Rể Quý Trời Cho

Chương 913: Trảm tiên




Cái chết của Chu Viễn nhanh chóng làm cả nhà họ Chu chấn động, không ai ngờ được cậu cả nhà họ Chu lại chết trong tay người khác, hơn nữa nghe nói còn có ba vị đại sư có thanh danh không nhỏ ở giới thuật pháp chết cùng.
Người ra tay chắc chắn không tầm thường, Chu Trọng Quang sử dụng hết tất cả năng lực của nhà họ Chu để tìm kiếm hung thủ giết chết Chu Viễn.
Lúc người nhà họ Chu đến nhà hàng Xuân Hiên điều tra, phát hiện ra đã có người phá hư mất camera giám sát của nhà hàng Xuân Hiên, mất hai ngày mới sửa lại được.
Chu Trọng Quang tức muốn hộc máu, nổi giận đùng đùng, hận không thể lật ngược toàn bộ Dung Thành lên tìm ra được người giết chết con của ông.
Nhưng hiện tại chỉ còn hai ngày nữa là đến nngày diễn ra hội giao lưu thuật pháp, cái chết của Chu Viễn chắc chắn không thể quá ồn ào, cho nên cuối cùng Chu Trọng Quang vẫn đè chuyện này xuống, chỉ thông báo trong nội bộ của nhà họ Chu, hơn nữa còn cấm nói ra ngoài.
Mọi người trong nhà họ Chu cũng bị phân ra một số lực lượng để điều tra chuyện này, còn lại vẫn tiếp tục chuẩn bị chuyện hội giao lưu thuật pháp.
Bây giờ đã gửi thiệp mời rồi, không ít người trong giới thuật pháp đều đã đi đến Dung Thành, cho nên nhà họ Chu chắc chắn la phải chuẩn bị chuyện này trước, còn chuyện của Chu Viễn, nếu như có thể tìm được hung thủ là tốt nhất, nếu tìm không được thì cũng chỉ có thể chờ đến khi hội giao lưu thuật pháp kết thúc rồi mới tính tiếp.
Có không ít người nhà họ Chu bảo rằng người giết Chu Viễn chính là kẻ thù của nhà họ Chu, giết chết Chu Viễn là vì muốn cảnh cáo nhà họ Chu, người này chắc chắn sẽ xuất hiện ở buổi giao lưu thuật pháp.
Cũng có người nói là vì Chu Viễn đi chung với ba vị đị sư kia, vừa khéo gặp phải kẻ thù của ba vị đại sư đó đến trả thù, cho nên mới bị giết chết.
Tóm lại chuyện này ầm ĩ đến mức người nhà họ Chu đều cảm thấy hoảng sợ, rất nhiều người đều sợ kẻ thù của người nhà họ Chu đột nhiên đánh đến tận cửa, giết sạch bọn họ.
Chu Trọng Quang suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra được rốt cuộc là kẻ thù nào sẽ làm ra loại chuyện này, hơn nữa những kẻ thù trong ấn tượng của ông chắc là đều không thể dễ dàng giải quyết ba người Thẩm Long như thế.
Nhưng Chu Trọng Quang cũng rất hy vọng người này sẽ xuất hiện trong hội giao lưu, đến lúc đó các cao thủ của giới thuật pháp có mặt ở đây, cộng thêm vài người bạn của ông, cho dù người này có giỏi cỡ nào thì cũng không thể trốn thoát.
Ngay lúc nhà họ Chu đang chấn động vì cái chết của Chu Viễn, hung thủ Lâm Thanh Diện lại đang ở trong khách sạn nhàn nhã nghiên cứu thanh kiếm ngọc mua được từ buổi triễn lãm đồ cổ.
Anh cũng không lo lắng người nhà họ Chu sẽ tìm đến đây, trước khi đi, anh đã cố ý phá hư theo dõi của nhà hàng, cho dù nhà họ Chu có thể tìm được một ít manh mỗi từ những dấu vết để lại thì chắc chắc cũng đã đến khi bắt đầu hội giao lưu thuật pháp.
Khi đó Lâm Thanh Diện sẽ tự đến nhà họ Chu, không cần người nhà họ Chu đến tìm.
Phòng của Lâm Thanh Diện và Chu Tước gần nhau, lúc này Chu Tước đang ngồi trên giường ngẩn ra, không biết đang nghĩ chuyện gì.
Mà Lâm Thanh Diện ở phòng kế bên lại đang ngồi trước bàn, cản thận quan sát thanh kiếm ngọc trong tay anh.
Thanh Kiếm ngọc này được làm rất tinh xảo, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện bên trên nó còn có rất nhiều hoa văn kỳ lạ, Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm nghiên cứu những hoa văn đó một lúc lâu vẫn chưa nhìn ra được cái gì.
Mà trên thân kiếm có thể nhìn thấy hai chữ mờ mờ, những vì kiếm ngọc đã bị mẻ mất một góc, cho nên hai chữ này cũng không được hoàn chỉnh, nhưng vẫn có thể phân biệt ra được là hai chữ “Trảm tiên”
Nếu đoán không sai thì tên của thanh kiếm ngọc này chính là Trảm Tiên.
Khi nhìn thấy tên này, Lâm Thanh Diện vô cùng khiếp sợ, một thanh kiếm ngọc thế này mà lại dám đặt một cái tên lợi hại như thế, không biết quá khứ của nó có thật sự có được uy năng như vậy không, hay là vì người chế tạo ra thanh kiếm ngọc này vì nhìn thấy nó rất mạnh nên mới cố ý đặt một cái tên như thế.
