Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 469: Cải cách Giáo Đình, cuộc thi trong tương lai




Mặc Hàn thấy Thanh Vũ chuyển chủ đề, ông cười nhẹ một cái, là do Trận Pháp Thánh Nhãn chứa quyền năng quá lớn, cảm nhận đủ loại thứ khác thường mà Mặc Hàn chưa bao giờ thấy được bằng mắt trần.
Nhờ vào đó Mặc Hàn có thể bố trí trận pháp nhanh hơn và có uy lực mạnh hơn trước nhiều lần, che dấu Tâm Trận – vật phẩm trung tâm của trận pháp cũng dễ dàng hơn nhiều, khiến người vào trận u mê và khó thoát ra khỏi đó.
Hơn nữa, với trình độ hiện giờ, có thêm sức mạnh từ Thánh Vật quyền năng, Mặc Hàn có thể phá trận pháp cấp bốn trở xuống một cách nhẹ nhõm, không phí nhiều sức, ra vào trận pháp như chốn không người.
Khi chiến đấu với kẻ khác, thì Mặc Hàn sẽ tìm thấy điểm yếu của kẻ địch và lợi dụng vào đó để tấn công, nói chung, chỉ với một Thánh Vật là con mắt này, Mặc Hàn đã mạnh hơn trước hơn mười lần.
Sợ rằng Ngạc Thiên Quang có dùng toàn bộ sức mạnh để tấn công Mặc Hàn thì chưa chắc giữ chân được ông, và thậm chí còn bị dính trận pháp từ Mặc Hàn, nhốt Ngạc Thiên Quang cả tiếng đồng hồ còn được.
Mọi người lắng nghe Thanh Vũ nói, sau đó Nguyễn Thanh liền trả lời với giọng cười khổ: “Giáo Hoàng, Nguyệt Linh cùng Lâm Phong, Không Tinh, Hư Minh, Băng Tu, Trần Liễu, Trần Minh Nguyệt, Triệu Thiên Ánh, Liễu Sơ Tinh, Vinh Mộc, Hạ Dương cùng nhiều người khác đang tấn công một thị trấn ở cách Thập Linh Hỏa thành không xa, bọn họ nhận được tin tức báo rằng có một Venger biến dị hệ hỏa ở đó.”
“Một Venger biến dị hệ hỏa?” Thanh Vũ nhẹ giọng nói.
“Đúng vậy, nghe bọn họ nói là tìm mấy viên tinh thể biến dị để nghiên cứu một chút.” Vũ Hy thản nhiên nói ra.
“Bọn người kia quá khinh thường Venger rồi.” Dieter thì nói với nét mặt khó chịu.
“Đó là do cậu khiêu khích bọn họ.” Lý Quỳnh Chi mỉm cười nói.
Mắt thấy mọi người còn muốn nói tiếp, Thanh Vũ đưa tay lên ngăn cản, giọng nói trầm ấm: “Để bọn họ tìm hiểu thêm về Hành Tinh Gaia cũng là một chuyện tốt.”
“Nhưng thật đáng tiếc vì ta muốn nhân cơ hội khó gặp này để tổ chức một cuộc họp nội bộ của Giáo Đình về kết cấu cũng như phương thức hoạt động và cả về Giáo Luật và Giáo Điển.”
“Giáo Hoàng muốn bổ sung tất cả những thứ trên sao?” Mặc Hàn hiếu kỳ hỏi.
Thanh Vũ bình tĩnh gật đầu rồi trả lời: “Hệ Thống của Giáo Đình còn thiếu sót về nhiều mặt, vì vậy ta muốn mọi người hãy chuẩn bị cho cuộc cải cách này, đầu tiên là cấp bậc trong mỗi Đường, ta muốn các vị trí điều chặt chẽ liên hệ mật thiết với nhau.”
“Sau đó là về soạn thảo luật pháp của Giáo Đình và cả Giáo Điển để truyền giáo cho người dân.”
