Quởn Qua Quởn Lại Giữa Vô Vàn Thế Giới

Chương 102: Abo






**Lời tác giả**: Trước khi phần 2 của ABO ra lò thì tui viết một chiếc phiên ngoại nho nhỏ.
________________
**1**.
Tôi sinh ra trong một gia đình Alpha giàu có. Tất cả thành viên trong nhà đều xuất chúng cực kì.
Cha tôi là Alpha, là chủ tịch của tập đoàn tiếng tăm.
Anh cả tôi là Alpha, là người thừa kế của tập đoàn.
Anh hai tôi là Omega, là nhân vật trụ cột của tập đoàn.
Chị gái tôi là Alpha, là sinh viên xuất sắc nhất trường đại học quốc gia
Nhìn vào gia đình này, có thể đoán được, khả năng rất cao tôi là Alpha.
Và đúng là như vậy...
Tôi đúng là Alpha.
**2**.
Hôm nay tôi vừa định ra sân bóng rổ trong biệt thự để tập luyện.
Thì chị gái tôi tìm đến.
Nhờ tôi nấu giúp chị ấy hai hộp cơm trưa.
**3**.
Nấu nướng xong xuôi, tôi lau tay, lên lầu, chuẩn bị thay quần áo để xuống sân tập.
Thì anh cả tôi tìm đến.
Hỏi tôi cách mát xa bụng cho Omega đang mang thai.
Tôi rất thắc mắc, suy nghĩ trong đầu.
Anh dâu trưởng lần này đã mang thai đứa thứ ba rồi.
Với lại hôm vừa rồi tôi vừa mới chỉ anh ấy.
Tại sao anh cả mãi mà không nhớ cách mát xa cho người mang thai?
Thắc mắc thì thắc mắc.
Nghĩ thì nghĩ vậy.
Nhưng tôi vẫn tường tận chỉ anh ấy.
**4**.
Anh cả tôi vừa đi, tôi vừa định lên lầu thay quần áo chuẩn bị đi tập.
Thì mẹ tôi lại gọi tôi đến.
Nói rằng ngay mai cha tôi có buổi họp quan trọng.
Nhưng bộ suit của cha tôi, mẹ tôi quên chưa giặt.
Mà bây giờ bà lại có hẹn với bạn.

Hỏi tôi giặt giúp bà được không.
Tôi liền gật đầu.
**5**.
Giặt đồ, sấy khô, ủi thẳng, treo lên trước cửa phòng cha mẹ.
Tôi liền trở về phòng định thay quần áo chuẩn bị đi tập.
Thì anh hai Omega của tôi vừa về tới nhà.
Hỏi mẹ đi đâu rồi.
Tôi nói mẹ có hẹn với bạn.
Anh hai tôi hỏi thế mẹ có nấu cơm chưa.
Tôi nói chưa.
Anh hai tôi hỏi thế anh dâu trưởng nấu chưa?
Tôi nói anh dâu trưởng đi với anh hai rồi.
Anh hai tôi nói thế tôi nấu đi.
Tôi lại thắc mắc, suy nghĩ trong đầu.
Không phải mọi người luôn nói Omega trong nhà nên lo những việc này sao?
Mẹ với anh dâu trưởng đi rồi, thì anh hai tôi phải là người đảm nhiệm chứ?
Tôi cứ im lặng nghĩ nghĩ như vậy.
Đến lúc nghĩ xong.
Thì cơm tối cũng hoàn thành.
**6**.
Nấu cơm xong, tôi liền lên lầu thay quần áo đi tập.
Đi ngang qua phòng ăn thì bị cha tôi, lúc này đang ăn cơm cùng anh hai, chị gái và hai đứa cháu tôi, hỏi tôi giờ ăn mà đi đâu.
Tôi nói tôi đi tập.
Cha tôi bảo giờ ăn mà tập cái gì, bảo tôi ngồi xuống.
**7**.
Ăn cơm xong, tôi ngồi trước thềm cửa đợi cho tiêu rồi đi tập.
Cùng lúc này anh hai tôi xuống nhà.
Dúi vào tay tôi cái gì đó.
Tôi mở ra xem.
Rồi tôi hỏi anh hai, sao anh ấy vứt thuốc ức chế hoài vậy.
Anh ấy bảo tôi đi vứt giùm anh ấy. Đừng có hỏi nhiều.
**8**.
Không thể vứt thuốc trong nhà được, sẽ bị mọi người phát hiện.
Nên tôi phải ra bãi rác cách đó ba mươi phút đi bộ.
Khi trở về thì trời đã sập tối.
Ngày mai tôi có bài kiểm tra.
Vốn dĩ định tập bóng xong rồi sẽ đi học.
Nhưng bây giờ sắp tới giờ ngủ rồi.
Không biết nên tập bóng hay là học bài đây.
Đúng lúc tôi đang suy nghĩ thì bắt gặp anh hai Omega và mẹ tôi.
Mẹ tôi liên miệng thúc giục anh hai tôi đi hẹn hò.
Bà nói người bạn của bà vừa giới thiệu cho một Alpha rất ổn.
Mẹ tôi còn chưa nói hết câu.
Anh hai đột ngột chỉ vào mặt tôi.
Nói với mẹ tôi có bạn trai.
**10**.
Anh hai tôi lên lầu.
Tôi thì ngồi nghe mẹ hỏi han chất vấn.
Omega kia thật ra là bạn trai chị gái tôi
Không phải của tôi.
Nhưng tôi đã hứa giữ bí mật rồi.
Không thể nói được.
Thế là tôi ngồi im lặng.
Một hồi sau ở trên lầu có tiếng cha tôi vang lên.
Hỏi chị gái tôi đang nói chuyện điện thoại với ai đó.
**11**.
Chuyện của chị gái tôi vở lở rồi.
Cha, mẹ, anh trai đều tập trung bên phòng chị ấy.
Tôi thì về phòng.
Bây giờ đã quá giờ ngủ rồi.
Rốt cuộc là nên học bài hay tập bóng đây?
Ngày mai có bài kiểm tra.
Nhưng trận đấu cũng sắp tới rồi.
Hừm.

