Rể Quý Trời Cho

Chương 1134: Chỉ có thể dùng cách này




“Không biết cậu đây có thể nói cậu và Lưu Ly quen nhau như thể nào không? Lưu Ly từ khi còn nhỏ.
đã mang lại xui xẻo cho mọi người, theo lẽ thường, thì sẽ không có ai làm bạn với nó, tôi cũng có chút tò mò không biết tại sao cậu đây lại không sợ vận xui của Lưu Ly” Lưu Thanh Sơn thăm dò hỏi Lúc này ông ta đã nhận ra Lâm Thanh Diện không đơn giản chút nào, làm sao có thế làm bạn với Lưu Ly, lại có thể chữa khỏi bệnh cho mẹ của Lưu Ly, sao có thể là một người đơn giản được.
Ông ta bây giờ không chắc chản về mục đích thực sự của Lâm Thanh Diện khi đến nhà họ Lưu, vì vậy ông ta muốn lấy được chút thông tin từ Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện cười với ông ta, nói: “Con người tôi trời sinh mạng cứng, cho nên không sợ vận xui gì, làm bạn với Lưu Ly cũng chỉ là tình cờ, cô ta thật ra cũng không đáng sợ như người ta nói, ông nói có đúng không, Lưu gia chủ?”
Nghe được giọng điệu có ý khác trong lời nói của Lâm Thanh Diện, Lưu Thanh Sơn cũng có chút không hiếu rõ Lâm Thanh Diện, nhưng Lâm Thanh Diện vừa mới chữa khỏi bệnh cho mẹ của Lưu Ly, ông ta nhất định sẽ không thế làm gì Lâm Thanh Diện
Vì vậy chỉ có thể mỉm cười với Lâm Thanh Diện, nói: “Đúng vậy, Lưu Ly thực sự là một cô gái tốt, đáng tiếc là ông trời không công bảng, để khi nó sinh ra, thì mang theo vận xui”
Lâm Thanh Diện cười nói: “Có thể không phải do trời sinh”
Lưu Thanh Sơn đột nhiên chau mày lại, ánh mãt nhìn sang Lâm Thanh Diện, xuất hiện vài phần kỳ lạ.
Nhưng ngay sau đó ông ta mỉm cười và nói: “Dù thế nào đi nữa, bệnh của mẹ Lưu Ly lân này có thể chữa khỏi, cũng là nhờ có cậu đây, nhà họ Lưu tôi nhất định sẽ cảm ơn cậu thật tốt, qua hai ngày nữa, thì là sinh nhật của Lưu Ly, đến lúc đó sẽ có cao nhân đến nhà họ Lưu tôi, hay là cậu ở lại nhà họ Lưu tôi thêm mấy ngày, không chừng đến lúc đó cậu có duyên với cao nhân, cũng xem như tặng cậu tạo hóa này”
“Đang có ý này” Lâm Thanh Diện trả lời Lưu Thanh Sơn gật đầu, không nói chuyện với Lâm Thanh Diện nữa, bây giờ ông ta vẫn không rõ Lâm Thanh Diện đến đây có ý gì, mặc dù đối phương trông khá thần bí, hơn nữa còn có thể chữa khỏi bệnh cho mẹ Lưu Ly, nhưng dù sao thì cũng trẻ một chút.
Cho nên Lưu Thanh Sơn không hề cảm cảm thấy Lâm Thanh Diện có thể gây ra sự uy hiếp nào cho.
kế hoạch của ông ta Ông ta để Lâm Thanh Diện đợi đến ngày cao nhân đến, cũng chỉ là đề phòng mọi chuyện, nếu Lâm Thanh Diện thực sự có ý xấu, và khi cao nhân đến, ông ta không cân phái lo läng sẽ xảy ra chuyện gì Lúc này Lưu Văn Hùng tức giận nhìn Lâm Thanh Diện, anh ta đã ghét Lâm Thanh Diện đến thấu xương, nhưng không ngờ räng tên này sẽ chữa khỏi bệnh cho mẹ của Lưu Ly, làm cho anh ta không có lý do gì để ra tay với Lâm Thanh Diện.
Nhưng anh ta sẽ không từ bỏ như vậy, nếu như có cơ hội, anh ta nhất định sẽ không khách sáo với Lâm Thanh Diện.
Mọi người sau khi kinh ngạc, cũng bắt đầu tản đi, bệnh tình của mẹ Lưu Ly đã được chữa khỏi, cho nên cũng không còn gì đáng xem cả.
Phương Tri Lễ cũng nhận thức sâu sắc vê những sai lầm của mình, sau khi anh ta xin lỗi Lâm Thanh Diện lân nữa, bèn dân cậu học sinh đó rời khỏi nơi này.
Trước khi họ rời đi, Lâm Thanh Diện đã khôi phục khả năng nói của cậu học sinh đó.
Cậu học sinh bị sốc, lân này cậu đã biết điều, cậu nói với Phương Tri Lẻ răng Lâm Thanh Diện biết phép thuật, Phương Tri Lê trách măng cậu học sinh, nói rằng y thuật của Lâm Thanh Diện đúng là tài giỏi, nhưng vân chưa đến mức là phép thuật Trên đời này vốn dĩ không có thần tiên, làm sao có thể có thứ phép thuật chứ.
