Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 679: Chiến Hạm Hoàng Đế, luyện thành đan




Ba ngày sau, thời gian diễn ra chiến dịch lớn, càn quét mọi sự tồn tại của Venger lãng vãng xung quanh Thập Linh Hỏa thành, một chiến dịch cho Quang Minh Giáo Đình bắt đầu và Thanh Vũ chỉ huy.
Sáng tinh mơ, Mặt Trời treo cao ở đằng xa lút tận đường chân trời, ánh sáng màu vàng nhạt ấm áp chiếu rọi xuống thế giới, một ngày mới lại đến, một ngày bận rộn của người dân trong Thập Linh Hỏa thành.
Thanh Vũ vừa mở mắt sau một đêm dài tập trung vào tu luyện, hắn hấp thụ những viên tinh thể tiến hóa cấp năm sơ kỳ nên tu vi tăng rất nhanh, một viên bằng với hai cảnh giới nhỏ, hắn lại hấp thụ chúng trong Huyễn Linh Chiến Trường, qua hàng trăm ngày trời, tu vi của Thanh Vũ đã tăng lên đến Tứ Dương hậu kỳ.
Đừng nhìn tu vi Thanh Vũ tăng rất nhanh, hắn đã chịu đựng áp lực khủng khiếp khi là vật chứa năng lượng của cảm xúc “sợ hãi” thuộc về toàn bộ sinh linh, áp lực kia đã phá hủy cơ thể Thanh Vũ làm hắn chịu nhiều đau đớn.
Hắn phải dành ra hơn năm mươi ngày để chữa trị thương thế rồi mới gia tăng tu vi.
Đổi lại, năng lượng của “sợ hãi” cũng giúp Thanh Vũ đề cao nhiều thứ như cường độ cơ thể, tăng tốc độ hấp thụ linh lực, tu vi tiến nhanh nên cảnh giới của hắn mới đạt Tứ Dương hậu kỳ như hiện giờ.
À, còn có một viên tinh thể tiến hóa cấp năm lấy từ bầy Venger tấn công Thập Linh Hỏa thành nữa.
Ai đời lại đi giết chết một sinh vật ngang hàng với tu sĩ Hóa Thần Đại Tôn để cho một tu sĩ Nguyên Anh Chân Quân hấp thụ chứ?
Quả là một việc làm ngu ngốc!
Tuy nhiên, Thanh Vũ và Quang Minh Giáo Đình lại thừa sức làm việc ngu ngốc đó nhờ vào các Thánh Vật đầy quyền năng.
“Nhất Dương Kiếm, Kim Dương Kiếm, Mộc Dương Kiếm, Thủy Dương Kiếm…” Thanh Vũ thở dài ra một hơi, hắn vừa tu luyện xong một pháp thuật gọi là Thủy Dương Kiếm.
Bây giờ khi bốn Thánh Thuật đó cùng bạo phát trong một thời điểm thì dư sức giết chết tu sĩ Tứ Dương đỉnh phong trong vòng một giây đồng hồ.
Bốn Thánh Thuật kia là một phần của một Thánh Thuật mạnh mẽ, hay có thể gọi chúng là Trận Thánh Thuật, khi chúng hoàn thành thì uy lực rất cường đại, Thanh Vũ không thể tưởng tượng ra khi chúng bùng nổ thì có cảnh tượng hoành tráng như thế nào.
“Ngày hôm nay là lúc nên kết thúc nhiệm vụ kia rồi!” Thanh Vũ lẩm bẩm một tiếng rồi biến mất khỏi Huyễn Linh Chiến Trường, hắn đi tới phòng làm việc của Giáo Hoàng tại Thập Linh Hỏa thành.
“Giáo Hoàng.” Rinka đang đợi Thanh Vũ ở trong căn phòng lớn, cô ấy hơi cúi đầu chào Thanh Vũ.
“Quân Đoàn Trưởng Rinka?” Thanh Vũ nghi ngờ hỏi, hắn không biết Rinka đang chờ đợi hắn ở phòng làm việc cho nên Thanh Vũ cảm thấy bất ngờ.
Đáng lý ra Rinka nên đi chỉnh đốn quân đoàn chứ không phải ở đây vì chiến dịch sắp bắt đầu rồi.
“Giáo Hoàng, tôi có chuyện cần nói với ngài.” Rinka nói khẽ.
