Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 639: Viện Trưởng Mira, Thánh Vật mới




Thanh Vũ nhìn lướt qua thông tin của các phần thưởng.
Đá Thần Thông: có quyền năng giúp tu sĩ sáng tạo ra Thần Thông, yêu cầu tu sĩ phải lĩnh ngộ tâm cảnh thứ nhất.
Đá Ý Cảnh: có quyền năng giúp tu sĩ bước vào tâm cảnh thứ nhất.
Năm mươi viên Tam Dương Thánh Quả bằng với năm mươi tu sĩ Tam Dương sơ kỳ, mặc dù Giáo Đình đã không cần lắm nhưng chúng có thể làm phần thưởng cho các thành viên trong Giáo Đình.
Năm Tứ Dương Ấn Ký, trợ giúp năm tu sĩ cảnh giới nửa bước Tứ Dương kỳ đột phá cảnh giới hiện tại, đi vào hàng ngũ tu sĩ Tứ Dương kỳ, có thể nói, năm viên ấn ký này rất hấp dẫn đối với tu sĩ dưới Tứ Dương kỳ.
Thanh Vũ không cần bất kỳ phần thưởng nào ở trên cả, vì vậy, hắn quyết định dùng phần thưởng đó đem vào kho chung của toàn bộ Giáo Đình, coi chúng như một phần thưởng cho sự cống hiến của mọi người, để thúc đẩy sự phát triển của Giáo Đình và tinh thần cầu tiến của các thành viên khác.
“Đạ lâu không gặp rồi, Lilith.” Thanh Vũ mỉm cười nói.
“Đây là những người nào?” Thanh Vũ đưa mắt nhìn nhóm Sin, Vilan, Paul.
Trong lúc Thanh Vũ nhìn họ thì họ cũng đang âm thầm quan sát Thanh Vũ.
Nghe nói Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình là một con người vĩ đại với pháp thuật tối thượng, vì sự nhân từ của ngài ấy nên những người đang sinh sống trong tòa thành trì khổng lồ gọi là Thập Linh Hỏa thành này mới được hưởng một cuộc sống yên bình, thoải mái.
Vừa đi vào thành trì chưa lâu, bọn họ đã nhìn thấy con người vĩ đại trong lời kể của mọi người cho nên họ rất hứng thú đánh giá Thanh Vũ.
Lilith chậm rãi lên tiếng: “Đây là những người vừa mới đến Thập Linh Hỏa thành.”
“Cậu ta là Sin, còn đây là Paul và Vilan.” Lilith đưa tay lên giới thiệu ba người dẫn đầu đội ngũ cho Thanh Vũ.
“Xin chào, ta là Trần Thanh Vũ và là Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình.” Thanh Vũ từ tốn nói ra.
“Giáo Hoàng.” Những người có mặt ở đây đều đồng thanh hô lên với vẻ mặt kính trọng.
Có thể nói, Giáo Hoàng là người sở hữu quyền lực tối cao ở Thập Linh Hỏa thành, ngay cả ba Quân Đoàn Trưởng mạnh mẽ cũng đang làm việc cho Giáo Hoàng thì đừng nói gì đến những người dân bình thường khác.
Giáo Hoàng còn là một người từng cứu mạng mấy chục ngàn con người trong Thập Linh Hỏa thành, ai ai cũng tôn kính Giáo Hoàng.
“Sin và Paul là hai người thú vị, một người có năng lực rất kỳ lạ, một người thì giống như Venger Thức Tỉnh nhưng có thể chuyển đổi lại thành con người bình thường.” Lilith nhẹ nhàng nói ra.
“Thật ư?” Thanh Vũ ngạc nhiên nhìn Sin rồi lại nhìn về phía Paul.
Hắn là người rõ ràng nhất sự nguy hiểm cùng với tiềm lực lớn của Venger Thức Tỉnh, dù cho Lilith nói với thanh âm nhẹ tênh, Thanh Vũ vẫn đề phòng Paul, một sự cảnh giác ẩn rất sâu trong hai con ngươi màu đen nhánh.
Thanh Vũ cũng hiếu kỳ với người thanh niên tên Sin này, một năng lực làm cho Lilith hứng thú chắc chắn không hề tầm thường, với lại, Thanh Vũ nhận ra Sin đang cảm thấy khó chịu, cơ thể của cậu ta đang cố gắng xóa đi sự tồn tại của bản thân, giống như thân thể tự cảm nhận nguy hiểm rồi phản ứng trong vô thức vậy.
