Quầy Lễ Tân Địa Phủ

Chương 83: Trái tim gian thương




Địa Phủ Tiền Thai Tiếp Đãi Xử
(Quầy lễ tân Địa Phủ)

☆83, Trái tim gian thương

"A——"

Một tiếng rít bỗng nhiên vang lên, Hạ Cẩn Niên không hề nghĩ ngợi trực tiếp vung tay ném một lá bùa ra, Tần Phong ngưng mắt nhìn lại, là bùa mê chướng Lục Lân vẽ —— có thể tạo ra một tầng ảo giác như Hải Thị Thận Lâu, che lấp chuyện đang xảy ra.

Chỉ thấy từ tầng 20 của building, một cánh cửa sổ bỗng nhiên vỡ vụn, một cô gái trẻ mặc đầm vest từ trong rơi ra ngoài.

Cô ấy rít suốt đoạn đường rơi, nhưng có lá bùa Hạ Cẩn Niên ném ra, người đi đường hoàn toàn không nhìn thấy cũng không nghe được.

Rất nhanh trước cửa sổ xuất hiện một bóng người, là Lục Lân tay cầm thanh trường kiếm. Ảnh hưởng của sức mạnh thái âm cuối cùng đã biến mất, hiện tại đạo trưởng đứng trước cửa sổ là một nam đạo trưởng phong thần tuấn tú, ông tay nhảy xuống, gia tốc lao nhanh, tới chừng tầng 3 thì ôm lấy eo cô gái bị rơi, tay kia buông thanh trường kiếm ra, trường kiếm tự vờn quanh người bọn họ tạo thành thế bảo vệ, Lục Lân dùng tay đỡ gáy cô gái, phòng ngừa thương tổn quán tính, tốc độ rơi xuống của hai người chợt giảm, gần như là chậm rãi đáp xuống đất.

Rơi xuống chính là thư ký Lâm, giờ khắc này cô lộ ra vẻ mê man nằm nhoài trong ngực Lục Lân, vẫn chưa hết sợ, Lục Lân thân thiết đỡ lấy cô, hỏi: "Sao rồi, không bị thương chứ?"

Thư ký Lâm ngẩng lên, hít một hơi, sắc mặt đỏ bừng nhỏ giọng trả lời: "Không, không có, giống như chơi tháp rơi trong công viên vậy."

Đột nhiên, một bàn tay trực tiếp chắn giữa bọn họ, cưỡng ép tách bọn họ ra.

Hạ Cẩn Niên nghiêm túc nói rằng: "Hiệu ứng cầu treo, hiểu theo nghĩa đen, là khi một người đi qua một chiếc cầu treo lơ lửng nguy hiểm, sẽ sinh ra phản ứng sinh lý là tim đập nhanh hơn, nghẹt thở, mặt đỏ tai hồng vân vân, nếu lúc này gặp được một người lạ, sẽ tưởng lầm rằng phản ứng kích thích này là tiếng sét ái tình——"

Lục Lân nghi hoặc quay đầu nhìn cậu ta, như là hoàn toàn không hiểu tại sao Hạ Cẩn Niên chợt mở ra hình thức phổ cập khoa học, vì thế Hạ Cẩn Niên chỉnh lại cà-vạt, bước tới: "Tự giới thiệu một chút, tôi là đạo lữ hợp pháp của Lục Lân đạo trưởng, đồng thời tôi phải nhắc nhở cô, quý cô được cứu ạ, tình huống hiện tại của cô 99% phù hợp với hiệu ứng cầu treo."

Thư ký Lâm: "..." Hình như tui chưa nói gì mà?

So với mờ mịt của người được cứu, Lục đạo trưởng cứu người phản ứng kịp là chuyện gì rồi, lập tức buông bàn tay che chở thư ký Lâm ra, đỏ mặt một lát, nghiêng người ghé vào tai Hạ Cẩn Niên nói: "Xin lỗi, tình huống lúc đó khẩn cấp, không kịp dùng dụng cụ để túm lấy cô ấy, cho nên mới ôm, cậu bỏ qua cho."

Hạ Cẩn Niên sầu thảm than thở: "Tôi sao có thể không ngại chứ, anh và tôi đã xác định quan hệ hai tuần, nhưng cả nắm tay giữa người yêu bình thường anh cũng phải thoái thác nửa ngày, hiện tại lại tùy tiện ôm người khác... Tôi biết tôi chỉ là tiểu quỷ bình thường, thân còn mang tội nghiệt, xác thực không xứng với Lục đạo trưởng tu vi cao thâm..."

