Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 820: Trung tâm thương mại Không Vũ Vương Thành




Không Vũ Vương Thành.
Bốn cổng thành mở rộng, bầu không khí vui vẻ với từng dãy người đang tất bật đi vào hoặc đi ra thành trì, kết nối với bốn cổng thành là con đường nhựa lớn, chúng tạo thành một hệ thống giao thông đường bộ liên kết đến từng thành trì, làng trấn trong Không Vũ Vương Triều, còn kéo dài sang cả Hắc Viên Sâm Lâm, Kinh Hồng Vương Triều và Bảo Trụ Vương Triều.
Mọi người thường nhìn thấy Độc Giác Thú chạy băng băng trên đường với một tốc độ vừa phải, còn có Thổ Linh Ngưu chầm chậm bước đi, chúng kéo theo từng thùng hàng có gắn bánh xe nhựa, lâu lâu cũng nhìn thấy tu sĩ cưỡi các loại hung thú chạy ngang dọc, trông rất thoải mái.
Một ngày nữa thôi, Quang Minh Giáo Đình sẽ tổ chức buổi thẩm phán tội nhân ở trên một khu vực bình nguyên trống, diện tích khá lớn, có vẻ như Giáo Đình đã chuẩn bị cho tình huống phải chống lại kẻ địch đến từ bên ngoài nên chọn chiến trường trước, tránh việc ảnh hưởng xấu tới người dân.
Lúc này, một nhóm xe gỗ xa hoa kéo đi bởi mấy con Kim Giác Lang chạy đến cổng thành, mỗi một Kim Giác Lang đều tỏa ra hung uy mạnh mẽ không thua gì tu sĩ nửa bước Tam Dương kỳ, trong đó bốn con cảnh giới Tam Dương sơ kỳ đang cùng nhau kéo một chiếc xe, điều này chứng minh chủ nhân của chúng chẳng phải là nhân vật đơn giản.
“Ngừng lại!”
Vệ binh cổng thành đưa tay lên cao ra hiệu, gương mặt nghiêm nghị, dù nhìn thấy đội hình của nhóm xe gỗ cũng không tỏ ra thái độ khác, muốn vào cổng thành thì phải thông qua kiểm tra của vệ binh cổng thành.
Năm chiếc xe liền ngừng lại, người đánh xe điều khiển bốn con Kim Giác Lang mạnh nhất vội vàng nhảy xuống rồi đi đến trước mặt vệ binh cổng thành, hắn nói một cách thân thiện:
“Chào các vị, chúng tôi là Hồng Lan Thương Hội.”
“Hồng Lan Thương Hội?!” Vệ binh cổng thành gật đầu xem như biết được danh tiếng của Hồng Lan Thương Hội, Hội Trưởng là một người phụ nữ tài hoa, một mình chống lên thương hội, kinh doanh tốt trong các thế lực hai sao, nhưng vẫn bị Phi Hạc Thương Hội tìm cách chèn ép.
“Trong khoảng thời gian này, chúng tôi phải kiểm tra kỹ càng, không cho phép các loại hàng hóa nguy hiểm, tu sĩ, yêu ma bị truy nã tiến vào bên trong thành gây rối loạn.” Vệ binh cổng thành thản nhiên nói ra.
“Xin mời các vị cứ kiểm tra tự nhiên, chúng tôi là thương hội, chú trọng việc làm ăn, nghe nói Quang Minh Giáo Đình đang thu mua một số linh dược cấp ba, cấp bốn nên chúng tôi vận chuyển ít xe hàng hóa đến đây bán cho Giáo Đình.” Người đánh xe thành thật nói.
Vệ binh cổng thành gật đầu nhẹ một cái rồi phất tay ra lệnh cho một số vệ binh đứng gần tiến lên kiểm tra đội xe thương hội.
Người đánh xe nhìn thấy một vệ binh muốn vén rèm của chiếc xe hắn điều khiển, hắn vội vàng lên tiếng nói ra: “Bên trong xe là Hội Trưởng của chúng tôi, ngài ấy đang nghỉ ngơi, kính xin các vị đừng làm phiền ngài ấy.”
Vệ binh cổng thành nhíu mày, đang muốn phản bác lại, đội của hắn phải kiểm tra thật tốt, không để lọt một mối nguy hiểm nào, nếu như xảy ra chuyện, bọn họ sẽ bị trừng phạt rất nghiêm khắc, bị đuổi ra khỏi đội vệ binh là chuyện nhỏ.
Người đánh xe thấy vẻ mặt khó chịu của vệ binh, hắn thầm than không ổn, thế là hắn đành phải đem một lá thư đưa cho người quản lý vệ binh cổng thành.
“Đây là thư mời của Hiệp Hội Kinh Tế Liên Minh gửi đến cho Hội Trưởng của chúng tôi.”