“Hãy chuẩn bị nó thật kỹ và gửi một bản thảo lên cho ta xem xét.” Thanh Vũ quả quyết nói.
“Vâng!” Mọi người trả lời đồng thanh.
“Rinka, Dieter, Richard, ngay sau đây Hội Đồng Thẩm Phán của Giáo Đình sẽ hoạt động tại Thập Linh Hỏa Thành, vì vậy các phạm nhân sẽ do Hội Đồng xét xử.” Thanh Vũ tiếp tục nói trong khi nhìn tới ba người.
“Chúng tôi hiểu rõ.” Rinka lên tiếng trả lời, nét mặt thoải mái hơn nhiều, việc xử lý các tội phạm là một chuyện không đơn giản và tốn nhiều công sức, giảm bớt được việc đó là một niềm vui đối với Quân Đoàn Gaia.
“Còn một việc nữa, Nguyễn Vu, ta muốn ông nhận chức Hội Trưởng của Công Hội Mạo Hiểm Giả, những người trong quân đoàn của ông sẽ làm việc tại đó một cách chính thức cũng như một thành viên của Giáo Đình.” Thanh Vũ điềm tĩnh nói.
Nguyễn Vu kinh ngạc, ông liền nói ra: “Hội Trưởng của Công Hội Mạo Hiểm Giả?”
“Đó là một nơi dành cho những người có chức danh Tín Sứ trở lên nhưng không gia nhập Giáo Đình, khi họ muốn đi xa khỏi Giáo Đình thì cần phải gia nhập vào Công Hội Mạo Hiểm Gia, đó cũng là một sự quản lý họ để họ không làm việc xấu.”
“Công Hội Mạo Hiểm Giả nhiều cấp bậc bao gồm Thanh Đồng, Bạch Ngân, Bạch Kim, Hoàng Kim cùng Kim Cương, mỗi một Mạo Hiểm Giả đạt cấp khác nhau sẽ nhận được ưu đãi khác nhau từ Công Hội, và muốn tăng cấp bậc cần phải đạt tới số lượng điểm cống hiến nhất định.”
“Ta sẽ gửi cho ông một bản thảo cụ thể về Công Hội Mạo Hiểm Giả.” Thanh Vũ nhẹ nhàng giải thích.
“Vâng.” Nguyễn Vu vẫn còn hơi không hiểu, nhưng ông gật đầu đồng ý.
Dù sao Quân Đoàn Diệt Tà của Nguyễn Vu không thật sự là thành viên chính thức của Giáo Đình, nó giống như tự phát, đây là một cơ hội để mọi người trong Quân Đoàn vươn cao hơn.
Mọi người bất ngờ vì Thanh Vũ lại lập thêm một bộ phận mới chứ không bất ngờ về địa vị của Nguyễn Vu, vì ai cũng biết thực lực của ông ta, cho nên ông ta cần phải có một chức vụ xứng với khả năng đó.
“Tiếp theo, ta muốn xây dựng một hệ thống trường học thuộc về tu sĩ, và một học viên của riêng Giáo Đình dùng để giáo dục những mầm móng vừa mới chớm nở.” Thanh Vũ thản nhiên nói tiếp.
“Mặc Hàn, ta giao việc này lại cho ông, hãy hợp tác với Không Yên và Kinh Nhân Đức, xây dựng một hệ thống trường học tốt nhất.” Thanh Vũ nhìn thẳng vào mắt Mặc Hàn rồi lên tiếng.
Mặc Hàn gật đầu nói ra: “Tôi sẽ hoàn thành bằng tất cả khả năng của mình.”
“Ta trân trọng sự cố gắng đó của ông.” Thanh Vũ mỉm cười gật đầu, hài lòng với câu trả lời của Mặc Hàn.
Đây là một nhiệm vụ khó khăn, muốn hoàn thành một cách tốt nhất thì phải là người có năng lực toàn diện, và Mặc Hàn, Kinh Nhân Đức hay Không Yên có thể bàn bạc với nhau và xây dựng theo ý muốn của họ rồi đưa lên cho Thanh Vũ xem xét.
