Quởn Qua Quởn Lại Giữa Vô Vàn Thế Giới

Chương 20: Thầy trò






**1**.
Cậu hỏi: "Giáo sư, em có thể hỏi thầy một câu được không."
Giáo sư đáp: "Hiển nhiên, nhiệm vụ của tôi là giải đáp thắc mắc của sinh viên."
Cậu hỏi: "Thầy nghĩ sao về sự buông bỏ?"
Giáo sư đáp: "Là một thứ mà ai cũng phải chấp nhận."
Cậu hỏi: "Thế còn sự lìa xa."
Giáo sư đáp: "Là quy luật tất yếu mà ai cũng phải tuân theo."
Cậu hỏi: "Em nói như vậy, thầy hiểu ý em chứ?"
Giáo sư đáp: "Nếu em muốn dùng buông bỏ và lìa xa để nói về chúng ta. Tôi không chấp nhận cũng không tuân theo!"

Hai mắt cậu lưng tròng: "Giáo sư..."
Giáo sư dịu dàng đáp: "Ừ"
"Đem cái đó của thầy rút ra bộ khó đến vậy sao?" T_T
Làm xong rồi thì rút ra đi chứ...
**2**.
Thành tích của cậu cao nhất trường. Có một kẻ dè bỉu cậu dâng mông lên lấy điểm.
Cậu đem bảng điểm hoàn hảo ném vào mặt hắn.
"Có thể ngủ với giáo sư của tất cả các bộ môn. Bản lĩnh của tôi không nhỏ đúng không!"
Lúc đó cậu chỉ nói giỡn mà thôi.
Thật sự chỉ nói giỡn mà thôi.
Giáo sư à, sắc mặt thầy đừng tối như vậy!!
**3**.
Làm giáo sư đại học có nhất định phải giàu không?
Tiền đưa hết cho vợ rồi nên cũng không giàu lắm.
Làm sinh viên đại học có nhất định phải nghèo không?
Có chồng hằng tháng giao tiền cho quản lí nên cũng không nghèo lắm.
**4**.
Valentine.

Là mùa của chocolate.
Có thể mua ở tiệm.
Nhưng tự tay làm thì rất thành ý.
Cậu: "Thứ... thứ này là..."
Giáo sư đỏ mặt: "Là chocolate thầy tự làm."
Cậu nghi vực nhìn xuống thứ trong tay.
Đây là chocolate sao?
"Em không định ăn sao?"
Cậu hít một hơi lạnh.
Tình yêu và mạng sống cái nào quan trọng hơn...?
Giáo sư có vẻ hiểu ý lập tức bỏ một viên vào miệng nuốt xuống: "Thấy chưa, không chết đ..â..u!"
Ngay lúc này cậu kiễng chân lên.
Sau một lúc thì hạ gót chân xuống. Lau môi.
"Như vậy tính là ăn rồi nha!"
Thật ra vị đúng là không tồi.
**5**.
Đợt kiểm tra vừa qua, cậu được nghỉ ngơi, nhưng giáo sư lại chấm bài đến khuya.
Quá nửa đêm, giáo sư mới lên giường ngủ. Cậu lại ôm hắn từ phía sau.

"Giáo sư."
"Hửm?"
"Thầy đừng làm việc quá sức nghen."
"Ừ"
**6**.
Những cặp khác khi hẹn hò với nhau, cái mông sẽ đau nhất vào valentine hoặc ngày kỉ niệm hoặc giáng sinh hoặc sinh nhật
Cái mông của cậu lại đau nhất vào ngày nhà giáo.
**7**.
Sống cùng giáo viên có lợi gì?
Lúc làm bài tập không biết gì thì hỏi được ngay?
Sai lầm!
Các giáo sư cũng là con người, không phải cái gì giáo sư cũng biết.
Đôi lúc để biến những thứ không biết thành biết là một quá trình vận động và hy sinh vô cùng kịch liệt và lâu dài.
Trong những phút giây ấy, cậu thật sự quý trọng tinh thần tự học.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.