[Quyển 2] Xuyên Nhanh - Nữ Đặc Công Toàn Năng!

Chương 281: Chị Gái Là Đặc Công




Một lần nữa, lời cảnh báo cho những bạn lần đầu đọc truyện này. Truyện có buff, siêu buff, bàn tay vàng nữ chính rất lớn. Cốt truyện gây ức chế tâm lý vô cùng.
Các bạn cân nhắc trước khi đọc. Không thích xin đừng nói lời cay đắng.
------
Edit : Ngọc
Beta: Oanh
Đang trong trạng thái ngơ ngác, Diệp Thiều Hoa nghe thấy giọng nói bên tai.
“Thiều Hoa, ba mẹ chuẩn bị đi dọn quầy hàng, con tự mình hâm nóng thức ăn trong nồi nhé.” Cô nghe thấy giọng một người phụ nữ trung niên.
Sau đó "cạch"" một tiếng, cửa phòng mở ra rồi đóng lại.
Đỗ Mạn và Diệp Thành đẩy xe ăn vặt ra ngoài.
Người trong cư xá cũ đều chào hỏi bọn họ.
"Dì Đỗ, chú Diệp, hai người đi bày sạp à?"
"Đúng vậy." Nụ cười thật thà hiện lên trên khuôn mặt của hai vợ chồng, họ mỉm cười nói với những người kia.


Nhìn thấy Diệp Thành chân đi khập khiễng, ba người dưới lầu bày ra ánh mắt đồng tình: "Lão Diệp đáng thương thật đấy."
"Hai người biết không, người đáng thương ắt có chỗ đáng hận!" Ba người ở cùng tầng lầu với người nhà họ Diệp, thấy cô con gái út nhà họ Diệp hình như mới dậy, xuống bếp hâm nóng đồ ăn. Họ không khỏi bĩu môi, ánh mắt lộ ra sự xem thường: "Một đứa con gái làm nghiên cứu sinh ở đại học A thì không thích, lại đi sủng con bé kia, so với Tư Niên, Diệp Thiều Hoa chẳng là gì cả."
"Ừ." Một người khác lắc đầu, chuyện của nhà họ Diệp người ở trong cư xá cũ này đều biết hết. "Con bé Diệp Thiều Hoa này, bị hai vợ chồng kia sủng thành bộ dạng này rồi, không thèm đi ra ngoài làm việc, ở nhà ăn bám, suốt ngày ngủ đến lúc Mặt Trời lặn mới chịu dậy. Nếu là cháu gái tôi ấy, tôi đã sớm đuổi ra khỏi nhà rồi, đúng là làm người ta mất mặt mà."


Người cuối cùng bát quái nói: "Nghe nói còn nhờ người ở lầu dưới mai mối cho nó, haha...lôi tha lôi thôi như nó, ai thích? Cũng may là bà Lý mai mối không thành công, tuổi trẻ không tài cán gì, ai để ý nó chứ?"
Giọng của ba người này không lớn.
Nhưng 6 giác quan của Diệp Thiều Hoa bây giờ đã sớm vượt xa người thường, cô nghe lọt tai không sót một chữ.
Sau đó cô khẽ lắc đầu, xem ra nguyên chủ lần này không ổn lắm.
Diệp Thiều Hoa vừa mở bếp vừa quan sát xung quanh.
Cư xá này là cư xá cũ.
Căn nhà chỉ vỏn vẹn 90 mét vuông, đồ đạc và mọi thứ đều rất cũ.
[ Tiếp thu nội dung cốt truyện không chị? ] Giọng của 008 vang lên.
Diệp Thiều Hoa khẽ gật đầu.
Sau khi cô vừa gật đầu, một đống tin tức liền ồ ạt truyền vào đầu cô.
Nguyên chủ trong cốt truyện quả thực không phải là một tồn tại xuất sắc.