Sau khi nghe xong Lục Lân hoảng loạn nắm lấy tay cậu ta: "Tuyệt đối không có, Địa Phủ từ khi có cậu quản lý, gần như là trong mấy tháng ngắn ngủi đã thay da, mọi thứ đều nề nếp hẳn lên, thế nên cậu tuyệt đối đừng tự ti như vậy, tôi... tôi chỉ là không như lớp trẻ các cậu... lạc quan quá thôi, tôi thật sự... là..." Nét mặt của Hạ Cẩn Niên càng sạm lại, như một bức tượng đã mất đi màu sắc bị khai quật ra, cả người xám xịt, Lục Lân thấy vậy cắn răng, nói:

"... thật sự... là thích cậu! Lần sau nắm tay, tôi đảm bảo không tránh, được không?"

Mặt Hạ Cẩn Niên lập tức sáng lên, cậu ta cẩn thận thò ngón tay qua, luồn vào kẽ tay của Lục Lân, thấy Lục Lân run một cái, lại không từ chối, liền lộ ra nụ cười xán lạn: "Được!"

Tần Phong đứng cách đó không xa ôm vai, thần sắc nghiêm túc, anh cùng Tạ Kỳ Liên bên cạnh gần như không hẹn mà cùng phun ra một câu đánh giá: "Trái tim của gian thương thật bẩn."

Từ góc độ này, rõ ràng có thể thấy được Hạ Cẩn Niên nằm nhoài trên bả vai Lục Lân cười như một con mèo ăn vụng được cá khô.

Tần Phong chậc một tiếng: "Tôi hiện tại bắt đầu hoài nghi bản thân thằng nhãi này đã có tội, cậu xem chiêu trò mánh khoé của cậu ta kìa."

Tạ Kỳ Liên liếc Tần Phong một cái: "Bổn tướng quân kiến thức rộng rãi, cho nên hệ thống chiêu trò của anh không xài được, bằng không anh cho rằng anh ít hơn cậu ta à?"

Bạch Vô Thường nắm giữ Địa Phủ xác thực chiêu gì chưa gặp, Tần Phong tiếc nuối nghĩ —— nếu đổi thành Tiểu Tạ công tử phong quang tễ nguyệt ban đầu...

Tạ Kỳ Liên nghi ngờ nhìn Tần Phong, Tần Phong nghiêm túc ho một cái, nét mặt kiên nghị chính trực, tràn đầy đại nghĩa lẫm nhiên.

Thư ký Lâm choáng váng lúc này mới nhìn rõ Hạ Cẩn Niên, chần chờ một lát, nói: "Ngài, ngài có phải họ Hạ không?"

Chết đã lâu, nhưng Hạ Cẩn Niên vẫn có độ hot nhất định, trên mạng đến nay cũng còn có "fan bạn gái" thay cậu ta cảm thấy không đáng, thư ký Lâm vừa vặn từng là fan của Tiểu Hạ tổng, thế nên liếc mắt là nhận ra Hạ Cẩn Niên ngay, chỉ là Hạ Cẩn Niên chết đã hơn một năm rồi, giờ bỗng nhiên nhìn thấy có chút không dám nhận.

"Đúng thế, tôi là đạo lữ hợp pháp của Lục Lân đạo trưởng, Hạ Cẩn Niên." Tổng tài ngày xưa nho nhã lễ độ lại cực kỳ kiên quyết trả lời, đồng thời cố ý nhấn mạnh đạo lữ, hợp pháp.

Lục Lân bất đắc dĩ, nhìn về phía Tần Phong, báo cáo tình huống với anh: "Trong building toàn là người nộm, vừa nãy tôi giả dạng làm bạn trai của thư ký Lâm lên lầu đón cô ấy, có mấy nữ nhân viên quan hệ không tệ với thư ký Lâm bu lại, ngữ khí thái độ không khác gì chính chủ, nhưng thư ký Lâm dù sao cũng là người thường, đột nhiên gặp phải tình huống như thế bị dọa hết hồn, không kiềm nén được, lỡ miệng, chỉ ra thân phận người nộm của bọn họ, dưới tình huống bất đắc dĩ tôi phải dẫn cô ấy nhảy lầu."

Tần Phong gật đầu tỏ vẻ hiểu: "Còn phát hiện được gì không?"

"Không có, những người nộm này nghiêm túc làm chuyện mình nên làm, nghiệp vụ công ty hoàn toàn không bị ảnh hưởng, xem chừng là không có ý đồ làm loạn lên hại người, nhưng nó mới là điểm đáng ngờ nhất." Lục Lân nói, "Người nộm thế thân, pháp thuật này tôi chưa thấy ai dùng để thay người đi làm cả."

