Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa

Chương 155: Rời đi




“Bảo Bối, con nói con cùng với tiểu hải kình trở về Kim Long Cung điện?” Long Duệ sáng sớm đi làm công sự, hắn mới vừa đi không bao lâu, Tiểu Long Nhi liền cùng tiểu hải kình hi hi ha ha vào đến, sau đó thế nhưng cùng nàng nói đến chuyện này, làm nàng không biết làm sao, kinh ngạc vạn phần.
Tiểu Long Nhi cười tủm tỉm gật gật đầu, tiểu hải kình ở bên người bé bơi qua bơi lại, thường thường còn chạy đến bên người Tử Tô cọ cọ nàng.
Tử Tô trầm ngâm một chút, nghĩ nghĩ nhân tiện nói: “Vậy mẫu hậu cùng các con cùng nhau trở về, hôm nay sẽ cùng phụ vương con nói một tiếng.” Nàng cảm thấy Tiểu Long Nhi trở về chính mình cũng phải trở về.
Ai ngờ, Tiểu Long Nhi mỉm cười lắc đầu, bổ nhào vào trong lòng của nàng, nếu để cho mẫu hậu trở về với bé, vậy chuyện của mẫu hậu cùng phụ vương không phải thất bại sao? Bé mới không cần đâu, bé muốn mẫu hậu ở tại chỗ này, vĩnh viễn ở cùng một chỗ với phụ vương.
“Mẫu hậu, con mang tiểu hải kình trở về đó để chơi, qua vài ngày sẽ trở lại, mẫu hậuại chỗ này bồi phụ vương.” Tiểu Long Nhi nháy nháy ánh mắt, nói dối.
Tử Tô cũng không biết thằng bé đang lừa mình, nghĩ nghĩ, gật gật đầu, đáp ứng. “Được rồi, các con đi đường phải cẩn thận, nếu không hay là để phụ vương đưa các con trở về.”
“Không cần, không cần, Bảo Bối rất lợi hại, không có việc gì.” Tiểu Long Nhi vội vàng khoát tay, cự tuyệt hảo ý của nàng, nếu để cho Long Duệ đưa bé trở về, còn mẫu hậu ai bảo hộ, bé mới không cần đâu.
“Được rồi, các con cẩn thận một chút.” Cuối cùng, Tử Tô thỏa hiệp, đành phải đồng ý.
Lúc này, trong lúc bọn họ vừa bàn tính xong xuôi, Tiểu Long Nhi còn chưa kịp hoan hô, một vị khách không mời mà đến liền xuất hiện.
“Hồng Tuyến thỉnh an tỷ tỷ, Tiểu Điện Hạ.” Tử Tô đang cùng Tiểu Long Nhi trò chuyện, đột nhiên nghe được thanh âm tất cung tất kính của Hồng Tuyến, sau đó liền nhìn thấy nàng chân thành hướng chính mình đi tới.
Nàng ta tại sao lại đến đây? Tử Tô có chút buồn bực, mấy ngày không gặp, đột nhiên xuất hiện, còn tìm chính mình, không biết nàng ta lại có chuyện gì?
“Ách, Hồng Tuyến a, có việc sao?” Nàng sờ sờ đầu Tiểu Long Nhi, mỉm cười, sau đó kỳ quái hỏi, đối với nữ nhân này của Long Duệ, nàng ngược lại không có cảm giác giống như đối với Trân Châu áy náy cùng bất an, có thể là Hồng Tuyến so với Trân Châu có điểm gì đó mà nàng cảm thấy ả ta giả dối, thâm sâu khó lường, làm nàng không thể có hảo cảm.
Hồng Tuyến giả mù sa mưa mỉm cười, không ngồi xuống, vẫn như cũ đứng thẳng tắp, nghe được Tử Tô hỏi, ả hơi hơi hạ thấp người, nhẹ giọng nói: “Hồng Tuyến tiến đến vấn an tỷ tỷ, vài ngày không thấy, không biết tỷ tỷ ở Long Cung có vui vẻ không? Đã quen hay vẫn không quen?”
Lời nói nhìn như vô cùng thân mật, kì thực không biết nữ nhân này muốn làm cái gì, đương nhiên Tử Tô cũng sẽ không nghĩ đến nữ nhân này sẽ xuống tay với nàng.
“Hoàn hảo, cám ơn ngươi.” Nàng khách khí nói, tin tức Tiểu Long Nhi phải đi, làm cho trong lòng nàng thực mất hứng, làm sao có tâm tình để ý tới nữ nhân này a.
Hồng Tuyến thấy vẻ mặt nàng dường như không được tốt lắm, trong lòng rất kỳ quái, lại chưa từ bỏ ý định truy vấn nói: “Tỷ tỷ, người làm sao vậy? Dường như thoải mái a.”
“Không có gì, Bảo Bối phải về bộ tộc Kim Long, ta có chút luyến tiếc thôi.” Nàng ăn ngay nói thật, ôm Tiểu Long Nhi vạn phần không muốn, tiểu hải kình cũng tựa vào trên người bọn họ.
Tiểu Long Nhi phải đi? Hồng Tuyến vừa được đến tin tức này, vô cùng cao hứng, thật sự là trời cũng giúp ta, nhưng mà ả ta không dám vui mừng lộ rõ trên nét mặt, nếu không sẽ bị nhìn thấu.
“Tiểu Điện Hạ không thể không trở về sao? Tỷ tỷ nhất định sẽ khổ sở, tịch mịch, Tiểu Điện Hạ hay là không cần đi.” Ả ta ra dáng chân thành khuyên nhủ, trong lòng đang ước gì Tiểu Long Nhi đi đâu, như vậy ả mới có cơ hội xuống tay.