“Thư mời của hiệp hội?” Vệ binh cổng thành nhìn qua lá thư, bên trên lá thư có một ký hiệu bằng linh lực có thêm pháp tắc hệ quang, một tiêu chí của hiệp hội.
“Không cần kiểm tra nữa!” Vệ binh cổng thành cao giọng ra lệnh.
“Cảm ơn.” Người đánh xe cười gật đầu, còn nhét một ít linh thạch vào tay của vệ binh cổng thành nhưng bị từ chối.
Bên trong chiếc xe gỗ đầu tiên, một người phụ nữ đang ngồi dưỡng thần, trang phục thanh khiết nho nhã, trước mặt của cô là một cái bàn nhỏ tinh xảo với một ít món ăn nhẹ.
Người phụ nữ nghiêng đầu nhìn qua bức rèm cửa sổ như thể nhìn thấy cảnh vật bên ngoài, đoàn xe tiếp tục lên đường, Kim Giác Lang bước đi từng bước một, chúng đi qua cổng thành rồi đạp lên một con đường đá màu trắng tinh khôi, toàn cảnh bên trong thành hiện ra trước mắt.
Cảnh tượng hai bên đường là từng dãy nhà lớn nhiều tầng, chúng được thiết kế quy hoạch rõ ràng tạo nên một mỹ quan đẹp giữa thành trì, con người, các loài yêu thong dong dạo bước, còn kết bạn tụm năm tụm ba nói chuyện cười đùa đi vào quán ăn hay các tiệm phục vụ bán áo giáp, đan dược…
“Kể từ không giờ tối nay, tất cả thành trấn, làng mạc của Không Vũ Vương Triều tiến vào trạng thái giới nghiêm, không cho phép ra, chỉ cho phép vào, đây là quyết định của Quốc Vương, mong rằng người dân nghiêm túc tuân theo, không được làm trái lệnh, hạn chế di chuyển đường dài trong ngày hôm sau!”
Một nhóm vệ binh vừa đi tuần tra vừa thông báo thông qua một cái loa phát thanh.
“Ngày mai vào đúng mười hai giờ trưa sẽ có một màn hình ti vi lớn trên quảng trường trung tâm, mở ra trực tiếp buổi thẩm phán tội nhân của Quang Minh Giáo Đình, và tất cả thiết bị ti vi cá nhân đều có thể theo dõi, nếu như mọi người cảm thấy hứng thú thì hãy đến quảng trường hoặc bật ti vi kênh số không.”
Nhóm vệ binh vừa đi qua, người dân nhao nhao bàn tán xôn xao, ai cũng cảm thấy hứng thú về buổi thẩm phán của Quang Minh Giáo Đình.
Rất nhanh, đội xe ngừng lại trước một cửa tiệm rộng rãi khang trang, nó là khách sạn lớn nhất Không Vũ Vương Thành, kiêm luôn nhà hàng tiêu phí cao nhất, nghe nói, nhà hàng này thường hay đẩy ra một số loại thức ăn mới và chất lượng của chúng thì trên cả tuyệt vời, nó là lựa chọn hàng đầu của tu sĩ.
“Chúng ta đến rồi thưa Hội Trưởng.” Người đánh xe cẩn thận thông báo bằng giọng nói nhỏ nhẹ.
Người phụ nữ nhã nhặn bước ra từ chiếc xe, cô dời tầm mắt quan sát một vòng rồi cất tiếng nói nhỏ nhẹ: “Phòng vệ của thành trì rất nghiêm ngặt, không giống như vương thành của thế lực một sao.”
Đoàn xe mười mấy người, phần lớn là hộ vệ của thương đội, cảnh giới là Kết Đan kỳ, người đánh xe thì mạnh hơn, đạt đến Nguyên Anh Chân Quân. Bọn họ vừa nghe thấy vậy, thế họ xem xét lại một cách tỉ mỉ.
Ngoài vệ binh tuần tra trên đường ra còn có nhiều nhóm vệ binh đang cưỡi Bạch Dực Tuyết Điêu, đôi mắt lạnh nhạt quan sát phía dưới bầu trời, vũ khí là một cây cung lớn, cảnh giới của vệ binh phòng không đều là Tam Dương kỳ trở lên, trong đó Đội Trưởng mạnh hơn, nửa bước Tứ Dương kỳ.
Lâu lâu lại nhìn thấy một số vệ binh già, trẻ, nam, nữ khác nhau, bọn họ cũng đang canh phòng một cách nghiêm cẩn nhưng tu vi lại không đồng đều, yếu nhất là Nhị Dương kỳ, mạnh thì đạt đến Tứ Dương kỳ.
“Họ là Mạo Hiểm Giả trong lời đồn.” Người phụ nữ cười khẽ nói.
