Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa

Chương 165: Đông hải long cung




“Các ngươi nói cái gì?” Long Triệt lúc này đang ngồi cùng Trân Châu, lại ngoài ý muốn gặp được người của Nam Hải Long Cung đến, lại biết được tin tức làm cho hắn vạn phần khiếp sợ.
Nam Hải Long Cung người tới vẻ mặt cầu xin, tìm đến Đông Hải Long Vương cũng là bọn họ không có cách nào khác, đây là biện pháp cuối cùng, chỉ để ý đến thử xem. “Long Vương, thuộc hạ không dám nói dối, Long Hậu quả thật rơi vào trong biển, bọn thuộc hạ tìm đã lâu, không có tìm được.”
“Long Duệ đâu?” Hắn phẫn nộ quát, Long Duệ tại sao lại nàng rơi vào hải lý? Lúc này, Long Triệt phẫn nộ vạn phần, gân xanh nổi lên, dáng vẻ như muốn giết người.
Kia người tới nơm nớp lo sợ, thiếu chút nữa muốn khóc thét lên, run run nói: “Long Vương vừa vặn đi Thiên cung, không ở nhà, Long Hậu vốn là cùng Long Phi ở trong biển luyện tập cùng nhau, nhưng không biết tại sao trong biển quay lại, Long Phi đột nhiên bị bệnh, Long Hậu liền đành phải cùng một cái cung nữ luyện tập, ai ngờ, chuyện ngoài ý muốn cứ như vậy đã xảy ra. Thuộc hạ cũng tìm không thấy Long Vương, nghe nói là phái đi bố vũ, thuộc hạ không biết Long Vương lúc này ở nơi nào, vạn bất đắc dĩ, liền đành phải đến xin giúp đỡ Long Vương ngài.”
Long Triệt vừa nghe, không nói hai lời, lập tức đứng dậy, một tay dẫn theo người tới, mang theo hắn nhanh chóng biến mất khỏi Long Cung của chính mình, vạn phần khẩn cấp chạy tới địa điểm xảy ra chuyện.
Đứng ở trong biển Nam Hải Long Cung, Long Triệt thi triển toàn lực pháp lực, cẩn thận lòng lại nóng như lửa đốt ở Long Cung chung quanh hải vực tìm kiếm Tử Tô rơi xuống. Toàn bộ nhân mã của hai Long Cung dôc toàn lực, phân tán ở chung quanh, không ngừng mở rộng phạm vi tìm kiếm.
Long Triệt cực kỳ bi thương, trong cảm nhận của hắn, hắn một chút cũng không phát hiện Tử Tô, dưới sự tìm kiếm bằng Long uy của hắn, cũng không nửa điểm hơi thở nhân loại, chứ đừng nói đến bóng dáng.
Tử Tô, Tử Tô, em ở nơi nào? Hắn trong tâm cuồng loạn hô to, ánh mắt bi thống. Nếu không phải đi vào nơi này, thấy được Long Cung bối rối, thần sắc của mọi người, trong lời nói của mọi người, hắn không dám tin tưởng đây là thật sự, điều này hắn làm sao có thể chấp nhận?
Chỉ chốc lát sau, Long Dịch cùng Long Trạch cũng đều chạy tới, bọn họ cũng dẫn dắt không ít cường binh cường tướng đến, gia nhập hàng ngũ tìm kiếm. Không cần phải nói, bọn họ khẳng định là do Trân Châu phái người thông báo.
“Thế nào?” Long Dịch cau mày, hỏi.
Long Trạch cũng vây quanh ở bên người bọn họ nhìn, không nói lời nào. Vừa rồi, hắn cùng Long Dịch hai người cũng cùng Long Triệt giống nhau, toàn lực sử dụng pháp lực ở trong biển tìm tòi, nhưng không thu hoạch được gì, làm cho bọn họ không khỏi hoài nghi đây là không phải thật sự, nhưng bọn hắn đều biết nói, không có khả năng là giả.
“Không thấy nàng.” Long Triệt thống khổ không chịu nổi phun ra một câu như vậy, ôm đầu cứ như vậy không để ý hình tượng ngồi xổm trong biển, rên rỉ ra tiếng.
Long Dịch cùng Long Trạch hai người h mặt nhìn nhau, tâm tình cũng thực trầm trọng, trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng không biết như thế nào cho phải.
Nửa ngày sau, Long Trạch thế này mới có chủ ý, cắn chặt răng, liền nhìn hai người bọn họ nói: “Ta lập tức đi tìm Long Duệ, phỏng chừng vũ cũng bố xong rồi, làm cho hắn nhanh trở về, người là ở hải lý của hắn gặp chuyện không may, xem hắn làm sao bây giờ?” Nói xong, vội vàng biến mất ở trong biển.
Hắn vừa đi, Long Triệt cùng Long Dịch cũng không nói thêm gì, lại tiếp tục tìm kiếm.
Mà lúc này Hồng Tuyến trong lòng không yên bất an, ả nhìn thấy tam đại Long Vương đến đây, nội tâm sợ hãi sự tình bại lộ, nhưng lập tức nghĩ đến kế hoạch của chính mình thần không biết quỷ không hay, dần dần yên lòng. Trấn định tự nhiên chỉ huy người trong Long Cung tìm kiếm, dáng vẻ lại giả vờ khổ khổ sở sở.
