Khiêu vũ trên hai quả trứng chim, nếu như chỉ đứng trên một quả thì quả đó sẽ vỡ, đó là một đạo lý rất đơn giản.
Mà khảo nghiệm Lục Duệ hiện tại gặp phải chính là, làm sao tìm kiếm sự cân bằng giữa Hoàng Hiểu Dương à Tả Thiên Nhai, phải biết rằng bất kể là Hoàng Hiểu Dương hay là Tả Thiên Nhai đều hy vọng Lục Duệ chỉ đứng bên trên một quả trứng chim, nếu không hai bên sẽ xé rách da mặt.
Lúc này Tả Thiên Nhai trước tiên vừa đấm vừa xoa khen mình một phen, đem công lao chiêu thương dẫn tư úp lên đầu mình, lại chủ động nhắc tới chuyện hạng mục khu cao tân trì trệ không tiến, rõ ràng là đang nói với Lục Duệ, lão tử một tay giơ gậy một tay dứ cà rốt, tự anh nghĩ cho kỹ.
Bất kể Lục Duệ có thích bài diễn xuất này của Tả Thiên Nhai hay không, nhìn qua thì là như giúp mình vây, trên thực tế lại liên hệ mình và tập đoàn Đại Hoa lại với nhau, đến lúc đó nếu thực sự là Hoàn Đông hệ ở thành phố Thanh Giang xảy ra vấn đề gì, người có trách nhiệm đầu tiên chính là người chiêu thương bọn họ tới, Lục Duệ đâu có dễ cắn câu, hắn không muốn bị Hoàng Hiểu Dương khống chế, tất nhiên cũng không muốn để Tả Thiên Nhai khống chế, hơn nữa Lục Duệ rất rõ ràng tình cách của Tả Thiên Nhai, bằng bản sự và trình độ tin tức linh thông của hắn, sao có thể không biết ở kinh thành đã xảy ra chuyện gì?
Bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra được chuyện của kinh thành hiện tại không đơn giản, Tả Thiên Nhai há lại là loại người không biết tiến thoái? Cho nên, sách lược này của hắn Lục Duệ hiểu ngay.
Hai câu đối thoại vô cùng đơn giản giữa Tả Thiên Nhai và Lục Duệ đã các thường ủy trong phòng họp im lặng.
Ánh mắt của Tất cả mọi người đều hướng vào vị trí giữa hai người, đó là vị trí của Hoàng Hiểu Dương, mọi người đều là hạng giảo hoạt trong quan trường, am hiểu sâu về quan trường, tất nhiên rất rõ ràng tình huống hiện giờ của thành phố Thanh Giang, rõ ràng trong đối thoại vừa rồi của Lục Duệ và Tả Thiên Nhai có mùi thuốc súng, người có đầu óc linh hoạt lập tức ý thức được chỗ đặc thù của cuộc họp thường ủy hôm nay, Xem ra ba đầu sỏ của thị ủy Thanh Giang tựa hồ sẽ có một hồi đánh cờ thực sự, Mà trong đây, khí thế của Tả Thiên Nhai như cầu vồng, thuộc phía chú động gây hắn, mà bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương gần đây thực lực bị hao tổn, vẫn đang khôi phục nguyên khí.
Về phần phó bí thư thị ủy Lục Duệ vừa tới kinh thành giết về, cũng gặp phải khốn cảnh cực lớn.
Kết quả cuộc đánh cờ này của ba người tựa hồ có thể đoán trước.
Có điều chuyện trong quan trường luôn biến ảo vô thường, chén chưa đậy nắp thì chuyện gì cũng có thể phát sinh.
Hoàng Hiểu Dương cuối cùng cũng vào phòng họp, bước chân của hắn khi khi có khoảng cách rất ngắn, nhưng tốc độ rất nhanh, trong tay mang theo sổ, nhìn qua thì như giáo sư đại học.
Chỉ có điều trong tay giáo sư đại học thì cầm giáo án mà Hoàng Hiểu Dương thì trong tay là văn kiện.
Bí thư thị ủy vào cửa, bất kể là Lục Duệ hay là Tả Thiên Nhai, cho dù mọi người trong lòng ngàn vạn lần không muốn thì vẫn phải lễ phép đứng lên chào hỏi, trong quan trường chính là như vậy, cái gọi là quan to hơn một cấp thì đè chết người, cho dù là anh có bất mãn với người này, chỉ cần cấp bậc của hắn cao hơn anh thì anh phải ngoan ngoãn bày ra thái độ hạ cấp đối đãi thượng cấp với người ta.
Đây là quy củ bất thành văn.
