Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 374: Chứng Minh Sự Trong Sạch Của Tôi






"Anh dám đi kiểm chứng không?" Khi Lục Duệ nhìn Chu Đào nói ra những lời này, là nhìn chằm chằm Chu Đào, Chu Đào bị hắn nhìn chằm chằm như vậy, lập tức có chút thẹn quá hóa giận, thầm nghĩ một cán bộ cấp phó ban nho nhỏ như anh dựa vào gì mà xuất khẩu cuồng ngôn trước mặt cán bộ bộ phó bộ như tôi, chẳng lẽ anh không muốn làm nữa à?
Không đợi hắn mở miệng trách Lục Duệ, Lục Duệ liền gật đầu với Trình Dã ngồi giữa và Hồ Thành Lượng bên cạnh: "Các vị lãnh đạo, vốn tôi hôm nay nhận sự xét hỏi của của các vị lãnh đạo, định tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn, nhưng là vì câu hỏi của bí thư Chu đã liên quan tới danh dự cá nhân của tôi, tôi phải nói rõ với tỉnh ủy tỉnh ủy,xin thỉnh cho phép tôi tự biện."
Lời này của Lục Duệ thiếu chút nữa khiến Chu Đào tức chết, tôi chỉ chẳng qua là dựa theo nội dung trên tài liệu hỏi anh mấy câu, anh liền biến thành liên quan tới danh dự của nhân của anh, rõ ràng Lục Duệ anh muốn vỗ vào mặt tôi.
Hồ Thành Lượng trong lòng thầm tán thưởng biểu hiện của Lục Duệ, không thôi Lục Duệ gặp phải hoàn cảnh có thể nói là vô cùng nguy hiểm, vừa rồi bất kể là bí thư huyện ủy huyện Đại Hồng Đào Ngọc Cường hay là huyện trưởng huyện chính phủ Lý Tú Quân, khi nói đến trách nhiệm c chuyện lần này, đều hướng đầu mâu về phía Lục Duệ, hơn nữa tài liệu có có của tổ điều tra, Lục Duệ đúng là chịu trách nhiệm rất lớn trong chuyện này, có thể nói, Lục Duệ lúc này lúc này không phải là gặp phải hiểm cảnh mà là tuyệt cảnh.
Đổi thành cán bộ bình thường, nhiều ngày như vậy chịu đả kích, hơn nữa vừa rồi Chu Đào vừa vào đã lớn tiếng dọa dẫm, lúc này sớm đã không há nổi miệng rồi, nhưng Lục Duệ không ngờ vẫn có thể triển khai phản kích sắc bén với Chu Đào.
Lời nói vừa rồi của Lục Duệ, ngoài mặt là muốn trưng cầu ý kiến của các lãnh đạo, nhưng trên thực tế là nói rõ muốn chính diện giao phong với Chu Đào.
Cán bộ cấp ban Có gan giao phong với cán bộ cấp phó bộ.
Cho dù là Trình Dã ở kinh thành đã nhìn quen cái gọi là thanh niên tuấn ngạn, lúc này cũng không thể không đánh giá cao Lục Duệ.

