Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa

Chương 44: Hảo cảm




Ngữ khí của Long Triệt chân thành, tự mình kiểm điểm, lập tức chiếm được hảo cảm của Tử Tô, nàng cảm thấy ngượng ngùng đứng lên. Đối với người có lễ, nàng cũng không phải loại nguời không nói đạo lý.
“Quên đi, nhất định là Tiểu Long Nhi nghịch ngợm, nếu như không, anh cũng sẽ không để cho thằng bé uống, lần sau chú ý một chút là được.” Nàng bình tĩnh nói, nói xong, nở nụ cười mỉm, nhìn hắn gật đầu, sau đó xoay người nhìn Tiểu Long Nhi.
Long Duệ giận điên rồi, nữ nhân này thái độ đối với người trước sau lại thay đổi lớn như vậy? Đối hắn chính là hung thần ác sát, tuyệt không khách khí. Đối Long Triệt lại là ôn nhu như nước, ra dáng một cô gái, đãi ngộ này tại sao lại khác biệt nhiều như vậy?
“Cô, nữ nhân này, có phải hay không coi trọng Long Triệt đẹp trai của chúng tôi? Muốn giả vờ làm thục nữ? Cô tỉnh mộng đi, tội của cô đi ta sẽ nói cho hắn biết, cho cô một chút cơ hội cũng không có.” Long Duệ thở phì phì hướng về phía sau lưng của nàng nói, sau đó chuẩn bị đi qua bên cạnh Long Triệt tố giác tội ác của nàng.
Tử Tô nghe được lời nói của hắn, dừng lại cước bộ, xoay người lại, căm tức nhìn hắn, lạnh lùng nói: “Người ta quả thật là so với anh tốt hơn nhiều, so với anh có lễ phép hơn, so với anh thông tình đạt lý hơn, so với anh quân tử hơn, so với anh được dạy dỗ tốt hơn, so với anh có phong độ hơn, so với anh lúc còn nhỏ…… Bất luận là nhìn từ hướng nào, liền ngay cả thân cao, thấp, bề ngoài, đều so với anh cao hơn một bậc. Anh, vạn vạn cũng không hơn anh ấy một phần vạn.”
Nàng đưa những lời phê bình hắn không đúng tý nào, từ đầu tới đuôi, không mắng thô tục, nhưng làm cho Long Duệ sắc mặt xanh mét xanh mét, tức giận đến ngực đau, quyền đầu nắm chặt, gân xanh nổi lên.
“Cô…..” Hắn giận dữ hét to, lại không biết làm sao nói tiếp.
“Tôi? Tôi làm sao vậy? Tôi không thể so với anh, anh là nhiều loại long, sắc long, xấu long, đại sa long……” Tử Tô mắng vô cùng suôn sẻ, liên tiếp từ ngữ liền theo miệng thốt ra, không hề ngắt quảng gián đoạn.
Long Triệt là trợn mắt há hốc mồm, sau khi lấy lại tinh thần là vẻ mặt bội phục nàng tràn ngập sùng bái, cư nhiên đem tối kiêu ngạo tự mãn lại tự đại, nam nhân đẹp trai nhất Long Tộc phê bình thẳng thắn, quá lợi hại.
“Cô, cô, cô xú nữ nhân này, phàm nhân đáng giận, ta, ta……” Long Duệ giận đến phát điên rồi, mất đi khống chế đối với nàng bước lên, chuẩn bị hướng về phía nàng, xem nàng còn dám quy kết tội cho đường đường là một vị Long Vương như hắn không.
Nhưng Tử Tô tuyệt không sợ hắn, ưỡn ngực, hai tay chống nạnh, một bộ anh dũng hy sinh biểu tình, trừng mắt nhìn hắn, khí thế vô cùng.
Long Triệt trợn tròn mắt, vừa định giữ chặt Long Duệ muốn động thủ đánh người, nhưng hắn cũng đồng thời thấy được……
Long Duệ cũng thấy được, động tác liền nhất thời đình chỉ.
Chỉ thấy Tiểu Long Nhi lại chậm rãi xuất hiện ở phía sau của Tử Tô, dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn hắn, nhưng mà thân hình của bé lảo đảo xiêu vẹo một hồi ngã bịch xuống, một hồi lại bay lên không, lặp lại lặp lại, nhưng ánh mắt cảnh cáo của bé không hề thay đổi.
Tử Tô tuyệt đối không hề biết ở phía sau lưng nàng, Tiểu Long Nhi đang giúp nàng, hắn sợ mẫu hậu chính mình bị khi dễ, cho nên mỗi lần Long Duệ bùng phát lửa giận, hắn liền nhanh chóng chạy tới bảo vệ mẫu hậu.
“Long Duệ, không được xằng bậy, tính tình của đệ nên sửa lại, chính đệ không đúng, còn muốn cố tình gây sự.” Long Triệt nắm lấy hắn, giáo huấn.
Long Duệ bị hắn nói như vậy, lại bị Tiểu Long Nhi cảnh cáo, trong lòng phi thường ủy khuất, phi thường khổ, hắn chỉ là không thích xú nữ nhân kia đối xử với hắn như vậy. Vẫn bị người nắm chặt lại, giống như hắn sẽ làm gì nàng vậy, hắn muốn dọa nàng thôi? Khắp nơi mọi người đều nhắm vào hắn, làm hắn thật khó xử, hắn làm sao có thể xuống nước được?
“Ta đi, loại địa phương này ta mới không thèm ở lại đâu.” Hắn thở phì phì nói, quay đầu bước đi, đóng sầm cửa.
Tử Tô không nói gì, đối hành vi thô bạo của hắn đương nhiên tức giận, nhưng thấy rốt cuộc đem hắn đuổi đi, trong lòng cũng cũng thả lỏng một chút.
“Thực xin lỗi, đệ ấy không phải cố ý, xin cô tha thứ.” Long Triệt nhẹ nhàng hướng nàng giải thích, vì Long Duệ không lễ phép mà có chút bất an.
Tử Tô hướng hắn mỉm cười, người trước mắt này thành thật, dễ nhìn, nàng có vẻ có hảo cảm, “Không quan hệ, tôi chỉ xem hắn như một đứa bé chưa lớn vậy thôi.” Nói xong, nhẹ nhàng cười, xoay người đi thăm dò xem Tiểu Long Nhi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.