“Năng lực tiến hóa của cậu là gì?” Thanh Vũ cười hỏi với Sin.
“Thưa ngài, tôi, tôi không biết mình có năng lực tiến hóa trước khi ngài Lilith nói cho tôi biết.” Sin trả lời lại Thanh Vũ bằng thanh âm thấp thỏm lo âu.
“Đúng là kỳ lạ.” Thanh Vũ khẽ cười một tiếng rồi không chú ý đến Sin nữa.
“Trên người của cậu có một nguồn sức mạnh mà ta rất quen thuộc, hình như sức mạnh này thuộc về một Tiểu Đội Trưởng tên là Rory thì phải.” Thanh Vũ nghiền ngẫm nói trong khi nhin vào Paul.
“Rory?!” Paul kinh ngạc thốt ra.
“Ngài biết Rory ư? Đó là người đã cứu mạng tôi.” Paul nói với vẻ mặt gấp gáp xen lẫn vui mừng.
Lúc Paul chuyển thành Venger Thức Tỉnh, chính Rory đã cứu cậu ta, sau đó Paul dần mất đi khả năng điều khiển cơ thể, lúc tỉnh lại thì cậu ta đã nhìn thấy nhóm Sin, Vilan rồi từ đó Paul theo bọn họ đi khắp mọi nơi, tìm kiếm một cuộc sống tốt hơn.
Paul không muốn thân thiết với họ vì cậu ta cảm thấy những người thân của cậu đều gặp phải nguy hiểm, cho nên Paul đã không tỏ ra thân thiện.
Ít nhất, với hành động như vậy, Paul sẽ không làm hại nhóm người Sin, Vilan giống như cậu đã từng làm hại những người đồng đội cũ.
Có lẽ, sự tồn tại của Paul luôn mang đến điểm xấu cho người thân.
Giống như cô bạn gái của Paul, cậu không biết cô ấy đang ở đâu, lúc thời đại tiến hóa bắt đầu, Paul ở cách rất xa cô bạn gái đó.
Kế đến là cái chết của các đồng đội, sau nữa là sự hi sinh không thể bù đắp của Rory, Paul làm ông ta mất đi năng lực tiến hóa rất mạnh.
“Cậu quen biết Rory à?” Thanh Vũ ngạc nhiên nói, hắn chỉ cảm thấy quen thuộc với một nguồn sức mạnh xen lẫn uy áp của Paul mà thôi, không ngờ lại trùng hợp đến thế.
“Xin ngài hãy cho tôi biết Rory đang ở đâu!” Paul cúi đầu nói với vẻ mặt cầu xin.
“Không cần làm quá lên như vậy, Rory là một Tiểu Đội Trưởng của Quân Đoàn Gaia, cậu có thể tìm thấy ông ấy ở khu vực phía bắc Thập Linh Hỏa thành, nơi đó là khu luyện tập của quân đoàn.” Thanh Vũ thản nhiên nói ra.
“Tôi xin phép.” Paul gật đầu một cái sau khi nghe thấy câu trả lời từ Thanh Vũ, cậu ta định rời khỏi để tìm Rory thì bỗng nhiên không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo, Paul mất đi khả năng phán đoán phương hướng, bước chân của cậu nặng trĩu và tinh thần thì hoảng hốt, không thể tập trung được.
“Đừng vội như thế chứ? Cậu còn phải đến một nơi để đăng ký thông tin để có thể ở lại lâu dài trong tòa thành, ngoài ra, hai cậu còn cần đi theo tôi đến gặp bác sĩ Mira một chuyến.” Âm thanh từ tốn của Lilith vang lên.
Ngoại từ Paul bị Lilith bóp méo nhận thức của các cơ quan cảm giác thì mọi người ở gần không bị làm sao hết.
Họ ngạc nhiên nhìn Paul đang chạy tại chỗ, không thể di chuyển về phía trước, sau một hồi, Paul đành phải từ bỏ, cậu ta đứng yên một chỗ và sức mạnh vô hình tản đi, đưa cậu ấy trở về thực tại.
“Tôi và cậu ta cũng đang muốn đi gặp bác sĩ Mira, nhưng có vẻ như Mira đang rất mệt mỏi, không thể tiếp tục làm việc nữa.” Nguyễn Thanh khẽ nói.
