Rể Quý Trời Cho

Chương 362: Lâu đài thủy tinh




Trong một quán cafe gần công ty Nhà họ Hứa.
Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài đang ngồi đối diện nhau, Hứa Bích Hoài cùng Lâm Thanh Diện nói về việc ngày hôm qua Tống Huyền Khanh đã mời người được gọi là đại sư trở về để làm phép, trên mặt tràn đầy bất đắc dĩ.
"Sự tình chính là như vậy, anh cũng biết mẹ em là người có bao nhiêu cứng nhắc, bây giờ ông ta nói nhận định anh sẽ mang đến tai họa, cho nên bất luận như thế nào cũng không muốn cho anh quay trở lại, em cùng mẹ to tiếng một trận, nhưng mà bà căn bản không chịu nhượng bộ, lần này chỉ sợ là bà sẽ không bao giờ sống chung dưới một mái nhà với anh nữa." Hứa Bích Hoài giận dữ nói.
Lâm Thanh Diện trên mặt cũng lộ ta một nụ cười bất lực, khi biết Tống Huyền Khanh tìm một đại sư tới nhà làm phép, anh hơi không nói nên lời, nhưng trong lòng anh cũng biết rõ, nguyên nhân Tống Huyền Khanh không muốn cùng anh ở chung, vẫn là vụ việc Lạc Hân lần trước, đã tạo nên ảnh hưởng quá lớn đối với Tống Huyền Khanh, việc tìm đại sư cũng không quá đáng, chẳng qua là muốn tìm cái cớ mà thôi.
"Việc này em nghĩ thế nào?" Lâm Thanh Diện hỏi.
"Em đã nghĩ kỹ rồi, nếu như mẹ em nhất quyết không sống chung với anh, em sẽ dọn ra ngoài, hai chúng ta tìm một chỗ, ở cũng thoải mái một chút." Hứa Bích Hoài nói.
Nghe lời Hứa Bích Hoài nói, trong lòng Lâm Thanh Diện dâng lên một tia cảm kích, nói: "Anh sẽ nỗ lực cho bà ấy thấy, tin rằng sẽ có một ngày bà ấy sẽ chấp nhận anh."
Hứa Bích Hoài nhẹ gật đầu, cô đối với Lâm Thanh Diện có đủ sự tin tưởng, hơn nữa cô cảm thấy Lâm Thanh Diện đã làm tốt hơn đại đa số người rồi, chẳng qua là Tống Huyền Khanh thành kiến, ai cũng không có biện pháp khống chế, cho nên mới xuất hiện nhiều phiền toái như vậy.
"Đừng nói chuyện của mẹ em nữa, tâm phiền, việc anh ở Kinh đô lần này như thế nào, vẫn là thuận lợi chứ? " Hứa Bích Hoài chuyển chủ đề.
"Đã hoàn toàn giải quyết xong rồi, về sau không cần lo lắng bên Kinh đô xuất hiện rắc rối gì nữa, chúng ta có thể chuyên tâm chuẩn bị hôn lễ của chúng ta rồi." Lâm Thanh Diện cười nói.
Hứa Bích Hoài trên mặt lộ rõ sự mong đợi, khóe miệng câu dẫn ra một độ cong ngọt ngào.
Buổi tối, Lâm Thanh Diện dẫn Hứa Bích Hoài đến một khách sạn, Tống Huyền Khanh không cho Lâm Thanh Diện về nhà, chưa tìm được nơi ở mới thích hợp, bọn họ cũng chỉ có thể ở lại khách sạn.
Thật ra nếu như Lâm Thanh Diện muốn, cũng có thể để cho Hướng Vấn Thiên vì anh lập tức sắp xếp một chỗ ở, cũng không phần phí bao nhiêu chuyện, nhưng là Lâm Thanh Diện muốn cùng Hứa Bích Hoài trải nghiệm một chút lạc thú ở trong khách sạn.
Trước kia anh và Hứa Bích Hoài ở khách sạn, chỉ có thể nhìn không thể đụng, nội tâm bên trong hơi đau khổ.
Lạc thú của việc mướn phòng trong miệng người khác Lâm Thanh Diện chưa bao giờ thử qua, mà bây giờ không giống lúc trước, anh và Hứa Bích Hoài sớm đã thu hẹp khoảng cách tiếp xúc rồi, cho nên hiện tại ở khách sạn, Lâm Thanh Diện có thể làm chuyện mình muốn làm cùng Hứa Bích Hoài.
Mười giờ tối, Tống Huyền Khanh gọi điện cho Hứa Bích Hoài.
"Hứa Bích Hoài! Con thế nào vẫn chưa về nhà, con có phải là đang ở cùng cái đồ chết tiệt Lâm Thanh Diện không? Mẹ cho con biết, con ở cùng nó, không có kết cục tốt, mẹ cho con thời hạn nửa tiếng tranh thủ thời gian quay trở về cho mẹ, nếu không con vĩnh viễn cũng đừng nghĩ bước vào nhà!" Tống Huyền Khanh cuồng loạn hô.
"Mẹ, người sẽ đi cùng con qua một đời là Lâm Thanh Diện, không phải mẹ, mẹ không cho anh ấy về nhà, con về nhà cũng không có ý nghĩa, trong khoảng thời gian này chúng ta vẫn là nên bình tĩnh một chút đi, con không thể ở nhà cãi nhau với mẹ mỗi ngày."
Nói xong, Hứa Bích Hoài cúp điện thoại, Tống Huyền Khanh ở đầu bên kia tức đến giậm chân.
Hai ngày sau, những bức tường sắt xung quanh Lâu Đài Thủy Tinh được dỡ bỏ, bên trong Lâu Đài Thủy Tinh là Bích Ngọc Đường Hoàng cùng với bốn phía lâu đài tân trang kiến trúc hiện ra trước mắt người dân Hồng Thành.