Sở Úc vẫn luôn điệu thấp rốt cục không nhịn được lẩm bẩm một câu: "Phép thuật ngon như vậy, con muốn học được để nó thay con dẫn Tần đại thần đi đánh bảng."

"Nó không phải là đối thủ cạnh tranh làm ra." Tần Phong vỗ Sở Úc một cái, cậu ta liền thành thật ngậm miệng lại giả đò ngoan ngoãn. Tần Phong nói ra kết luận của mình, anh kỳ thực đã có suy nghĩ, có chút tiếc nuối lắc đầu, "Nhắc mới nhớ, vụ án Tiền Duyên Kính lần này, không phải là Đặng Thu Nga dẫn chúng ta tới đó à?"

Tạ Kỳ Liên nhíu mày: "Ừm? Anh cảm thấy người phụ nữ đó, cố ý nhằm vào chúng ta?"

Một người sống sờ sờ rơi xuống từ trên building của Tập đoàn Dĩ Lệ, những người nộm đang chơi trò thế vai bên trong lại vẫn thờ ơ bất động, vì thế Tần Phong chỉ vào dãy phòng làm việc yên tĩnh trên lầu: "Lục Lân đạo trưởng làm ra động tĩnh lớn như vậy, kẻ thi thuật không thể nào không biết."

"Đã vậy, thì tới nhà đưa cờ thưởng đi." Tạ Kỳ Liên nói, giũ một vật thể màu đỏ ra.

Tần Phong cười nói: "Cộng tác tốt ơi, cậu rốt cuộc làm bao nhiêu cái vậy?"

"Mua sỉ rẻ bèo." Tạ Kỳ Liên nhàn tản quơ lá cờ thưởng, "Yên tâm, đủ phần cho cả năm."

...

Hạ Cẩn Niên có thể nhận được tán thành ở Địa Phủ, dựa vào tuyệt đối không phải là mấy chiêu trò luyến ái não.

Có vụ án tác gia văn mạng lần trước dẫn dắt, Hạ Cẩn Niên thành lập một bộ kỹ thuật ở Địa Phủ, chiêu mộ được không ít kỹ thuật trạch. Đặng Thu Nga vốn chỉ là một tổng tài có khả năng đi lệch đường ở nhân gian, thế nên lúc đó Tần Phong không hề nghĩ tới việc sử dụng Ấn Vô Thường để theo dõi, giờ bỗng nhiên muốn tìm bà ta, tự nhiên là biển người mênh mông, hơn nữa đối phương có ý trốn, Vô Thường cũng phải phí chút công phu. Mà Hạ Cẩn Niên đâu ra đấy, trực tiếp kéo bộ kỹ thuật của mình tới.

"Đang tra tình huống trên di động, máy vi tính của bà ta."

"Hạ tổng, có tường chặn giả."

"Chờ đã, tôi tra được lịch sử mail của bà ta nè..."

Cuối cùng tra được dấu vết là một lập trình viên bụ bẫm: "Quái lạ, tôi tra được một địa chỉ chuyển phát nhanh mua sắm online trên x-bao... Tổng tài một công ty lớn như vậy, cũng lên x-bao à?"

Tần Phong thò đầu qua: "Bà ta mua cái gì?"

"Hức, một mẫu mô hình hand-made người máy của Nhật Bản?" Lập trình viên lên mạng rà xem, "Ừm, nổi tiếng trong giới nghệ thuật gia và những người đam mê máy móc lắm, mô hình này thuộc hệ liệt thiết kế công nghiệp nặng, vừa là một tác phẩm thiết kế cơ khí, cũng có thể dùng để tham khảo động thái thân thể, còn là phiên bản limited nữa——"

"Tôi biết rồi." Tần Phong nhìn điện thoại của mình một lát, "Tra địa chỉ này, hẳn là thật, hôm nay là ngày giỗ của người chồng thiết kế nhà bà ta."

Trang chủ website đăng các tác phẩm cá nhân của nhà thiết kế quá cố vẫn không bị cắt bỏ, hơn nữa thường có người đăng nhập vào, không có bị platform thu hồi để gắn quảng cáo. Nhà thiết kế kiến trúc này tuy rằng nghề chính là kiến trúc, nhưng học nghệ thuật làm gì phân chia rõ như vậy, anh ta đồng thời còn đam mê thiết kế máy móc, thiết kế công nghiệp cùng một số anime lấy Gundam cơ khí làm nhân vật chính, trên web có không ít sáng tác tùy hứng ngày xưa của mình, có mấy tác phẩm người máy cực kỳ có cảm giác khoa học kỹ thuật.

