thế là mọi người ngừng một chút, chọn một phó bản dưỡng lão 10 người.

Đối với loại phó bản dưỡng lão 10 người này, những người thâm niên đã quen đánh phó bản ác mộng 40 người nhắm hai mắt cũng có thể qua. Thế nên cũng không có ai chỉ huy, mọi người đánh theo tâm trạng, toàn bộ quá trình gần như đều dùng để tán gẫu.

Trì Tái Hạ vừa nghe vừa theo dõi, còn hai người đã nhìn quen là Xuân Phong Bất Độ và An Yểu Yểu. Ngoài ra còn có ID của hai cặp tình lữ khá dễ phân biệt: Mãn Thành Phong Nhứ, Nhất Xuyên Yên Thảo*; Nha Nha, Vật trang sức của Nha Nha.

*Tạm dịch: Đầy thành tơ gió, một vùng khói cỏ. Hai câu thơ xuất phát từ bài thơ “Thanh ngọc án” thời Bắc Tống, Liêu. Bản dịch của Nguyễn Xuân Tảo, Tống từ, NXB Văn học 1999.

Trong đó, hai nữ sinh Mãn Thành Phong Nhứ và Nha Nha không ở bang Cố Kiếm, hình như vì tình duyên của mình nên mới theo đến.

Bầu không khí trong phó bản rất nhẹ nhàng, Xuân Phong Bất Độ và An Yểu Yểu là người lắm lời, Nhất Xuyên Yên Thảo và Vật trang sức của Nha Nha cũng rất biết nói chuyện tào lao. Ngay cả Minh Kính cũng không kiệm lời như trước, thỉnh thoảng còn trả lời mấy câu.

Chẳng mấy chốc phó bản đã thuận lợi đánh xong, vận may không tệ, BOSS cuối còn rớt một chiếc chuông Đồng Tâm.

Chuông Đồng Tâm là vật phẩm có chức năng triệu hồi đặc biệt, ngoài phó bản thì ở ngoài tất cả bản đồ ở ngoài còn lại đều có thể triệu hồi bạn tốt đến giúp.

[Đội] Nha Nha: A a a a chuông Đồng Tâm! Cuối cùng cũng có món gì có thể triệu hoán con cún này!!!!

[Đội] Vật trang sức của Nha Nha: Có lúc nào vợ gọi một tiếng mà anh không tới ngay chứ? Chẳng cần thứ đồ chơi này đâu.

[Đội] Nha Nha: Cút lẹ!

Sau khi nhìn miêu tả chức năng, Trì Tái Hạ hơi động lòng, nhưng Nha Nha đã nói như vậy, cô cũng đành bỏ tâm tư. Dù sao cũng là bạn tốt của Minh Kính, cướp đồ người ta thì không tốt lắm.

Nhưng cô không có ý, cũng không đồng nghĩa rằng tất cả mọi người đều không có ý. Cạnh tranh trong phó bản ngầm thừa nhận việc dùng giá cả để nói chuyện, thứ gì cũng đến đến đi đi, rất có thể sẽ vĩnh viễn không có được thứ mình muốn.

[Ra giá] Nha Nha: 2000 vàng.

[Ra giá] Mãn Thành Phong Nhứ: 5000 vàng.

[Ra giá] Nha Nha: 6000 vàng.

[Ra giá] Mãn Thành Phong Nhứ: 8000 vàng.

[Ra giá] Nha Nha: 10 ngàn vàng.

[Ra giá] Mãn Thành Phong Nhứ: 11 ngàn vàng.

Đấu giá thế này vẫn được xem như bình thường, trong kênh chat, cả An Yểu Yểu lẫn Xuân Phong Bất Độ đều đang sợ hãi thán phục hai người đều là phú bà.

Chưa đến một lát, giá cả đã được kéo lên mức hơn hai chục ngàn, Mãn Thành Phong Nhứ ngừng đập, Nhất Xuyên Yên Thảo lên thay. Sau đó lại là Nha Nha ngừng đập, Vật trang sức nhỏ của Nha Nha nhảy vào, bầu không khí cũng bắt đầu trở nên kỳ lạ.

[Ra giá] Nhất Xuyên Yên Thảo: 40 ngàn vàng.

[Ra giá] Vật trang sức của Nha Nha: 41 ngàn vàng.

[Ra giá] Nhất Xuyên Yên Thảo: 42 ngàn vàng.

Giá cả như bão tố tăng tới hơn 40 ngàn, là một vật phẩm triệu hoán, lại là bạn tốt ở cùng một đội, giá tiền này thật sự cao đến quá đáng.

Trì Tái Hạ cũng phát giác điều không đúng, thậm chí An Yểu Yểu và Xuân Phong Bất Độ đã câm miệng hết. Trong đội tràn ngập một bầu không khí im lặng quỷ dị.

Vừa rồi hai người này còn hi hi ha ha anh em tốt không biết chịu áp lực gì, vẫn đang kiên trì tiếp tục đấu giá lên.

[Ra giá] Nhất Xuyên Yên Thảo: 49 ngàn vàng.

[Ra giá] Vật trang sức của Nha Nha: 50 ngàn vàng.

[Ra giá] Nhất Xuyên Yên Thảo: 51 ngàn vàng.

[Ra giá] Thanh Sơn Bất Hứa: 52 ngàn vàng.

[Đội] Thanh Sơn Bất Hứa: Có thể nhường cho tôi không?

?

Can ngăn theo kiểu coi tiền như rác à?

Rất hiển nhiên, tên coi tiền như rác nào đó có ý hòa giải.

Anh vừa ra giá, hai người kia cũng xuống nước, ngầm cho phép đình chỉ tăng giá.

Chẳng mấy chốc hệ thống đã đếm ngược…

[Hệ thống] Đếm ngược đấu giá [Chuông Đồng Tâm]: 3.

[Hệ thống] Đếm ngược đấu giá [Chuông Đồng Tâm]: 2.

[Hệ thống] Đếm ngược đấu giá [Chuông Đồng Tâm]: 1.

[Hệ thống] Đấu giá [Chuông Đồng Tâm] kết thúc, giá sau cùng: 52 ngàn vàng. Chúc mừng [Thanh Sơn Bất Hứa].

[Hệ thống] [Thanh Sơn Bất Hứa] tặng [Chuông Đồng Tâm] cho thành viên cùng đội [Mưa hè không ngớt].

“...?”

Trì Tái Hạ đang âm thầm ăn dưa bỗng ngơ ngác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.