Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 177: Quyển 3




Trên Tàu Tương Lai, Anderson Hood đè chặt hai tay lên mạn thuyền. Anh trông thấy đại quân sinh vật bất tử trào dâng từ “biển sâu tối tăm” như thủy triều rút xuống. Chúng chen chúc và giẫm đạp lên nhau để lao về phía boong sau Tàu Uất Kim Hương Đen. Anh trông thấy Gehrman Sparrow - đang ấn chặt mũ bằng tay phải - rơi từ trên trời xuống và đáp đất vững vàng ngay đối diện ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell.
Cảnh tượng được phản chiếu bởi ánh sáng đỏ thẫm xen lẫn với sắc xanh ma quái, lại được tô điểm thêm bởi đám oan hồn, u ảnh và đủ loại sinh vật Linh giới kỳ dị đã mang đến một loại thẩm mỹ khó miêu tả thành lời.
Ngầu bá cháy bọ chét! Quả không hổ nhà thám hiểm điên cuồng nhất… Anderson thầm tán thưởng từ tận đáy lòng, chợt nghĩ ra điều gì:
Lúc vừa bay qua, dường như Gehrman Sparrow đã ném một tấm bùa chú xuống trước mặt mình, hơn nữa còn đặc biệt phô bày thần chú để kích hoạt nó!
Ý hắn là… Anderson Hood dời tầm mắt xuống, phát hiện ra tấm bùa chú bằng thiếc trắng dưới chân mình.
Trên Tàu Uất Kim Hương Đen, với cơ thể hơi cong lên cùng ánh nhìn chằm chặp vào kẻ địch, Klein không hề bình tĩnh và lạnh lùng như vẻ ngoài mình đã thể hiện.
Cái tên Anderson này mau dùng bùa chú bay đến nhanh đi chứ, khả năng cao một mình ta không đối phó được đâu, thậm chí còn vô cùng nguy hiểm ấy… Khi tròng mắt Klein phản chiếu hình ảnh chiếc mặt nạ bạc cùng hai ngọn lửa tái nhợt, hắn thầm cầu nguyện.
Vì sự tồn tại của đôi mắt thần bí quan sát boong tàu và cả bản thân cũng như cánh cửa đã mở ra ở sâu trong thế giới mơ mà Anderson Hood từng đề cập, hắn cẩn trọng từ bỏ ý định lập tức cầu nguyện chính mình rồi lên sương xám dùng Quyền Trượng Hải Thần đáp lại. Hắn cũng tự khuyên nhủ bản thân nhất định không được để lộ vấn đề về phương diện này nếu chưa đến mức bị dồn vào chân tường.
Hắn tin với Đói Khát Ngọ Nguậy và Mồi Lửa, cộng thêm các loại năng lực phi phàm của “Ảo Thuật Gia” cùng bùa chú lĩnh vực Hải Thần, bản thân hẳn đã đủ thực lực để có thể chiến đấu với ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell. Còn còi đồng của Azik thì có thể thu hút đám sinh vật bất tử cùng sinh vật Linh giới lĩnh vực tử linh, giúp hắn hóa giải được năng lực đáng gờm nhất của “Người Thông Linh” hùng mạnh——Đối với Danh sách 5 của đường tắt ‘Tử Thần’, miễn là không vượt quá số lượng bị giới hạn thì hầu hết thời điểm đối đầu với kẻ địch ở Danh sách trung-thấp, sẽ luôn dùng cách lấy thịt đè người!
Tuy nhiên, Klein cũng chẳng cho rằng bản thân có thể tự mình đánh bại hay thậm chí gi.ết chết ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell trong tình thế này. Một là vì chiến trường chính sẽ diễn ra trên Tàu Uất Kim Hương Đen. Dựa trên những gì ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ đã ứng dụng với Tàu Tương Lai, bất kỳ ai có đầu óc cũng biết tình hình bấy giờ không hề khả quan. Hai là ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell chính là tướng quân hải tặc thâm niên nhất cho đến thời điểm này. Gã được chống lưng bởi hai thế lực hùng mạnh là ‘Ngũ Hải Vương’ và Giáo đoàn Linh Hồn, đồng thời được trang bị số lượng vật phẩm thần kỳ và Vật Phong Ấn không thua kém gì Klein, thậm chí còn hơn hẳn. Mặt khác, tương truyền rằng gã nắm giữ một chiếc nhẫn do Tử Thần cổ đại để lại!
