Quỷ Y Xuyên Không - Bỉ Ngạn Vương

Chương 42: #42 Chúng ta Chia tay đi




Ở một con đường nhỏ nào đó, Huyết Đang tung tăng đi, Vui vẻ ..
Cảm giác có người ở đi sau , Huyết Quay mặt lại thì bị cánh tay của ai đó Ép vào tường Nhà bên cạnh...
\- Ngươi .... Ngươi.. là ai..????
Ánh trăng mờ ảo Chiếu vào con hẻm Nhỏ đó, Một người Nam Nhi mặc trên người hoàn toàn Xiêm Y đang ép Một Nam nhi Phong lưu ..
\- Ngươi đã quên bổn vương rồi sao ?? Tên Đồng Tính kia..
Đồng tính sao ? Huyết Đơ người, Hắn có thích Nam nhân đâu, Hắn thích nữ nhân !!!...
\- đại ca à,.. Ta là nam nhân và Ta thích Nữ nhân.. Tuy ta tướng mạo rất anh tuấn nhưng Đại ca tha cho ta đi , ta thích Nữ nhân cơ...
Huyết nói, Người kia thả tay ra , Miệng khẽ cong môi, Tên này dám giở trò với hắn sao..
\- Vậy ngươi muốn chết thế nào???..
Cửu Vương Gia , lạnh giọng, Huyết bắt đầu giở trò khóc lóc, Ôm chân cửu Vương Gia , Uớc đẫm nước mắt nói..
\- Đại.. Đại ca , Oan có đầu nợ có chủ, Ta và Đại Ca chưa từng gặp nhau , chắc đại ca nhận nhầm người rồi....
Người kia tím mặt, Tên kia ôm chân ngài không chịu buôn , Tần Vương ngoài bệnh Không thích tiếp xúc với nữ nhân Ẻo lả mà còn mắc bệnh sạch sẽ... Ngài tóm Huyết Văng ra xa...bụp..
\- Tóc đỏ, Tu Vi cao , trên người có mùi thảo dược , Ngươi nghĩ chỉ cần Tháo mặc nạ ra , Thì bổn vương không biết sao....
\- Ha!! Đại Ca , .. Đại Lượng , Ta là người Tộc Khác nên Màu tóc khác là đúng thôi..
\- Nhiều lời..
Từ Tay Tần Vương xuất hiện một thanh kiếm Đen , Định giết Huyết , Một phi tiêu bạc bay nhanh đến , Tần Vương vội Xoay người tránh đi..
\+Bộp..bộp..bộp..
Một người , đeo mặt nạ , Y Phục màu đỏ có Hoa văn là một loài hoa đỏ đậm , Vẫn như vậy...
\- Ayza .. Nguyệt Đại Nhân , Nóng lòng tìm bản công tử sao..
Ngạn ly bước đến, Tuy không nhìn rõ nhưng Mái tóc của Cô bây giờ là màu đỏ, Cách nói chuyện đó.. chỉ có tên Hôm đó Trêu hắn thôi..
\- Là ngươi...
Tần Vương chỉ kiếm Về Phía Ngạn ly , Tuy không nhìn ra khuôn mặt rất tức giận, Huyết bên cạnh không hiểu gì, Cũng chưa từng thấy Ngạn ly ở Hình dáng như vậy .. Nên hắn bỏ đi.. Nếu ở lại chắc sẽ chết sớm..
\- Oa..Mấy ngày không gặp Tiểu Nương tử muốn gặp ta như vậy sao..
Tần Vương Đỏ mặt mà Giận, Tên này thật sự là Đồng Tính rồi nếu không có ai nói như Hắn không...
Như là Dịch chuyển Tần Vương đến Gần Ngạn Ly , Kè kiếm vào cổ cô lạnh giọng nói
\- Vô Liêm Sỉ..
Ngạn Ly cười nhẹ, Giọng mang ý khêu khích..
\- Nương tử quá khen , ...
Cô đưa tay Lên , Trong tay xuất hiện một cây kim châm , đưa lên Châm Hắn bất Động , Nhưng Hắn tránh được...
\- Thân thủ lợi hại quá, Nương tử của ta ..
\- Im miệng, Ai là nương tử của ngươi ,.. Còn nói nữa là ta cắt lưỡi nhà ngươi..
\- Hả.. Nhà ta , Nương tử Ngươi là Phu nhân của ta đừng nói là ngươi muốn cắt lưỡi bản thân đấy..