“Là việc gì Quân Đoàn Trưởng cứ nói.” Thanh Vũ đưa một tay ra mời.
“Đó là việc hấp thụ tinh thể biến dị!” Rinka đột ngột nghiêm túc hơn hẳn.
“Sau khi hấp thụ bảy viên tinh thể biến dị cùng loại thì tôi có thể chiến đấu với tu sĩ nửa bước Ngũ Dương kỳ, thế nhưng, khi tôi tiếp tục hấp thụ viên tinh thể thứ tám, chuyện lạ đã xảy ra.”
“Viên tinh thể biến dị đó đột nhiên vỡ nát thành không khí, tôi cảm nhận được bản thân đã thất bại trong việc hấp thụ tinh thể biến dị đó.”
“Thất bại trong quá trình hấp thụ tinh thể biến dị ư?” Thanh Vũ nhíu mày nói.
“Chính xác là thế.” Rinka nghiêm túc gật đầu.
“Đúng là một việc lớn, nhưng ta nghĩ điều đó cũng bình thường, chúng có thể gia tăng tài năng của mọi người, mang lại cho mọi người nhiều sức mạnh nhưng bất kỳ một vật gì dù là quyền năng đến đâu cũng có hạn độ, việc thất bại là thử thách của dị năng dành cho con người.” Thanh Vũ bình tĩnh nói tiếp.
“Giáo Hoàng nói không sai.” Bỗng nhiên, một người bước vào căn phòng, đó là Viện Trưởng Mira với một mái tóc màu nâu vàng đẹp đẽ, một đôi con người đầy trí thức, vóc người cao ráo, cân đối với đường cong tuyệt đẹp.
“Tôi đã nghiên cứu tinh thể biến dị, khi hấp thụ bảy viên thì tỷ lệ hấp thụ thành công sẽ giảm đi rất nhiều, và nếu muốn hấp thụ, tăng cao tài năng thì phải tìm kiếm nhiều tinh thể biến dị cùng loại hơn nữa.”
“Đó là khó khăn mà chúng ta đang đối mặt!” Mira nghiêm nghị nói.
Các Quân Đoàn Trưởng đều hấp thụ bảy viên tinh thể biến dị có năng lực cùng loại với họ, thiên phú ba sao, một con đường tăng cao thiên phú nhanh nhất và dễ dàng nhất ngoại trừ hấp thụ Thiên Phú Chi Tinh.
Thế nhưng, điều đó trông rất xa vời bởi vì độ khó sẽ tăng dần qua từng viên tinh thể biến dị, họ phải trải qua nhiều khó khăn, thử thách hơn nữa để tìm kiếm chúng.
Và thế giới thì chẳng bao giờ ngừng lại để chờ đợi một ai cả, tất cả sinh vật, kể cả Venger hay con người đều đang tăng cao sức mạnh để có thể sinh tồn, thời gian càng lâu, bọn Venger càng mạnh mẽ, nhất là bọn sở hữu dị năng thì không cần phải bàn cãi về thực lực khủng bố của chúng.
Rõ ràng, vào trận chiến lớn trước đó, Thiên Thánh Kỵ Sĩ Trận đạt sức mạnh Ngũ Dương trung kỳ nhưng lại phải e ngại khi đối đầu với bọn Venger cấp năm sơ kỳ sở hữu dị năng bởi vì chúng có thể đánh vỡ chiến trận của Quân Đoàn Gaia rồi thưởng thức bữa tiệc máu.
Không thể kết thành trận pháp, những thành viên của Quân Đoàn Gaia quá yếu đuối trước bọn Venger cấp năm đó.
Chiến trường có quá nhiều lỗ hổng, cần phải luyện tập sao cho nhuần nhuyễn, ăn ý, hay thấm vào máu thì mới có thể phát huy sức mạnh lớn nhất, không sợ kẻ địch cường đại.
“Dù sao đi chăng nữa, việc hấp thụ tinh thể biến dị là việc tất yếu, không thể bỏ lỡ dù khó khăn cách mấy, hãy tiếp tục thu thập tinh thể biến dị, nâng cao sức mạnh đi, đừng sợ lãng phí khi hấp thụ thất bại!” Thanh Vũ từ tốn lên tiếng.