“Đúng vậy, Mạo Hiểm Giả là thành viên của Công Hội Mạo Hiểm Giả, xuất hiện lần đầu ở Không Vũ Vương Triều, nay danh tiếng lan xa vì thích giúp đỡ người phàm, đánh đuổi hung thú xâm phạm khu dân cư, còn có điều giải mâu thuẫn người và yêu, tiêu diệt ma đầu ác độc, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi xem Mạo Hiểm Giả là thần tượng.” Người đánh xe nhẹ nhàng nói ra.
“Không Vũ Quốc này vốn đã không phải là Không Vũ Quốc mà chúng ta nhận biết, rất nhiều khí thế cường đại đang ẩn hiện bên trong vương thành, một số khí thế mờ mịt làm tôi cảm thấy nguy hiểm cùng cực.”
“Không cần suy nghĩ nhiều, chúng ta vào nhận phòng rồi đi tham quan một chút, tìm hiểu phong cảnh ở đây.” Người phụ nữ khẽ nói.
“Cứ theo ý của cô, Hội Trưởng.” Người đánh xe hơi cúi đầu nói.
Hội Trưởng của Hồng Lan Thương Hội là một nhân vật tài giỏi về kinh doanh, được nhiều người ủng hộ, trong đó người đánh xe từng nhận ân huệ của Hội Trưởng nên cam nguyện làm người hầu trung thành dù hắn là Nguyên Anh Chân Quân, đủ nhận chức vị trưởng lão của một thế lực hai sao.
“Xin chào quý khách, có phải quý khách là Hồng Lan Thương Hội, Hội Trưởng, Phạm Hồng Lan không ạ?” Một cô gái phục vụ nhiệt tình nói với một nụ cười trên môi, cô ấy mặc đồng phục làm việc của khách sạn, kiểu dáng tươi mới, xinh xắn và gọn gàng.
“Đúng vậy, tôi là Phạm Hồng Lan, làm phiền cô dẫn chúng tôi đi xem phòng.” Phạm Hồng Lan khẽ nói.
“Vâng, tôi rất sẵn lòng!” Người phục vụ gật đầu nói rồi đi trước dẫn đường, còn giới thiệu tổng quan khách sạn.
Khách sạn này rất lớn, nhiều tầng, mấy trăm phòng được thiết kế một cách hiện đại, máy điều hòa, ti vi, tủ lạnh, trận pháp ngăn cách tạo không gian riêng tư cá nhân, trận pháp tụ linh, trận pháp tĩnh thần, suối nước nóng, suối nước lạnh, hồ bơi ngoài trời cùng với nhiều tiện ích phục vụ khách hàng khác nữa.
Phạm Hồng Lan lần đầu nhìn thấy bày trí phong cách hiện đại đến từ kiến trúc sư của Hành Tinh Gaia, cô cảm thấy hiếu kỳ nên xem kỹ từng chi tiết một, nhất là có một cái màn hình lớn đang phát sóng tin tức mới về Không Vũ Vương Triều như các quyết định mới của Quốc Vương, thay đổi bộ luật cũ, thêm nhiều điều luật mới, tình hình cuộc sống người dân ở các thành trì, làng trấn, … Đủ loại tin tức giúp cho Phạm Hồng Lan hiểu rõ hơn về Không Vũ Vương Triều.
Sau đó là nơi bán thức ăn đồ uống, hàng trăm món ăn, đồ uống lạ, giá cả từ thấp cho đến xa xỉ, trong đó còn có thịt của hung thú cấp bốn, cấp năm nữa, các đầu bếp đang xử lý, chế biến thức ăn cũng tu luyện, cảnh giới còn không thấp, một người trong đó đạt đến Tứ Dương sơ kỳ.
Tu sĩ Nguyên Anh Chân Quân cũng chỉ là một đầu bếp phục vụ các món ăn!
“Này là hệ thống khách sạn của Hiệp Hội Kinh Tế Liên Minh sao?” Phạm Hồng Lan nghĩ thầm với nội tâm đang rung động, phải biết rằng khách sạn như này hoạt động trong mỗi một thành trì tại vùng đất tín ngưỡng.
Trên đường đi, Phạm Hồng Lan còn nhìn thấy tu sĩ đến từ thế lực khác nhau và một số Hội Trưởng của thương hội khác, mọi người gặp mặt liền chào hỏi một câu nhưng không tập trung cho lắm vì ấn tượng khi đến vương thành của họ quá sâu sắc.
Thế lực một sao? Thế lực một sao mà như này sao hả? Bọn họ cũng muốn làm thế lực một sao!!
Ngày mai, các Hội Trưởng quyết tâm phải gia nhập Hiệp Hội Kinh Tế Liên Minh, nhưng vấn đề quan trọng trước hết là Quang Minh Giáo Đình phải đánh bại kẻ địch trước đã, nếu không họ sẽ không tham gia.