Mỗi người đều đang quản lý một quốc gia, một vùng đất lớn, và họ chính là người đại diện cho Giáo Đình tại vùng đất đó.
Với danh vọng và địa vị cao, việc xây dựng trường học cũng đơn giản hơn nhiều lần.
“Khoảng vài ngày sau, ta có việc đến Trúc Cơ Cốc và không trở về Giáo Đình trong khoảng thời gian từ nửa tháng đến một tháng, mọi người hãy tập trung làm tốt nhiệm vụ và sẵn sàng cho sự cải cách kia.” Thanh Vũ đứng lên nhìn mọi người một vòng rồi lên tiếng nói.
“Vâng, chúng tôi sẽ làm tốt nhiệm vụ được giao.” Mọi người cũng đứng lên rồi trả lời đồng thanh.
“Tốt lắm, cuộc họp dừng tại đây, mọi người có thể rời khỏi.” Thanh Vũ cười gật đầu rồi nói.
Mọi người gật đầu và lần lượt rời khỏi căn phòng, trở lại với công việc thường ngày của họ.
“Chị Nguyễn Thanh, Naela thế nào?” Thanh Vũ nhìn sang Nguyễn Thanh rồi hỏi.
“Naela là một đứa trẻ ngoan và giỏi giang, chị rất thích em ấy.” Nguyễn Thanh nở nụ cười tươi trả lời.
“Em ấy không muốn đi đến Tu Chân Giới và chỉ muốn được ở bên cạnh anh trai là Kai, cậu xem có cách nào để giải quyết chuyện này không?” Nguyễn Thanh băn khoăn nói.
Nguyễn Thanh hay mọi người đều biết kế hoạch của Thanh Vũ dành cho Naela, một đứa trẻ sở hữu tài năng thiên bẩm về chế tác đồ đạc – một người sinh ra để trở thành Tạo Tác Sư.
“Chuyện này rất khó khăn, tôi đã cho Vương Lăng tìm kiếm các Tạo Tác Sư để chiêu mộ họ vào Giáo Đình dạy dỗ cho Naela, tuy nhiên không thể để bọn họ biết về Hành Tinh Gaia vì họ không đáng tin cậy.” Thanh Vũ nhíu mày nói ra.
“Là vậy sao? Đúng thật rất khó khăn, để người ngoài biết về Hành Tinh Gaia là một việc không khôn ngoan chút nào.” Nguyễn Thanh thở dài.
“Thôi được rồi, tôi sẽ cho Naela toàn quyền đi lại giữa hai thế giới, nhưng để cô bé không xao nhãng việc học tập trở thành Tạo Tác Sư, tôi sẽ giới hạn thời gian trở về Hành Tinh Gaia của Naela.” Thanh Vũ bình tĩnh nói ra.
“Cách này rất tốt, cứ làm vậy đi, chị sẽ đi nói cho Naela biết.” Nguyễn Thanh cười nói.
“Nhờ vào chị.” Thanh Vũ gật đầu nói.
Kế tiếp, Thanh Vũ quay sang nhìn Mặc Hàn rồi hỏi: “Đứa trẻ Ivac Jain thế nào?”
Mặc Hàn hớn hở trả lời: “Ivac là một thiên tài, với Chân Hàn Hồn Thể, khả năng học tập của cậu bé rất nhanh và khiến tôi bất ngờ nhiều lần, hơn nữa, sức chiến đấu và sự nỗ lực của cậu bé làm tôi đánh giá cao.”
“Cảnh giới hiện giờ của Ivac là Nhị Dương sơ kỳ, tuy nhiên, nhờ vào Chân Hàn Hồn Thể, thực lực chính xác của Ivac nằm ở Nhị Dương đỉnh phong.”