Lần này nhiệm vụ ở thế giới này có chút phức tạp.
Nguyên chủ là con gái của một gia đình bình thường, quá trình trưởng thành của cô ấy không có gì sai, cho đến năm cuối đại học thì bị bạn trai cắm sừng.
Cô gái kia là hoa khôi ngành ngôn ngữ Anh.
Cũng là con gái của chủ công ty bạn trai nguyên chủ sắp thực tập - công ty Tinh Thần.
Mà nguyên chủ vốn dĩ nằm trong danh sách nghiên cứu sinh cũng bị chủ nhiệm thay thế thành người thân của mình.
Nguyên chủ chưa bước chân ra khỏi xã hội đã bị hiện thực đánh bại, sau đó mắc bệnh trầm cảm, sau khi tốt nghiệp đại học không ra ngoài làm việc, ở nhà nghỉ ngơi.
Cha, mẹ Diệp rất thích cô con gái này, sau đó dự định tìm cho cô một gia đình, bà lý giới thiệu cho nguyên chủ rất nhiều nhưng cô đều không hài lòng.
Cho đến khi bạn cũ của Diệp Thành xuất hiện, trước kia, Diệp Thành tham gia quân ngũ, về sau bị thương nên rời khỏi chiến trường, sau đó chưa từng gặp lại bạn cũ.
Lúc trước hắn cứu mạng người bạn kia, bây giờ người bạn kia là nhân vật cao cấp của quân đội.
Rất vất vả tìm được Diệp Thành, muốn báo đáp cho hắn, chiến hữu cũ hi vọng có thể để con gái kết hôn với con trai nhà họ.
Diệp Thành muốn đem nguyên chủ gả đi, nhưng đáng tiếc nguyên chủ đã suy đồi ở nhà hơn một năm, hình tượng luộm thuộm, cả một nhà già trẻ của chiến hữu cũ đều không thỏa mãn, dù sao cũng là gia đình của quân nhân.
Con dâu dù sao cũng phải đụng vào súng.
Cuộc hôn nhân giữa hai gia đình lẽ ra phải kết thúc tại đây, không ngờ chị gái của nguyên chủ lại xuất hiện trên ngay lúc này, cái gì cũng biết.
Chị gái của nguyên chủ vốn là một người học Y bình thường, tính tình mềm yếu, không ngờ một ngày tỉnh lại, cô ta đã thay đổi tính tình, không chỉ tính tình trở nên độc đoán mà còn hay đánh nhau. Giỏi dùng súng.
Kỹ năng còn mạnh hơn con của đồng đội cũ kia.
Bởi vì điều này, chiến hữu cũ nói Diệp Thành hóa ra còn có một cô con gái tốt như vậy.
Diệp Tư Niên thành công gả vào nhà chiến hữu cũ, trở nên chói sáng hơn bao giờ hết, ba người còn lại của nhà họ Diệp không biết vì sao lại bị người trong giới hắc đạo gϊếŧ chết.
Hàng xóm tiếc hận xong, lại cảm thấy may mắn vì Diệp Tư Niên không ở trong nhà.
Không sai, chị gái nguyên chủ - Diệp Tư Niên là một đặc công trọng sinh vào người Diệp Tư Niên, không phải là Diệp Tư Niên hàng real, sau khi Diệp Tư Niên Fake đến, con hàng fake này cho rằng hai vợ chồng Diệp Thành quá mức bất công, muốn trả thù ba người.
Sau khi Diệp Tư Niên trọng sinh, cô ta đã khiêu khích kẻ thù từ kiếp trước của mình và hợp sức với đồng đội cũ của mình để bắt một kẻ buôn bán vũ khí.
Lấy nhà họ Diệp làm căn cứ địa, nhưng ba người bình thường như Diệp Thành không biết gì cả.
Cuối cùng, khi họ sắp thành công, ba người nhà Diệp Thành đều bị đám kẻ thù kia gϊếŧ chết.
Có thể nói bị chết cực kỳ oan uổng.
Thậm chí cảnh sát đều không cẩn thận điều tra chuyện này, hung thủ đều không bắt được một ai.
Chung quanh hàng xóm đều đồn đại, nói Diệp Thiều Hoa bị nuôi lệch, ăn bám cả nhà rồi mang đến tai họa.