Căn phòng tiện nghi cao cấp làm cho Phạm Hồng Lan và những người khác cảm thấy thoải mái, ngâm mình trong bồn nước lạnh sau một chuyến đi dài nóng bức, mệt mỏi bị xua tan, tinh thần phấn khởi, sau khi thử một món ăn cao cấp là Phở Bò, thêm ít món ăn là Bún Chả, cùng một ít món hải sản tươi, bằng một gương mặt hạnh phúc đỏ ửng, Phạm Hồng Lan đi ra khỏi khách sạn Thái Dương.
Người đánh xe tên Lý Gia Thành vẫn luôn bên cạnh Phạm Hồng Lan, làm một người hầu và hộ vệ tận tâm, cho dù trị an trong vương thành tốt nhưng Lý Gia Thành vẫn chưa bao giờ lơ là cảnh giác.
Thời gian qua, Hồng Lan Thương Hội bị chèn ép bởi Phi Hạc Thương Hội, đáng giận hơn nữa là chúng còn cử sát thủ đến ám sát Phạm Hồng Lan nhưng thất bại, những người trong thương hội thì không may giống thế, một số quản lý bị giết chết, ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng đến việc làm ăn của thương hội, vì vậy, khi nhận được lời mời từ Hạc Vĩnh Tuân, Phạm Hồng Lan lập tức chuẩn bị lên đường, hi vọng tìm thấy đồng minh mới chống lại Phi Hạc Thương Hội.
Các Hội Trưởng khác cũng trong tình trạng y như cô ấy, tìm kiếm đồng minh là chỗ dựa cứng rắn là việc cần làm, nếu không thì họ sẽ bị Phi Hạc Thương Hội tiêu diệt.
Không như Hạc Vĩnh Siêu, Hội Trưởng tiền nhiệm, Hoàng Thế Vinh là một Hội Trưởng hiếu thắng, không từ thủ đoạn, nhìn việc hắn ta trừ khử người của Hạc Vĩnh Siêu và Bạch Kim Hà là biết rõ hắn máu lạnh tới trình độ gì.
Phạm Hồng Lan vừa dạo phố vừa tìm hiểu, cô nhìn thấy người trong thành trì, kể cả người dân bình thường, không ai không tu luyện, cảnh giới thấp nhất là Luyện Khí kỳ.
Một số người mặc giáp trụ đi cùng một nhóm nhỏ cho đến nhóm lớn, trên ngực họ có một cái huy hiệu bằng đồng, thỉnh thoảng lại nhìn thấy bằng bạc, có vẻ như họ là Mạo Hiểm Giả.
Một số trẻ nhỏ mặc đồng phục đẹp đẽ cười đùa trên đường phố, bọn họ còn nói chuyện về đề tài học viện, Phạm Hồng Lan nhận ra bọn trẻ đang theo học ở một nơi gọi là Không Vũ Học Viện, toàn bộ trẻ con của vương thành đều đang học tập ở đó.
Người dân thường hay nở nụ cười, dù là người bán hàng trên phố hay người sở hữu một cửa tiệm lớn, ai cũng vui vẻ, hạnh phúc.
“Linh Thạch hạ phẩm là tiền tệ lưu thông ở đây.” Phạm Hồng Lan nghĩ thầm, tâm trạng chấn động lớn, người dân bình thường cầm Linh Thạch hạ phẩm đi mua đồ ăn là chuyện bình thường.
Phải biết rằng các thế lực khác không cho phép người phàm chạm vào Linh Thạch hạ phẩm, chúng là tài nguyên tu luyện quan trọng, làm sao lại đưa cho phàm nhân coi như thù lao của công việc chứ? Dùng vàng, bạc, đá quý là tốt lắm rồi.
“Rất nhiều luật lệ mới, mình chưa bao giờ nghe thấy!” Phạm Hồng Lan lại tìm thấy thêm một sự mới lạ đến từ luật pháp của Không Vũ Vương Triều, thậm chí luật pháp này áp dụng cho cả những vùng đất tín ngưỡng xung quanh nữa.
“Đây không khác gì một cuộc cách mạng thay đổi thời đại!”
“Nhưng muốn thành công thì phải dựa trên thực lực lẫn nội tình của Quang Minh Giáo Đình!”
“Nhiều vấn đề rắc rối sẽ xảy ra trong tương lai khi tài nguyên như mỏ linh thạch đang bị khai thác hết, lại còn phải đối phó với thế lực tu sĩ mang chủ nghĩa thượng đẳng, không cho phép phàm nhân tu luyện, không cho phép phàm nhân dùng linh thạch. Nếu như bọn họ phát hiện ra hiện trạng ở đây thì họ sẽ tìm đến hủy diệt tất cả, thậm chí không ngần ngại đồ sát trăm vạn người.”