“Tại sao cô không cho Paul đi gặp lại người quen và để ngày mai hãy đưa cậu ấy đến tìm bác sĩ Mira?” Nguyễn Thanh vừa nói vừa nhìn vào Lilith.
“Vậy à? Tôi sẽ làm theo ý của Nguyễn Thanh Đường Chủ.” Lilith nhẹ nhàng gật đầu.
Lilith đưa mắt nhìn nhóm Sin, Vilan, Paul rồi nói tiếp: “Hãy theo Thanok đến đăng kí thông tin và nhận Thẻ Chứng Minh rồi mới đi tìm người quen.”
Thẻ Chứng Minh là vật giúp Quang Minh Giáo Đình biết rõ số lượng người dân và những nghề nghiệp của họ, khi đó, Giáo Đình có thể đưa ra nhiều lời mời đúng với nghề nghiệp chính, góp phần tạo ra nhiều công ăn việc làm, không cần họ phải đi chém giết với Venger, quái vật thì mới có cái ăn, cái mặc.
Bây giờ, khu rừng rậm, vùng thảo nguyên đều càng lúc càng nguy hiểm hơn, thực vật mọc cao che phủ tầm nhìn, tạo thành một nơi ẩn thân cho lũ quái vật thích săn mồi, cộng thêm điều kiện thời tiết rất xấu, ngoài ra còn cần đề phòng đám Venger đang đói khát.
Tất cả trộn lẫn vào nhau biến thành một vùng đất nguy hiểm cực độ, tỷ lệ tử vong rất cao, dù cho con người nơi đây đã học nhiều pháp thuật, rèn luyện thể chất nhưng không có gì bảo đảm rằng họ có thể sống sót khi đặt chân ra ngoài đó.
Quân Đoàn Gaia được huấn luyện nghiêm khắc ở Huyễn Linh Chiến Trường, bị tuyết đông cứ, bị vùng đất lửa thiêu đốt, bị cuồng phong thổi bay, thậm chí là thâm nhập vào hoang mạc hiểm nguy hay vùng trọng lực gấp mười mấy lần.
Hơn nữa, họ còn học tập luyện đan, chế phù, thiết lập các loại trận pháp, được trang bị nhiều vũ khí nóng tân tiến, mỗi một thành viên đều không khác gì một chiến binh bước ra từ địa ngục.
Thông qua huấn luyện cỡ đó, khả năng thích ứng lẫn kinh nghiệm sinh tồn tăng lên gấp nhiều lần cho phép họ thực hiện các cuộc viễn chinh ra ngoài xa, đánh đuổi Venger, cứu giúp người khốn khổ.
“Đây là một bản sao ghi lại những cải cách của Quang Minh Giáo Đình trong thời gian tới, tất cả những thành viên cấp cao đều có quyền bổ sung hay sửa đổi, hãy xem xét nó rồi đưa ra ý kiến của cô.” Thanh Vũ khẽ nói, hắn đưa một sấp giấy cho Lilith, Linda và Thanok.
Sự cải cách cho Quang Minh Giáo Đình là một việc làm vì lợi ích chung và sự phát triển ở tương lại của toàn thể Giáo Đình, chẳng cần phải giấu giếm bọn họ làm gì.
Dù cho Thanh Vũ vừa tổ chức một cuộc họp dài đằng đẵng về nhiều vấn đề nhưng hắn vẫn mong muốn nhận được nhiều ý kiến đóng góp hơn nữa.
Sau cùng, sự cải cách sẽ được thông báo tại Quang Minh Giáo Hội để tất cả mọi người biết đến.
“Tôi sẽ đọc nó thật kỹ.” Lilith nói khẽ.
“Tất nhiên, tôi chắc chắn đề xuất tăng lương!” Linda hào hứng xen vào một câu.

“Giáo Hoàng đại nhân.” Phong Thanh Dương khom người chào, ông ta biểu lộ một cảm xúc cảm kích hiện gõ trên gương mặt trưởng thành nhiều sương gió.
“Giáo Hoàng.” Mira hơi gật đầu chào hỏi.
