(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 209: Có kỹ thuật bật hack này từ bao giờ?




Editor: Đào Tử
_________________________
"Các người muốn làm gì! ! !"
Sinh viên thấy động tác của binh sĩ, bị dọa sợ tứ chi cứng ngắc.
Ở một quốc gia cấm súng, bọn họ tự nhiên e ngại đao súng.
"Hoặc phối hợp kiểm tra, hoặc rời đi."
Các sinh viên trăm cay ngàn đắng chạy đến gặp phải tình huống này, đáy lòng lạnh buốt.
Đây vẫn là các anh chiến sĩ mình từng quen biết?
Một giây sau, trong phòng kiểm tra sáng lên báo động đỏ chót.
Nghe súng vang đùng một tiếng, một cỗ thi thể bị kéo ra khỏi phòng kiểm tra.
Mọi người thấy phần eo sinh viên kia có vết thương bị gặm nát thối rữa.
"Xin lỗi, chúng tôi cần chịu trách nhiệm với tất cả sinh viên sống sót còn lại, không cho phép mang virus Zombie tiến vào khu vực an toàn, hi vọng các bạn nhìn thấy có thể lý giải."
Binh sĩ nhìn những sinh viên trẻ tuổi tinh thần phấn chấn này, cảm thấy không đành lòng nhưng buộc phải thi hành mệnh lệnh.
Hắn mềm lòng thả một sinh viên Zombie hóa tiến vào khu vực an toàn, ai phụ trách sinh viên vô tội bên trong khu vực an toàn?
"Xin lỗi nhiều, là bạn em quá kích động, chúng em có thể hiểu được..."
Có người lý giải, cũng có người chịu áp lực thật lớn sụp đổ gào thét.
"Lý giải cái con mẹ! Tôi hiểu cho các người, các người có hiểu cho tôi?" Người sinh viên kia phất tay đẩy bạn ra, hai mắt đỏ bừng hiện đầy tơ máu cùng oán độc, phẫn nộ làm virus Zombie trong cơ thể hắn gia tốc Zombie hóa, "Tao sắp chết! Có chết cũng không tha cho tụi bây!"
Thời điểm hắn đào thoát đã bị Zombie vồ cánh tay một cái.
Lúc ấy tình huống rất hỗn loạn, hắn không nói chuyện này cho đồng bạn, sợ bị họ gϊếŧ.
Hắn nghĩ miệng vết thương trên cánh tay khá nhỏ, chỉ một vệt rất nông, thể trạng hắn vẫn luôn tốt tuyệt đối sẽ không biến thành Zombie.
Loại vết thương này hai ba ngày sẽ kết vảy khép lại ngay, không có gì đáng ngại.
Cất ý nghĩ trong đầu, hắn đem bí mật nuốt vào bụng.
Tưởng rằng vào sân vận động là có thể nhận được cứu chữa, không ngờ đối mặt với tuyệt cảnh khác.
Nếu cởϊ qυầи áo ra kiểm tra, vết thương trên cánh tay nhất định bị phát hiện.
Nghĩ như vậy, cánh tay luôn đau âm ỉ bắt đầu tê dại.
Ngay sau đó là hai chân, thân thể, hai tay, cuối cùng là cảnh sắc trước mắt dần toàn màu đỏ tươi.
"Hè hè —— Tao liều mạng với chúng mày!"
Trong họng hắn phát ra tiếng hè hè nặng nề như Zombie, nhào về phía binh sĩ.
Muốn chết cùng chết!
Binh sĩ tỉnh táo giơ súng, một giây sau —— tiếng súng vang vọng trời cao.
Đầu nổ tung, thi thể theo quán tính ngã về phía trước, máu tươi chói mắt dưới thân hội tụ thành một vũng máu lớn.
Đám người câm như hến, bầu không khí táo bạo rốt cuộc đè ép xuống.
Cũng có người nhỏ giọng chửi mắng.
"Mẹ! Dùng đạn trang bị bằng tiền thuế bắn học sinh... Có nhiều đạn như vậy đi gϊếŧ Zombie đi!"
"Bớt mạnh miệng vài câu chết à! Bình thường gõ bàn phím đã đủ bực mình, loại thời điểm này còn cậy miệng chửi mẹ, có năng lực chớ vào khu vực an toàn!"
Một câu mắng sắc bén tới, sinh viên kia im miệng ngay.
Hắn cẩn thận đưa mắt nhìn binh lính chung quanh, phát hiện bọn họ không chú ý mình, thầm nhẹ thở ra.
Binh sĩ tại mỗi cổng đều thiết lập nhiều phòng kiểm tra, không phân nam nữ.
Nhiều nữ sinh nắm chặt cổ áo.
Các cô không muốn cởi sạch quần áo bị kiểm tra trước mặt người khác giới, quá nhục nhã!
Cũng có người tinh mắt phát hiện bất hợp lý, tốc độ kiểm tra sinh viên thật nhanh, cơ bản một người chỉ vài ba giây.
Cởϊ qυầи áo rồi mặc vào nhanh đến vậy?
Cho đến bản thân đi vào mới phát hiện bốn góc gian kiểm tra có bốn binh sĩ cầm súng đứng đấy, học sinh đứng ở giữa ba giây, đỉnh đầu lơ lửng một vật hình đĩa tròn.
Cái đĩa tròn phát ra một tầng ánh sáng tím quét từ đỉnh đầu đến bàn chân người một lần.
Hợp cách thông qua hiện đèn xanh, không hợp cách hiện đèn đỏ.