Phạm Hồng Lan vừa đi vừa suy nghĩ, vẻ mặt ở ngoài thì bình tĩnh nhưng nội tâm đang rối loạn, sau cùng cô lắc đầu cười khẽ, bỏ hết suy nghĩ vô vị kia, điều đó không liên quan gì đến cô, mặc dù cô cảm thấy hành động của Quang Minh Giáo Đình rất đúng nhưng lại cho rằng Giáo Đình sẽ không tồn tại được quá lâu.
Lý Gia Thành cẩn mật theo sau Hồng Lan, toàn thân đang căng thẳng, lâu lâu hắn lại ngẩng đầu lên nhìn một tu sĩ vừa đi ngang qua với vẻ mặt kinh ngạc, số lượng tu sĩ cấp cao trong vương thành quá khổng lồ, tùy tiện đi một vòng liền nhìn thấy cả chục tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tu sĩ Kết Đan kỳ thì tính đến hàng ngàn.
“Dù tu sĩ đang tập trung đến đây nhưng số lượng cũng quá dọa người.”
“Thế giới thay đổi nhanh thật, ta đã già rồi.” Lý Gia Thành cười khổ không thôi.
Các thành viên thương hội khác thì đang mang theo mấy chục cái rương gỗ, bên trong là linh dược Giáo Đình đang mở rộng thu mua, bọn họ dự định chuyển chúng đến một nơi.
Trung tâm thương mại Không Vũ Vương Thành!
Nơi tiếp đãi tu sĩ cấp cao đến từ thế lực bên ngoài, mỗi một tầng tương đương với một cảnh giới lớn, hiện nay, trung tâm thương mại chỉ mở ra năm tầng, chào đón tu sĩ Ngũ Dương kỳ tới làm ăn mua bán.
Đây là một tòa nhà hình tròn cao đến mười tầng với diện tích khổng lồ, thiết kế và xây dựng bởi các kiến trúc sư tài giỏi ở Hành Tinh Gaia, kết hợp với tài nghệ của Tạo Tác Sư trong Công Hội Tạo Tác Sư do Nguyễn Trần Thái Dung quản lý.
Có thể nói, tu sĩ chưa đến trung tâm thương mại Không Vũ Vương Thành thì đừng nói bản thân đã tới Không Vũ Vương Triều!
Hàng loạt cửa hàng rộng rãi thoáng mát, cao cấp, tiện nghi bên trong trung tâm thương mại phục vụ, đáp ứng nhu cầu của tu sĩ từ thời trang, trang sức, vũ khí, phù chú, giáp trụ, thực phẩm, đan dược, hung thú, linh dược, nguyên liệu, tài liệu, thuê mướn nhân công, thuê mướn người tài giỏi về các mặt nghề nghiệp hay là bất động sản trong vương triều đều được thực hiện giao dịch ở đây.
Tầng thứ nhất đông đúc, tu sĩ ngoại lai trẻ tuổi phấn khởi, kích động không thôi, giống như một người sống trong rừng sâu vừa nhìn thấy thế giới hiện đại.
Các tu sĩ tiền bối với kinh nghiệm cao hơn cũng không thể không thán phục, nhất là các loại vật phẩm khiến bọn họ không thể kiềm lòng được, muốn mua hết tất cả nhưng túi tiền rỗng tuếch.
“Thuế giao dịch của trung tâm thương mại là 10%, vật phẩm càng cao cấp thì thuế càng tăng cao, nhiều nhất là vật phẩm cấp năm đạt tới 50% giá trị ban đầu.”
“Hiệp hội đang có nhiều ưu đãi đối với tu sĩ đến từ bên ngoài tùy thuộc vào hoàn cảnh của bọn họ và mặt hàng họ cần mua, nếu như nơi đang thiên tai dịch bệnh, hoàn toàn miễn thuế, thậm chí còn giảm giá hàng hóa.”
Phạm Hồng Lan đọc bảng thông tin chủ yếu giới thiệu về trung tâm thương mại rồi gật đầu một cái nhẹ, cô tiếp tục đi thang cuốn lên tầng cao hơn, cô không bỏ sót một tầng nào, thời gian dừng chân mỗi tầng khoảng hai mươi phút.
Dù ở tầng thứ bốn thì tu sĩ vẫn khá đông, vài chục người, cô nhận ra bọn họ xuất thân từ thế lực hai sao, một số thì không nhận ra thân phận, có lẽ là tán tu.
Hồng Lan mua một vài bộ trang phục đẹp đẽ và trang phục phòng vệ rồi mới tiến thẳng lên tầng thứ năm.
