Quỷ Dị Hồ Sơ

Chương 4: Nhẫn tử thuật




“Nhẫn”, trong tự điển giải thích là: nhẫn nại, dễ dàng tha thứ; ức chế, khắc chế. Hiện tại chính phủ đang xây dựng một xã hội hài hòa yên bình, “Nhẫn” chính là một nguyên tố trọng yếu không thể thiếu, nếu tất cả mọi người đếu có thể nhường nhịn nhau ba phần, thì đại bộ phận các cảnh viên đang tại chức trong ngành công an đều có nguy cơ về hưu hết rồi. Nhưng mà, trong đời mọi việc đều có thể nhẫn, duy chỉ có “sinh” cùng “tử” là không thể nhẫn. Sinh con dĩ nhiên là không thể nhẫn nhịn rồi, nhưng tử vong có thể “Nhẫn” không?
Có một cô gái Miêu tộc họ Đóa đến báo án, nói mình bị bạn trai giết chết. Một người sống sờ sờ như vậy mà nói mình bị người khác giết chết, ai cũng xem cô là người bệnh tâm thần, nhưng cô lại không ngừng chạy đến đồn công an báo án, cuối cùng thì bản án này chuyển đến trên tay của tôi.
Lần đầu gặp vị Đóa tiểu thư này, tôi thiếu chút nữa không thốt nên lời, bởi vì sắc mặt của cô ấy rất trắng, là cái dạng tái nhợt không chút huyết sắc, thậm chí bờ môi cũng trắng giống như tuyết vậy. Loại sắc mặt này phần nhiều là thấy được trên người chết, còn trên mặt người sống thì đúng là lần đầu tiên gặp. Hơn nữa, cô ấy sức nước hoa vô cùng nhiều, tuy nói là nước hoa, nhưng mùi thật sự quá nồng liệt rồi, khiến cho người ta ngửi thấy liền có cảm giác buồn nôn phát ói.
Tôi mời Đóa tiểu thư ngồi xuống, hỏi mấy vấn đề đơn giản, dùng để kiểm chứng trạng thái tinh thần của cô ấy. Câu trả lời của cô ta và người bình thường không có gì khác biệt, đồng thời cô cũng nhấn mạnh mình không có bệnh tâm thần, tôi nghĩ những vấn đề này, trước đó các đồng nghiệp đã hỏi cô ta nhiều lần rồi.
Trong quá trình trò chuyện ngắn ngủi, tôi phát hiện Đóa tiểu thư tựa hồ rất lo lắng, như là thời gian đang rất cấp bách, thường xuyên thúc giục tôi.
Tôi giải thích cho cô ấy:” Đóa tiểu thư, không phải tôi tỏ ra quan liêu với cô, hi vọng cô có thể hiểu rõ, cảnh sát làm việc là phải có trình tự, không thể gấp gáp. Hơn nữa, nếu bây giờ không biết rõ sự tình từ đầu đến cuối, chúng tôi cũng không có cách nào triển khai công tác. Hi vọng cô có thể hiểu được, đồng thời nói cho tôi biết chi tiết sự tình của mình.”
“ Tôi không có thời gian, tôi thật sự không có thời gian, ngài mau phái người đi bắt giữ Tiểu Cao, bằng không thì hắn sẽ chạy thoát mất.” Đóa tiểu thư lo lắng nói.
“ Đóa tiểu thư, tôi vẫn nói một câu đó, cô không nói rõ ràng, chúng tôi cái gì cũng làm không được.”
“ Được rồi, xin ngài lưu tâm lắng nghe, tôi nghĩ, tôi chỉ có thể nói một lần.”
Tôi luôn không giỏi việc ghi chép, nhưng cũng không có cần Đóa tiểu thư đem sự tình lặp lại nhiều lần, bởi vì tôi là dùng bút ghi âm để thu lại những lời nói của cô ấy.
“ Tôi là con gái Miêu tộc, bởi vì gia đình phản đối tôi sống cùng Tiểu Cao, cho nên tôi trốn nhà bỏ đi, cùng Tiểu Cao đi đến thành phố này.”
“ Tiểu Cao là người nào?” Tôi hỏi.
