Rể Quý Trời Cho

Chương 552: Thư hân tức giận




“Chát” một tiếng, Quách Kiện bị tát, trực tiếp bổ nhào vào người bên cạnh đang ngồi trên sofa, đầu óc ong ong, khuôn mặt tràn đầy sự hoang mang.
Tất cả mọi người trong phòng bao đều bị cái tát này làm cho kinh ngạc, ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn về phía Lâm Thanh Diện.
Lúc này, vẻ mặt của Lâm Thanh Diện rất u ám, trên người tỏa ra sát khí, đứng bên cạnh Thư Hân, đôi mắt nhìn Quách Kiện giống như đang nhìn người chết.
Có người biết điều lập tức tắt điện và nhạc ở trong phòng bao đi, phòng bao lập tức trở nên yên tĩnh, một bầu không khí vi diệu lập tức bao trùm cả căn phòng.
Thư Hân nhíu mày, bất lực thở dài, trong lòng thầm nghĩ cái tên Quách Kiện này đúng là tìm cái chết mà, kêu ông ta đừng nói mà ông ta cứ nói, bây giờ Lâm Thanh Diện nổi giận, chỉ sợ ông chủ của công ty mỹ phẩm Phân Phương này ngỏm rồi.
Sau khi Quách Kiện phản ứng lại, lập tức trừng mắt với Lâm Thanh Diện, trên khuôn mặt cũng tràn đầy sự tức giận, hét lên với Lâm Thanh Diện: “Mày điên rồi sao, vậy mà lại dám đánh ông, mày muốn tìm phiền phức đúng không?”
Lâm Thanh Diện lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Quách Kiện, nói: “Lập tức xin lỗi cô chủ nhà họ Tô kia.”
Quách Kiện đột nhiên nổi nóng, lúc nãy Lâm Thanh Diện nói mình là kẻ lang thang vô công rỗi nghề, ông ta đã không thèm đặt Lâm Thanh Diện vào mắt, Lâm Thanh Diện có thể đến bữa tiệc hôm nay của bọn họ, hoàn toàn là nể mặt Thư Hân.
Hôm nay ông ta mới đàm phán thành công chuyện làm ăn với Thư Hân, được xem như là khách hàng lớn nhất của tập đoàn Lam Khấu ở trong cái phòng bao này, theo lý mà nói ông phải là người được xem trọng nhất.
Bây giờ người đàn ông được gọi là tri kỉ của Thư Hân không phân biệt phải trái đúng sai tát ông ta một cái, còn bắt ông ta xin lỗi cô chủ nhà họ Tô kia, quả thật người này quá coi trọng mình rồi.
“Mẹ nó, mày là cái thá gì chứ, lại còn dám ra lệnh cho ông, mẹ nó, ông đây chẳng qua cũng chỉ chế nhạo vài câu đã bắt ông xin lỗi? Người nên xin lỗi là mày!” Quách Kiện hét lên với Lâm Thanh Diện.
Thư Hân ở bên cạnh thấy vậy, vội vàng nói với Quách Kiện: “Quách tổng, những lời lúc nãy ông nói vốn dĩ là không đúng, quả thật nên xin lỗi, bây giờ ông không nên tức giận, xin lỗi trước rồi nói, nếu không những chuyện sau này có thể sẽ không có cách nào kết thúc được.”
Quách Kiện nghe thấy những lời Thư Hân nói, cứ nghĩ mình là khách hàng lớn nhất của tập đoàn Lam Khấu, chắc chắc Thư Hân sẽ không dám không nể mặt mình, nên nói: “Bắt tôi xin lỗi cái tên ngu ngốc này? Không có cửa đâu! Cậu ta chẳng qua cũng chỉ là một tên lang thang, vô công rồi nghề, nhìn bộ quần áo rách nát trên người cậu ta đi! Hôm nay tôi có thể ngồi cùng với cậu ta trong một phòng bao đã là nể mặt cậu ta lắm rồi, cậu ta còn dám đánh tôi, thật sự không biết tự lượng sức mình mà!”
“Thư Hân, cậu ta là cô gọi đến, cô mau kêu cậu ta xin lỗi tôi, nếu không chuyện làm ăn giữa chúng ta không cần phải bàn bạc nữa!”
Tất cả mọi người trong phòng bao đều cảm thấy chuyện này Lâm Thanh Diện nên là người xin lỗi Quách Kiện, dù sao Quách Kiện cũng là người có thân phận và địa vị, người bạn tri kỷ này của Thư Hân dù thế nào cũng không nên động thủ đánh Quách Kiện.
“Thư tổng, cô nên kêu bạn tri kỷ này của cô xin lỗi Quách tổng đi, chuyện này mà làm lớn lên, không có gì tốt với công ty của cô.”
“Đúng vậy, Quách tổng chẳng qua chỉ trêu trọc cô chủ nhà họ Tô kia mấy câu, như vậy thì đã làm sao, người bạn tri kỷ này của cô không phải là có ý với cô chủ nhà họ Tô kia, nên mới có phản ứng như vậy chứ?”
“Tiểu tử, cậu còn không mau xin lỗi Quách tổng đi, chuyện của cô chủ nhà họ Tô vẫn chưa đến lượt cậu quản, cho dù cậu có ý với cô chủ nhà họ Tô, cậu cũng nên hiểu rõ thân phận của mình.”
…..
Một đám người bắt đầu nói giúp Quách Kiện, dù sao Quách Kiện cũng được xem như là người dẫn lối quan hệ của bọn họ, không thể đắc tội.
“Đủ rồi!” Lâm Thanh Diện vẫn chưa lên tiếng, Thư Hân đã hét lên một tiếng.