Nơi đó là tổng bộ của hiệp hội, phụ trách giao dịch số lượng hàng hóa lớn.
“Chúng tôi muốn bán đi một số linh dược, làm phiền hãy kiểm tra.” Phạm Hồng Lan thản nhiên nói với một người phục vụ, cậu ta là Cù Minh Văn, người phụ trách của trung tâm thương mại Không Vũ Vương Thành.
Cù Minh Văn nhìn thấy Phạm Hồng Lan sở hữu vẻ ngoài xinh đẹp, khí chất thanh nhã, ung dung tự tại, hộ vệ còn là tu sĩ Tứ Dương kỳ, Cù Minh Văn điều chỉnh bản thân một chút rồi nhiệt tình nói ra:
“Hoan nghênh quý khách đến tổng bộ của hiệp hội, tôi là Cù Minh Văn, người toàn quyền phụ trách tại đây.”
“Hãy kiểm tra hàng hóa cho quý khách, sau đó lập ra một bảng danh sách cụ thể.” Cù Minh Văn khẽ nói, ra lệnh cho những nhân viên khác làm việc.
“Còn trẻ tuổi nhưng tu vi lại là Nguyên Anh sơ kỳ, quả nhiên bất phàm.” Lý Gia Thành kinh ngạc nghĩ thầm.
“Có phải cô là Hội Trưởng của Hồng Lan Thương Hội nổi tiếng hay không?” Cù Minh Văn cười nói.
“Đúng vậy, chúng tôi vừa đến vương thành không lâu.” Hồng Lan gật đầu trả lời, phẩm chất nghề nghiệp phục vụ khách của Cù Minh Văn hay toàn thể nhân viên trong trung tâm thương mại rất tuyệt vời, mang lại một sự trải nghiệm hoàn hảo, có vẻ như bọn họ đã huấn luyện nhân viên rất nghiêm khắc.
“Rất hân hạnh được đón tiếp Hồng Lan Hội Trưởng, chúng tôi sẽ chịu phí giao dịch, không biết quý khách có muốn mua gì từ chúng tôi không? Rất nhiều vật phẩm tốt trong tầng thứ năm, xin mời quý khách dời bước xem thử.” Cù Minh Văn điềm tĩnh, nói với nụ cười thân thiện.
Phạm Hồng Lan vô ý liếc nhìn vật phẩm trên kệ hàng, rồi cô nhẹ nhàng nói ra: “Được thôi.”
Cù Minh Văn tận tình chỉ dẫn, nói ra thông tin của từng mặt hàng trong tầng thứ năm, toàn bộ đều là hàng hóa xuất xứ từ Quang Minh Giáo Đình, giá trị rẻ hơn nhiều so với thế giới tu sĩ.
“Thuế giao dịch lần đầu của mỗi vật phẩm là 10%, nếu như muốn mua số lượng lớn thì tùy theo số lượng hàng hóa để tính thêm thuế giao dịch, xin quý khách thông cảm.” Cù Minh Ăn áy náy nói khi Phạm Hồng Lan hỏi về việc mua số lượng vật phẩm lớn.
Thuế giao dịch do người mua chịu! Ưu đãi giao dịch lần đầu tiên là 10%, như tu sĩ Nguyên Anh kỳ muốn mua một viên Kết Anh Đan, chỉ cần trả phí 110% giá trị ban đầu, nếu như muốn mua thêm thì thuế sẽ tăng lên, hạn chế số lượng mua quá nhiều, theo như kế hoạch của hiệp hội, Giáo Đình càng phát triển thì thuế giao dịch sẽ càng giảm.
Một ưu đãi nữa, toàn bộ người dân trong vùng đất tín ngưỡng đều trả thuế giao dịch là 5%, nếu như đầu cơ trục lợi, dùng quyền hạn đó giúp đỡ người bên ngoài, họ sẽ bị phán tù giam giữ, tịch thu tài sản phi pháp, ghi thêm lý lịch không sạch sẽ.
Có thể nói, Hiệp Hội Kinh Tế Liên Minh với thành viên là Quang Minh Giáo Đình, Không Vũ Vương Triều, Bảo Trụ Vương Triều, Kinh Hồng Vương Triều, Liên Bang Gaia, cùng với một số vùng đất tín ngưỡng khác đã bắt tay vào xây dựng căn cơ cho một vùng đất trung tâm trù phú.
“Đây là Hóa Thần Đan?”
Lý Gia Thành kinh hãi thốt thành lời khi nhìn thấy một hộp ngọc, bên trong hộp là một viên đan dược nhỏ bằng móng tay, nó tỏa ra ánh sáng lấp lạnh trông rất mê hoặc.