“Cảm tạ hai vị Long Vương tiến đến tương trợ, tỷ tỷ, không nghĩ tới Hồng Tuyến chính là không thoải mái rời đi một hồi, thế nhưng làm cho tỷ tỷ đã xảy ra loại chuyện này, Hồng Tuyến tội đáng chết vạn lần, thực xin lỗi tỷ tỷ, thực xin lỗi Long Vương.” Ả khóc sướt mướt tự trách nói, đứng ở bọn họ trước mặt, lê hoa rơi như mưa, thân thể run run, trên mặt một mảnh tái nhợt,bộ dáng suy yếu làm cho người ta nhịn không được thương tiếc.
Long Triệt cùng Long Dịch không nói được lời nào, đối với ả làm như không thấy, tình hình như bây giờ, bọn họ không có tâm lực đi ứng phó với nữ nhân này, đối với nữ nhân này cũng không hề có hảo cảm gì.
Hồng Tuyến gặp hai Long Vương không để ý tới chính mình, đành phải tự cố mục đích bản thân đứng, trong lòng mất hứng, nhưng trên mặt vẫn như cũ là một bộ dáng bi thương.
Long Trạch vội vàng mang mang ly khai Long Cung, sau khi rời khỏi Long Triệt cùng Long Dịch, lập tức đi về hướng Thiên cung, từ Thiên cung mà biết được vị trí của Long Duệ, lại mã bất đình đề chạy tới địa phương quản hạt của Nam Hải, rốt cuộc ở trên bầu trời tìm được nơi vừa bố hoàn vũ, Long Duệ vẻ mặt mỏi mệt.
“Long Duệ.” Long Trạch nhìn thấy hắn, quát to một tiếng, lập tức tiến lên.
Long Duệ khi nghe được thanh âm của hắn, bị doạ đến nhảy dựng, nhìn thấy là hắn, không khỏi tâm sinh kỳ quái, hắn như thế nào ở trong này? “Long Trạch, ngươi tới làm gì?” Hắn buồn bực nói.
Long Trạch sốt ruột cái gì cũng cố không hơn, lập tức khoái nhân khoái ngữ nói: “Long Duệ, mau trở về, Tử Tô lạc hải, không thấy, chúng ta ba người tìm khắp nơi vẫn không thấy nàng.”
Lời này vừa nói ra, Long Duệ cả kinh ngây người một chút, sau khi phục hồi lại tinh thần, phát ra một tiếng kêu thê lương, sau đó biến mất ở trên bầu trời.
Long Trạch bị dọa nhảy dựng, đã không thấy hắn đâu, sửng sốt một chút, vội vàng đuổi theo đi.
Chỉ chốc lát sau, hai người liền một trước một sau xuất hiện ở trong hải vực Nam Hải, tuy rằng mỏi mệt không chịu nổi, nhưng Long Duệ vẫn tiến vào trong biển, liền thi triển toàn bộ pháp lực, ở trong biển liều mạng tìm kiếm hơi thở của Tử Tô, kết quả đúng như lời của Long Trạch, không hề có kết quả.
Khi hắn xuất hiện trước mặt Long Triệt cùng Long Dịch, cả người sắc mặt tái nhợt, thân thể hơi hơi chấn động, không có sinh khí, miệng không ngừng thì thào: “Không có khả năng, không có khả năng, thời điểm ta rời đi, nàng còn ở đây, nàng còn ở đây.”
Long Trạch gấp gáp trở về cùng Long Dịch cười khổ, một trước một sau hắn, thuận tay lôi kéo Long Triệt mặt không một chút thay đổi cùng nhau về tới Nam Hải Long Cung.
“Long Vương, đều do thiếp thân không tốt, không có xem trọng tỷ tỷ, thỉnh Long Vương trách phạt.” Bùm một tiếng, khi thấy Long Duệ vừa tiến vào Long Cung, Hồng Tuyến liền một đầu quỳ rạp xuống trước mặt hắn, khóc rống lưu nước mắt, không ngừng dập đầu nói. Kỳ thật, Hồng Tuyến cũng là đang đánh cược, ả cũng sợ Long Duệ cực đoan sẽ ra tay với chính mình, nhưng có ba vị Long Vương ở đây, Long Duệ không không có chứng cớ sẽ không dám hạ sát nàng.
Long Duệ lười liếc nhìn nàng một cái, phải nói là không hề sinh khí, nhìn không chuyển mắt, chính là ngơ ngác, không biết suy nghĩ cái gì.
Ngược lại là Long Triệt, hướng phía ả đang quỳ rạp xuống trước mặt, cư nhiên nâng lên một cước, thật mạnh đá vào thân thể của ả, lạnh lùng nghiêm mặt, quát lên một tiếng lớn: “Cút.”
Hồng Tuyến bị đá lăn ra thật xa, đầu rơi máu chảy, hơn nửa ngày không có thể đứng dậy. Nhưng, ả cũng không dám nói gì. Trong lòng hận ý khó tiêu, bất quá cũng vô cùng vui sướng, Tử Tô đã chết.
Bốn Long Vương đứng, ai cũng không nói lời nào, cùng đợi.
K lâu sau,người của bốn Long Vương toàn bộ đã trở lại, mọi người cúi đầu, thật cẩn thận, chỉ có người của Long Trạch, thật cẩn thận tới gần bọn họ, bất an nói: “Khởi bẩm bốn vị Long Vương, thuộc hạ cùng mọi người không thu hoạch được gì, cũng không có phát hiện Long Hậu.” Dứt lời, bất an nhìn bọn họ.
Không ai nói chuyện, không ai trả lời hắn. Tất cả mọi người đứng, không ai dám động, nặng nề, không khí quỷ dị làm mọi người đông cứng.
Thật lâu sau, thật lâu sau, chỉ nghe thấy Long Duệ đột nhiên bộc phát ra một tiếng hét bi thương: “Aaaaaaa……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.