“Tạm không bàn đến chuyện trên đời này có tiên hay không, chỉ nghe cái tên Trảm Tiên này, vừa nghe đã thấy sợ rồi, nếu như thanh kiếm này thật sự có thể làm ra chuyện đó, chỉ sợ mình cũng có thể dựa vào nó mà trở thành thiên hạ vô địch.”
Lâm Thanh Diện cười nói, thanh kiếm này làm từ ngọc, cùng lắm cũng chỉ xem như một món đồ trang trí, hơn nữa thân kiếm cũng chỉ lớn bằng bàn tay, đừng nói trảm tiên, muốn cắt tờ giấy cũng phải tốn rất nhiều sức.
Sau khi quan sát thân kiếm không phát hiện ra được điều gì đặc biệt rồi, Lâm Thanh Diện thả tinh thần lực của anh ra, lúc trước anh dựa vào tinh thần lực mới phát hiện được sự đặc biệt của thanh kiếm, trong lòng đoán thầm nếu muốn phát hiện ra bí mật trong thanh kiếm này, chắ cũng phải dựa vào tinh thần lực.
Dùng tinh thần lực bao trùm từng chút một lên thân thanh kiếm ngọc rồi, Lâm Thanh Diện lại thấy bên trên phát ra những đốm sáng lấm tấm, nhưng trừ cái này ra thì không còn gì đặc biệt nữa.
“Không lẽ thanh kiếm ngọc này chỉ có vật liệu khá đặc biệt, cho nên khi tinh thần lực bao trùm thì nó sẽ tản ra ánh sáng, cũng không có bí mật gì khác?”
Lâm Thanh Diện lầm bầm lầu bầu nói, lúc này anh lại đặt lực chú ý lên trên lỗ hổng của thanh kiếm ngọc, anh có thể cảm nhận được hình như trên lỗ hổng này có một lực hấp dẫn rất nhỏ, đang hấp dẫn tinh thần lực của anh.
“Chuyện gì thế này? Có cảm giác như thanh kiếm ngọc này hình như xem tinh thần lực của mình thành đồ ăn vậy.”
Mặt Lâm Thanh Diện hiện lên vẻ khó hiểu, sau đó tập trung tinh thần lực lên trên lỗ hổng đó.
Đúng lúc này, lực hấp dẫn trên lỗ hổng đó đột nhiên tăng mạnh, trực tiếp hút tinh thần lực của Lâm Thanh Diện vào đó.
Sắc mặt Lâm Thanh Diện đột nhiên thay đổ, hoàn toàn không ngờ được sẽ có thay đổi như thế này, anh lập tức định thu tinh thần lực lại, nhưng chuyện làm anh cảm thấy kinh ngạc là, anh không thể khống chế tinh thần lực của anh nữa.
Lỗ hổng kia giống như một cái miệng không đáy vậy, tham lam hút tinh thần lực của Lâm Thanh Diện, chỉ trong chốc lát, Lâm Thanh Diện đã cảm thấy rất mệt mỏi, nhưng thanh kiếm này lại không hề có ý định dừng lại.
Người thu nhỏ trong đầu Lâm Thanh Diện cũng không có cách nào khống chế tinh thần lực bị thanh kiếm này hút đi, thời gian dần trôi đi, Lâm Thanh Diện nhìn thấy người thu nhỏ trong đầu anh đã hơi trong suốt.
“Chết tiệt, đừng nói là thanh kiếm này sẽ rút cạn tinh thần lực của mình, biến mình thành một thằng ngốc không có ý thức đó nha?”
Lâm Thanh Diện mắng thầm trong lòng, rồi cũng không còn cách nào, nếu sớm biết sẽ xuất hiện tình huống này, anh sẽ không tùy tiện dùng tinh thần lực điều tra thanh kiếm ngọc này.
Gần một tiếng đồng hồ trôi qua, Lâm Thanh Diện đã rất mệt mỏi, mí mắt sắp không mở lên được nữa, thanh kiếm này đã tiêu hao tinh thần lực của anh rất nhiều, anh cảm thấy nếu anh không nhanh chóng đi ngủ một giấc, sợ là sẽ đột quỵ.
Cũng đúng lúc này, thanh kiếm ngọc cuối cùng cũng ngừng lại không hấp thu tinh thần lực của Lâm Thanh Diện nữa.
Nếu so với lúc trước, ánh sáng của thanh kiếm ngọc bây giờ đã sáng láng hơn nhiều, không còn bình thường như trước kia nữa.
Thấy kiếm ngọc dừng lại, cuối cùng Lâm Thanh Diện cũng thở phào nhẹ nhõm, lập tức nhắm mắt, nằm dài trên bàn ngủ mất.
Anh cảm thấy trạng thái hiện nay của anh có thể ngủ suốt ba ngày ba đêm.
Ngay lúc Lâm Thanh Diện hôn mê đi, thanh kiếm ngọc kia đột nhiên tỏa sáng, chiếu sáng toàn bộ căn phòng, đồng thời từng đạo kiếm khí xuất hiện trong phòng, tất cả mọi thứ trong phòng đều run rẩy vì sợ hãi kiếm khí này.
Không bao lâu, kiếm ngọc biến thành một vệt sáng vàng kim, bay thẳng vào trong đầu Lâm Thanh Diện, biến mất hoàn toàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.