Sau khi từ biệt nhóm Lilith, Thanh Vũ và Nguyễn Thanh rảo bước vào Bệnh Viện Trung Tâm, hắn đi dạo một vòng rồi tìm đến căn phòng hồi sức, Nhan Ngọc Khuê đang tịnh dưỡng ở đó sau cuộc phẫu thuật đầy cam go nhưng thành công hoàn hảo.
Nay Nhan Ngọc Khuê đã khỏi bệnh, linh lực bắt đầu chạy xuyên suốt cơ thể mang đến sinh khí cho cô ấy, tuy nhiên, vì mới phẫu thuật xong nên tình trạng rất yếu đuối, cần phải nghỉ ngơi ít nhất nửa tháng trời.
“Giáo Hoàng…” Nhan Ngọc Khuê đang nằm trên giường bệnh, cô ta nhìn thấy Phong Thanh Dương và bác sĩ Mira đáng kính hành lễ với Thanh Vũ, vì vậy Nhan Ngọc Khuê cũng định làm theo.
“Đừng quá đa lễ, cô cần nghỉ ngơi để hồi phục.” Thanh Vũ từ tốn nói trong khi dùng linh lực đỡ lấy Nhan Ngọc Khuê, giúp cô ấy từ từ nằm xuống cái giường bệnh.
“Cảm ơn ngài đã mở rộng tấm lòng nhân ai, cưu mang hai người chúng tôi.” Phong Thanh Dương chân thành nói.
“Giáo Hoàng, bác sĩ Mira và Nguyễn Đường Chủ, xin hãy nhận lấy một lạy của Phong Thanh Dương.” Phong Thanh Dương nói xong, ông ta liền hạ thấp người xuống để quỳ trước ba người.
Nguyễn Thanh nhanh nhẹn đỡ lấy Phong Thanh Dương, không cho phép ông ta hành lễ lớn.
“Không cần phải như vậy, có thể nhìn thấy Ngọc Khuê khỏi bệnh là chúng tôi vui rồi.” Nguyễn Thanh nhẹ nhàng khuyên nhủ.
“Dù sao đi chăng nữa, Phong Thanh Dương nợ ân cứu mạng của các ngài.” Phong Thanh Dương lắc đầu rồi nói.
Sau đó Phong Thanh Dương ngồi xuống cạnh bên Nhan Ngọc Khuê, đưa từng muỗng thức ăn cho người vợ mà ông yêu thương nhất trên đời.
“Yên tâm đi, căn bệnh đã biến mất, chắc chắn Ngọc Khuê sẽ khỏe lại sớm thôi.” Mira nói khẽ.
Để lại hai người đang âu yếm thân mật với nhau, Thanh Vũ, Nguyễn Thanh, bác sĩ Mira đi ra căn phòng hồi sức,
Mira ngắm nhìn Thanh Vũ một vòng rồi nghi ngờ hỏi: “Tại sao sức sống của anh lại giảm đi nhiều vậy?”
“Với cường độ của một tu sĩ Tứ Dương kỳ, năng lượng sự sống phải đang dâng tràn mới đúng chứ!”
Nguyễn Thanh lắng nghe câu hỏi từ Mira, cô cũng cảm thấy ngạc nhiên vì Thanh Vũ mất đi sức sống, một loại năng lượng duy trì sự sống cho con người, nên Nguyễn Thanh rất muốn biết đáp án.
“Ta gặp phải một biến cố khá nguy hiểm, thật may là đã vượt qua biến cố đó.” Thanh Vũ bình tĩnh trả lời, không có nhắc nhiều đến Tử Kim Tiên Lôi đã tấn công hắn vì dám nhúng tay vào nhân quả của Thánh Giả.
Con mắt khổng lồ không cố ý tấn công Thanh Vũ, mà chính nhân quả đã dẫn Tử Kim Tiên Lôi đến với Thanh Vũ.
“Cô có thể cảm ứng được năng lượng sự sống của ta ư?” Thanh Vũ hỏi bằng nét mặt nghi hoặc.
Có sự ngăn cách của Hệ Thống cho nên không một tu sĩ nào cảm nhận được sức mạnh của Thanh Vũ.
“Tôi đã phân tích năng lượng sự sống của anh thông qua linh lực, cường độ thân thể và cả những dữ liệu nhỏ nhất, sau đó kết luận ra một đáp án.” Bác sĩ Mira nhàn nhạt giải thích.
“Thật là một năng lực tiến hóa tuyệt vời.” Thanh Vũ cảm khái một tiếng.