Ngoài ra, vì Danh sách của bản thân thấp hơn của ‘Thượng Tướng Địa Ngục’, Klein chẳng những không nắm chắc cơ hội chiến thắng hay tiếp tục đóng vai nhà thám hiểm điên cuồng một cách ổn thỏa, mà còn cảm thấy căng thẳng và không dám khinh suất. Hắn chỉ mong tên ‘Thợ Săn Mạnh Nhất’ bị vận xui quấn thân kia mau mau bay qua đây.
Chỉ khi hai con người sở hữu thực lực tương đương bắt tay với nhau mới có hy vọng nhỏ sẽ đánh bại hoặc chống lại được Ludwell – kẻ đã mất đi đại quân tử linh, đồng thời tiếp thêm không gian, thời gian cho ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya cùng đoàn hải tặc của cô xử lý thứ quái vật được chắp vá từ nhiều mảnh kia.
Suy tính vừa nảy ra, Klein lập tức triển khai đòn tấn công, phát tán “Sương mù kịch độc” mà Mồi Lửa đã đánh cắp ra khắp nơi.
Không ai có thể thấy được nỗi lo âu và bất an trong tâm trí hắn.
Đội chiếc mũ tam giác khoa trương và đeo mặt nạ bạc, ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell cùng lúc giơ bàn tay trái luôn nắm chặt lên, mở lòng bàn tay ra và đẩy nó về Klein.
Tức thì, boong trước chìm ngập trong lớp sương mù màu vàng xanh ghê rợn. Ngay trước mặt Ludwell chợt bộc phát một quầng sáng hư ảo. Nó lấy một điểm làm tâm, xoáy tròn rồi đổ dồn mọi thứ vào đó để dựng lên một cánh cổng đôi bằng đồng mơ hồ.
Cánh cổng đôi bằng đồng phủ kín các họa tiết thần bí, mang lại cảm giác nặng nề và yên tĩnh khó mô tả thành lời.
Kẹt, hai cánh cổng tách đôi và hé ra.
Đằng sau khe hở ấy là bóng đen vô tận, hệt như bầu trời đêm sâu thẳm nhất và u tối nhất.
Từng cặp mắt khó diễn tả như ẩn nấp trong bóng đen sau cánh cổng, dày đặc và chi chít khắp nơi, song không cách nào nhìn thấy được hình dạng cụ thể của chúng.
Những cánh tay không có da đẫm máu thò ra, theo sau là các sợi dây leo xanh lục sẫm phủ đầy gương mặt trẻ con. Phần lòng bàn tay nứt toét thành cái miệng mọc đầy răng nanh thay phiên nhau thét chói tai, cười sằng sặc, khóc nỉ non, gào ầm ĩ trong lúc chen chúc vồ bắt tất thảy mọi thứ bên ngoài cánh cổng.
Chúng tỏa ra lực hút vô cùng đáng sợ. Một cơn gió lạnh lẽo chẳng biết thổi từ đâu tới khiến cho người khác lạnh xương sống bỗng khuấy động mạnh, cuốn phăng mọi thứ về phía những sinh vật kỳ dị kia cùng cánh cổng đôi bằng đồng nọ!
“Sương mù kịch độc” màu vàng xanh lập tức bị quét sạch, Klein không khỏi đổ người về trước, lảo đảo bước vài bước.
Chiếc găng trên bàn tay trái hắn lập tức chuyển màu đen kịt, vừa có cảm giác tà dị của đêm tối, vừa mang không khí cao quý của trời sao.
Khi tròng mắt cũng trở nên tối tăm, hắn đưa tay trái sang bên cạnh và xòe rộng, làm động tác thủ thế “mời”.