“ Hắn là người lớn lên ở thành phố này, nửa năm trước, hắn cùng bạn bè đi du lịch đến quê của tôi. Hắn nói chuyện rất rất duyên, rất biết làm cho con gái vui, quen biết với hắn không được vài ngày, tôi đã trao thân cho hắn rồi.”
(Con gái bây giờ cũng thực cởi mở, lời này đương nhiên tôi không có nói ra.)
“ Tiểu Cao nói sẽ chăm sóc cho tôi suốt đời, bảo tôi đi cùng hắn. Tôi nghĩ mình đã trao tất cả cho hắn rồi, không đi cùng hắn, còn có thể làm gì. Tôi nói ý nghĩ của mình cho mẫu thân, mẫu thân lại nói tên đàn ông từ bên ngoài tới này sẽ hủy hoại cả đời của tôi, mặc kệ tôi cùng hắn đã phát sinh ra loại quan hệ gì cũng không thể đi cùng hắn.
“ Khi đó, trong tim tôi chỉ có Tiểu Cao, dĩ nhiên không để ý tới lời cảnh báo của mẫu thân, bỏ nhà trốn đi cùng Tiểu Cao đến thành phố này, đồng thời cũng ở lại nhà hắn. Mẹ của hắn chết sớm, lại không có anh em, chỉ sống với người cha làm nghề mổ heo của mình. Lúc mới bắt đầu, hai cha con Tiểu Cao đối với tôi đều rất tốt, nhưng Tiểu cao một mực không chịu đi kiếm việc làm, cái này cũng không sao, tôi ra ngoài tìm việc để làm, vậy là làm tiếp viên nhà hàng, cuộc sống coi như cũng qua ngày. Thế nhưng mà...”
Đóa tiểu thư trầm mặc một lát lại nói:” Đại khái là hai tuần lễ trước, tôi phát hiện Tiểu Cao ở bên ngoài có người phụ nữ khác. Lúc ấy tôi rất tức giận, nhưng rất nhanh tôi đã bình tĩnh lại, tôi nghĩ hắn chỉ là ngẫu nhiên ở ngoài đường có dịp thì chơi, còn hắn thực lòng yêu chỉ có một mình tôi... Tôi nghĩ như vậy, có phải rất ngu hay không?”
Đóa tiểu thư đột nhiên hỏi, tôi cũng không biết trả lời như thế nào, đối với người thành phố mà nói, cô ấy không chỉ là ngốc, mà phải nói là thực ngốc đến hết thuốc cứu chữa. Nhưng nhìn từ góc độ thuần khiết của người nông thôn mà nói, cô ấy là một người lạ đáng thương. Tôi thương hại nói:” Không phải lỗi của cô.”
Đóa tiểu thư lộ ra một nụ cười khổ, lại nói:” Tôi biết chữ không nhiều lắm, nhưng tôi biết rõ để cho tình cảm của hai người nảy sinh vấn đề, tuyệt đối là không chỉ có một người sai. Hắn không còn yêu tôi, là vì tôi làm chưa được tốt, không thể làm cho hắn tiếp tục yêu tôi.”
“ Buổi tối hôm trước, hắn uống say, ôm một nữ nhân về nhà, tôi cùng hắn bắt đầu lớn tiếng nhao nhao..., hắn liền đuổi tôi ra khỏi nhà...”
“ Đêm trước không phải có một trận mưa rất to sao?” Tôi nói.
Đóa tiểu thư gật đầu, nói:” Đúng, mưa rất lớn, là cơn mưa lớn nhất tôi từng thấy trong đời. Hạt mưa quất lên người tôi, rất đau, rất lạnh, nhưng lòng tôi càng lạnh lẽo đau nhức hơn.”
Tôi cẩn thận quan sát gương mặt tái nhợt của Đóa tiểu thư, rất bi thương, bi thương gần chết, có điểm kỳ quái chính là cô ấy cũng không có rơi lệ, có lẽ nước mắt của cô ấy sớm đã chảy khô.