Hắn biết ngay Mira sử dụng năng lực tiến hóa Bông Hoa Của Tri Thức để xác định thông tin của Thanh Vũ.
“Năng lực của tôi có thể tiến hóa tận năm lần bởi vì Bông Hoa Của Tri Thức có đến năm cánh hoa, tôi mới cảm nhận được sự tồn tại của một cánh hoa mà thôi.” Mira điềm tĩnh nói.
“Cảnh giới của cô đã tăng lên Tứ Dương sơ kỳ rồi sao?” Thanh Vũ kinh ngạc hỏi, hắn thấy linh áp tản mát ra từ Mira đã ngang với tu sĩ Tứ Dương sơ kỳ.
“Nhờ vào viên tinh thể chứa nhiều năng lượng tinh thuần do anh tặng cho nên tôi đã đặt chân lên cảnh giới Tứ Dương sơ kỳ, tiết kiệm rất nhiều thời gian.” Mira mỉm cười giải thích.
“Nhưng cô chỉ mới nhận viên Thú Tinh cấp bốn kia chưa đầy nửa ngày cơ mà?” Thanh Vũ khó hiểu.
“Cần bỏ ra ít nhất năm ngày trở lên để hấp thụ hết viên tinh thể đó.” Nguyễn Thanh vừa đưa tay lên cằm suy tư vừa nói, cô là Luyện Đan Sư hai sao cho nên nhìn ra nhiều thứ từ viên tinh thể gọi là Thú Tinh.
“Việc hấp thụ rất cần thời gian, vì vậy, tôi đã tìm ra một phương pháp hấp thụ khác và tôi chỉ cần một giờ đồng hồ.” Mira từ tốn đáp.
“Một giờ?!” Thanh Vũ, Nguyễn Thanh đều thốt ra thành lời.
“Mặc dù việc tìm ra phương pháp mới khiến tôi kiệt sức, sử dụng hết bốn mươi viên Hồi Linh Đan và Hồi Thần Đan cấp ba tuyệt phẩm, số đan dược trong tay tôi đã hết sạch.” Mira than thở một câu, việc sử dụng năng lực tiến hóa đòi hỏi một yêu cầu khắt khe, đó là năng lượng linh lực và năng lượng tinh thần của Mira.
Hồi Linh Đan bổ sung linh lực, Hồi Thần Đan bổ sung tinh thần, khác với Thanh Tâm Đan là làm cho nội tâm bình tĩnh, không bị ngoại vật ảnh hưởng xấu.
Đan dược cấp ba tuyệt phẩm mà còn là hai loại tiêu hao Hồi Linh Đan, Hồi Thần Đan, chúng giống như một món đồ có thể bảo vệ mạng sống của tu sĩ trong lúc nguy cấp, khi hết linh lực, hao tổn tinh thần, dùng một viên là hồi phục tới tình trạng tốt nhất.
“Nguyễn Thanh Đường Chủ nói anh tìm đến tôi là vì có chuyện muốn bàn bạc?” Mira hơi nghiêng đầu hỏi, vẻ đẹp hiện tại tuyệt mỹ hòa lẫn cùng khí chất của một người học thức cao tạo nên một sự hấp dẫn lớn đối với phái mạnh.
Thanh Vũ không ngoại lệ, giống như lần trước, khi nhìn vào Mira từ phía sau, thế nhưng, hắn nhìn Mira bằng một đôi mắt rất thuần túy, chỉ là nghiêm ngưỡng vẻ đẹp của một người phụ nữ, không hề có dục vọng xấu xa gì.
Hắn lớn lên từ một cô nhi viện cũ, từ nhỏ đã không được học nhiều, luôn làm việc nặng nhọc để kiếm tiền cho cuộc sống tốt đẹp hơn, dù sinh ra không bằng người khác nhưng Thanh Vũ luôn tự nhủ với bản thân phải trở thành một người tốt.
Nếu không Thanh Vũ đã không thành lập Quang Minh Giáo Đình, khi là một kẻ xấu, Hắc Ám Giáo Đình hay Bóng Tối Thần Điện sẽ xuất hiện, Hệ Thống chấp nhận tất cả miễn sao đó là một Giáo Đình, thiện hay ác không nằm trong quy tắc của Hệ Thống.
