Rể Quý Trời Cho

Chương 526: Bọn họ đã ở dưới lầu rồi




Người đàn ông đầu đinh nghe thấy lời của Lâm Thanh Diện, trong lòng bỗng chốc có hơi nghi ngờ, anh ta vừa rồi nói mình có nhân mạch, có thể một cú điện thoại gọi đến hơn 100 người, chẳng qua là để hù dọa Lâm Thanh Diện.
Nếu như thật sự để anh ta đi tìm người, anh ta thật sự không nhất định có thể gọi được nhiều như vậy, dù sao nhân mạch mà anh ta gọi, thật ra cũng chính là quen mấy người em dưới trướng của lão đại thế giới ngầm của thành phố T.
Phiền phức bình thường, những người này có thể giúp người đàn ông đầu đinh giải quyết, nhưng thật sự nếu như tìm hơn 100 anh em đến đây, vẫn là điều không thể.
Bây giờ Lâm Thanh Diện nghe lời của anh ta, vậy mà cũng muốn dùng nhân mạch của mình, điều này khiến trong lòng người đàn ông đầu đinh có hơi không biết nên ứng phó như thế nào.
Có điều rất nhanh anh ta cũng yên tâm, tuy nói anh ta không thể một cú điện thoại gọi hơn 100 anh em, nhưng nói chung vẫn có một ít nhân mạch, trong một số thế lực của thành phố T, trên cơ bản đều có người anh ta quen biết, nếu không anh ta cũng không dám sau khi uống rượu mà làm loại chuyện này.
Anh ta nghe giộng nói của Lâm Thanh Diện giống như người ngoài vùng, hơn nữa tuổi tác không lớn, có lợi hại hơn nữa, ở thành phố T chắc cũng sẽ không có nhân mạch quá lợi hại, không chừng lát nữa gọi người qua đây, vừa hay là người anh ta quen biết, chuyện này lại dễ xử lý rồi.
Lưu Hiểu Hàm ở một bên nghe thấy Lâm Thanh Diện muốn sử dụng nhân mạch của mình, lộ ra một tia hiếu kỳ, cô ta không ngờ Lâm Thanh Diện vậy mà có nhân mạch ở thành phố T.
Cô ta nhớ ở trên máy bay, Lâm Thanh Diện nói với cô ta đây là lần đầu tiên đến thành phố T, theo lý mà nói Lâm Thanh Diện ở đây sẽ không quá nhiều nhân mạch, cho dù có, chắc cũng chỉ là bạch phú mỹ đến sân bay đón anh.
Nghĩ như thế, Lưu Hiểu Hàm lại lo lắng, có cái gọi là ác long bất đấu địa đầu xà(*), bọn họ bây giờ không rõ bối cảnh của người đàn ông đầu đinh này, nếu như cùng đối phương liều, nguy hiểm quá lớn rồi.
Ác long bất đấu địa đầu xà(*):rồng mạnh cũng không thế áp chế được rắn bản địa.
Cho nên Lưu Hiểu Hàm bèn nhắc nhở Lâm Thanh Diện một câu: “Hay là chúng ta vẫn là đi thôi, dù sao bọn họ đã bị anh dạy dỗ rồi, những người này dám ban ngày ban mặt ngang nhiên làm loại chuyện này, không chừng thật sự có chỗ dựa gì đó, anh lại lần đầu tiên đến thành phố T, nhân mạch của thành phố T, chắc chắn những người bản địa bọn họ sẽ lợi hại hơn, như tiếp tục như thế, chúng ta phải mạo hiểm rất lớn, hay là vẫn là bỏ đi.”
Người đàn ông đầu đinh nghe thấy Lưu Hiểu Hàm nói Lâm Thanh Diện lần đầu tiên đến thành phố T, mắt bỗng sáng lên, nếu như thật sự như thế, trong lòng anh ta càng thêm tự tin, một người ngoài vùng, muốn ở thành phố T đấu người với anh ta, thật sự là một chuyện cười.
