Quay Đầu Nói Yêu Người

Chương 6: Hoàn chính văn




23
Tôi khó tin nhìn hắn.
“Cậu điên rồi, người cậu thích đã xuất hiện, cậu còn muốn theo đuổi tôi?”
“Người tôi thích vẫn luôn là cậu."
“Không phải, người cậu vừa đón kia, cô ấy và cậu mới là……”
“Đó là chị tôi.”
Lại là chị gái.
Tôi đối với hai từ "chị gái" này rất mẫn cảm.
Tôi không kiên nhẫn đi đằng trước
“Chị gái gì, chị gái mối tình đầu của cậu hả?”
“Chị ruột, mang cùng họ với tôi."
“……”
Tôi nghi ngờ nhìn hắn một cái.
Đoạn Cảnh Hành móc di động ra, đưa tôi xem ảnh chụp chung của bọn họ.
Ảnh chụp trong lễ tốt nghiệp của cô gái đó, hắn đứng ở bên cạnh, dáng vẻ non nớt.
“Giang Nhiễm, cậu hiểu lầm rồi!”
“Chị ấy vừa đến đây lấy chìa khóa, bạn trai của chị còn đang đợi ở bên ngoài”
“Nghỉ hè năm nay, chị ấy vừa đưa bạn trai về ra mắt ba mẹ."
Tôi hoàn toàn câm nín.
Ra khỏi nhà ma, tôi vẫn còn bị câu nói của hắn làm cho kinh sợ.
Tôi mất hồn mất vía mà trầm tư.
Nếu cô gái xinh đẹp kia là chị gái của hắn, vậy chuyện kiếp trước…
Đột nhiên, trong đầu hiện lên một suy nghĩ.
Ngày tin tức đính hôn được tung ra là ngày cá tháng tư!
Bức ảnh chụp Đoạn Cảnh Hành nắm tay cô gái xinh đẹp trong bộ váy cưới.
Rất có thể là hôn lễ của cô ấy mà không phải lễ đính hôn của hắn.
Khó trách lúc tôi chúc hắn trăm năm hạnh phúc, hắn lại không trả lời tôi.
Sau đó, vì công việc bận rộn, tôi cũng không lên mạng xem tin tức.
Vòng đi vòng lại, cuối cùng chân tướng cũng được làm rõ.
24
Trên đường trở về, tôi lặng lẽ cùng Đoạn Cảnh Hành đi đằng sau mọi người.
Hai người đang im lặng, đột nhiên hắn hỏi tôi:
“Giang Nhiễm, cậu tính về như thế nào, định đi xe buýt hả?”
“Tôi gọi taxi.”
Xe buýt đi lòng vòng xa lắm.
Mọi người sôi nổi gọi xe về nhà, vài người đi cùng nhau, cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Tôi vẫy tay định bắt xe, Đoạn Cảnh Hành bỗng tiến lên.
“Tôi đưa cậu về nhà.”
Dương Khả khó hiểu nhìn qua: “Hả? Đoạn Cảnh Hành, hai cậu hình như đâu có tiện đường đâu?"
Đoạn Cảnh Hành nhìn cô ấy một cái, Dương Khả lập tức nháy mắt, tỏ ý đã hiểu.
“À À, vậy hai cậu mau đi đi, trên đường nhớ cẩn thận.”
Lên xe, bên trong xe vẫn một hồi im lặng.
Dương Khả gửi cho tôi một tin nhắn ——
“Có phải hắn sợ cậu có bóng ma với xe taxi nên mới cố ý đưa cậu về không?”
“Còn nói hắn không thích cậu, tôi tin mới là lạ”
“A a a, thực là tốt nha!”
Cô nàng kích động gửi qua một đống nhãn dán biểu cảm.
Tôi xem điện thoại, không nhịn được mà cong môi.
Đoạn Cảnh Hành liếc nhìn tôi một cái.
“Cậu cười cái gì?”
“Không có gì, Đoạn Cảnh Hành, cậu đừng theo đuổi tôi."
Ánh mắt hắn có chút mất mát.
“Tại sao?”
“Chúng ta trực tiếp ở bên nhau đi.”
Tôi đem tay đặt lên mu bàn tay hắn.
Hắn trừng lớn đôi mắt, khuôn mặt vô cảm bỗng chậm rãi đỏ rực.
Lúc xuống xe, hắn vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Đã đến cửa nhà tôi, Đoạn Cảnh Hành vẫn chưa chịu buông tay.
“Đoạn Cảnh Hành, mỗi năm cậu đều viết thư tình cho tôi sao?”
“Ừ.”
“Năm lớp 11 thì sao?”
“Đặt ở trong tài liệu tiếng Anh, sau đó bị cậu vứt đi.”
“……”
Cũng đúng, tài liệu chiếm quá nhiều không gian, thành tích tiếng anh của tôi lại tốt, học xong cũng không xem lại mà sẽ định kỳ mang đi bỏ.
Nhưng tại sao Đoạn Cảnh Hành lại luôn đem thư tình nhét vào sách của tôi chứ?
Làm tôi rất khó phát hiện.
“Đúng rồi, sao cậu luôn viết thư tình nặc danh cho tôi? tôi còn tưởng là trò đùa dai của ai đó."
“Cấp 3 không nên yêu đương, sợ ảnh hưởng đến việc học của cậu, tôi định khi nào lên đại học mới đề tên."
Tôi nhấp môi cười.
Khó trách phong thư năm 2017, sau khi táo bạo thổ lộ, cuối thư còn ghi tên người viết.
Tôi đem vài chuyện mà mình phát hiện ra nói cho hắn nghe.