Ngày đầu tiên lâu đài xuất hiện, hấp dẫn vô số người tới đây quan sát, trong thời gian một ngày ngắn ngủi, sự tồn tại của Lâu Đài Thủy Tinh truyền khắp toàn bộ Hồng Thành, thậm chí còn lên cả tin tức địa phương Hồng Thành, trong lúc nhất thời từng nhà cũng bắt đầu bàn luận về Lâu Đài Thủy Tinh.
Bởi vì Lâu Đài Thủy Tinh thật sự quá lãng mạn, vô số thanh niên nam nữ đều hâm mộ tiếng tăm đến chiêm ngưỡng, trong khoảng thời gian vài ngày ngắn ngủi, nơi đây đã trở thành thánh địa cho những người nổi tiếng trên mạng ở Hồng Thành chụp ảnh tự sướng.
Tuy nhiên bởi vì Lâu Đài Thủy Tinh không mở cửa ra thế giới bên ngoài, những người này chỉ có thể ở bên ngoài lâu đài quan sát, cũng vì không có cách nào để đi vào, khiến cho tất cả mọi người càng hứng thú với hình dáng bên trong lâu đài.
Vốn mọi người cho rằng Lâu Đài Thủy Tinh là một địa điểm du lịch mới ở Hồng Thành, khi mà thu đủ khẩu vị của mọi người, họ sẽ bắt đầu thu vé vào cửa cho mọi người tham quan, không ít người cho rằng vé dù đắt thế nào đi nữa, đều muốn vào nhìn xem bên trong lâu đài rốt cuộc là cái dạng gì.
Nhưng sau đó mọi người phát hiện ra Lâu Đài Thủy Tinh không phải là một công trình công cộng, mà là tư nhân, cũng không có ý định mở ra bên ngoài.
Trong một khoảng thời gian mọi người cũng bắt đầu đoán xem ai là chủ nhân của lâu đài, xây một lâu đài tráng lệ như vậy là vì cái gì.
Những cô gái trẻ đã phát huy trí tưởng tượng của mình, vì Lâu Đài Thủy Tinh này bịa ra hơn chục câu chuyện không giống nhau, toàn bộ là nói về tình yêu, có người thậm chí viết những cái này thành tiểu thuyết, đăng lên mạng, đã được một nhóm bạn trên mạng yêu thích.
Lâu Đài Thủy Tinh cũng vì vậy mà nổi tiếng, một số người ngoài Hồng Thành cũng đều nghe đến chỗ này, không ít người còn cố ý đến Hồng Thành để xem tòa Lâu Đài Thủy Tinh lãng mạn, qua một thời gian Lâu Đài Thủy Tinh đã trở thành điểm nóng của toàn bộ Hồng Thành.
Hứa Bích Hoài tự nhiên cũng nghe nói về sự tồn tại của Lâu Đài Thủy Tinh, buổi tối trở về khách sạn nói cho Lâm Thanh Diện về chuyện này, cùng Lâm Thanh Diện nói cái lâu đài kia vô cùng lãng mạn, muốn cùng Lâm Thanh Diện cùng đi vào đó chụp một tấm hình.
Lâm Thanh Diện cười đáp ứng Hứa Bích Hoài, cùng cô đến nơi Lâu Đài Thủy Tinh.
Nhìn thấy kiến trúc xung quanh lâu đài tương đối khác nhau, mắt Hứa Bích Hoài sáng lên rất nhiều.
"Oa, nơi đây thật là đẹp a, lúc trước em vẫn nghĩ là nơi này chỉ có trong truyện cổ tích. Không nghĩ tới vậy mà lại thật sự có người xây nó lên, chủ nhân lâu đài này nhất định là một người vô cùng lãng mạn." Hứa Bích Hoài lẩm bẩm nói.
"Cũng không nhất định, không chừng cũng là một người thường xuyên bị gọi là nam thẳng sắt thép. " Lâm Thanh Diện cười nói.
Hứa Bích Hoài quay đầu nhìn Lâm Thanh Diện, nói:" Làm sao có thể, sống ở một nơi như vậy. Chỉ có thể là vô cùng lãng mạn, làm sao có thể là một nam thẳng sắt thép, em thấy anh là ghen ghét người ta a."
Lâm Thanh Diện lập tức trừng mắt, sau đó trực tiếp nắm tay Hứa Bích Hoài, dắt nàng đi tới Lâu Đài Thủy Tinh bên kia.
Hứa Bích Hoài không biết Lâm Thanh Diện muốn làm gì, hỏi: "Lâm Thanh Diện anh muốn làm gì a?"
Lâm Thanh Diện nói:"Chứng minh cho em một chút, anh có ghen tị hay không."
Bởi vì phía trước Lâu Đài Thủy Tinh vây quanh một đám người, Lâm Thanh Diện dẫn theo Hứa Bích Hoài đến phía sau lâu đài, ở đây có một cái cửa nhỏ, xung quanh cũng không có ai.
Hứa Bích Hoài nhìn thấy Lâm Thanh Diện đưa mình đến một cái cửa nhỏ, mở to mắt nhìn, nói:" Lâm Thanh Diện, anh đưa em tới đây làm gì? Anh không phải là muốn cạy cửa đưa em đi vào chứ? Anh ngàn lần đừng làm vậy, lỡ đâu bị chủ nhân bắt được, vậy xong đời."
Lâm Thanh Diện cười nhẹ nhàng lấy từ trong túi mình một chiếc chìa khóa, nói:" Anh có chìa khóa, tại sao phải cạy cửa, anh vào chỗ của anh, chẵng lẽ vẫn còn có người bắt anh sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.