“Vâng!” Rinka nhẹ nhàng đáp lại, cô ấy định nhường cho những người khác tinh thể biến dị cùng loại của cô nhưng khi nghe Thanh Vũ nói thế thì ý nghĩ đó liền tan biến, cũng là do Rinka quá quan tâm đến các thành viên của Quân Đoàn Gaia bởi vì họ là chiến hữu đồng sinh cộng tử với cô.
Nếu như có thêm dị năng thì tỷ lệ sống sót của bọn họ sẽ tăng lên rất nhiều.
“Tôi xin phép rời đi trước.” Rinka để lại một lời rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi căn phòng.
Thanh Vũ gật đầu nhẹ một cái rồi hắn đưa mắt nhìn sang Viện Trưởng Mira.
“Hình như công việc của Bệnh Viện Trung Tâm đang rất quá tải, cô có thời gian để tìm ta sao, Viện Trưởng Mira?” Thanh Vũ khẽ hỏi.
“Tôi tìm đến Giáo Hoàng là để nói một ít chuyện.” Mira cười khẽ.
“Cửa Hàng điểm tín ngưỡng vừa có thêm một vật phẩm rất đặc biệt, Giáo Hoàng có muốn xem không?”
“Ồ, đó là vật gì mà làm cho Viện Trưởng Mira dành thời gian quý báu để nói chuyện với ta vậy?” Thanh Vũ nghi hoặc.
“Một loại khí tài quân sự, tàu bay mà thôi.” Mira nhẹ nhàng nói, một luồng ánh sáng bắn ra từ bàn tay của Mira tạo thành hình chiếu của một con tàu bay trông rất hiện đại và hoành tráng.
Thanh Vũ lập tức nhìn vào con tàu bay đó, vẻ mặt chăm chú, sau một lúc, hắn nghiêm túc hỏi:
“Đó là một con tàu bay hoàn toàn mới, không như tàu bay loại cũ!”
Bởi vì Lilith, Linda từng là sát thủ siêu cấp của tổ chức Zero nên họ có nhiều thông tin về nhiều khí tài quân sự, các thiết bị tối tân giống như tàu bay, nhưng loại tàu đang ở trong mắt của Thanh Vũ thì lại là một loại tàu khác.
Chiến Hạm Hoàng Đế số hai, một loại tàu bay khổng lồ với những khẩu pháo năng lượng hủy diệt có th bắn chết luôn cả tu sĩ Tứ Dương sơ kỳ tới đỉnh phong, có hơn năm mươi khẩu pháo năng lượng khủng bố như thế được lắp đặt trên một đơn vị chiến hạm.
Quả là một pháo đài chiến tranh của Hoàng Đế, đứng bên dưới chiến hạm đó, chỉ có ngọn lửa chết chóc đang bùng cháy rồi thiêu đốt những vật cản đường.
“Tại sao một chiến hạm tối tân như vậy lại xuất hiện ở ngay lúc này chứ?” Thanh Vũ cau mày hỏi.
“Tôi cũng đang suy nghĩ về điều đó đây, tôi vừa phát hiện ra nó có trong Cửa Hàng điểm tín ngưỡng và tới đây để hỏi Giáo Hoàng về nó, liệu tôi có thể sở hữu một Chiến Hạm Hoàng Đế đó không?” Mira cười hỏi.
“Cô muốn ta trợ cấp cho Khoa Học Viện một Chiếm Hạm Hoàng Đế đó à?” Thanh Vũ bình tĩnh hỏi lại.
“Đúng vậy, nếu có nó thì tôi có thể nghiên cứu ra nhiều thứ tốt nữa, bao gồm nâng cấp Pháo Ánh Sáng lên một tầm cao mới, Giáo Hoàng đã biết rõ phải không? Toàn bộ Pháo Ánh Sáng kia đã trở thành một đống phế liệu sau khi bắn ra hơn ba mươi viên đạn ánh sáng trong trận chiến với bầy Venger.” Mira thản nhiên cất tiếng nói.
“Hơn nữa, Chiến Hạm Hoàng Đế số hai kia có chức năng tàng hình, bay lượn với vận tốc lên đến hơn hai trăm km một giờ, một loại vũ khí trên không trung rất đáng sợ, tôi có thể sản xuất chúng hàng loạt nếu nghiên cứu kỹ chúng cùng những thành viên của Khoa Học Viện và tự tin rằng tôi có thể cải tiến nó thành một vũ khí ở đẳng cấp hoàn toàn khác so với lúc này.”