Lâm Thanh Diện liếc nhìn Lưu Hiểu Hàm, mở miệng nói: “Loại người xấu xa này, nếu như không một lần giải quyết, về sau sẽ còn rất nhiều phiền phức kéo theo, bọn họ sống ở lầu dưới, muốn báo thù, rất dễ, cô cũng không cần lo lắng, mặc dù tôi lần đầu tiên đến thành phố T, nhưng ở đây, vẫn có một ít nhân mạch.”
Người đàn ông đầu đinh bỗng bật cười thành tiếng, mở miệng nói: “Có bản lĩnh thì gọi người, tao ngược lại muốn xem thử mày có thể gọi ai đến, nếu như người gọi đến vừa hay là những người bạn cũ của tôi, vậy tôi cũng bớt phải gọi điện cho họ đến.”
Lâm Thanh Diện không có quan tâm lời của người đàn ông đầu đinh mà rút điện thoại, gọi điện cho Thư Hân.
“Thiếu chủ, Hân Nhi cuối cùng đợi được điện thoại của anh rồi, thiếu chủ có phải cần Hân Nhi không, thiếu chủ nói vị trí cho Hân Nhi, tôi sẽ đến ngay.” Cuộc gọi vừa kết nối, đầu bên kia truyền đến giọng nói lanh lảnh của Thư Hân.
Lâm Thanh Diện mặt mày đầy vạch đen, sau đó ho khẽ hai tiếng, mở miệng nói: “Bên phía cô có người của thế lực ngầm không, chỗ tôi gặp phải một ít phiền phức, cần giải quyết.”
Thư Hân nghe thấy lời này của Lâm Thanh Diện, lập tức trở nên nghiêm túc, mở miệng nói: “Có, thiếu chủ ở đâu, tôi phái người qua.”
Lâm Thanh Diện cũng không có do dự, trực tiếp nói vị trí của mình, phía sau còn cường điệu, chỉ phái người đến là được, bản thân Thư Hân không cần đến.
Thư Hân tự nhiên thấy u oán, có điều cô ta cũng không dám làm trái mệnh lệnh của Lâm Thanh Diện, sau khi cúp máy thì vội đi sắp xếp người.
Thư Hân có thể trở thành người phụ trách của Quan Lĩnh ở thành phố T, nếu như không có năng lực, Lâm Thanh Diện chắc chắn không tin, mặc dù Thư Hân ở thành phố T, không tính là người giỏi nhất thương nghiệp, nhưng lấy nguyên tắc khiêm tốn của Quan Lĩnh, chắc chắn sẽ ở trong tối giúp Thư Hân phối hợp chuẩn bị tư nguyên mà chỉ có những gia tộc đỉnh cấp đó.
Cho nên Lâm Thanh Diện không hề lo lắng người Thư Hân tìm đến không thể giải quyết phiền phức này, nếu như ngay cả mấy lưu manh này không giải quyết được, Thu Đình cũng không cần thiết tiếp tục làm người phụ trách của thành phố T.
Sau khi gọi điện thoại xong, Lâm Thanh Diện ngoảnh đầu nhìn sang Lưu Hiểu Hàm, mở miệng hỏi: “Cô đi lên trên trước đi, chỗ này giao cho tôi là được.”
Lưu Hiểu Hàm tràn đầy lo lắng nhìn Lâm Thanh Diện, nói: “Chuyện này cũng có quan hệ nhất định với tôi, tôi sao có thể để một mình anh ở lại nơi này.”
Lâm Thanh Diện mỉm cười, nói: “Cô lên trước đi, lát nữa nếu như tôi không thể giải quyết bọn họ, cô còn có thể thay tôi báo cảnh sát, như thế cũng coi như để lại chiêu sau.”
Anh biết, nếu như không nói như vậy, Lưu Hiểu Hàm chắc chắn sẽ không đồng ý đi lên trên trước.
