Quay Tay? Hãy Cẩn Thận!

Chương 16:




Đến lúc boss lão nhất cuối cùng bị mấy người Bé Ngốc Nghếch mài từ từ đến chết, nó cho đám Bé Ngốc Nghếch ngoài một bộ hộ giáp thì không còn gì hết, điều này làm mọi người cùng gào lên đen quá! Bởi vì bình thường boss đều cho ra ít nhất là ba trang bị…
Mọi người vừa thấy boss ngã xuống bèn lập tức lao vào Người Ta Là Bé Loli.
【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: khụ khụ khụ, không phải là… tay tiện… sờ soạng tí chút thôi sao, thật đáng ghét ~~~~~
【 đội ngũ 】 Đến Đây Nào, Anh Zai: mấy cái đường gợn sóng mất hồn này… Nhìn thật. Muốn ăn đòn mà…
【 đội ngũ 】 Hành Mặc Chỉ Thủy: sau này chúng ta trông nó! Nhất định không được để cho nó đến gần boss!
【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: đây chỉ là ngoài ý muốn thôi mà!!!! Không thể vì một lần sai lầm mà đã quyết định kết quả á!!
【 đội ngũ 】 Đến Đây Nào, Anh Zai: ví dụ ông giết một người, ông sẽ nói với cảnh sát là không thể vì một lần sai lầm mà phán mình vào tù à?
【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: …
【 đội ngũ 】 Hành Mặc Chỉ Thủy: …
【 đội ngũ 】 Tiện Nhất Thiên Hạ: …
【 đội ngũ 】  Người Ta Là Bé Loli: cmn, làm gì nghiêm trọng như vậy!!!
【 đội ngũ 】 Tiện Nhất Thiên Hạ: với những người lần đầu tiên vào phó bản đánh boss, lần đầu tiên sờ trang bị mà nói… Rất nghiêm trọng!
【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: QAQ
【 đội ngũ 】 Bé Ngốc Nghếch: kỳ thật… Trang bị tui làm được… so ra thuộc tính tốt hơn nhiều, hơn nữa trong thiết lập của hệ thống, quần áo tự mình tạo ra đẹp hơn rất nhiều, so ra còn vượt qua đồ thời trang trong game… Mà luyện thợ may tuy nhiều nhưng làm quần áo có tỷ lệ thành công hoặc thất bại… Tất cả quần áo mà thợ may làm ra đều rất hot, rất được các em gái cùng một số chàng trai hoan nghênh, giá bán cũng rất đắt… Mấy ông hoàn toàn không cần để ý trang bị mà boss rơi ra…
Mọi người: “…”
【 đội ngũ 】 Tiện Nhất Thiên Hạ: đệt, hóa ra bộ quần áo tui mặc trên người lại nhiều tiền như vậy!
Từ Minh giật giật khóe miệng: “Nhìn không ra thằng em ông chơi cũng không tệ nhỉ! Quần áo trên người bọn tui bây giờ cũng đều là ông làm ra, chẳng đau lòng chút nào. Làm người tốt thì làm đến cùng, quần áo sau này vẫn như cũ do ông bao hết!”
Trương Bác Văn: “…”
Kỳ thật Trương Bác Văn làm quần áo cũng không phải do vận khí cậu tốt, chưa từng thất bại cái nào hoặc là tỉ lệ thất bại thấp, mà là… cậu tiến đoàn đánh phó bản sờ trang bị, nếu ra thứ tốt đoàn trưởng sẽ phát tiền lương cho cậu, mà cậu sờ trang bị lại chẳng bao giờ cần lo lắng. Vậy nên cứ thế, cậu tích góp được một số tiền không ít, mà gần đây thần kinh cậu không ổn định, những việc cần dùng tiền không hề cân nhắc, tiêu tiền như nước đã quen. Mấy bộ quần áo thôi mà, không đi mua mà dứt khoát tự mình làm, thuận tiện còn tăng thêm độ thuần thục thợ may.
Nhưng quần áo càng cao cấp, cần nguyên liệu càng quý, trơ mắt nhìn túi tiền của mình giảm đi từng chút, người làm bằng sắt cũng không chịu được á!
Thế là, Trương Bác Văn vừa bình tĩnh đánh quái vừa nói: “Tui đã nuôi các ông lớn thế này, cũng đã đến lúc các ông nuôi sống gia đình rồi…”
Mọi người: “…”
Trương Bác Văn bắt đầu phổ cấp giáo dục: “Kỳ thật trò chơi này phương pháp kiếm tiền rất nhiều, thợ may là một cái, chế dược là một cái, chế tạo là một cái, nấu nướng cũng là một cái. Mỗi người chơi có thể học hai loại kỹ năng sinh hoạt, thích thì học thợ may, không thì học hái dâu, học chế dược, học thảo dược học, học chế tạo, học đào quặng, học nấu nướng, học lột da… Nói cách khác, đến cửa hàng mua nguyên liệu, như vậy quá thua lỗ…”
“À…” Từ Minh gật đầu, bắt đầu cùng mấy người trong {kênh đội ngũ} thương lượng xem nên học kỹ năng sinh hoạt gì, xem xét số người cùng sở thích của bọn họ, cuối cùng xác định: thợ may của Trương Bác Văn thì để Trương Bác Văn tiếp tục luyện đi; Tiện Nhất Thiên Hạ học chế tạo; Hành Mặc Chỉ Thủy học song hái, tức thảo dược học cùng đào quặng, hái được cũng không cần kỹ năng sinh hoạt, ngược lại trực tiếp bán cho cửa hàng; còn Từ Minh học chế dược; đến đây nào, anh zai học nấu nướng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.