“Một Pháo Đài Hoàng Đế thật sự đang chờ đợi ngài thưởng thức!” Mira dõng dạc nói với nét mặt cực kỳ tự tin.
“Quả là một tin tức tốt.” Thanh Vũ nhẹ nhàng gật đầu, hắn biết rõ Viện Trưởng Mira không lừa gạt hắn để lấy được một Chiến Hạm Hoàng Đế, cô ấy hoàn toàn tự tin có thể làm được những gì cô ấy nói.
Với lại, Quang Minh Giáo Đình thật sự cần một đội Chiến Hạm Hoàng Đế để vận chuyển hay chuyển người đi ra vùng đất xa xôi khác, còn có vượt qua biển cả rộng lớn đầy rẫy bọn sinh vật khủng khiếp.
Nghĩ đến việc vượt biển thôi mà Thanh Vũ đã cảm thấy tê cả da đầu bởi vì một ít sinh vật chạy từ biển cả bao la vào dòng sông Jimith đều đạt cảnh giới Tứ Dương kỳ trở lên, một vài con còn bị thương chứng tỏ ở bên ngoài đại dương bao la kia, có sinh vật đủ khả năng đe dọa đến mạng sống của chúng.
Dùng một con thuyền khổng lồ để di chuyển qua đại dương là một điều bất khả thi, giống như đi tự sát vậy.
Cho nên Chiến Hạm Hoàng Đế là một vật cực kỳ cần thiết đối với Giáo Đình ở lúc này.
Thanh Vũ không thể để mỗi lần Quân Đoàn Gaia viễn chinh đều phải tự mình bay lượn trên bầu trời, tiêu hao cả đống linh lực chỉ vì hành quân được, với lại, đi với số lượng lớn dễ trở thành mục tiêu bị bọn sinh vật mạnh mẽ khác nhắm vào, các trận chiến vô ích sẽ diễn ra, còn làm chậm tiến độ hành quân nữa.
Một con tàu bay vận chuyển tàng hình là một thứ hết sức tuyệt vời.
“Giá trị của một Chiến Hạm Hoàng Đế số hai là năm trăm triệu điểm tín ngưỡng.” Thanh Vụ cười khổ một tiếng.
“Mặc dù ta rất muốn tài trợ cho Khoa Học Viện một chiếc chiến hạm phục vụ mục đích nghiên cứu nhưng giá trị của nó quá đắt đỏ, ta cần khoảng hai tuần nữa mới có thể mua được một chiếc.”
“Trong khoảng thời gian này, ta nghĩ Viện Trưởng Mira nên đi mở rộng Khoa Học Viện, thu nhận nhiều người có tài năng về các lĩnh vực khoa học thì hơn, đến lúc đó cô cũng có thể giảm bớt đi một chút áp lực khi nghiên cứu Chiến Hạm Hoàng Đế.” Thanh Vũ nhẹ nhàng nói tiếp.
“Giáo Hoàng nói cũng rất có lý, nhưng ngài đã hiểu lầm, dù không có những nhà khoa học tài giỏi giúp đỡ thì tôi vẫn tự tin có thể tìm ra hết thảy bí mật của Chiến Hạm Hoàng Đế, nhưng có thêm nhiều người giúp đỡ thì càng tốt hơn, cho nên tôi sẽ đợi ngài hai tuần lễ.” Mira điềm tĩnh nói ra.
“Tạm biệt nhé.” Sau khi nói xong, Mira quay đầu bước đi về phía cánh cửa.
“Một điều nữa, tôi đã giải quyết xong một ngàn bảy trăm ca phẫu thuật nguy hiểm tại Bệnh Viện Trung Tâm, vì vậy, tôi có ở Bệnh Viện Trung Tâm hay không thì cũng như nhau thôi, ở đó chẳng có người nào rơi vào trạng thái nguy hiểm cần tôi chữa trị ở, anh không cần phải nhắc nhở.”
Khi đặt một chân ra bên ngoài căn phòng làm việc, Mira hơi nghiêng đầu ra sau rồi nói một cách thản nhiên, lương tâm của một bác sĩ không cho phép người khác nghi ngờ, cho nên Mira mới nói thêm câu đó để đáp lại Thanh Vũ.