Đóa tiểu thư nói tiếp:” Tôi dầm mưa cả đêm, rồi nhớ lại lời mẫu thân từng nói, Tiểu Cao cuối cùng sẽ hủy diệt cả đời của mình. Một khắc này, tôi rất muốn về nhà, rất muốn lập tức trở lại bên người mẫu thân. Tôi dự tính đến hừng đông sẽ về nhà Tiểu Cao thu xếp hành lý của mình, sau đó lập tức ngồi xe lửa về nhà, thế nhưng mà còn chưa tới hừng đông, tôi lại té xỉu. Đại khái là do dầm mưa quá lâu, cho nên tôi ngã bệnh.
“ Thời điểm hừng đông đến rất nhanh, trong ánh trăng mờ tôi thấy mình được Tiểu Cao ôm vào phòng, có lẽ tôi thực sự bệnh không nhẹ, nhất mực đều mơ mơ màng màng, con mắt cũng không thể mở ra, cho đến khi tôi cảm thấy Tiểu Cao cởi bỏ y phục của mình tôi mới thanh tỉnh một chút. Nhưng là, khi đó tôi ngay cả sức để mở mắt còn không có, thì còn sức đâu mà phản kháng chứ? Chỉ là hữu khí vô lực nói câu “Tôi sẽ kiện anh cưỡng gian”. Tiếp theo tôi chỉ cảm thấy ngực mình đau nhói...”
Đóa tiểu thư nói xong đặt nhẹ tay lên ngực trái, tôi nói:” Vậy cô chỉ có thể tố cáo hắn có ý đồ...”
Đóa tiểu thư ngắt ngang lời tôi nói..., nói:” Không phải ý đồ..., là cưỡng gian rồi giết chết!” Nói xong, cô ấy cởi bỏ cúc áo, đem phần ngực trắng như tuyết phơi bày trước mắt tôi, nhưng hai mắt tôi nhìn thấy không phải là bộ ngực sữa cao vút, mà là một vết thương thật sâu, một vết thương ngay tại chính giữa con tim. Dùng kinh nghiệm của tôi mà phán đoán, vết thương này là do vũ khí sắc bén tạo thành, huyết dịch của vết thương đã đông lại, đoán chừng thời gian bị thương đã trên một ngày.
Ngay khi tôi ngơ ngác nhìn vết thương của Đóa tiểu thư, cô ấy hữu khí vô lực nói:” Tôi tin tưởng pháp luật rất công chính...” Nói xong từ từ ngã xuống, ngay trước lúc cặp mắt của cô ấy khép lại, trong miệng cô còn thì thào:” Tôi rất muốn về nhà, nhưng trên người của tôi không có tiền...”
Vốn tưởng rằng chỉ là trò tình cảm khôi hài của thanh nam tú nữ , không nghĩ tới tự nhiên biến thành một vụ án hung sát. Di thể của Đóa tiểu thư sau khi được pháp y khám nghiệm, chứng thực đúng là thời gian tử vong đã trên 30 tiếng đồng hồ, nguyên nhân cái chết là tim bị lợi khí đâm thủng. Pháp y tại âm đ*o của cô ấy phát hiện có tinh dịch lưu lại.
Vụ án chuyển qua cho phòng hình sự thụ lý, sau khi tiến hành điều tra phát hiện, hung thủ cũng không phải là bạn trai Tiểu Cao của Đóa tiểu thư, mà là Tiểu Cao phụ thân. Nguyên lai đêm đó Tiểu Cao từ lúc nửa đêm đến sáng đã dắt “bạn gái mới” ra ngoài tiếp tục nâng ly tầm hoan, phụ thân của hắn rạng sáng khoảng bốn năm giờ chuẩn bị ra ngoài đi làm thì phát hiện Đóa tiểu thư té xỉu ở ngoài đường, liền đem cô ấy ôm trở vào nhà. Trong lúc tiếp xúc thân thể của cô ấy đã khơi dậy thú tính của phụ thân Tiểu Cao, hắn nghĩ dù sao con trai đã có niềm vui mới, mình chiếm tiện nghi người yêu cũ của nó thì đã làm sao. Trong lúc đang thực hiện hành vi xâm hại, Đóa tiểu thư hàm hồ nói “tôi muốn tố cáo anh cưỡng gian”, đã hù hắn hết hồn. Vì vậy hắn hạ quyết tâm, cầm lấy con dao mổ heo đâm vào lồng ngực cô ấy.
