Quốc Gia Ác Quỷ

Chương 68: Ép hỏi




Khi bọn hắn tới nhà Hồ Đại Ngưu thì phát hiện Hồ Đại Ngưu đã chết.
Thi thể nằm trong vũng nước phía dưới, nhìn giống như chết chìm chìm bị kéo lên bờ. Nhưng trên thực tế Hồ Đại Ngưu hiển nhiên không phải là bị chết chìm, bởi vì thi thể của hắn khô quắt lạ thường, nếu không phải một phần thân đã bị ướt nước, nhìn qua còn tưởng rằng là thây khô đã bị phong hóa nhiều năm.
Hai hốc mắt sâu hoắm, toàn thân da bọc xương, trên gương mặt dữ tợn vẫn còn tồn tại sự sợ hãi và thống khổ trước khi chết.
Nhìn cái chết thảm thiết của Hồ Đại Ngưu, sắc mặt của Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt đều vô cùng khó coi, bởi vì bọn hắn đã đánh giá quá thấp tốc độ hành động của nữ quỷ kia.
Bọn hắn trước kia đã cảm thấy tốc độ tiến triển điều tra đã khá nhanh, nhưng bây giờ xem ra chỉ là do bọn hắn cảm thấy như vậy, sự thật thì không như bọn hắn nghĩ.
Bởi vì không biết nữ quỷ kia còn ở đó hay không, cho nên Lãnh Nguyệt và Hạ Thiên Kỳ khi ở gần quan tài rất cẩn thận, tránh bị nữ quỷ kia đánh lén.
May mà sự lo lắng của bọn hắn không thành sự thật, nữ quỷ kia chắc là đã đi rồi, chỉ để lại một cỗ quan tài trống rỗng.
Cúi đầu nhìn vào trong quan tài, Hạ Thiên Kỳ phát hiện trong quan tài không có gì cả, giống như quan tài vừa được làm mới. Nhưng bọn hắn là biết rõ, trước đó trong quan tài này chứa thứ gì.
Cái chết thê thảm của Hồ Đại Ngưu, bọn hắn đã sớm không còn xa lạ gì nữa, bởi vì đã sớm chứng kiến cảnh ấy ở nhà Trần Lão Đại, bọn hắn còn tận mắt nhìn thấy Trần Thông từ một người vô cùng mập mạp biến thành một cái thây khô mất nước, điều này so với Hồ Đại Ngưu có lẽ không khác nhau là mấy, chỉ là còn thừa lại một hơi thở cuối cùng mà thôi.
Lãnh Nguyệt nhìn chằm chằm vào cái quan tài chứa nữ quỷ kia, không nói lời nào, nhưng lại nghe Hạ Thiên Kỳ lên tiếng:
Việc Hồ Đại Ngưu chết có lẽ đã nói rõ rằng điều chúng ta hoài nghi trước đó là vô cùng chính xác. Trần Lão Đại với nữ quỷ kia đúng thật là có chút khúc mắc, nhưng cụ thể là khúc mắc gì thì không biết.
Xế chiều bọn hắn liền đi thăm dò trong thôn Trần Lão Đại, bao gồm cả những ước nguyện của Hồ Đại Ngưu, Hạ Thiên Kỳ quyết định thông qua những người này thăm dò rõ ràng chân tướng sự việc. Không ai biết bọn hắn bắt đầu hành động, vì nếu biết thì sẽ có người bị giết.
Nữ quỷ này chính là quỷ nước, nó sẽ không làm cho người ta chết chìm, nhưng làm cho người bình thường mất nước mà chết từ từ, cái này so với chết chìm còn thống khổ hơn nhiều. Hiện giờ tôi chẳng dám nghĩ, rốt cuộc Trần Lão Đại đã làm gì nó?
Nói xong, Hạ Thiên Kỳ nhìn thoáng qua quan tài rồi lại nhìn Lãnh Nguyệt, sau đó khó chịu hỏi:
Nhìn lâu như vậy vẫn chưa đủ sao? Rốt cuộc cô có nghe tôi nói không vậy?
Có, đang nghe. Lãnh Nguyệt gật nhẹ đầu, sau đó quay qua nói với Hạ Thiên Kỳ:
Đem cho tôi cái bật lửa.
Cô muốn làm gì? Cô đang muốn thiêu đốt cỗ quan tài này sao? Không được!
Hạ Thiên Kỳ đoán được ý định của Lãnh Nguyệt, cự tuyệt nói:
Không nói tới việc cỗ quan tài này đối với nữ quỷ kia có vai trò gì hay không, nhưng chúng ta đốt cái quan tài này, đồng nghĩa với việc muốn tuyên chiến với nữ quỷ, chúng ta mà tham gia vào thì cũng giống như họ thôi.
Tôi chỉ đơn thuần là muốn nhìn xem một chút mà thôi.
Lãnh Nguyệt vốn không có chủ ý này, nhưng sau khi nghe Hạ Thiên Kỳ nói, cũng liền thay đổi suy nghĩ, sau đó cũng không hỏi Hạ Thiên Kỳ về cái bật lửa.
Nữ quỷ đi đâu, đêm nay có giết người không, điều này bọn hắn không thể nào xác định được, nhưng lại chắc chắn rằng Hồ Đại Ngưu đã biến thành một cỗ thi thể, mà thi thể thì không thể nào nói cho bọn hắn biết chân tướng sự việc, cho nên bọn hắn có ở lại nơi này cũng không có ý nghĩa.