Tiễn biệt một người, thì có nhiều người khác lại tìm đến Thanh Vũ để nói chuyện như là các Đường Chủ yêu cầu mở rộng thành viên của các bộ phận, một tiếng sau, Thanh Vũ mới giải quyết xong mọi chuyện.
Và lúc này, cũng là thời gian bữa sáng bắt đầu.
“Giáo Hoàng.” Briona bước vào căn phòng với một khay đựng thức ăn khá lớn, mùi hương thơm nức mũi lan tỏa trong không gian căn phòng làm Thanh Vũ cảm thấy đói bụng.
“Briona à.” Thanh Vũ cười gật đầu một cái.
“Tôi mang thức ăn đến cho ngài đây.” Briona khẽ nói.
“Behira đâu rồi? Tại sao cô lại tận tay mang thức ăn chứ?” Thanh Vũ từ tốn hỏi.
“Behira đang làm việc, tôi muốn tự mình mang thức cho ăn cho ngài vì muốn nói với ngài một lời cảm ơn.” Briona nhẹ giọng nói.
“Cảm ơn ngài vì đã ban thưởng cho tôi hai viên đan dược thần kỳ giúp cho thương thế của Eira và Anne hồi phục như cũ.”
“Eira, Anne cũng là thành viên của Quân Đoàn Gaia, lại còn là người do cô bảo hộ, đó là việc mà ta nên làm, không cần cảm ơn làm gì.” Thanh Vũ bình tĩnh lắc đầu trong khi nói.
Briona cười nhẹ một tiếng rồi tận tâm bày trí thức ăn lên bàn cho Thanh Vũ, sau đó cô lui ra ngoài, để lại Thanh Vũ một mình ở trong căn phòng.
Lời Briona muốn nói với Thanh Vũ chỉ có nhiêu đó, nhưng lại ẩn chứa nhiều cảm xúc phát ra từ tận đáy lòng, Briona muốn biểu đạt cảm ơn của cô đối với Thanh Vũ.
Eira, Anne chiến đấu rất kiên cường và bị thương nặng, mất đi một phần cơ thể, nếu như không có đan dược do Thanh Vũ tăng thì hai cô gái trẻ kia phải chịu đau đớn trong mấy tuần lễ liền chờ đợi Bệnh Viện Trung Tâm làm phẫu thuật ghép lại phần tay chân bị mất.
Briona không nỡ lòng nhìn hai cô gái trẻ đầy nhiệt huyết đó phải chịu đau đớn.
Thanh Vũ bình tĩnh thưởng thức bữa sáng thịnh soạn do Briona nấu nướng bằng tất cả tấm lòng của cô ấy, Thanh Vũ có thể cảm nhận được cảm xúc biết ơn của Briona thông qua các món ăn, điều này làm Thanh Vũ cảm thấy ấm lòng.
Giúp đỡ người khác luôn là một việc làm không phải giờ khiến bản thân phải đau khổ cả.
“Tay nghề của Briona lại tăng cao hơn rồi!” Thanh Vũ nhẹ nhàng đánh giá.
Tất cả món ăn đều được làm từ thịt của hung thú cấp bốn trở nên, chất thịt tươi mới ngon lành, rau củ cũng thế, không thể chê vào đâu được.
“Chị Nguyễn Thanh đang luyện chế Huyết Mạch Thăng Cấp Đan, mình nên đến đó xem thử một chút, thời gian cho tới khi chiến dịch bắt đầu còn hơn một tiếng đồng hồ.” Thanh Vũ suy nghĩ một hồi rồi quyết định.
Thanh Vũ lên đường, tiến thẳng vào Huyễn Linh Chiến Trường, tại khu vực an toàn, rất nhiều Luyện Đan Sư một sao trở lên đang vây quanh một người phụ nữ, đó là Nguyễn Thanh, Đường Chủ của Luyện Đan Đường.
Luyện Đan Thánh Đỉnh phát ra ánh sáng rực rỡ, ngọn lửa màu vàng kim nóng bức, nó cháy bừng lên khiến cho các Luyện Đan Sư đổ mồ hôi như mưa, Kim Dương Thánh Hỏa, một ngọn lửa có sẵn trong Luyện Đan Thánh Đỉnh, Nguyễn Thanh đã đánh thức một Thánh Hỏa trong mười hai Thánh Hỏa bị phong ấn của Thánh Vật.