"Thâm tình quá vậy." Lập trình viên thì thầm một tiếng, "Đã chết nhiều năm như vậy rồi còn giúp anh ta giành mô hình limited nữa."

Tần Phong nhíu mày, anh quay đầu lại, thấy Tạ Kỳ Liên thấp giọng lặp lại mấy chữ.

"Cậu nói gì thế?"

Tạ Kỳ Liên chậm rãi ngước mắt lên: "Tôi nói, chết nhiều năm như vậy rồi... Lần trước lúc nói chuyện với bà ta, anh có nhắc tới việc Chu thiết kế sư đã đi tái thế chưa?"

Tần Phong nhớ lại: "Không nhớ rõ, lúc đó tâm tư của tôi không đặt trên người bà ta, không nhớ mấy chi tiết nhỏ này."

Tạ Kỳ Liên nghiêm túc suy nghĩ một hồi nói: "Tôi nhớ anh có nói."

"Có lẽ, sao vậy?"

"Nếu đã tái thế, vậy đồ cúng đâu thể nhận được nữa, bà ta mua cái này... Đặng Thu Nga thoạt nhìn không phải kiểu người nhìn vật nhớ người, huống hồ muốn nhìn vật, khách sạn Gothic to đùng kia không phải càng tốt hơn sao?" Tạ Kỳ Liên nói một chữ, giọng sẽ lạnh xuống một phần, đến cuối cùng, tập thể lập trình viên đang làm việc đã run như cầy sấy.

Tần Phong chậm rãi đè vào mu bàn tay của cậu, một lát sau, sát khí thần quỷ đều sợ trên người Bạch tướng quân mới tan đi một chút.

"Tôi biết cậu hoài nghi cái gì." Tần Phong nhẹ nhàng xoa lưng cậu, "Đừng lo lắng, Bạch tướng quân tọa trấn chỉ huy, tôi là đại tướng tiên phong, kẻ nào dám làm loạn, tôi sẽ gọt hắn còn mỏng hơn sashimi, tặng cho tiểu quỷ đồng tử nhà Giang Vãn Hân làm đồ nhắm rượu!"

Khóe mắt hẹp dài của Tạ Kỳ Liên lóe lên chút hồng, nhưng không biết là vừa nãy bị giận đến, hay bây giờ bị Tần Phong dỗ nguôi. Cậu trở tay nắm lấy cổ tay Tần Phong, than nhẹ một tiếng: "Tôi hơi thèm sashimi rồi."

Tần Phong lập tức nói: "Dễ mà, kỹ thuật xắt của tôi tuyệt lắm."

"Vậy được." Tạ Kỳ Liên một lần nữa lộ ra nụ cười.

Lập trình viên mập lập tức giơ tay lên: "Tìm ra rồi! Ở một... lò sát sinh!"

Tần Phong nghi hoặc, luôn mãi xác nhận: "Lò sát sinh? Bà ta cho dù chột dạ muốn trốn, cũng không nên... ở lò sát sinh chứ?"

Hạ Cẩn Niên cầm iPad nhanh chóng tra xem, nói rằng: "Dĩ Lệ lập nghiệp từ công thương nghiệp, các ngành các nghề đều tượng trưng dính một chút, Tập đoàn bọn họ có một xưởng gia công thực phẩm không lớn lắm, có một chuỗi sản nghiệp nuôi trồng tươi sống, giết mổ của riêng mình, không lớn, cơ bản cũng là làm chơi."

"Mỗi ngày lò sát sinh có đại lượng dữ liệu tử vong đăng báo." Tạ Kỳ Liên âm u nói, "Cho nên âm dương ở nơi đó nhất định thiên âm, Sinh Tử Bộ sẽ không xem tử vong vượt quá mức bình thường ở lò sát sinh là dữ liệu dị thường, nếu có một ngày tình cờ chết nhiều quá, cũng có thể là gia tăng sản lượng bình thường mà thôi."

"Ý cậu là, Đặng Thu Nga muốn ở lò sát sinh, làm thịt công nhân viên của mình?" Tần Phong nói, đồng thời mở điện thoại lên, mệnh lệnh đã truyền ra, "Giang Thận, điều mười lăm đội âm sai, bảo Giang Vãn Hân mở tuyến đường cao tốc âm dương, trong vòng nửa giờ cần phải vây chặt địa chỉ tôi đã gửi cho các cậu!"

Giang Thận: "Dạ!"

Hạ Cẩn Niên cũng nghi hoặc: "Nhưng bà ta còn phí công phí sức dùng người nộm duy trì hoạt động của công ty, bà ta có mưu đồ gì?"

...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.