Mặt hắn càng ngày càng hồng, giống như nhiễm chu sa.
“Bạn học Đoạn, tâm tư cậu thật lớn nha”
“Nhưng ngày 20 tháng 4 là ngày quan trọng nào sao, tại sao cậu lại luôn viết thư tình cho tôi vào ngày đó?
“…… Đó là ngày tôi bắt đầu yêu thầm cậu.”
Hắn mất tự nhiên nhìn sang hướng khác.
Khó có dịp nhìn thấy biểu cảm thẹn thùng của hắn.
“Bạn gái, hiện tại cậu có thể chấp nhận lời mời kết bạn của tôi không?”
“Tất nhiên.”
25
Giấy trúng tuyển được gửi tới.
Tôi cuối cùng cũng đỗ vào đại học ngoại giao Nam Châu nổi tiếng.
Đoạn Cảnh Hành cũng học trường này.
Mà Lục Ngôn lại thi đỗ đại học Đông Thành.
Từ sau buổi liên hoan tốt nghiệp, Lục Ngôn cũng chưa từng xuất hiện.
Hôm nay tôi nhận được tin nhắn từ một dãy số lạ.
Không biết: Nhiễm Nhiễm, anh tính học lại một năm, em chờ anh.
Tôi biết đối phương là ai, thở dài một hơi.
Tôi: Lục Ngôn, tôi đã có bạn trai, chúc anh cũng có thể tìm được hạnh phúc chân chính.
Bên kia cuối cùng cũng không đáp lại.
Dù sao lỗi lầm của hắn đời trước cũng không liên quan gì tới kiếp này.
Đoạn Cảnh Hành gửi cho tôi một tin nhắn.
“Giang Nhiễm, em nhận được giấy báo trúng tuyển chưa?”
“Nhận được rồi.”
“Gửi cho anh.”
Tôi gửi ảnh qua.
Rất nhanh, giấy báo trúng tuyển của tôi và hắn được hắn đăng lên mạng xã hội.
Caption: Nguyện vọng sinh nhật thành hiện thực, cùng người mình thích học chung trường đại học.
Phía dưới có rất nhiều bình luận của bạn học.
Một đám người không hẹn mà cùng nhau ghen tỵ.
Tôi cười cười, cũng đăng một bài đăng tương tự.
Hiện tại, tôi với hắn đã trở thành một CP chân chính.
Tôi đột nhiên nhớ ra một chuyện, hỏi hắn.
Tôi: Đoạn Cảnh Hành, anh có chặn người nhà xem bài viết không?
Hắn: Không có, bọn họ đều biết anh thích em.
Mặt tôi đỏ lên, cảm giác có chút ngượng ngùng.
Chuyện bày tỏ tình cảm, Đoạn Cảnh Hành chưa bao giờ che giấu.
Tôi cũng bỏ chặn ba mẹ xem bài viết.
Rất nhanh, ba mẹ tôi đã gọi điện tới.
Cũng may sau khi biết người tôi thích là Đoạn Cảnh Hành, cũng không phản đối.
26
Toàn bộ kỳ nghỉ hè, tôi đều ở bên Đoạn Cảnh Hành.
Chúng tôi mua vé xe, định cùng nhau đến trường đại học báo danh.
Sau khi quen nhau, tôi phát hiện Đoạn Cảnh Hành tuy nhìn lạnh lùng nhưng chỉ cần tôi tùy tiện đụng chạm thân mật một tý thì ngay lập tức sẽ đỏ mặt.
Hắn ngày thường ôn nhu, nhưng vào thời điểm hôn môi đặc biệt hung ác.
Đặc biệt là lúc ghen, chỉ hận không thể ăn tôi.
Sau khai giảng, có rất nhiều đàn anh đàn chị chiêu mộ tân sinh viên vào CLB.
Một học trưởng muốn mời tôi gia nhập CLB, đối xử với tôi có hơi ân cần.
Đoạn Cảnh Hành học cùng một lớp với tôi.
Sau khi thấy, Đoạn Cảnh Hành vẫn luôn bày ra khuôn mặt thúi.
Chờ tới nơi không có người, liền ôm lấy tôi, giận dỗi cắn xuống cổ tôi một cái.
“Đoạn Cảnh Hành, đau……”
Tôi nhỏ giọng mềm mại làm nũng.
Hắn thả lỏng một chút nhưng lại càng hôn mạnh hơn.
Tôi nức nở trong ngực hắn, bị hắn ôm chặt thật lâu.
……
Đoạn Cảnh Hành bình thường luôn lãnh đạm, cũng không thân thiết với ai.
Bạn học sau khi biết tôi với hắn là một đôi thì vô cùng kinh ngạc.
Sau đó hào hứng mà hỏi tôi bí quyết bắt được trái tim của hắn.
Đúng vậy, làm thế nào bắt lấy trái tim của hắn nhỉ?
Tôi nhìn thoáng qua người ngồi bên cạnh.
Lấy di động ra gửi tin nhắn cho hắn, hỏi tại sao hắn lại thích tôi.
Hắn liếc mắt một cái, nắm chặt lấy bàn tay dưới bàn của tôi.
“Đi học phải tập trung nghe giảng.”
“Ừm.”
“Về sau từ từ anh nói cho em nghe.”
“Được nha.”
Tan học, nhân lúc Đoạn Cảnh Hành đi toilet, tôi lên mạng chọn quà sinh nhật cho hắn.
Vừa lúc xem được một bài đăng: "Hiện tại bạn cùng người mình thích như thế nào?"
Tôi nhìn nhìn rồi bình luận.
Người dùng 420:
Người tôi thích, hiện tại cùng tôi ở bên nhau.
( Hoàn chính văn)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.