Sau khi mọi người giải tán, Lâm Thanh Diện cũng quay người rời khỏi đây, chỉ còn lại hai vợ chồng Lưu Viễn Kiều ở đây cảm khái Mẹ của Lưu Ly nhớ kĩ những gì Lâm Thanh Diện đã nói, không nói cho ai biết những gì Lâm Thanh Diện đã nói với bà, trong thâm tâm biết rõ, có thể cứu được con gái mình, e rằng chỉ có một mình Lâm Thanh Diện, bây giờ bà cũng đã đặt mọi niềm hy vọng lên người Lâm Thanh Diện.
Buổi tối, Lâm Thanh Diện đến giữa sân của Lưu Ly.
Anh bước tới cửa phòng Lưu Ly, vươn tay gõ cửa Sau khi trải qua bối rối lần trước, anh không dám trực tiếp xông vào phòng Lưu Ly nữa “Mời vào” Giọng Lưu Ly truyên đến, Lâm Thanh Diện mới đấy cửa bước vào.
Nhưng điều anh không ngờ tới là, sau khi anh vào phòng, phát hiện Lưu Ly văn đang tảm, anh lập tức quay người lại “Cô… cô đang tăm sao lại để tôi vào?” Lâm Thanh Diện hỏi Lưu Ly lân này đã không còn xấu hổ như trước đây, cô ta cười với Lâm Thanh Diện, nói: “Anh Lâm Thanh Diện, không sao đâu, em không sợ anh nhìn thấy”
Lâm Thanh Diện ho nhẹ hai tiếng, nói: “Cô không sợ, nhưng mà tôi sợ, tôi sẽ đợi cô mặc quần áo rồi vào rồi mới vào vậy.”
Nói xong, Lâm Thanh Diện bước nhanh đi vê phía bên ngoài Lưu Ly thầy vậy, lộ ra một nụ cười xinh đẹp trên mặt Cô ta biết hai ngày sau chính là lúc cao nhân tới, tuy răng Lâm Thanh Diện nói qua sẽ giúp cô ta, nhưng đến lúc đó cụ thể sẽ xảy ra chuyện gì, thì không ai biết cả, rất có thể hai ngày này sẽ là khoảng thời gian hạnh phúc cuối cùng của cô ta, cho nên cô ta không còn kiêng ky điều gì cả €ô ta muốn hai ngày này sẽ sống vui vẻ hơn.
Nếu có thể, cô ta cũng muốn trải nghiệm cảm giác làm phụ nữ là như thế nào.
Lâm Thanh Diện chắc chản là đối tượng tốt nhất của cô ta, hơn nữa trước đó cô ta cũng nói qua, cho dù có dâng hiến bản thân cho Lâm Thanh Diện thì cũng không sao, vì thế cô ta muốn mạnh dạn đi thử.
€ô ta bước ra khỏi bồn tàm, sau khi quấn khăn tắm quanh người, hướng về bên ngoài hét lên một tiếng: “Anh Lâm Thanh Diện, em mặc quân áo rồi, anh có thể vào đây”
Lâm Thanh Diện nghe thấy giọng nói của Lưu Ly, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ, nghĩ thâm tốc độ cô ta mặc quân áo cũng nhanh thật đấy, còn chưa tới một phút nữa, đã mặc xong rồi Anh đi về phía phòng, sau khi đi vào trong, nhìn thấy Lưu Ly toàn thân ướt đảm, chỉ quấn một cái khăn tăm quanh người, liền nhanh chóng quay đầu lại “Không phải cô mặc quần áo xong rồi sao? Tại sao chỉ quấn một cái khăn tảm?” Lâm Thanh Diện hỏi Lưu Ly cười nói: “Anh Lâm Thanh Diện, anh nghĩ cái khăn tăm này vướng víu sao? Nếu anh cho räng cái khăn tắm vướng víu, em kéo nó xuống cũng được”
Lâm Thanh Diện vội vàng xua tay, nói: “Không cần đâu không cần đâu, như vậy cũng ổn”
Lưu Ly che miệng cười, nghĩ thầm dáng vẻ này của Lâm Thanh Diện trông cũng đáng yêu.
“Tôi đến tìm cô, thật ra tôi chí muôn nói với cô một tiếng, bệnh của mẹ cô, đã không sao rồi, nghỉ ngơi thêm một khoảng thời gian, có lẽ sẽ không sao nữa”
Lâm Thanh Diện mở miệng nói Sau khi nghe được lời của Lâm Thanh Diện, trên mặt Lưu Ly đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó ánh mắt hiện lên vài phân kích động, ô ta trực tiếp đi về phía Lâm Thanh Diện, nhìn Lâm Thanh Diện đầy cảm kích, nói: “Anh Lâm Thanh Diện, cảm ơn anh”
“Không có gì đầu, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi”
Lâm Thanh Diện đáp.
Lưu Ly do dự một chút, sau đó như đã hạ quyết tâm, trực tiếp kéo khăn tảm trên người xuống, sau đó ôm lấy Lâm Thanh Diện.
“Anh Lâm Thanh Diện, đại ân đại đức của anh Lưu Ly không gì báo đáp, bây giờ chí có thể dùng cách này, hy vọng anh Lâm Thanh Diện sẽ không chê Lưu Ly!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.