Tử Tô nghe vậy, lắc đầu, nàng sẽ không để cho Tiểu Long Nhi lưu lại, con không phải người thường, nàng biết không thể cưỡng chế ép buộc bé phải ở cạnh mãi bên mình, nên để cho bé tự do tự tại, biết con không ai bằng mẹ.
Tiểu Long Nhi cười tủm tỉm ôm nàng, lắng tai nghe toàn bộ cuộc đối thoại của hai người, thằng bé đối với nữ nhân ngồi trước mặt hoàn toàn chán ghét, đồng thời cũng cảm giác được nữ nhân này không có hảo ý, bé đi rồi chỉ sợ ả ta sẽ mang điều phiền phức đến cho mẫu hậu, cho nên ngừa bệnh vẫn tốt hơn, bé nhất định phải tìm cách giải quyết ả ta.
Hồng Tuyến vốn chính là đến tìm hiểu tin tức, vừa được biết Tiểu Long Nhi phải đi, nàng biết cách ngày xuống tay đã không xa, sau khi khuyên bảo vài câu, ả liền rời khỏi.
Ả vừa đi, Tiểu Long Nhi cũng từ Tử Tô trong lòng nhảy xuống, cùng tiểu hải kình đứng song song ở trước mặt của nàng, nũng nịu nói: “Mẫu hậu, chúng con chuẩn bị phải đi.”
Hiện tại muốn đi? Tử Tô sửng sốt, thập phần không đành lòng, nàng nghĩ đến thằng bé sẽ qua vài ngày mới đi, không khỏi hốt hoảng nói: “Phụ vương con còn không biết a? Chúng ta đi trước nói cho phụ vương hay đi.”
Tiểu Long Nhi nghĩ nghĩ, gật gật đầu, đáng yêu cười nói: “Mẫu hậu đi tìm phụ vương nói đi, Bảo Bối ở chỗ này chờ ngươi.” Bé muốn kiếm cớ cho nàng rời khỏi đây, sau đó lại đi tìm Hồng Tuyến, cảnh cáo ả.
Tử Tô không nghi ngờ gì, lập tức gật đầu đồng ý, cũng không nghĩ đến nên phái cung nữ đi tìm Long Duệ, nóng vội tự mình chạy tới
Nàng vừa đi, Tiểu Long Nhi liền nhìn thoáng qua tiểu hải kình, sau đó chạm vào nó, hai tiểu tử kia liền biến mất ở tẩm cung, lén lút đi tìm Hồng Tuyến.
Hồng Tuyến lúc này vừa mới trở lại tẩm cung của mình, ả vì vừa nghe được tin tức mà hưng phấn không thôi, chỉ cần Tiểu Long Nhi vừa đi, tương đương với bên cạnh Tử Tô không có người, đương nhiên càng dễ ra tay. Ngẫm lại, từ lúc Long Duệ trở về từ nhân gian cho đến nay, chưa từng nhìn qua ả liếc mắt một cái? Chưa từng tìm ả một lần? Nếu không phải vì nữ nhân kia, ả sẽ không phải chịu kết cục này.
Trong chốc lát ả nghiến răng nghiến lợi hận thù chồng chất, trong chốc lát lại cao hứng vạn phần, Tiểu Long Nhi mang theo tiểu hải kình đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của ả, hung hăng dọa ả hoảng sợ nhảy dựng, sắc mặt trắng bệch.
“Tiểu, Tiểu Điện Hạ.” Ả khẩn trương vội vàng đứng lên, lắp bắp nói, ánh mắt lóe ra, không dám nhìn thẳng Tiểu Long Nhi, trong lòng tim đập không ngừng.
Tiểu Long Nhi trừng mắt nhìn ả, thằng bé vô cùng không thích nữ nhân này, nếu không phải mẫu hậu bởi chuyện của Trân Châu áy náy không thôi, bé đã sớm đuổi nữ nhân này đi rồi.
“Bổn vương đến, là muốn cảnh cáo ngươi, thu hồi tất cả những tâm tư xấu xa của ngươi nếu ngươi dám đối với mẫu hậu ta bất lợi, hoặc là muốn làm bất cứ chuyện gì hại mẫu hậu ta, ngươi suy nghĩ thử ngươi sẽ chết như thế nào.” Tiểu Long Nhi trừng mắt nhìn, lạnh lùng nói.
Hồng Tuyến giật mình, mạnh mẽ đánh rùng mình một cái, ánh mắt Tiểu Long Nhi rất khủng bố, nhưng lại nói trúng tính toán trong lòng của ả, làm cho ra hoảng hốt khi sự thật bị vạch trần.
“Không, Hồng Tuyến không dám, Tiểu Điện Hạ, Hồng Tuyến không có tâm tư như vậy, Long Hậu thân phận cao quý, Hồng Tuyến nào dám nghĩ như vậy, thỉnh Tiểu Điện Hạ minh xét.” Hồng Tuyến vội vàng kích động nói, còn không có làm đã bị người xử quyết, ả liền oan uổng, sắc mặt đều thay đổi.
Tiểu Long Nhi vẫn nhìn ả một cách lạnh lẽo, không nói lời nào, bé nhàn nhã ngồi xuống, tiểu hải kình gắt gao đi theo bé, hai tiểu tử kia cùng nhau nhìn Hồng Tuyến đang bối rối.
Hồng Tuyến thấy Tiểu Long Nhi không nói lời nào, lập tức hoang mang lo sợ, cuối cùng ngay cả nói cũng nói, đầu cũng không dám nâng, sợ sẽ mất mạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.