Hoàng Hiểu Dương tất nhiên cũng không phải là kẻ ngốc, biết trong những người này chẳng có mấy ai thật lòng chào hỏi mình, có điều hắn vẫn bất động thanh sắc gật đầu với mỗi một thường ủy, ánh mắt cuối cùng rơi xuống người Lục Duệ, cười nói: "Đồng chí Lục Duệ đã về."
Lục Duệ cười cười: "Đúng vậy, bí thư, tôi buổi sáng hôm nay vừa về."
Hoàng Hiểu Dương gật đầu: "Vốn nên để anh nghỉ ngơi.
Có điều việc nhiều quá.
Anh đành vất vả một chút vậy."
Nói xong, hắn xoay người đi đến vị trí của mình, những lời vừa rồi, xem như là tỏ vẻ hoan nghênh Lục Duệ trở lại thành phố Thanh Giang.
Phòng họp này là phòng họp loại nhỏ của văn phòng thị ủy, thị ủy sở hữu hai phòng họp, một lớn một nhỏ, phòng lớn chủ yếu là để cử hành hội nghị quan trọng cộng với nhân số tham gia nhiều, phòng họp nhỏ thì dngf để mở cuộc họp thường ủy thị ủy.
Chậm rãi ngồi xuống ghế, trong lòng Hoàng Hiểu Dương không nhịn được dâng lên một cỗ hào khí, hắn biết rõ, ngồi trên ghế này mình ở trong mắt người khác là thế nào, bởi vì lúc trước hắn chính là nhìn Bạch Kiến Nghiệp ngồi ở chỗ này như vậy.
Chỉ cần người ngồi trên vị trí này, sẽ có khí thế mạnh hơn tất cả các thường ủy khác một phần.
Mà khí thế này chính là sự uy nghiêm của người đứng đầu thành thị mấy trăm vạn dân cư, bí thư thị ủy thành phố Thanh Giang.
Có điều dư quang khóe mắt vẫn quét qua người Tả Thiên Nhai và Lục Duệ đang trầm mặc không lên tiếng, mày Hoàng Hiểu Dương bất tri bất giác cau lại, hai người này là khiến mình không yên tâm nhất, phó bí thư thị ủy Lục Duệ tuy rằng trẻ tuổi, nhưng thủ đoạn rất cao, kinh thành xảy ra chuyện lớn như vậy hắn vẫn có thể tìm cơ hội giải quyết.
Nếu như không phải là vì thị trưởng Tả Thiên Nhai hiện tại bức mình quá găng, Hoàng Hiểu Dương tuyệt đối sẽ không muốn thỏa hiệp với Lục Duệ.
Nhưng tình thế giờ rất khó khăn, thị trưởng Tả Thiên Nhai hiện tại trên cuộc họp thường ủy từng bước ép sát, tùy thời tùy chỗ đều mang tới nguy hiểm tước đi quyền lực của mình, cho nên bất kể là như thế nào trước tiên cũng phải chèn ép diễm của hắn đã.
Nghĩ đến đây, Hoàng Hiểu Dương ho khan một tiếng, gõ bàn nói: "Hôm nay của mở cuộc họp thường ủy, mục đích chủ yếu là để thảo luận tình huống của thị lý gần đây, đồng chí Lam Thiên Dã vẫn đang ở kinh thành, mười thường ủy chúng ta đang ngồi đây cứ thảo luận trước."
Hắn vừa dứt lời, thị trưởng Tả Thiên Nhai liền mỉm cười nói: "Bí thư Hoàng nói đúng, gần đây thành phố Thanh Giang chúng ta xảy ra không ít chuyện, phương diện nhân sự tổ chức tồn tại vấn đề rất lớn, tôi cảm thấy nên cân nhắc một chút, có phải nên tiến hành điều chỉnh một chút một số cán bộ trung tầng, để đồng chí có năng lực hơn đi lên cương vị thích hợp với mình? Ngoài ra, công trình kỳ hai của khu cao tân Thần Quang hiện tại đang đứng ở trạng thái đình trệ, tôi thấy thị lý nên đưa ra biện pháp, không thẻ cứ kéo dãi như vậy được.
Cau mày, Lục Duệ nhìn Tả Thiên Nhai đang đắc ý, trong lòng thầm có chút không vui, Tả Thiên Nhai này thật sự là quá kiêu ngạo, chưa gì đã nhắc tới vấn đề nhân sự tổ chức và công trình kỳ hai của khu cao tân thành phố Thanh Giang, rõ ràng chính là có mà làm trò trên hai chuyện này, hai chuyện này một là thịt của bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương, một là Lục Duệ phụ trách phân quản, hắn nói như vậy tựa hồ chính là đang định âm điệu cho hội nghị, khiến mọi người dựa theo chuyện này mà bàn, mục tiêu thì chỉ thẳng vào Lục Duệ và Hoàng Hiểu Dương.