Lực hút khủng khiếp đang càn quét khắp boong trước của tàu đột ngột đổi hướng, “tóm” lấy đám xương khô trắng và xác sống thối rữa đang mải chạy tới boong sau rồi ném bọn nó về phía khe hở giữa cánh cổng đôi. Chẳng mấy chốc, bọn nó đã bị dây leo xanh sẫm khảm những gương mặt trẻ con cùng những cánh tay đẫm máu kéo vào trong cánh cổng nơi ẩn chứa vô vàn con mắt.
“Bóp méo”!
“Bóp méo” của “Nam Tước Sa Ngã”!
Klein đã “Bóp méo” mục tiêu của cánh cổng thần bí, dùng đám xương khô trắng cùng xác sống trên Tàu Uất Kim Hương Đen làm bia ngắm thay cho mình.
Dù vậy, hắn vẫn bị ảnh hưởng bởi một chút sức hút đáng kinh hãi kia, đến nỗi bước chân cũng nghiêng ngả, không tài nào phát huy được ưu thế nhạy bén và mau lẹ.
Chiếc mũ lưỡi trai trên đầu hắn bị cơn cuồng phong thổi bay và lượn lòng vòng giữa không trung rồi cũng theo chân đám sinh vật bất tử đã bị hút mất.
Bấy giờ, ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell lại giơ bàn tay phải lên và duỗi dài về trước.
Bên phải phần thân trên của gã mau chóng trở nên huyền ảo như thể thuộc về bóng ma hay oan hồn. Cánh tay gã liên tục dài ra, chỉ chốc lát đã vượt khỏi khoảng cách khá ngắn giữa kẻ địch rồi trở lòng bàn tay vồ lấy mục tiêu.
Vụt!
Tiếng gió lốc chợt biến mất tăm, tiếng khóc nức nở khẽ khàng vang vọng bên tai Klein khiến người hắn run lên bần bật, máu trong người như bị đông cứng.
Lòng bàn tay tái nhợt kia càng gần, hắn như càng bị oan hồn hay ác linh nhập vào. Không thể phản ứng một cách hữu hiệu, hắn đành trơ mắt nhìn cái chết từ từ tiếp cận, cảm thấy sức sống dần cạn kiệt trong cơn tuyệt vọng.
Không chịu sức phản kháng gì, bàn tay phải hư ảo tái nhợt của Ludwell bắt lấy Klein, ép hắn thành một người giấy mỏng dính.
Người giấy phủ kín dấu hiệu bị ăn mòn màu xanh lục sẫm, trong tích tắc đã bị gió lốc xé vụn thành bột phấn.
Bên cạnh cánh cổng bằng đồng, bóng hình Klein hiện ra trong nháy mắt. Chiếc găng tay trái đã nhuốm màu sắc thuần khiết của ánh dương.
Hắn lập tức thẳng lưng, dang rộng hai tay.
Một cột sáng thần thánh với quầng lửa vàng óng lượn quanh chiếu thẳng từ trên trời xuống, đập trúng vào cánh cổng bằng đồng phủ kín họa tiết thần bí!
Ánh dương đột ngột bộc phát, chói lòa đến nỗi Klein gần như không mở nổi mắt. Trong khi đó cánh cổng đáng sợ do ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell “tạo ra” đã bắt đầu lung lay và trở nên mờ nhòe đôi chút, thậm chí sức hút mãnh liệt đến từ nó cũng yếu đi hẳn. Hơn phân nửa số dây leo xanh sẫm khảm các khuôn mặt trẻ con và đống tay be bét máu cũng tan biến.
Song, số cánh tay quái dị và sinh vật méo mó lại càng nhiều thêm. Chúng cố vọt tới khe cổng hòng chen ra ngoài.
Ngay khi Klein định tiếp tục dùng “Ánh sáng thần thánh” của “Tư Tế Ánh Sáng” để tịnh hóa nốt cánh cổng đôi kia, bàn tay tái nhợt của ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell đã vồ tới.