Thôi.
Đi ngủ.
**11**.
Chị gái tôi dẫn bạn trai về ra mắt gia đình.
Ba ngày kế tiếp, mẹ tôi liên tục sốt sắng bám theo anh trai Omega của tôi.
Nói con trai bạn của cha tôi là Alpha trong quân đội, quân hàm thiếu soái.
Tính nết được lắm.
Anh hai tôi mặt mày nhau nhó từ chối.
Thế là cha tôi phàn nàn.
Mẹ tôi càu nhàu.
Anh cả tôi thì dẫn theo anh dâu trưởng lên tận phòng thuyết giáo anh hai về tầm quan trọng của hôn nhân và gia đình.
Trong buổi họp gia đình vô cùng căng thẳng, tôi đưa tay lên, góp một ý kiến nho nhỏ.
"Anh hai không thích thì mọi người đừng ép anh ấy."
Cả nhà bảo tôi im.
Nên tôi im.
Đúng lúc này thì chị gái tôi dẫn theo bạn trai của chị ấy tông sầm cửa chạy vào nhà.
Báo là chị ấy sắp làm mẹ rồi!!
**12**.
Không hiểu sao anh hai tôi lại tự nhiên đồng ý đi hẹn họ với cái vị Alpha thiếu soái kia.
Nghe mẹ tôi kể thì hai người bọn họ hợp nhau lắm.
Nghe xong, thì tôi đi gõ cửa phòng anh hai Omega của tôi.
Hỏi anh ấy có cần tôi làm giúp hai phần đồ ăn trưa hay không.
Anh ấy nói tôi làm một phần đủ rồi, làm hai phần làm gì.
Tôi hỏi vậy anh thiếu soái kia ăn gì?
Anh ấy nói thiếu soái ăn gì thì kệ bà hắn chứ!
Thế là tôi quay lưng vào phòng làm bài tập.
**13**.
Tôi thay đồ xuống sân tập.
Thì có người bấm chuông.
Tôi ra mở cửa.
Là một Omega rất xinh đẹp.
Anh ấy hỏi tôi, tên Omega đê tiện kia có ở nhà không.
Tôi nói ở đây không có Omega đê tiện nào cả.
Bảo anh ấy rời đi.
Anh ấy dặm chân một cái, rồi quay lưng bỏ đi.
**14**.
Mấy ngày nay không thấy anh hai tôi hẹn với thiếu soái nữa.
Tôi nghĩ chuyện đó vậy là xong rồi.
Thế nhưng...
Có một hôm anh hai tôi ra công viên hít thở không khí, khi trở về toàn thân đều ướt đẫm.
Lại một hôm nọ, anh hai tôi đi bộ từ công ty về nhà, không thấy xe của anh ấy đâu.
Rồi một hôm khác, anh ấy vào trong nhà, trên tay cầm một bức thư, môi nhếch cười, trán nổi gân xanh.
Tôi vừa nhìn sắc mặt anh ấy liền hỏi anh ấy sao vậy.
Anh ấy nói chuẩn bị cho kẻ khác biết mùi.
**15**.
Hai tuần nay anh hai tôi và thiếu soái hẹn hò nhiều lắm.
Mẹ tôi nói hai người rất thân thiết
Tôi im lặng xuống bếp, làm hai phần cơm trưa.
Đưa cho anh hai tôi.
Anh ấy khen tôi hiểu ý, dạo này tâm trạng anh ấy vui, ăn hơi nhiều, một phần đúng là không đủ.
Tôi phải nói rõ phần còn lại là của thiếu soái.
Chị gái nói với tôi, đó là cách trau dồi tình cảm.
Nên phần cơm thứ hai, anh ấy nhất định phải đưa cho thiếu soái.
Anh hai tôi nghe vậy liền đảo mắt, cầm lấy rồi đóng cửa phòng.
**16**.
Thiếu soái tìm đến tận nhà tôi.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ta.
Cao như vậy, nếu là tuyển thủ bóng rổ thì sẽ nổi tiếng lắm.
Nhưng mà anh ấy với anh hai tôi cãi nhau rất dữ dội.
Thiếu soái nói anh hai tôi sau này có việc gì đều phải nói cho anh ấy biết.
Anh hai tôi thì nói chuyện của anh ấy, thiếu soái đừng có mà xen vào.
Ai cũng khăng khăng là mình đúng.
Tôi nhìn cảnh này, quay sang nói với mẹ, anh hai tôi là Omega mà hiếu thắng chẳng khác gì Alpha.
Hai người bọn họ cãi nhau, thật sự giống như hai con hổ gầm gừ cắn xé đối phương.