Lưu Hiểu Hàm cảm thấy Lâm Thanh Diện nói có hơi đạo lý, vì thế gật đầu với Lâm Thanh Diện, nói: “Vậy tôi lên trên trước, lát nữa nếu như xảy ra sự chuyện ngoài ý muốn, anh nhất định phải lớn tiếng kêu cứu, tôi nhanh chóng báo cảnh sát.”
Lâm Thanh Diện gật đầu, nói: “Chắc sẽ không xảy ra loại tình huống này, cô lên trên đợi tôi là được.”
Lưu Hiểu Hàm không tiếp tục nói gì nữa, sau khi liếc nhìn người đàn ông đầu đinh, từ trong phòng đi ra.
Đợi sau khi Lưu Hiểu Hàm đi rồi, người đàn ông đầu đinh mỉm cười liếc nhìn Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: “Xem ra mày đôi với người của mình cũng không có lòng tin, mày là người ngoài vùng lần đầu đến, tao thấy mày vẫn mau chóng quỳ xuống dập đầu trước mặt tao, xin tao tha cho mày, chuyện này cũng không có phiền phức như vậy.”
Lâm Thanh Diện ngoảnh đầu liếc nhìn người đàn ông đầu đinh, mở miệng nói: “Tôi đó là vì dỗ cô ấy đi lên, anh nghe không ra sao? Lát nữa kết cục của anh có thể sẽ rất thảm, một cô gái như cô ấy, không tiện nhìn thấy những chuyện này.”
“Ha ha, con mẹ mày bớt ở đó mà huênh hoang, nói cho mày biết, ông đây ở trong các thế lực lớn cho thành phố T, đều có người quen, mặc kệ mày gọi ai đến, đều phải cho tao mấy phần mặt mũi, đến lúc đó kết cục thảm, sẽ chỉ là bản thân mày.” Người đàn ông đầu đinh mặt mày tràn đầy tự tin mở miệng.
Lâm Thanh Diện không thèm để ý anh, mà trực tiếp cầm một chiếc ghế, ngồi xuống.
Không lâu sau, điện thoại của Lâm Thanh Diện đổ chuông, là một số lạ, Lâm Thanh Diện nghe máy, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói cung kính: “Anh Lâm, tôi đã dẫn người đến nơi mà anh nói, có điều người của chúng tôi có hơi nhiều, không thể đi lên, anh đợi chút, tôi để mấy anh em lên trên trước để giúp anh xử lý phiền phức.”
“Không cần, tôi bây giờ đi xuống.” Lâm Thanh Diện đáp một câu.
Sau đó Lâm Thanh Diện bèn túm cổ áo của người đàn ông đầu đinh, lôi anh ta đi ra bên ngoài.
Người đàn ông đầu đinh bỗng mắng, mở miệng nói: “Con mẹ mày làm gì, thả ông ra, mày không phải muốn tìm người đến!”
“Bọn họ đã đến dưới lầu rồi.” Lâm Thanh Diện mở miệng.
“Người mày tìm đến sẽ không phải mấy tên loai choai chứ, vậy mà không dám lên lầu, mày muốn tao cười rơi răng?” Người đàn ông đầu đinh cười ha hả.
Lâm Thanh Diện không thèm để ý anh ta, lôi anh ta xuống lầu, hai người đi ra, người đàn ông đầu đinh mặt mày đắc ý muốn xem thử Lâm Thanh Diện rốt cuộc tìm đến mấy mặt hàng gì đến.
Có điều đợi khi ánh mắt của anh ta nhìn ra bên ngoài, cơ thể lập tức cứng đờ.
Dưới lầu lúc này đã tập chung một nhóm đàn ông mặc vest đen, đeo kính râm đen, cộng vào cũng trên 100 người, bọn họ đứng cùng một chỗ, tự nhiên nảy sinh khí thế ngập trời, khiến người trong tiểu khu đều không dám lại gần nửa bước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.