Thể chất của Tu Chân Giới chia làm nhiều loại bao gồm: Địa Thể, Thiên Thể, Đạo Thể, Tiên Thể… Chân Hàn Hồn Thể thuộc về loại Đạo Thể.
“Nhưng tôi cảm thấy giới hạn của Ivac không nằm ở đó, có lẽ bởi vì Ivac sở hữu Chân Hàn Hồn Thể nguyên thủy, không bị pha lẫn một chút dòng máu nào khác, vì thế uy năng của Chân Hàn Hồn Thể trong người Ivac mạnh hơn nhiều so với người khác.” Mặc Hàn suy tư nói.
“Đó là một việc tốt, ông hãy dạy dỗ Ivac và trợ giúp cho cậu ta nhưng không thể nuông chiều quá mức.” Thanh Vũ nhẹ giọng nói ra.
“Vâng, tôi sẽ giúp đứa trẻ đó trở thành một trụ cột của Giáo Đình ở tương lai.” Mặc Hàn gật đầu nói ra.
“Khi nào thì ông mới có thể đột phá Tứ Dương kỳ?” Thanh Vũ ngưng trọng hỏi.
Mặc Hàn ngạc nhiên vì câu hỏi quá đột ngột của Thanh Vũ, ông trầm tư ít lâu rồi trả lời: “Khoảng một năm nữa, tích lũy của tôi sẽ đạt tới giới hạn và có thể tiến hành đột phá.”
“Một năm nữa sao? Ông nắm chắc mấy phần thành công?” Thanh Vũ gật đầu, bình tĩnh hỏi tiếp.
“Khoảng chín thành!” Mặc Hàn tự tin đáp lại.
Mặc Hàn hấp thu một viên tinh thể biến dị hệ thủy, lĩnh ngộ ra ý cảnh, sáng tạo thần thông mạnh mẽ, lại còn có kiến thức uyên bác, vượt qua chướng ngại để bước vào cảnh giới Tứ Dương sơ kỳ là một chuyện dễ dàng.
“Rất tốt.” Thanh Vũ gật đầu và nói bằng giọng thỏa mãn.
“Hãy quản lý Thập Linh Hỏa Thành! Tất cả mọi việc đều ở dưới quyền của ông cùng ba Quân Đoàn Trưởng!” Thanh Vũ khích lệ nói.
“Vâng!” Mặc Hàn nghiêm túc nói ra.
Thanh Vũ nhìn các Đường Chủ và nói tiếp: “Đây là hai triệu linh thạch hạ phẩm, trong đó một triệu của Ảnh Bộ và một triệu của Giáo Đình, với mười viên Tam Dương Thánh Quả.”
“Giờ đây chúng sẽ ở trong kho của Giáo Đình, và ta dự tính tổ chức cuộc thi hàng tháng khích lệ tinh thần của mọi người, và có phần thưởng kèm theo.”
“Người đứng đầu sẽ nhận được một viên Tam Dương Thánh Quả.”
“Cuộc thi sẽ diễn ra ngay sau cuộc cải cách kia.” Thanh Vũ nhẹ giọng nói ra.
“Từ đây cho đến đó là thời gian chuẩn bị của mọi người.”
Vừa tung ra một tin tức chấn động Giáo Đình xong, Thanh Vũ không ở lại nữa, hắn đi ra khỏi căn phòng và để họ tự lan truyền tin đồn chưa chính thức và cũng chưa rõ ràng này cho mọi người, tạo ra một bầu không khí cạnh tranh giúp Giáo Đình có thêm sức sống.
Đó là dụng ý của Thanh Vũ khi không thông báo trực tiếp trong cuộc họp, đôi khi vài lời mập mờ kia có hiệu quả cao hơn nhiều với cách cũ.
Mặc Hàn đi theo sau Thanh Vũ vì biết mục đích của Thanh Vũ đến Hành Tinh Gaia là gì.
“Davine à? Một người khôn ngoan hay một tên ngu đần đây?” Thanh Vũ lạnh nhạt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.