\- Ngươi...
Ngạn ly đi tường bước nhẹ nhàng đến chỗ Tần Vương, Khẽ cười..
\- Tiểu Hắc ...
Tiểu Hắc Xà xuất hiện trên Cổ Tần Vương ,nhanh chóng cắn vào Cổ Hắn khiến Hắn Hoàn toàn bất động..
\- Giỏi lắm , Tiểu Hắc..
Con Rắn nhỏ kia nhảy lên vai Ngạn Ly, Cô khẽ cười hiểm , Khuôn mặt Ủ rũ đặt lên vai Tần Vương...
\- Nguyệt Đại nhân , Ta biết Ngươi Luôn tìm ta vì chuyện hôm đó ..
\- Ngươi im đi, Bổn Vương tìm ngươi là muốn giết ngươi..
\- Ta chưa nói xong ngươi cắt lời ta sao...
Ngạn ly quát, đưa tay Nhéo Mặt Hai bên má Tần Vương, .. Người kia Không thể kêu la được , Đường đường là Chiến Vương Sao có thể kêu la được chứ...
Hết hứng trêu Vị Nguyệt Đại nhân này , Ngạn ly quay mặt đi..
\- Ngươi muốn đi đâu..
Tần Vương lạnh giọng , Chưa Khiến hắn cử động mà muốn đi sao..
\- Không muốn xa ta sao..
Ngạn ly cười hiểm, ..
\-" Tên này hết thuốc chữa rồi " \- Tần Vương..
Ngạn ly Đứng đối mặt với Tần Vương, diễn thêm một Màng kịch nữa...
\- Nguyệt, Ngươi tìm ta là không muốn xa ta, ta biết, Ta sẽ chịu trách nhiệm với Ngươi nhưng ta nói trước , Ta ở trên ..
Tần Vương tím mặt, Đã sai lầm khi tìm hắn rồi, quá sai lầm rồi, tên này thật sự là Vô sỉ hết mức có thể rồi...
\- Ngươi ..
\- Không chịu sao, Oa vậy không được rồi.. Ta muốn ở trên cơ..
\- .....
\- Vậy chúng ta không thể rồi, Nương tử không cho ta nằm trên.. thật khó cho Vi phu đây....
Ngạn ly , Giọng nói có hơi buồn buồn...
\- chúng ta.. chia tay đi . .. Không thể nữa rồi...
\- Tên điên..
Sau một màn giả khóc, Diễn viên chuyên nghiệp , Thì Từ đâu trên Tay Ngạn ly Xuất hiện một cây bút..
\- Nguyệt, Hôm nay là ngày Chia tay chúng ta, nên Làm một kỷ niệm Đáng nhớ chút..
Ngạn ly háo hức..
Lấy bút vẽ lên mặt Tần Vương hình Một con mèo nhỏ ngoan ngoãn..
\- Tên điên kia , Ngươi làm gì vậy...
\- Đừng cử động..
Ngạn ly một tay Giữ chặt Tần Vương một tay cầm bút vẽ, miệng nở một nụ cười nhẹ..
\- Xong rồi... không ngờ ta lại vẻ đẹp như vậy..
Vẽ xong ,Ngạn ly ngắm nhìn lại bức tranh trên khuôn mặt tần vương của mình tự luyến, còn người kia không thể cất nên lời nào nữa..
\- Tạm biệt, .. Hẹn không gặp lại...ba canh giờ sao Ngươi sẽ bình thường lại thôi.
Ngạn ly cười tạm biệt...Tần Vương tím mặt, ba canh giờ sao, đùa à !!! nếu ai thấy ngài như vậy thì sao..
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Hai canh giờ sao..
Tần Vương Đang cằm một Mảnh vải mà lau mặt... Phía sau Ngài là Phong Ảnh và Phong Ngâm đứng cười Che miệng, Có người dám khiến Tần Vương thê thảm vậy sao ..Là thần thánh phương nào vậy...
\- Phong Ảnh , Phong Ngâm cười cái gì..??
Hai người kia lắc đầu lia lịa, Không thể để Tần Vương tức giận được...
\- Không có gì...
\- Phong ảnh nói đúng , Không có gì...
\- Hạ lệnh cho tất cả người ở Cửu Trùng Điện , Tìm Tên Tóc đỏ cho bản vương, Để bản vương cho Hắn biết thế nào là sống không bằng chết....
............
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.