Dù nhiệt độ khá cao làm mọi người khó chịu nhưng các Luyện Đan Sư vẫn không để ý quá nhiều, bọn họ đang học hỏi tài nghệ luyện đan của vị Đường Chủ đáng kính.
Nguyễn Thanh đang mở một lớp dạy học cho các Luyện Đan Sư cấp thấp để bọn họ hiểu sâu hơn về luyện đan, cũng như truyền đạt kinh nghiệm của cô lại cho bọn họ.
Nguyễn Thanh vừa điều khiển Kim Dương Thánh Hỏa luyện hóa linh dược bên trong Luyện Đan Thánh Đỉnh vừa lên tiếng giải thích từng hành động, các Luyện Đan Sư thì gật gù liên tục, vẻ mặt sùng kính.
Thanh Vũ lẳng lặng đứng ở một bên, không làm mọi người chú ý, hắn cũng quan sát Nguyễn Thanh luyện đang, nét mặt rất tập trung.
Khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ sau, Nguyễn Thanh khẽ quát:
“Ngưng đan!!”
Keng! Keng!
Cùng lúc đó, âm thanh phát ra từ bên trong Luyện Đan Thánh Đỉnh cho mọi người biết rõ, Huyết Mạch Thăng Cấp Đan đã được luyện thành.
Bốp! Bốp!
Một vài tiếng vỗ tay vang lên, các Luyện Đan Sư chúc mừng Nguyễn Thanh Đường Chủ một cách nồng nhiệt.
“Đường Chủ, ngài quả là một Luyện Đan Sư tài giỏi!”
“Đường Chủ, tôi có thể hỏi ngài một ít vấn đề được không?”
“Đường Chủ, khi nào ngài luyện đan, bất kỳ ngày đêm, tôi sẽ có mặt để chiêm ngưỡng phong thái của ngài.”
“Gâu! Gâu!” Đột nhiên, tiếng chó sủa nghe rất hớn hở vang lên ở gần đó.
“Trời ạ, đó là Sói Xám!!”
“Sói Xám đầu đàn!!”
Các Luyện Đan Sư trố mắt lên, vẻ mặt hơi sợ sệt vì nhìn thấy một con Sói Xám khổng lồ đang thè lưỡi rồi sủa mấy tiếng.
“Đại Cẩu, ngoan nào.” Nguyễn Thanh cười nói.
“Đúng vậy, Đại Cẩu, nếu ngươi không ngoan thì không có đan dược để ăn đâu.” Thanh Vũ mỉm cười lên tiếng.
“Giáo Hoàng đại nhân!” Các Luyện Đan Sư lập tức khom người, đồng thanh cất tiếng chào.
“Giáo Hoàng.” Nguyễn Thanh gật đầu một cái.
“Gâu! Gâu!!” Đại Cẩu hào hứng sủa lên một vài tiếng với Thanh Vũ, sau đó ánh mắt của nó khóa chặt Luyện Đan Thánh Đỉnh, hay nói đúng hơn là viên đan dược đang hấp dẫn lấy nó ở bên trong.
“Chúc mừng Nguyễn Thanh Đường Chủ luyện thành một loại đan dược tốt.” Thanh Vũ cười khẽ.
“Không phụ sự kỳ vọng của Giáo Hoàng.” Nguyễn Thanh bình tĩnh gật đầu nói.
“Nào, chúng ta cùng kiểm chứng hiệu quả của đan dược thôi.” Thanh Vũ nhàn nhạt nói trong khi nhìn vào Đại Cẩu.
Đây là thời khắc kiểm tra hiệu quả của Huyết Mạch Thăng Cấp Đan, để xem nó sẽ mang đến cho Đại Cẩu những lợi ích gì.
“Tất nhiên, đan dược là để sử dụng.” Nguyễn Thanh mỉm cười nhẹ, một tay khẽ chuyển động, viên đan dược bên trong Luyện Đan Thánh Đỉnh liền bay lên cao, rơi vào tay của Nguyễn Thanh, nó là một viên đan dược đang tỏa sáng lấp lánh, hút hồn mọi sinh linh.
“Gâu!” Đại Cẩu chảy nước miếng, mắt nhìn trân trân vào Huyết Mạch Thăng Cấp Đan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.