Thật là đáng sợ.
Mẹ tôi nói cái này gọi là kỷ niệm lần đầu cãi vả, không phải đáng sợ, là đáng yêu.
Thế là tôi nheo mắt quan sát cái sự "đáng yêu" này.
Đáng yêu quá mức như vậy...tôi vẫn cảm thấy hai người bọn họ mỗi người nhường nhau một chút thì vẫn hơn.
Nhường một chút thì có sao đâu.
**17**.
Dạo gần đây trong nhà hình như có chuyện.
Vợ chồng đối tác quan trọng của công ty cha tôi thường xuyên qua qua lại lại bàn bạc chuyện gì đó với cha mẹ tôi.
Nhìn bộ dạng của họ khúm núm lắm.
Tôi loáng thoáng nghe được cái gì mà "đánh dấu," "bắt cóc" với cả "cho qua."
Tôi ngồi trên phòng học bài mà nghe được giọng anh hai tôi hét lớn ở dưới nhà.
"Kiện cái gì mà kiện!! Lỡ như con mà là Alpha thật, kiện mấy cái này thì còn mặt mũi gì nữa!!"
Alpha?
**18**.
Tôi nhận lấy tờ giấy xét nghiệm từ tay bạn trai của chị gái tôi.
Tôi thở dài.
Một tờ giấy xét nghiệm này vậy mà giải thích được nhiều chuyện bí ẩn về anh hai Omega của tôi lắm.
Thế nhưng vẫn không ngăn được tôi chết lặng.
Tôi như người mất hồn nhìn sang anh hai tôi.
Cảm thấy cuộc đời của mình toàn là lừa dối.
Nhưng mà...
Nhìn sắc mặt anh ấy vui vẻ vì tìm được con người thật của mình như vậy.
Như vậy cũng thật tốt.
**20**.
Anh hai tôi bắt tôi nghỉ tiết học đi theo anh ấy đến chỗ này.
Chị gái tôi cũng phải đi.
Anh cả, anh dâu trưởng, cha mẹ đều đi.
Ngay cả hai đứa cháu trai tôi cũng không được tha.
Cả nhà tôi đi qua chỗ Omega xinh đẹp nọ.
Trong lúc người lớn trong nhà đi ngăn cản tiểu thiếu gia nhảy lầu tự tử thì tôi cầm theo quả bóng rổ trốn ra ngoài.
Ra công viên gần đó tập ném bóng.
Đang ném thì tự nhiên phía sau có một giọng nói buồn bã vang lên, khen động tác của tôi đẹp lắm.
Quay đầu lại, là một khuôn mặt ủ rũ u sầu.
**21**.
Tôi có một khả năng đặc biệt.
Mặc dù tôi rất ít nói.
Nhưng mỗi khi nói.
Đều có thể khiến người khác nói ra tâm sự thầm kín.
Chuyện này tôi cũng không hiểu là tại sao.
Vừa trò chuyện được vài câu thì thiếu soái nói với tôi.
Anh ấy từ nhỏ đến lớn không hề có cảm xúc gì với pheromone của các Omega khác.
Đến khi gặp anh trai tôi, lại bị thứ pheromone nhàn nhạt đó hấp dẫn.
Anh ấy lần đầu tiên thả lỏng bản thân, chấp nhận sự thu hút của người khác.
Sau khi ăn cơm trưa anh hai tôi làm.
Thì nhẫn cũng mua luôn rồi.
Dù sao trên đời này không thể nào có một Omega nào như anh hai tôi nữa.
Bởi vậy kể từ khi biết được anh trai tôi là Alpha.
Anh ấy hoang mang lắm.
Nhìn thiếu soái ôm trán, sắc mặt âu sầu ngồi bên cạnh.
Tôi không nói gì.
Nâng tay lên.
Vỗ vỗ lên vai anh ta hai cái.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.