Hiển thị đèn xanh đi dọc vào, hiện đèn đỏ bị kéo ra ngoài.
Có kĩ thuật bật hack này từ bao giờ thế?
Ra cửa, có binh sĩ phát thẻ.
Mặt sau tấm thẻ là quốc kì Hoa Quốc, mặt chính giống như thẻ công dân, bên phải là ảnh chân dung, bên trái theo thứ tự viết 【 Họ và tên 】, 【 Giới tính 】, 【 Tuổi tác 】, 【 Ngày tháng năm sinh 】, 【 Chiều cao 】, 【 Thể trọng 】, 【 Đánh giá thể chất 】, 【 Thuộc tính dị năng 】, 【 Cấp độ dị năng 】...
Đa số người trên thẻ đều không có dị năng, số nhỏ sinh viên tấm thẻ trên tay viết 【 Có, thuộc tính XX, cấp một 】.
Thẻ sinh viên không dị năng màu xám, sinh viên sở hữu dị năng thẻ màu xanh lá.
Vừa tiến vào khu vực an toàn đã thấy biển hiệu.
【 Dị năng giả di chuyển sang trái, người bình thường di chuyển sang phải 】
Một đám học sinh nhìn cảnh này, mờ mịt đồng thời mơ hồ có chút rét run.
Bùi Diệp đối với tiếng súng quen thuộc có thừa.
"Tiểu Tú, quân đội đang thanh lý Zombie?"
Vẻ mặt Bùi Diệp nặng nề nhìn hướng sân vận động.
"Miễn cưỡng xem thế đi —— "
Hướng Thụy Quân phát hiện không thích hợp.
"Sân vận động đều là người sống sót, làm sao có Zombie tụ tập? Tần suất nổ súng cũng không đúng!"
Tận thế nổ súng gϊếŧ Zombie, tần suất hệt như súng máy.
Nào có cách một đoạn thời gian nã một phát súng?
Chẳng lẽ ——
Sân vận động bị chiếm đóng?
Hướng Thụy Quân siết chặt chuôi đao.
Bùi Diệp lắc đầu, "Không phải."
Cô mở loa để sinh viên vượt qua mình, phía trước an toàn.
Nơi đây cách tiền trạm khu vực an toàn chừng hơn hai trăm mét.
Các sinh viên chần chờ không dám tiến lên, cuối cùng vẫn là mấy sinh viên sở hữu dị năng chạy về trước, mọi người mới dồn dập cất bước.
Binh sĩ trước tiền trạm nhìn thấy lít nha lít nhít sinh viên, còn tưởng lầm là đám zombie tới.
Quân tiên phong bỏ cả buổi sáng mới lập được khu vực an toàn, thanh lý Zombie xung quanh, tranh thủ thời gian quý báu để nhân viên kỹ thuật bố trí máy nhiễu sóng tinh thần. Vất vả lắm mới có thể thở phào, không ngờ còn số lớn Zombie nhào tới, cái mạng già sắp xong!
Xem xét bằng kính viễn vọng, cho thấy đều là người sống!
Binh sĩ trạm gác: "..."
Mấy ngàn người...
Tất cả đều là học sinh...
Đen nghịt chạy tới.
"... Tính đoàn kết mạnh thật..."
Đội ngũ người sống sót trước đó chỉ có mười mấy hai mươi người thành một đội, nhiều hơn một ít cũng cỡ ba mươi người...
Quy mô mấy ngàn người, năng lực tổ chức hành động cao nhường nào?
Khi nhóm người từ đầu tới đuôi chạy tới, gian kiểm tra trước tiền trạm căn bản không xuể, chỉ có thể phân dần sang cổng khác.
Kiểm tra một phen, vậy mà không phát hiện ai mang virus Zombie, tỉ lệ dị năng giả cũng cao ghê hồn.
Trừ dị năng giả, bên trong nhóm người còn có hơn trăm người sinh bệnh.
Binh sĩ trước tiền trạm không khỏi líu lưỡi.
"Nhóm sinh viên này yêu thương nhau ghê."
Sinh viên sinh bệnh là thứ vướng víu, đi đường còn cần người đỡ.
Một đám Zombie đuổi ráo riết phía sau, ai nguyện ý dẫn bọn họ theo?
Những tiểu đội sống sót trước đó chẳng có một mống sinh viên sinh bệnh.
Nhóm người sống sót khổng lồ này lại có hơn trăm người bị bệnh.
Kết quả kiểm tra biểu hiện tỉ lệ tốt chiếm ưu thế, chỉ có số ít mấy người tỉ lệ ác tính cao hơn tốt.
Tỉ lệ cân đối thì xác suất thành người bình thường cao, tỉ lệ tốt cao chắc chắn sẽ trở thành dị năng giả, trái lại chính là Zombie hóa.
Binh sĩ gian kiểm tra nhân dị trạng này thông báo lên.
"Nhận được!"
Tổng phụ trách bộ đội cứu viện trường đại học đóng bộ đàm.
Hắn trông chưa đến ba mươi, tướng mạo cương nghị, ngũ quan anh tuấn.
"Thái Hạo, xin kết nối bộ tổng chỉ huy!"
Trên cổ tay có một chiếc vòng nhỏ màu xanh lá.
Vừa dứt lời, vòng nhỏ sáng lên, trong không khí vang lên giọng thiếu niên cứng nhắc.
"Đã nhận, đơn xin đã gửi đi!"
____________________________
Chuyên mục spoil: Tể lên kệ rùi nè ~ Phó bản này lên sớm thiệt UwU Đoán xem...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.