Nói đến Hạ Thiên Kỳ, hắn và Lãnh Nguyệt lại đi đến nhà của một người có liên quan đến nguyên nhân bắt đầu chuyện này, người này là lão Vương, thân hình rất cao to.
Đây chính là đến sớm không bằng đến đúng lúc, Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt vừa định gõ cửa, liền bắt gặp gương mặt vô cùng sợ hãi của lão Vương từ trong lao ra, nếu không phải là Hạ Thiên Kỳ phản ứng nhanh, thì nhất định hai người ấy sẽ đụng vào nhau.
Vương Mộc, Vương tiên sinh đúng không?
Bởi vì lúc trước ở nhà Trần Lão Đại, Hạ Thiên Kỳ đã cố ý nhớ kỹ tên của mấy người, cho nên tuy không đủ sáng, nhưng hắn vẫn nhận ra lão Vương.
Lúc này lão Vương như chim sợ cành cong, hoàn toàn sợ hãi, cho nên khi bị hai bóng đen bao lấy, hắn lập tức phát ra một tràn âm thanh:
A...!
Lão Vương la to khiến Lãnh Nguyệt và Hạ Thiên Kỳ có chút không hiểu, rồi Hạ Thiên Kỳ liền nghĩ đến một khả năng, lão Vương nhất định đã tận mắt nhìn thấy Hồ Đại Ngưu chết thảm, cho nên hắn mới bị dọa thành bộ dạng thế này.
Nhắc Lãnh Nguyệt đè bả vai lão Vương lại, Hạ Thiên Kỳ kéo lão Vương ra, sợ hắn la to làm kinh động đến người ở bên trong.
Dùng tay che miệng lão Vương, để hắn trấn định lại, Hạ Thiên Kỳ an ủi:
Ông nhìn đi, chúng tôi không phải quỷ, là người, ông không cần sợ hãi. Không tin ông cứ nhìn xem, nhỏ Ny Nhi ở chỗ này...
Không để ý đến ánh mắt Lãnh Nguyệt, lão Vương vừa nghe vừa tin hắn, dường như thời gian trôi chậm lại, hắn hỏi:
Các cậu muốn làm gì?
Muốn hỏi thăm ông chút chuyện. Hạ Thiên Kỳ đứng ra phía trước Lãnh Nguyệt, không muốn vòng vo, làm tốn thời gian.
Các cậu muốn nghe chuyện gì?
Liên quan tới chuyện của Trần Lão Đại và tiểu Lệ.
Tiểu Lệ? Nghe tới hai từ Tiểu Lệ, thân thể lão Vương hơi giật mình, khuôn mặt vốn đang hoà hoãn trong nháy mắt liền trầm xuống:
Chuyện của cô ấy sao tôi biết được, nếu muốn hỏi, các cậu nên đi tìm Trần Lão Đại.
Lão Vương nuốt ngụm nước bọt, cứng rắn nói.
Nhìn vào có thể thấy hắn đang nói láo, bất luận là ngữ khí hay vẻ mặt đều đang nhắc nhở, nhất là người chưa bao giờ nói dối như lão Vương, mới mở miệng liền biết là đang nói láo.
Ông không biết thật? Hạ Thiên Kỳ lúc này lại nhấn mạnh.
Đương nhiên tôi không biết, các cậu có thôi đi không, thả tôi ra, tôi có chuyện phải làm!
Lão Vương giãy dụa muốn hất Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt ra, nhưng hai người vẫn giữ lực, hắn dù dùng sức nhưng vẫn không thể thoát.
Lạnh lẽo chờ đợi câu trả lời làm cho Hạ Thiên Kỳ cảm thấy mất kiên trì, nhưng đây lại là nhà của lão Vương, nếu như ông ta la to có thể sẽ dẫn tới phiền toái không cần thiết, thậm chí là xuất hiện lệ quỷ, cho nên Hạ Thiên Kỳ định mang lão Vương đi đến một nơi không có người.
Nhưng lão Vương không hề phối hợp, cho nên Hạ Thiên Kỳ liền dùng phương thức mạnh, trực tiếp chặn miệng của lão Vương rồi cùng Lãnh Nguyệt đỡ Hồ Đại Ngưu đến viện.
Tuy lúc đầu lão Vương còn giãy dụa kịch liệt, nhưng khi hắn nhìn thấy thi thể khô quắt Hồ Đại Ngưu, hắn bỗng yên tĩnh trở lại, cặp mắt trở nên trống rỗng.
Mà lúc này Hạ Thiên Kỳ cũng lạnh lùng cất tiếng nói:
Trần Thông bây giờ chỉ còn hơi thở cuối cùng, thi thể Hồ Đại Ngưu cũng đã biến thành một cái thây khô. Bọn họ tại sao lại trở nên như vậy, tôi nghĩ ông là người rõ nhất, nhưng nói trước, nếu ông không thành thật trả lời chúng tôi, cái này đồng dạng là ngươi Nhật sau hạ tràng.
Chúng tôi cũng sẽ cam đoan, nhất định sẽ không nói chuyện này cho ai biết. Đương nhiên, ông cũng không có lựa chọn nào khác, bởi vì nếu ông nói ra chúng tôi có thể giúp ông, nhưng nếu ông không nói thì chắn chắn ông sẽ chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.