[Lần này có hai nhiệm vụ. Một là tránh cho cha mẹ Diệp Thiều Hoa bị ảnh hưởng đến chết, hai là nguyên chủ hy vọng mình có thể làm nên sự nghiệp, không muốn người khác coi thường cha mẹ của mình. 】
Sau khi tiếp thu nội dung cốt truyện và ăn uống xong, Diệp Thiều Hoa vào phòng tắm tắm rửa.
Nguyên chủ thật sự là một kẻ vô dụng.
Tóc bết, quần áo mặc trên người cũng không biết mấy ngày rồi không thay, có mùi rất hôi.
Khuôn mặt trắng đến tái nhợt, trên sống mũi có cặp kính gọng đen che gần hết khuôn mặt, nói tóm lại, cô trông giống như một người giúp việc nhà, chẳng trách mấy người hàng xóm đều không thích cô.
Nói như thế nào đây, Diệp Thiều Hoa chưa từng trải qua loại cuộc sống này.
Chưa từng trải nghiệm việc là một sinh viên năm 4 bị cắm sừng, cơ hội trở thành nghiên cứu sinh cũng bị người ta đoạt mất sẽ ra sao, nhưng cứ suốt ngày ru rú ở trong nhà như thế này cũng không phải là cách.
Diệp Thiều Hoa nghĩ nghĩ liền nhìn về phía máy tính của nguyên chủ.
Lúc tiếp thu nội dung cốt truyện, nguyên chủ trên thực tế cũng có nghĩ đến việc kiếm tiền.
Cô ấy không muốn tiếp xúc với đám đông, vì tính cách lập dị nên muốn kiếm tiền bằng cách viết các bài báo trên mạng, thật không may, cô ấy lại là sinh viên chuyên ngành vật lý, do từ ngữ quá căng thẳng. Chưa có bài nào được ban biên tập web xét duyệt.
Diệp Thiều Hoa dọn dẹp sạch sẽ bản thân, cô không nghĩ tới mình sẽ làm gì.
Cái thế giới này nếu cô muốn kiếm tiền là quá đơn giản, tùy tiện lập trình một cái phần mềm bán cho những công ty lớn ngoài kia, có thể có được một ít tiền, nhưng một người chưa từng học qua web - editing như nguyên chủ quả thật rất khó khăn.
Nghĩ như vậy, trời đã tối.
Lúc hai vợ chồng Diệp Thành đẩy xe ăn vặt trở về nhìn thấy Diệp Thiều Hoa đang vo gạo nấu cơm.
"Thiều Hoa, để mẹ, con mau trở lại phòng làm chuyện của con đi." Đỗ Mạn lập tức nhận lấy đồ trong tay Diệp Thiều Hoa, để cô về phòng của mình.
Nhưng nhìn thấy Diệp Thiều Hoa ra cửa, còn giúp bọn họ làm việc, Đỗ Mạn và Diệp Thành rất mừng rỡ.
Trên thực tế, đứa bé này từ nhỏ đã cực kỳ tự bế, đến ba tuổi mới có thể nói chuyện, người chung quanh đều nói con bé bị ngu.
Thật vất vả, lên bốn tuổi mới mở miệng nói chuyện, hai vợ chồng cao hứng còn không kịp, vẫn sủng cho tới bây giờ.
Cho dù hoàn cảnh gia đình không tốt lắm, vợ chồng cũng không phải là người sẽ sai con gái.
Hai cô con gái về cơ bản không phải làm gì ở nhà cả, chỉ cần học.
Hàng xóm nói chuyện bọn họ đều nghe được, nhưng bọn họ không để ý.
Trước đây cả hai đều chịu khổ, nay điều kiện tốt hơn một chút cũng không nỡ làm khổ con gái ruột của mình.
Hai người đang nói rằng cô con gái nhỏ rất hiểu chuyện, thì cánh cửa bên ngoài đã bị gõ.
Âm thanh chấn động rất lớn.
Đỗ Mạn đi nấu cơm, Diệp Thành cởi tạp dề xuống đi ra mở cửa.
"Tư Niên, sao hôm nay con lại về?” Diệp Thành sững sờ khi nhìn thấy cô con gái lớn lạnh lùng đứng ngoài cửa.
Tư Niên không phải có một dự án rất quan trọng trong phòng thí nghiệm sao?
Hai người bọn họ còn chuẩn bị tối thứ sáu đi tới trường học thăm con bé.
Diệp Thiều Hoa cũng nghe được âm thanh Diệp Tư Niên gõ cửa, tựa ở trên khung cửa nhìn Diệp Tư Niên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.