“Quý khách nói không sai, Hóa Thần Đan là sản phẩm mới của Quang Minh Giáo Đình, giá trị 40 triệu Linh Thạch hạ phẩm, tính luôn phí giao dịch thì tổng là 44 triệu.” Cù Minh Văn cười khẽ giải thích.
“Chỉ 44 triệu?” Lý Gia Thành hoảng sợ nói lớn, vẻ mặt không thể tin được, một viên Hóa Thần Đan giúp tu sĩ Nguyên Anh đột phá tới Hóa Thần Đại Tôn mà chỉ có 44 triệu?
Bên ngoài kia, nó là vật không thể mua được bằng tiền, phải cầu xin Luyện Đan Sư cấp năm của Công Hội Luyện Đan Sư, ngày đêm làm trâu làm ngựa.
Tự mình tìm kiếm nguyên liệu, lại còn phải chi trả phí luyện đan dù cho luyện chế thất bại, tổng cộng tiêu hao mấy chục năm trời, thậm chí là hàng trăm năm cùng với ít nhất là 60 – 70 triệu Linh Thạch hạ phẩm mới lấy được Hóa Thần Đan, nhưng lại chưa chắc chắn về phẩm chất của đan dược, nếu như ra một hạ phẩm, đề cao có ba phần mười tỷ lệ thành công thì khóc không ra nước mắt.
“44 triệu một viên? Ở đây có đến hai mươi viên.”
Phạm Hồng Lan kinh ngạc đến ngây người.
Cù Minh Văn dõng dạc nói ra:
“Này là giá trị ưu đãi khi đến đây mua đan dược, nếu như chúng tôi có chi nhánh bán nó ở bên ngoài thì giá trị của nó sẽ tăng lên, thấp nhất là 60 triệu cho đến 80 triệu tùy theo phẩm chất của đan dược.”
“Phẩm chất của toàn bộ Hóa Thần Đan này là thượng phẩm, gia tăng bảy phần mười tỷ lệ đột phá thành công, nếu như không may mắn, đột phá thất bại, chúng tôi sẽ cung cấp một phần dịch vụ bao dưỡng giúp cho tu sĩ đó trở về trạng thái tốt nhất, đủ để thử nghiệm đột phá lần thứ hai, giá trị của phần dịch vụ là 50 triệu Linh Thạch hạ phẩm bao gồm thuế, thời gian bao dưỡng từ nửa năm đến ba năm, cam đoan hoàn trả gấp mười lần giá trị nếu như không làm được đúng với hợp đồng.”
Lý Gia Thành trừng mắt: “Đột phá thất bại còn có dịch vụ bao dưỡng tu sĩ? Nửa năm đến ba năm? Trời đất, thế giới này có phải là thế giới tôi biết không vậy? Luyện Đan Sư hút máu người đâu? Luyện Đan Sư ác ma ham tiền đâu? Bọn họ đi đâu hết rồi?!”
Cù Minh Văn nghiêm mặt nói ra: “Luyện Đan Sư của Giáo Đình là Nguyễn Thanh Điện Chủ, trên dưới một ngàn Luyện Đan Sư đều có phẩm chất đạo đức tuyệt vời, tuyệt đối không hại người, không ham tiền, chúng tôi là con người, chứ không phải là cỗ máy điên cuồng vì tiền.”
Phạm Hồng Lan đặt một tay lên che mặt, cười khổ nói: “Xin thứ lỗi cho sự thất thố của ông ta, ông ấy quá kích động.”
“Xin thứ lỗi cho tôi.” Lý Gia Thành ngại ngùng nói ra, cảnh giới của ông là nửa bước Hóa Thần, nên khi thấy Hóa Thần Đan thì kích động, khó khống chế bản thân.
Phạm Hồng Lan chỉ chỉ vào hộp ngọc, cô nói ra: “Tôi muốn mua Hóa Thần Đan này.”
Cù Minh Văn chân thành nói: “44 triệu Linh Thạch hạ phẩm, cảm ơn quý khách đã ủng hộ."
“Đây là bảng danh sách giá trị và số lượng linh dược quý khách muốn bán cho hiệp hội, tổng cộng ba mươi triệu Linh Thạch hạ phẩm.”
“Quý khách chỉ cần thanh toán thêm 14 triệu Linh Thạch hạ phẩm là có thể lấy Hóa Thần Đan.”
Phạm Hồng Lan nhanh gọn mua Hóa Thần Đan cho Lý Gia Thành dùng khi đột phá Hóa Thần kỳ.
“Đề nghị quý khách mua thêm Quang Minh Thánh Điển quyển thứ năm để tu luyện vì tu luyện Quang Minh Thánh Điển không cần vượt qua thiên kiếp, giá trị của quyển thứ năm là 50 triệu Linh Thạch hạ phẩm bao gồm thuế.” Cù Minh Văn thản nhiên nói.
