Ba ngày sau, Lục Duệ nhận được điện thoại của Vương Mậu Đức.
"Bí thư Lục, đã điều tra ra rồi." Ngữ khí của Vương Mậu Đức rất hưng phấn, cao hứng nói.
Lục Duệ nhíu mày: "Thế nào?"
"Việc này cũng nhờ Uông Quân." Vương Mậu Đức ha ha ha ha nói: "Hắn dẫn chúng tôi tới tới đồn công an Hòa Bình, tìm tới chỗ lúc ấy nhìn thấy Vương Tiểu Bảo bị đánh, cùng với chỗ hắn nhảy lầu.
Chúng tôi tìm được hai bồn hoa còn lại từ ngày đó.
Kết quả vết thương trên người Vương Tiểu Bảo mà trên hồ sơ viết chính là từ trên lầu rơi xuống đập vào hai bồn này tạo thành.
Nhưng ngài cũng biết đấy, người từ trên cao như vậy rơi xuống, chậu hoa kiểu gì cũng vỡ tan, thuận theo manh mối này, chúng tôi công phá phòng tuyến tâm lý của một tên thư ký, hắn thừa nhận ghi chép này là Điền Hoa bày mưu đặt kế bảo hắn giả tạo."
Lục Duệ hài lòng hài lòng: "Nếu như vậy thì tìm hiểu nguồn gốc rồi tiếp tục tra tiếp, phối hợp với các đồng chí của tỉnh thính.
Đúng rồi, cũng phải báo cáo với bí thư Liêu Ủy ban chính pháp nhiều hơn, hắn là lãnh đạo chủ quản cục công an các anh, có chuyện gì thì vẫn phải cần bí thư Liêu ủng hộ."
Vương Mậu Đức hiểu ý, đáp ứng: "Bí thư, ngài yên tâm, tôi biết nên làm như thế nào."
Buông điện thoại, khóe miệng Lục Duệ nổi lên nụ cười, nhìn tuyết bên ngoài đang từ từ rơi, thầm nghĩ: "Mình quả thật không phải là người nhẫn tâm."
Thời gian trôi qua rất nhanh, sắp tới nguyên đán, bí thư tỉnh ủy Hoàng Thế Hùng cuối cùng cũng quyết định tới huyện Đại Hồng thị sát.
Sau khi Nhận được thông tri của thị lý, Đào Ngọc Cường vội vàng mở cuộc họp thường ủy.
"Hôm nay không có việc gì khác, vừa rồi thị ủy thông tri cho chúng tôi, bí thư Hoàng của tỉnh ủy buổi sáng ngày mai sẽ tới chúng tôi huyện Đại Hồng chúng ta."
Nói rara những lời này, Đào Ngọc Cường rất hưng phấn, hắn hiện tại chiếm ưu thế trên cuộc họp thường ủy, hơn nữa lại được bí thư thị ủy tân nhiệm Trương Hạo Vinh coi trọng, làm lâu như vậy, nếu như có thể được bí thư tỉnh ủy coi trọng, ngày lành của mình sẽ tới, không chừng còn có thể trước khi về hưu đi lên.
Quan trọng nhất là, hắn đã biết đượ Lục Duệ này thật ra cũng chẳng có bô cảnh gì ở cấp tỉnh, chỉ là bởi vì ở huyện Thuận An xây dựng kinh tế tốt, cho nên mới được bí thư Hoàng coi trọng, trở thành phó bí thư huyện ủy huyện Đại Hồng.
So sánh với hắn là đích hệ của bí thư thị ủy Trương Hạo Vinh thì Lục Duệ còn kém xa lắm.
Cái thứ quan trường này, luôn coi trọng phe phái và chỗ dựa, nghiêm khắc mà nói, bí thư thị ủy Tất Phương Trương Hạo Vinh là người của bí thư tỉnh ủy Hoàng Thế Hùng, mà Lục Duệ là Hoàng Thế Hùng tự mình điểm danh phái đến huyện Đại Hồng, quan hệ giữa hai người này cho dù không hòa hợpthì cũng sẽ không quá găng.
Nhưng vấn đề Lục Duệ không phải người của phe Hoàng Thế Hùng, không chỉ như thế, quan hệ của Lục Duệ và bí thư Ủy ban kiểm tra, thường ủy thị ủy thành phố Tất Phương Lưu Bân cũng dần dần trồi lên mặt nước, chính là vì vậy, Trương Hạo Vinh mặc dù không làm khó Lục Duệ thì cũng sẽ không quá thân cận với hắn.
Nguyên nhân là vì, Lưu Bân là người của Trương Thiên Hào.
Trương Thiên Hào có thể đảm nhiệm thị trưởng Tất Phương, là kết quả lực lượng phe phái nhà mình liên thủ với phe phái khác, Mà người chịu thiệt ở đây là phe Hoàng Thế Hùng.
Bởi vậy, hai người Trương Thiên Hào và Trương Hạo Vinh không thể thoải mái sống chung ở thành phố Tất Phương, huống chi Trương Thiên Hào và Trương Hạo Vinh một người là thị trưởng, một người là bí thư thị ủy, là người đứng đầu đảng chính toàn bộ thành thị, chẳng ai là kẻ ngốc cả.