Lục Duệ cầm chén trà lên uống một ngụm, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía Hoàng Hiểu Dương, tuy rằng không nói gì, nhưng mày Lục Duệ lại nhíu chặt, hắn rất không thích cách làm này của Tả Thiên Nhai, nhất là hiện tại Tả Thiên Nhai làm như vậy tựa hồ có chút ý tứ uy hiếp mình, Lục Duệ ghét nhất chính là người khác uy hiếp mình, mà Tả Thiên Nhai hiện tại chính là đang lấy chuyện khu cao tân ra nói, muốn mình trên vấn đề nhân sự thì nghe theo hắn.
Theo Lục Duệ, Tả Thiên Nhai hiện tại có chút đắc ý vong hình rồi, dù sao bất kể là thế nào, Hoàng Hiểu Dương mới là bí thư thị ủy, Tả Thiên Nhai trắng trợn lấy thế ép người như vậy, rõ ràng chính là không để bí thư thị ủy trong mắt.
Bất động thanh sắc ra hiệu bằng mắt cho Lý Giang Nam và Trần Dương, Lục Duệ lắc đầu, ra hiệu mình không sao.
Sau đó cả người có chút uể oải dựa lưng vào ghế, nhìn qua tựa hồ bị lời nói của Tả Thiên Nhai đả kích.
Tình huống chưa rõ ràng, Lục Duệ với quyết định trước tiên xem đã rồi tính.
Sắc mặt Hoàng Hiểu Dương cũng xanh mét, Tả Thiên Nhai không hề nể mặt mình, ở trước mặt các thường ủy định âm điệu, rõ ràng muốn cho mọi người thấy một thái độ, thành phố Thanh Giang này phải thay đổi! Có thể nghĩ nếu như hôm nay trên cuộc họp thường ủy mình không thể áp chế được Tả Thiên Nhai, tin tức này sau đó sẽ bị truyền ra, đối với sự khống chế của mình đối với thành phố Thanh Giang sẽ tổn hại cỡ nào.
Nghĩ đến đây, Hoàng Hiểu Dương lạnh lùng nhìn Tả Thiên Nhai, thản nhiên nói: "Sau đây, chúng ta sẽ thảo luận về nhân tuyển thường ủy tỉnh ủy đề cử gia tăng."
Dừng một chút, hắn nhìn trưởng phòng tổ chức Sở Kiếm nói: "Bên Phòng tổ chức có nhân tuyển nào không?"
Sở Kiếm gật đầu, báo lên nhân tuyển phòng tổ chức đề cử, nhân tuyển của phòng tổ chức là trưởng ban mặt trận thống nhất Lý Thành Lương và chủ nhiệm hội quản ủy khu cao tân Thần Quang Quản Chi Trung, Sở Kiếm đầu tiên là giới thiệu về tình huống và lý lịch của hai người, cuối cùng nói: "Chúng tôi trải qua nghiên cứu, hai vị đồng chí này là nhân tuyển thích hợp nhất."
Hắn vừa nói xong, sắc mặt Tả Thiên Nhai liền biến thành khó coi, hai người phòng tổ chức báo lên rất là thú vị, ai chẳng biết trưởng ban mặt trận thống nhất Lý Thành Lương là Hoàng Hiểu Dương đề bạt lên, lúc trước nếu không bởi vì vấn đề sinh hoạt cá nhân bị người ta lên án, chỉ sợ Hoàng Hiểu Dương đã sớm đưa hắn vào thị chính phủ, về phần Quản Chi Trung của khu cao tân, đó là Lục Duệ đề bạt lên, hoàn toàn là do Lục Duệ làm chủ, sai đâu đánh đó, nếu thực sự là để bọn họ được đề bạt, vậy mình còn quyền lên tiếng hay không?
Hơn nữa, nếu mình nhớ không lầm, thời gian Quản Chi Trung từ phó huyện trưởng cấp phó xử được đề bạt tới khu cao tân cũng không đến một năm, thời gian được đề bạt thành chủ nhiệm hội quản ủy cũng chưa tới nửa năm, tuy rằng vị trí chủ nhiệm hội quản ủy là chính xử, nhưng tốc độ đề bạt từ chính xử tới phó thính hình như quá nhanh rồi?
"Hoàng Hiểu Dương, anh rõ ràng muốn liên hợp vẫn Lục Duệ chơi tôi." Tả Thiên Nhai thầm nghĩ trong lòng..