Mà Hồ Thành Lượng thì mỉm cười, một người trẻ tuổi có trí tuệ chính trị, có tiền đồ vô lượng như vậy, có lẽ đúng như lời Hồng Chí Viễn nói, mình nên dìu hắn.
Chu Đào mang thái độ thờ ơ, hắn căn bản khinh thường Lục Duệ, nghĩ đến lời dặn dò của Chu Vĩnh Cường trước khi xuất phát, trong lòng cười lạnh không ngừng, một cán bộ cấp phó ban nho nhỏ, giống như một con tôm trong biển lớn, thích dày vò thế nào thì dày vò, hắn chẳng lẽ có thể phản kháng được ư?
" Đồng chí Lục Duệ, đảng chúng ta vẫn luôn cường điệu chế độ tập trung dân chủ, đó chún là phải chú trọng tập trung ý kiến, cũng phải chú ý dân chủ, anh đã cho rằng lời nói của bí thư Chu Đào có chỗ bất công, vậy thì nói thử xem, đối với chỉ trích trong tài liệu, anh có gì muốn biện giải." Trình Dã là ai? Đó là cán bộ ở cái kinh thành ngươi lừa ta gạt, nói chuyện thì chín phần giả một phần thật từ cơ sở bò lên, một lão bánh quẩy chính hiệu trên quan tường, lại xuất thân từ cán bộ Ủy ban kiểm tra, chuyên môn chính là giao tiếp với cán bộ, kinh nghiệm có thể nói là rất già dặn, nếu như không phải Lục Duệ đã biết người này là người của Bao Thiên Nhượng, khẳng định sẽ nói đỡ mình thì còn tưởng rằng y đang lên tiếng thay cho Chu Đào.
Chu Đào nhìn thoáng qua Trình Dã, mày khẽ nhíu lại không nói gì, từ trong nội dung lời nói của Trình Dã không thể bắt bẻ gì, đã chỉ ra vừa rồi Lục Duệ có hiềm nghi vừa rồi nói chuyện khẩu khí không hề tôn trọng lãnh đạo, nhưng lại cho Lục Duệ cơ hội biện giải, nhưng Chu Đào luôn cảm thấy, vị bí thư Trình từ lúc đầu đã không cho lãnh đạo huyện Đại Hồng, thậm chí là lãnh đạo Tất Phương mặt mũi này đối với Lục Duệ tựa hồ có hòa ái hơn bình thường.
Hồ nghi hắn đang hồ nghi thì Lục Duệ mỉm cười, chậm rãi mở miệng: "Cảm tạ sự lý giải của bí thư Trình và hai vị lãnh đạo với tôi, cũng cảm tạ mấy vị đã cho tôi cơ hội giải thích.
Tôi xin lỗi bí thư Chu vì lời nói vừa rồi, tôi quả thực có chút thất lễ." Đổi đề tài, Lục Duệ nói tiếp: "Nhưng bí thư Chu, ngài nếu cứ muốn nghiệm chứng tôi có biết tiếng Nhật và tiếng Hàn hay không thì tôi có thể cho ngài một số điện thoại, có điều nếu như gọi thì tôi sợ ngài không gánh vác nổi trách nhiệm."
Câu này vừa ra khỏi miệng, Trình Dã sắc mặt của Trình Dã cũng thay đổi.
Ho khan một tiếng, Hồ Thành Lượng trầm giọng nói: "Đồng chí Lục Duệ.

Nói chuyện với người ta phải chú ý đúng mực, ở đầy đều là lãnh đạo của anh, không thể nói lung tung được." Y đây là đang nhắc nhở Lục Duệ, hy vọng Lục Duệ biết chừng mực.
Nhưng Lục Duệ lúc này đã định giáo huấn Chu Đào một chút, bí thư bí thư bộ phó bộ thì sao? Lão tử cũng không phải do anh quản, huyện quan còn không bằng huyện quản cơ mà, huống chi anh còn không phải đại nhân vật như tỉnh trưởng hay bí thư tỉnh ủy.
Giao tiếp nhiều với quan lớn cấp tỉnh bộ, Lục Duệ đối với những tồn tại mà mình vốn phải ngước nhìn này càng lúc càng bớt đi cảm giác thần bí, vốn loại tư tưởng không phụ thuộc vào phe phá nào lúc này đã dần dẫn phai nhạt, thái tổ gia từng nói, , đảng nội vô phái, thiên kì bách quái, mình sao có thể ngoại lệ được? Chỉ có điều muốn chọn phải chọn phe, Lục Duệ vẫn hy vọng có thể tiến vào một phe phái thực lực cường đại, như vậy có thể làm được nhiều việc cho người dân, cũng có lợi cho sự phát triển của mình.
Rất rõ ràng, phe phái bên Hàn Định Bang mới là mục tiêu cuối cùng của Lục Duệ, bởi vậy Lục Duệ đối với Chu Đào của Minh Châu hệ một chút mặt mũi cũng không cho, mình đời sau nhớ rõ, sau khi Hàn Định Bang lên đài, Kinh Tân hệ và Đoàn hệ liên thủ chèn ép Minh Châu hệ, thậm chí các đại lão của Minh Châu hệ cũng không thể không chán nản mà thoái ẩn, biến mất trên sân khấu chính trị, đại án Minh Châu năm đó đã khiến vô số tài tướng của Minh Châu hệ ngã xuống.
Trong lòng Lục Duệ đã sớm minh bạch, mình hiện tại chỉ có tiến chứ không có lùi, một khi chuyện này bị đối phương hất nước bẩn lên người, vậy thì cả đời cũng không lật mình được.
Cho nên, hắn đã sớm chuẩn bị trở mặt với Chu Đào.