Tòa thành thị này rốt cuộc tiếng noi của ai to hơn, sẽ trở thành vấn đề cần xử lý trong đến đến năm năm nữa.
Lục Duệ không hề chủ động đi tìm Trương Thiên Hào, nếu không sẽ tính là dựa vào phe phái nào đó, cũng không cần thiết phải thân cận quá với thế lực của phe phái nào.
Huống chi, giao tình của Lục Duệ và Trương Thiên Hào tuy rằng không sâu, nhưng cũng hiểu tính cách của thằng cha này, mình nếu biểu hiện quá mức, ngược lại sẽ khiến hắn không vui.
Sau khi chúc mừng qua điện thoại, Trương Thiên Hào và Lục Duệ đều rất rõ ràng, hai người đã bị cột lên một chiếc thuyền.
"Các đồng chí lát nữa sau khi hội nghị kế thúc thì kiểm tra các bộ môn mà mình được phân quản, nhất định phải làm tốt.
Tôi chỉ chuyển đạt lại một câu của bí thư thị ủy Trương, công tác phụ trách phụ trách xảy ra vấn đề thì người đó chính là tội nhân của huyện Đại Hồng." Trong phòng hội nghị các thường ủy trong trong phòng hội nghị, Đào Ngọc Cường nói một cách cường điệu, vừa nói hắn vừa liếc bí thư Ủy ban chính pháp Liêu Hâm Diễm: "Công tác bảo vệ Khách sạn bí thư Liêu muốn đích thân bố trí, đồng chí của huyện cục phải phối hợp tốt với an bài của tỉnh thính, không thể để xuất hiện một chút sơ xẩy nào."
"Các đồng chí, lần này là một lần khảo nghiệm đối với huyện chính phủ và huyện ủy huyện Đại Hồng chúng ta, chúng ta nhất định phải bảo đảm bí thư Hoàng thị sát thuận lợi." Trong mắt lóe ra hào quang, Đào Ngọc Cường lớn tiếng nói.
Ngày mười hai tháng mười hai, bí thư tỉnh ủy tỉnh G Hoàng Thế Hùng ngồi xe tới khảo sát huyện Đại Hồng của thành phố Tất Phương, thành phố Tất Phương đối với lần thị sát của Hoàng Thế Hùng này vô cùng coi trọng, xuất động hơn mười chiếc xe cảnh sát mở đường, đi theo sau đoàn xe của Hoàng Thế Hùng.
Thời tiết Hôm nay không tồi, tuy rằng đã là mùa đông, nhưng ánh mặt trời vẫn đầy đủ.
Lục Duệ cùng cục trưởng cục bảo vệ môi trường kiểm tra vệ sinh huyện thành một chút, sau đó mới vội vàng chạy tới chỗ giao giới giữa huyện Đại Hồng và nội thành Tất Phương, huyện ủy Đại Hồng huyện ủy Đại Hồng Đào Ngọc Cường, huyện trưởng Lý Tú Quân sớm đã suất lĩnh ban lãnh đạo của huyện ủy va huyện chính phlà chờ ở đó, nhìn thấy Lục Duệ, đám người Uông Quốc Phú và Chu Kiến Dân mỉm cười gật đầu chào Lục Duệ.
Nhìn một đám lãnh đạo huyện lý mặc tây trang đi giày da, Lục Duệ trong lòng không nhịn được mà buồn cười, những người này thường ngay căn bản chính là một tờ báo một bình trà ngồi trong văn phòng chơi cả ngày, hôm nay để có thể mặt mày rạng rỡ trước mặt bí thư tỉnh ủy, cũng đều chạy tới đây.
Huyện Đại Hồng trong khoảng thời gian này thay đổi bất ngờ, tâm tư của rất nhiều người đều dần dần hoạt động, có thể tiếp xúc gần gũi với lãnh đạo chủ yếu của tỉnh ủy, trong lòng mọi người tất nhiên là mang theo một tia khát vọng.
Lục Duệ nhìn Đào Ngọc Cường đội ngũ phía trước đội ngũ, tuy rằng thời tiết đã hơi lạnh, nhưng trán lại lấm tấm mồ hôi, chắc là do trong lòng khẩn trương, dù sao đây cũng là cán bộ lãnh đạo cao cấp nhất từng tới sau khi hắn nhậm chức bí thư huyện ủy Đại Hồng, một khi có sai sót gì, sĩ đồ của Đào Ngọc Cường sẽ tới điểm dừng.
Chỉ thấy hắn nhìn chằm chằm quốc lộ xa xa, sợ bỏ lỡ đoàn xe của lãnh đạo tỉnh ủy.
Thời gian dần dần trôi qua, khi rất nhiều người đã dần dần mất kiên nhẫn, lộ ra thần thái lo lắng, một đội xe hơi màu đen từ xa đi tới.
"Đoàn xe tới rồi."
Có người hô to.
Giống như binh lính đang nghỉ nhận được lệnh của trưởng quan, các cán bộ vốn còn có chút lười nhác tinh thần lập tức phấn chấn, thẳng lưng ưỡn ngực, giống như là mình làm vậy thì sẽ được bí thư tỉnh ủy thấy.