Klein vội nhào sang một bên, không ngừng lăn lộn nhằm tránh khỏi ảnh hưởng của gió lốc và bàn tay cắn nuốt linh hồn kia.
Một vòng, hai vòng, ba vòng, cơ thể hắn thình lình nảy vọt đi, Đói Khát Ngọ Nguậy cũng như thể hóa thành vàng không biết tự bao giờ.
Đôi mắt Klein thoạt phản chiếu hình ảnh chiếc mặt nạ bạc của ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell cùng hai ngọn lửa nhợt nhạt trong hốc mắt gã, thế rồi sâu thẳm trong con ngươi hắn bỗng lóe lên hai tia chớp.
“Đâm xuyên tinh thần” của “Người Thẩm Vấn”!
Ngay lúc ấy, chiếc nhẫn vuông màu đen trên tay phải của Ludwell bỗng sáng lên.
Trong đầu Klein tức thì hiện ra một hình ảnh:
Đó là một ngai vàng được tạo nên bởi những cái đầu mục rữa của sinh vật như nhân loại, Tinh Linh, Cự Nhân, Cự Long, Ma Sói, thủy quái và ma cà rồng. Mỗi bên của nó đều lộ ra từng gương mặt nhỏ bé và trong suốt của oan hồn, u ảnh và ác linh, ngập chìm trong nỗi căm hờn, oán hận và phẫn uất.
Đột nhiên, Klein cảm thấy đầu mình như bị búa bổ. Cơn đau dữ dội chiếm trọn tâm trí hắn mà không hề trì hoãn.
“Đâm xuyên tinh thần” của hắn chẳng những vô hiệu mà còn cắn ngược lại hắn, thậm chí hiệu quả tăng gấp đôi!
Nếu không nhờ kinh nghiệm chịu đựng những cơn đau cực hạn, chắc chắn Klein đã ngã vật xuống sàn tàu kêu la giãy đạp. Nhưng dù thế, hắn vẫn tạm thời mất khả năng chống cự, co người lại với vẻ mặt nhăn nhó.
Chớp thời cơ, khe hở phần miệng trên chiếc mặt nạ bạc của Ludwell chậm rãi buông ra từng dòng ngôn ngữ mà sinh vật sống bình thường hoàn toàn không hiểu được. Xung quanh lập tức trở nên u ám, vừa mờ nhòe lại vừa huyền ảo.
Đây chính là ngôn ngữ chết chóc đến từ Minh giới và Địa Ngục!
Vừa lúc cảm thấy khá hơn, Klein nhận ra linh thể của bản thân bỗng bay lơ lửng mà không thể kiểm soát, tách rời khỏi cơ thể hắn từng chút một!
Mà cánh cổng bằng đồng kia còn sở hữu sức hút kinh dị hơn hẳn đối với linh thể.
Không, không được! Nhân lúc linh thể còn chưa hoàn toàn tách rời khỏi cơ thể, Klein miễn cưỡng giơ bàn tay phải đeo Mồi Lửa lên và xòe rộng.
Trong nháy mắt, những quầng sáng đủ màu đủ sắc hiện lên trước mắt hắn. Chúng liên tục thay đổi và lấp lóe chập chờn.
Klein dứt khoát tóm lấy một quầng sáng màu xanh lục nhợt nhạt, nghiêng cổ tay rồi rút nó ra.
Trong trận chiến này, năng lực phi phàm hắn muốn đánh cắp nhất chính là “Chế tạo cánh cổng bằng đồng”, nhưng khả năng thành công khá thấp. Hắn chỉ có thể cầu nguyện Nữ Thần phù hộ mình.
Đốm sáng nọ bay ra rồi rơi vào trong Mồi Lửa.
Tuy nó không phải năng lực phi phàm mà Klein muốn nhất, nhưng cũng không phải thứ quá tệ.
Đằng sau chiếc mặt nạ bạc, môi Ludwell mấp máy mấy lần song chẳng thể cất lên được thứ ngôn ngữ tối nghĩa và trúc trắc mà sinh vật sống bình thường không hiểu nổi kia.
Ngay khoảnh khắc ấy, Klein mở miệng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.