Thanh Vũ điều chỉnh lại tâm tình, hắn bình tĩnh trả lời:
“Ta muốn xây dựng một tổ chức gọi là Khoa Học Viện, bác sĩ Mira, cô có đồng ý trở thành người đứng đầu của Khoa Học Viện hay không?”
“Khoa Học Viện?” Mira suy tư trong giây lát, còn Nguyễn Thanh thì đang hồi hộp chờ đợi câu trả lời của Mira.
Nguyễn Thanh thân thiết với bác sĩ Mira từng hơn một tháng trước, cùng nhau nghiên cứu nhiều thứ, hay tìm cách chữa trị cho Nhan Ngọc Khuê, tình cảm rất tốt, như là chị em vậy nên cô hi vọng Mira sẽ đồng ý.
“Ta có thể cam đoan rằng Khoa Học Viện sẽ ở vị trí ngang bằng với các bộ phận khác và nhận được nhiều tài nguyên cho việc nghiên cứu, chi trả lương đầy đủ cho các thành viên.” Thanh Vũ khẽ nói.
“Lời mời của anh rất hấp dẫn.” Mira cười khẽ.
“Tôi không có lý do gì để từ chối, với lại tôi đang cần một nguồn vốn mạnh để nghiên cứu nhiều mảng khác.”
“Nhưng tôi muốn đưa ra một điều kiện!” Mira nghiêm giọng nói.
“Hãy nêu ra điều kiện của cô.” Thanh Vũ nhã nhặn nói ra.
“Vì tôi từng được cứu bởi Quân Đoàn Gaia nên tôi mới làm một bác sĩ cho họ, tuy gia nhập Giáo Đình, tôi vẫn hi vọng Khoa Học Viện sẽ cung cấp sản phẩm mới cho Quân Đoàn Gaia, không ẩn dấu một sản phẩm khoa học kỹ thuật tân tiến nào.” Mira nghiêm nghị nói.
“Đó là một yêu cầu mà ta có thể chấp nhận, dù cho cô không nói ra thì Giáo Đình vẫn cung cấp tài nguyên cho Quân Đoàn Gaia.” Thanh Vũ chậm rãi nói.
“Vậy thì tôi đồng ý trở thành người đứng đầu Khoa Học Viện và hơn trăm hai mươi chín nhân viên nghiên cứu của tôi là số thành viên đầu tiên.” Mira bình tĩnh nói.
“Sau này, tôi hi vọng có thể quản lý tất cả sự việc của Khoa Học Viện bao gồm việc tuyển thêm thành viên.”
Mira không muốn Quang Minh Giáo Đình đưa tay vào điều hành Khoa Học Viện bởi vì chuyện đó làm nảy sinh nhiều vấn đề nội bộ khó giải quyết.
Một Viện Trưởng là đủ quản lý Khoa Học Viện rồi, huống chi, Mira rất có năng lực và lẫn kinh nghiệm, danh vọng thì khiến tất cả nhân viên dưới quyền của cô tin phục.
“Các bộ phận trong Giáo Đình đều luôn có một sự tự do thoải mái, nhưng thân là Giáo Hoàng, ta hi vọng Khoa Học Viện có thể tạo ra nhiều thành tựu xứng đáng với số tài nguyên mà Giáo Đình đã bỏ ra.” Thanh Vũ từ tốn nói.
“Tất nhiên, để chúc mừng cho Khoa Học Viện, tôi sẽ tặng cho Giáo Đình phương pháp hấp thụ Thú Tinh nhanh chóng.” Mira nhàn nhạt nói.
Thanh Vũ đưa tay ra nhận lấy một đống giờ tờ ghi lại phương pháp hấp thụ Thú Tinh rồi bắt tay chào đón Mira, cùng lúc đó, một giọng nói lạnh băng vang lên ở trong đầu của hắn.
“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thành lập Khoa Học Viện.”
“Phần thưởng: một Thiên Phú Chi Tinh.”
“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ của Khoa Học Viện, nghiên cứu chế tạo ra một sản phẩm mới vượt qua đánh giá của Hệ Thống.”
“Phần thưởng: hai Thiên Phú Chi Tinh, Thánh Vật Trí Tuệ Siêu Phàm!”
“Nhắc nhở: Trí Tuệ Siêu Phàm là một Thánh Vật đặc biệt, chỉ có thể dung hợp với một người, không thể tách rời.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.