Giống như binh lính đang chờ kiểm duyệt, tinh thần của các thành viên ban lãnh đạo huyện Đại Hồng lập tức khẩn trương.
Đoàn xe chậm rãi dừng ở trước mặt mọi người, khiến Đào Ngọc Cường có chút bất ngờ là bí thư tỉnh ủy Hoàng không hề xuống xe, ngược lại là bí thư thị ủy Tất Phương Trương Hạo Vinh từ trong xe đi ra, nhìn thoáng qua các lãnh đạo của huyện Đại Hồng, thản nhiên nói: " Ý của Bí thư Hoàng là lần này thăm viếng dân tình, các đồng chí không cần làm lớn như vậy, chúng ta tới huyện ủy thôi."
Đào Ngọc Cường cung kính gật đầu, nói với Trương Hạo Vinh: "Bí thư Trương, tôi biết rồi."
Trương Hạo Vinh khẽ gật đầu, chẳng thèm nhìn huyện trưởng Lý Tú Quân bên cạnh, gật đầu với phó bí thư đảng uỷ Phương Nhân Quý xem như chào hỏi rồi Xoay người lại xe hơi.
Đào Ngọc Cường xoay người, nói với các cán bộ lãnh đạo huyện Đại Hồng: "Lời nói của bí thư nói các anh đều nghe thấy rồi đấy, mọi người đi về trước đi."
Mọi người tuy rằng rất thất vọng, nhưng dù sao bí thư tỉnh ủy cũng đã lên tiếng, mọi người vẫn lục tục về xe của mình.
Mắt nhìn đoàn xe chậm rãi khởi động, sắc mặt Lục Duệ âm tình bất định âm tình bất định, biểu hiện vừa rồi của Trương Hạo Vinh hắn đã thấy rõ, vốn Lục Duệ đối với Trương Hạo Vinh còn ôm một tia hy vọng, dù sao hai người cũng tính là có chút quan hệ với bí thư tỉnh ủy Hoàng Thế Hùng, chuyện gì đó của mình chắc Trương Hạo Vinh có biết, lúc trước coi trọng mình, chỉ cần hơi dùng chút tâm tư là có thể biết, Lục Duệ vẫn cho rằng Trương Hạo Vinh có lẽ sẽ xuống xe bắt tay hắn, hỏi han một phen, không ngờ lại có kết quả này, so với kỳ vọng của hắn thì kém rất xa, nhưng, Trương Hạo Vinh rõ ràng trực tiếp không thèm nhìn mình, xem ra hắn đã chuẩn bị trở mặt với mình rồi, hoặc là nói, vị bí thư Trương này căn bản không để một cán bộ cấp phó xử nho nhỏ như hắn vào mắt.
Cúi đầu chui vào xe hơi của mình, xe của Lục Duệ xép sau xe của bí thư bí thư Đào Ngọc Cường và huyện trưởng Lý Tú Quân chậm rãi lái tới huyệ thành.
Nhìn đoàn xe phía trước, Lục Duệ mỉm cười, đoàn xe phía trước là sản phẩm trong nước, lãnh đạo tỉnh ủy do Hoàng Thế Hùng cầm đầu toàn ngôi xe Hồng Kỳ, lãnh đạo thị lý phía sau thì kém hơn một chút, ngược lại, mấy chiếc xe hơi nhập khẩu của huyện ủy Đại Hồng thì lộ ra có chút bắt mắt.
Xe đi rất nhanh, chỉ một lát đã tới trụ sở huyện ủy huyện Đại Hồng, vừa vào thì bí thư huyện ủy Đào Ngọc Cường đã đi trước dẫn đường, lúc này đã đứng ở cửa trụ sở huyện ủy chờ.
Đám người Lục Duệ không dám chậm trễ, cũng đều bước nhanh xuống xe đứng ở phía sau Đào Ngọc Cường, lẳng lặng chờ bí thư tỉnh ủy đến.
Xe của Tỉnh ủy chậm rãi dừng ở cửa trụ sở huyện ủy, bí thư tỉnh ủy Hoàng Thế Hùng vẻ mặt nghiêm túc bước ra, sau lưng y là phó bí thư Ủy ban kiểm tra tỉnh Kiều Nhâm Lương, phó bí thư tỉnh ủy Hướng Như Bách, phó tỉnh trường thường vụ Hồng Chí Viễn, bộ trưởng tổ chức tỉnh ủy Đường Ba, bộ trưởng tuyên truyền tuyên truyền Mã Hồng Nhạn, bí thư thị ủy Tất Phương Trương Hạo Vinh thì suất lĩnh thị trưởng tân nhiệm Trương Thiên Hào, bí thư Ủy ban kiểm tra Lưu Bân đi phía sau cùng.
Trương Hạo Vinh đổi ngay bộ dạng nghiêm túc trước mặt đám người Lục Duệ vừa rồi, thay vào đó là bộ mặt tươi cười: "Bí thư Hoàng, đây là đồng chí Đào Ngọc Cường, bí thư huyện ủy Đại Hồng.".