Nếu đã sớm có chuẩn bị thì còn gì phải lo? Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn thôi.
Hồ Thành Lượng lúc này nhìn Lục Duệ, trong lòng thấy lạ, y gặp một lần Lục Duệ một lần, khi đó Lục Duệ không phải loại người không chừng mực có không chừng mực này, vừa rồi lời nói của Trình Dã đã cho hắn bậc thang để xuống, hắn hắn lại vẫn cứ khăng khăng nã pháo và Chu Đào, sau khi dùng dư quang nhìn thấy sắc mặt xanh mét của Chu Đào, Hồ Thành Lượn trong lòng trầm xuống: "Hỏng rồi."
Bất kỳ mặt mũi của một quan viên cấp tỉnh bộ nào, cũng không phải là một cán bộ cấp phó ban có thể khiêu kích được, nhìn ra được, Chu Đào lúc này tuyệt đối đã tức thật, điều này cũng có nghĩa là, cho dù Trình Dã và Hồ Thành Lượng tiếp tục khuyên can thì hắn cũng sẽ dằn mặt Lục Duệ.
Quả thực, từ sau khi tiến vào văn phòng này, biểu hiện của Lục Duệ liền có chút kỳ quái, có thể dùng hai chữ kiêu ngạo để hình dung, hoàn toàn là bộ dạng triển khai trận thế sống chết với người ta.
Chu Đào quát một tiếng: "Lục Duệ! Anh phải hiểu rõ thân phận của mình! Nơi này là chỗ nào, không cho phép anh giương oai, đừng có dùng những từ nghĩ thần bí để hù dọa người ta, tôi hỏi anh, rốt cuộc anh trong sự kiện Thiên Thượng Nhân Gian đã làm gì? Hành vi của Vương Mậu Đức có phải do anh sai khiến hay không?"
Lục Duệ nhướng mày nhướng mày, Chu Đào này thực sự quá độc ác, những lời này nếu như mình thừa nhận, thế chẳng phải là tiền đồ mất hết, gặp tai ương phải bóc lịch ư?
Hắn khựng lại một chút, vừa định phản bác lời nói của Chu Đào thì bí thư Ủy ban kiểm tra Trình Dã chậm rãi mở miệng, nhìn thoáng qua Lục Duệ, Trình Dã chậm rãi nói: "Đồng chí Chu Đào, vừa rồi vừa rồi của anh có vấn đề rất lớn, lời nói vừa rồi của đồng chí Lục Duệ đúng là có chỗ không ổn, nhưng, anh ta nếu thực sự cần giữ bí mật, tôi xin hỏi anh, nếu cơ mật này tiết lộ tiết lộ, anh có gánh được trách nhiệm kkhông?"
Dừng một chút, Trình Dã ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Lục Duệ, rồi lại nhìn Hồ Thành Lượng và Chu Đào, thản nhiên nói: "Có một số việc không biết thì vẫn tốt hơn."
Chu Đào hoàn toàn không ngờ, nửa đường có Trình Giảo Kim giết ra, Trình Dã này chẳng lẽ có liên quan gì với Lục Duệ ư? Sao ba lần bốn lượt bảo vệ Lục Duệ, nhưng nghe nói Trình Dã trước đây chỉ nhậm chức ở kinh thành, căn bản chưa từng tới tỉnh G, hơn nữa từ biểu hiện trước đó của hắn và Lục Duệ cho thấy, cũng không giống như là có giao tình từ trước.
Càng làm cho Chu Đào giật mình là, trong lời nói vừa rồi của Trình Dã với mình, là mờ có ý nhắc nhở, điều này khiến Chu Đào càng thêm khó hiểu, chẳng lẽ Trình Dã gì tin tức gì?

Nhìn thấy nhìn thấy Lục Duệ lúc này vẫn trầm mặc không nói.
Trong lòng hắn càng bực, lập tức trầm giọng mở miệng nói: "Đồng chí Lục Duệ, tổ chức biết rõ rõ vấn đề của anh, hy vọng anh có thể thành thật nói ra những gì mình biết, nếu không thì đừng hối hận."
Biến sắc biến sắc, lập tức sầm mặt, lạnh lùng nhìn thoáng qua Chu Đào, trầm giọng nói: "Bí thư Chu, loại chuyện này nên do người của Ủy ban kiểm tra chúng tôi làm chứ?"
Đầu óc Chu Đào ong ong, mình vừa rồi đã phạm vào một kiêng kị cực lớn trong quan trường, đó chính là vượt quyền.
Tuy rằng hiện tại là tổ điều tra cùng nhau tạo thành, nhưng đối với chuyện của Lục Duệ, cho dù là hỏi, cũng nên là do nhân viên công tác của Ủy ban kiểm tra hỏi, huống chi Lục Duệ vẫn chưa phải là song quy bị song quy, những lời nói của Chu Đào rất có hiềm nghi xui khiến nhận tội, hơn nữa còn trước mặt bí thư Ủy ban kiểm tra tỉnh tân nhiệm Trình Dã này, thật sự là có chút quá đáng.
"Cái này...!lão Trình à, anh biết mà, tôi không phải có ý đó, anh đừng để ý..." Cũng mặt kệ có người ở đây, Chu Đào vội vàng giải thích, chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, nếu Trình Dã thực sự tố cáo lại, mình khẳng định sẽ bị phê bình, Chu Đào cũng không muốn mất mặt.
Vào lúc này , liền nghe thấy Lục Duệ chậm rãi nói: "Có người, có thể chứng minh sự trong sạch của tôi."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.