Sau đó, tôi hỏi Thiên Thư đối với sự tình này có cao kiến gì không, cô ấy vậy mà lại kể cho tôi nghe một truyền thuyết thần thoại:” Năm ngàn năm trước, Hoàng Đế cùng Xi Vưu đánh nhau một trận, sách sử đối với Hoàng Đế ghi chép tương đối cặn kẽ, Xi Vưu thì chỉ nói lướt qua. Ngày nay người đời đa phần chỉ biết Hoàng Đế được Cửu Thiên Huyền Nữ truyền thụ 《 độn giáp Thiên Thư 》 , lại không có bao nhiêu người biết vị thánh tổ Miêu tộc Xi Vưu này cũng được Bát Địa Ma Quân truyền thụ 《 phản đạo ly kinh 》 . ( Hoàng Đế: tức Hiên Viên Hoàng Đế thủ lĩnh bộ lạc Thiểu Điển được xem là thủy tổ của tộc Hán; Xi Vưu: thủ lĩnh bộ tộc Cửu Lê, được xem là thánh tổ của tộc Miêu; Cửu Thiên Huyền Nữ: học trò của Tây Vương Mẫu là thầy của Hoàng Đế; Bát Địa Ma Quân: không rõ nguồn gốc, cứ xem như thầy của Xi Vưu vậy )
“ Nếu như nói 《 độn giáp Thiên Thư 》 là đệ nhất thiên hạ kỳ thư, như vậy 《 phản đạo ly kinh 》 tuyệt đối không nằm ngoài Top 3. 《 phản đạo ly kinh 》 là nơi ghi lại tất cả bàng môn tả đạo quỷ dị chi thuật, trong đó có một loại dị thuật tên là “ Nhẫn tử thuật” người thi triển pháp thuật trước khi chết một khắc, đem linh hồn miễn cưỡng phong ấn bên trong cơ thể, dùng trạng thái {hoạt thi} để kéo dài tánh mạng. Năm đó trong cuộc chiến tranh giành lãnh địa, Xi Vưu bị Hoàng Đế chém bay đầu, chính là dùng “ Nhẫn tử thuật” để kéo dài tánh mạng, cùng Hoàng Đế huyết chiến ba ngày ba đêm đến kiệt lực mà chết.” ( hoạt thi: xác sống, zombie )
“ Chẳng lẽ Đóa tiểu thư lại biết loại kỳ thuật thượng cổ trong truyền thuyết này?” Tôi hỏi.
Thiên Thư đẩy mắt kính, nói:” Trừ cái đó ra, tôi không thể nghĩ ra cách giải thích nào khác.”
Kết quả phán quyết của vụ án là phụ thân Tiểu Cao cưỡng gian rồi giết người tội danh thành lập, bị phán tử hình. Sau khi kết thúc vụ án, tôi đi một chuyến đến cố hương của Đóa tiểu thư, tự tay đem tro cốt của cô ấy trao tận tay cho mẫu thân cô là Đóa A Á (trong tiếng Miêu “A Á” ý là đại tỷ, mặt khác xã hội Miêu tộc là chế độ Mẫu hệ, con cái theo họ của mẹ). Lúc A Á tiếp nhận hủ tro cốt, cũng không có nửa điểm biểu hiện thần sắc bi thương, ngược lại giống như vui mừng đến phát khóc nói:” Mẹ rốt cục chờ được con trở về rồi!”
Từ trong miệng thôn dân biết được, Đóa A Á là vu sư nổi danh trong vùng, tinh thông xem bói, y thuật. Lúc tôi rời đi bà ấy tặng một cái túi thơm rất tinh xảo cho tôi, nói cái túi thơm này có thể giúp tôi kéo dài thêm một chút thời gian.
Ngửi cái mùi thơm nhàn nhạt tỏa ra từ túi thơm, tôi nhớ tới trên người Đóa tiểu thư cũng có một túi thơm giống như đúc, nhưng cái túi thơm kia của cô ấy lại nồng nặc đến nổi khiến người ta buồn nôn phát ói.
Tôi nghĩ, đến thời điểm tôi phải đeo cái túi này lên, lúc đó cái túi thơm này mới tỏa ra mùi hương đem mùi xác thối của mình che dấu đi. Bởi vì, ngày hôm đó tôi cũng không có ngửi thấy mùi xác thối trên người Đóa tiểu thư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.