“Quang Minh Thánh Điển, có phải đó là quyển sách tu luyện của người dân không?” Phạm Hồng Lan nhíu mày nói, cô từng nghe qua cái tên đó nhưng không để trong lòng, một quyển Thánh Điển thật sự làm sao lại truyền lưu cho toàn bộ người bình thường chứ?
Cù Minh Văn cất tiếng nói giải đáp: “Đúng vậy, Tín Đồ được tu luyện đến tầng thứ bốn, Mạo Hiểm Giả và Tín Sứ được tu luyện đến tầng thứ năm, hoàn toàn miễn phí, người bên ngoài muốn tu luyện đến tầng thứ bốn và thứ năm thì cần bỏ tiền ra mua.”
“Cảm ơn, chúng tôi không định mua Quang Minh Thánh Điển.”
Phạm Hồng Lan nghĩ ngợi ít giây rồi nói, ngày mai, cô sẽ xem trực tiếp thẩm phán rồi quyết định hợp tác với hiệp hội hay không, nếu như thành công, cô cần gì bỏ tiền ra mua Quang Minh Thánh Điển nữa?
“Đây là Dưỡng Sinh Thủy, một mình 10 triệu Linh Thạch hạ phẩm, nó sẽ giúp tu sĩ thanh lọc cơ thể, bài trừ tạp chất, gia tăng tư chất.”
“Còn đây là Câu Hồn Thủy, tác dụng của nó giống như trên nhưng lại hiệu quả với linh hồn, một bình 10 triệu Linh Thạch hạ phẩm.”
“Đây là một bộ trang bị chuẩn mực dành cho tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ, bao gồm giáp trụ toàn thân, thuẫn, kiếm, một bộ năm lá phù chú phòng ngự cấp năm, bảo hành năm năm, giảm 50% chi phí chữa trị hao tổn.”
“Này là Phá Ma Đan cấp năm, vật phẩm tốt giúp tu sĩ đánh bại tâm ma.”
“Đây là một bộ phi kiếm bao gồm chín thanh kiếm cấp năm hạ phẩm, chúng tôi bán kèm một bộ thuật pháp giúp tu sĩ điều khiển được một bộ phi kiếm mà không cảm thấy mệt mỏi về tinh thần, giá trị của nó là 180 triệu.”
“Còn đây là thú cưỡi cấp năm…”
“Vật phẩm đặc biệt giúp tu sĩ đột phá giới hạn, đạt đến Trúc Cơ viên mãn, hoàn mỹ, giá trị dao động từ 10 triệu đến 50 triệu.”
“Vật phẩm đặc biệt giúp tu sĩ đột phá giới hạn Kết Đan kỳ, giá trị 50 triệu đến 100 triệu.”
"Tinh thể tiến hóa cấp 4, chứa năng lượng tinh khiết..."
“Cảm ơn đã ghé thăm, đây là thẻ hội viên của quý khách, chúc quý khách đi đường bình an, vui vẻ vượt qua thiên kiếp.”
Phạm Hồng Lan phất phất tay nói: “Tạm biệt!”
Phạm Hồng Lan không ngờ rằng bản thân cô là Hội Trưởng của một thương hội hai sao lại cảm thấy nghèo khi đi vào cửa hàng ở tổng bộ hiệp hội.
Dưỡng Sinh Thủy, Câu Hồn Thủy, chẳng phải là đồ cung cấp miễn phí cho mấy đứa trẻ trong học viện sao?
Quang Minh Thánh Điển, quyển sách toàn dân tu luyện!
Các loại đan dược, linh dược đặc biệt giúp vượt qua giới hạn, chúng là thứ các thiên tài đang săn đón.
Giờ thì cô biết vẻ mặt co giật của mười mấy tu sĩ Hóa Thần Đại Tôn đang tham quan tầng thứ năm là sao rồi!
Cái gì cũng muốn mua nhưng lại không có đủ tiền!
Một thiên tài cộng với vài trăm triệu Linh Thạch hạ phẩm đi vào cửa hàng, lúc đi ra liền biến thành thiên tài siêu cấp Kết Đan hoàn mỹ với trang bị khủng đủ so kè với tu sĩ Hóa Thần Đại Tôn!
Tóm lại, nạp tiền đi thiếu niên!
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Phạm Hồng Lan ra ngoài trung tâm thương mại, cô nghe thấy âm thanh kinh ngạc của người dân, dường như họ đang đi về một hướng.
“Tử Vi Phi Thiên Thuyền hạ cánh ở vương thành, Quốc Vương đang tiếp đón người của Tử Vi Kiếm Tông, họ đang đi về phía trung tâm thương mại.” Lý Gia Thành với thần thức mạnh mẽ, phân biệt ra một số tiếng nói hữu ích, ông giải thích cho Phạm Hồng Lan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.