Mọi người đều cho là Thư Hân muốn thay Quách Kiện trách mắng Lâm Thanh Diện, trên mặt lộ ra biểu cảm cười trên nỗi đau của người khác.
Nhưng điều khiến bọn họ không ngờ đến chính là Thư Hân lại trừng mắt nhìn mọi người, lớn tiếng nói: “Mấy người các ông là cái thá gì, cũng dám ở đây trách mắng thiếu chủ nhà chúng tôi?”
Mọi người đột nhiên há hốc mồm, không thể tin được nhìn Thư Hân.
Thư Hân quay đầu nhìn Quách Kiện, giơ tay lên chỉ vào ông ta, mắng: “Còn ông lúc nào trong đầu không biết đang nghĩ cái thứ giơ bẩn gì, cô chủ nhà họ Tô là người mà ông có thể tùy tiện ngấp nghé sao? Thiếu chủ nhà chúng tôi tát ông một cái, bắt ông xin lỗi đã cho ông mặt mũi rồi, ông còn ở đây được voi đòi tiên, lẽ nào ông thật sự cho rằng lấy một chuyện làm ăn nhỏ như vậy ra để uy hiếp tôi?”
Quách Kiện bị Thư Hân mắng đến mức vẻ mặt mơ hồ, một lúc sau mới phản ứng lại, mặc dù không biết tại sao Thư Hân lại đột nhiên mắng bọn họ, nhưng trong lòng ông ta cũng rất rõ, Thư Hân muốn giúp người bạn tri kỷ của mình.
“Thư Hân, cô xác định cô muốn dùng thái độ này để nói chuyện với tôi?” Khuôn mặt Quách Kiện tái mét hỏi ngược lại.
“Dùng thái độ này để nói chuyện với ông thì sao, một tên trong đầu toàn là những thứ ghê tởm.” Thư Hân tức giận nói.
Cô ta đã uống không ít rượu, lúc này cũng có chút không kiềm chế được, dáng vẻ kia giống như muốn giải quyết hết tất cả phiền phức cho Lâm Thanh Diện
Lâm Thanh Diện cũng không ngờ Thư Hân lại giúp mình như vậy, trong lòng cũng có chút ngạc nhiên, nhưng nghĩ đến Lam Khấu của Thư Hân chẳng qua cũng chỉ là một tầng ngụy trang, thân phận đào hạng sang này của cô ta, khiến cô ta không thể không kết giao với những người này.
Với tư cách là người phụ trách do Quan Lĩnh sắp xếp ở thành phố T, Thư Hân cũng rất nóng tính, bình thường cô ta có thể nhẫn nhịn, không coi trọng những người này, nhưng bây giờ Lâm Thanh Diện đang ở đây, cô ta không hề quan tâm đến chuyện kinh doanh.
“Được, cái này là do cô tự tìm, chuyện hợp tác giữa công ty của chúng tôi và các người sẽ chấm dứt, không có khả năng thương lượng thêm, say này cho dù cô có hối hận, cũng đừng đến tìm tôi!” Khuôn mặt Quách Kiện tràn đầy tức giận nói.
Thư Hân cong môi, nói: “Ai quan tâm đến một chút chuyện kinh doanh của ông, những người ngồi ở đây, tất cả những người vừa nói giúp Quách Kiện, có một tính một, toàn bộ đều bị tập đoàn Lam Khấu của tôi cho vào danh sách đen, sau này chúng tôi sẽ không có bất kỳ hợp tác nào với các người nữa.”
Tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên, không ngờ Thư Hân lại kiêu ngạo như vậy, chấm dứt tất cả chuyện làm ăn của bọn họ, những người ở trong phòng bao này, chuyện làm ăn với tập đoàn Lam Khấu cộng hết lại cũng không nhỏ, Thư Hân làm như vậy hoàn toàn hủy hoại tương lai của tập đoàn Lam Khấu.
“Thư tổng, cô nghĩ kỹ rồi, nếu như cô thật sự làm như vậy, sự tổn thất đối với tập đoàn Lam Khấu rất lớn, cô không cần phải vì một người đàn ông tầm thường mà làm mọi chuyện đến mức tuyệt tình như vậy.” Lập tức có một người lên tiếng.
Thư Hân cười chế nhạo một tiếng, nói: “Đừng nói đùa nữa, một chút chuyện làm ăn nhỏ của các ông, cộng lại cũng không đủ kẽ răng của tập đoàn Lam Khấu của tôi, tôi làm ăn cùng các ông đơn thuần chỉ là vì duy trì mối quan hệ, thật sự nghĩ là tập đoàn Lam Khấu của tôi cần mấy cái hợp đồng kinh doanh với các ông sao.”
Người kia bị Thư Hân nói đến mức vẻ mặt đen lại, sau khi lạnh lùng hừ một tiếng, không khuyên bảo Thư Hân nữa, nếu cô đã muốn tự đào hố cho mình vậy thì cũng không cần phải ngăn cản.
Quách Kiện cũng tức giận nhìn Thư Hân, nói: “Đã như vậy, thì không cần phải bàn bạc nữa, ngày mai công ty chúng tôi sẽ chấm dứt hợp tác với các cô, Thư Hân, tôi biết cô vẫn còn trẻ, có một số chuyện vẫn còn chưa hiểu, nhưng cách làm tự hủy hoại tương lai của công ty sớm muộn gì cũng khiến cô hiểu được cái gì là hối hận.”
Nói xong, Quách Kiện từ sofa đứng dậy, quay đầu trừng mắt với Lâm Thanh Diện, sau đó muốn rời khỏi phòng bao.
Lúc này, Lâm Thanh Diện lại đứng chặn ở cửa phòng bao, nói với Quách Kiện một câu: “Chuyện ông khinh thường cô chủ nhà họ Tô vẫn chưa kết thúc, tôi cho phép ông đi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.