Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 365: Chó sói đầu đàn hiện thân




Âm thanh tự tin vang vọng ra từ Thanh Vũ khiến mọi người ngạc nhiên, nhất là Quân Đoàn Gaia, Dieter càng đặt nhiều hy vọng hơn, nếu bầy sói bị thu phục thì ai sẽ đạt được nhiều lợi ích nhất? Không ai khác ngoài Quân Đoàn Gaia cả, họ sẽ có một người bạn đồng hành trên mọi chiến trường.
“Hi vọng ngài ấy sẽ thành công.” Lucas ngưng trọng nói.
“Lục Lạc?” Mặc Hàn nói thầm, ông lập tức kiểm tra vật phẩm đó trong Cửa Hàng cống hiến, và tìm thấy nó sau vài giây ngắn ngủi.
“Lục Lạc, vật phẩm dùng để khống chế hung thú, có nhiều cấp bậc, Lục Lạc cấp một có giá là một ngàn điểm cống hiến, Lục Lạc cấp hai có giá là mười ngàn điểm cống hiến, Lục Lạc cấp ba có giá là một trăm ngàn điểm cống hiến…”
“Giá cả rất tiện nghi, tuy nhiên mình lại không đủ điều kiện mua chúng.” Mặc Hàn cười khổ nói, muốn mua Lục Lạc thì cần phải học tập nghề nghiệp Tuần Thú Sư, và tương ứng với cấp bậc Tuần Thú Sư sẽ giải tỏa điều kiện mua Lục Lạc.
“Nhìn từ ngoài, Lục Lạc có tác dụng cực kỳ tốt, nhưng nó lại tiềm ẩn nhiều mối nguy hiểm, khi hung thú bị khống chế bởi Lục Lạc, nó vẫn có khả năng phản bội.” Mặc Hàn lẩm bẩm, sau đó ông lắc đầu nhẹ bỏ đi ý định thu phục hung thú bằng Lục Lạc, đừng nói thời gian học tập Tuần Thú Sư rất dài, nội cái mối nguy cơ từ hung thú phản bội đủ để Mặc Hàn từ bỏ rồi.
Nhưng bấy nhiều điều kiện đó không làm khó được Thanh Vũ, hắn dễ dàng mua Lục Lạc từ Hệ Thống mà không gặp phải sự cản trở nào. Hắn đã ấp ủ rất lâu kế hoạch bồi dưỡng tọa kỵ cho Thánh Kỵ Sĩ, mang danh là Kỹ Sĩ nhưng lại toàn phải đi bộ, chiến đấu một mình, điều đó làm Thanh Vũ gai mắt, đúng vậy là gai mắt.
“Thánh Kỵ Sĩ phải có tọa kỵ mạnh mẽ, bọn ngươi chính là tọa kỵ đầu tiên.” Thanh Vũ chậm rãi nói.
Lũ sói đứng trên đồi cao hơn bờ suối vài mét, chúng nghe âm thanh của Thanh Vũ liền bạo động dù chúng không hiểu gì cả, từng con sói khổng lồ nhe răng trợn mắt lạnh lùng nhìn Thanh Vũ.
“Hú!” Bỗng nhiên, một tiếng hú vọng ra từ đằng sau, ngay lập tức, hơn một trăm con sói xám gầm gừ bằng âm thanh trầm thấp, chúng phóng xuống bờ suối tới thẳng đến vị trí Thanh Vũ.
“Đầu tiên, mình phải đánh bọn chúng bị thương, thể hiện sức mạnh áp đảo.” Thanh Vũ bình tĩnh nói thầm, hắn không chần chờ gì cả, cơ thể lao thẳng vào giữa bầy sói xám cao to. Một bộ giáp màu trắng bạc hiện ra bảo vệ Thanh Vũ, nó tỏa ra từng tia ánh sáng linh động chói mắt tạo thành vòng phòng hộ cứng rắn, Thanh Vũ không hề sử dụng vũ khí vì vũ khí dễ dàng tước đoạt mạng sống của lũ sói.
Thanh Vũ muốn bọn chúng làm việc cho mình, chứ không phải muốn giết chúng!
Hai bên vừa gặp mặt liền bạo phát chiến đấu, Thanh Vũ với một tay cầm Thánh Thuẫn đập ra ngoài đánh bay vài con sói yếu đuối, chúng gầm gừ đau khổ ngã đầy đất, một tay Thanh Vũ để trần đấm ra từng quyền như vũ bão, quyền ảnh khiến không khí nổ tung, từng âm thanh xé gió đau nhức tai, mỗi một quyền đánh ra đều đánh trúng một con sói xám khiến nó ngã lăn ra ngoài.
“Hừ! Để ta cho các ngươi xem thế nào là sức mạnh.” Thanh Vũ trầm giọng nói đồng thời dùng thần thức truyền âm thanh nào não của lũ sói để chúng hiểu được, lũ sói liền hung tàn hơn nhiều sau khi nghe được âm thanh khiêu khích từ con mồi nhỏ bé.
“Gào!” Một con sói Tam Dương sơ kỳ nhào tới, móng vuốt to lớn đập xuống từ trên cao, không khí phát ra tiếng vù vù, Thanh Vũ điềm tĩnh nhìn nó rồi lấy Thánh Thuẫn che chắn cơ thể.
Ầm! Móng vuốt đập vào Thánh Thuẫn, tuy nhiên hầu như toàn bộ sức mạnh đều bị ngăn chặn lại, con sói bị lực phản chấn bay về phía sau, Thanh Vũ thấy vậy, hắn đá văng vài con sói nhỏ và nhảy lên, dùng một chân dẫm mạnh vào phần lưng con sói kia.
Oành!
“Gào!!” Con sói xám kêu lên một tiếng, phần lưng nó bị thương nặng và không thể chiến đấu nữa, Thanh Vũ đã nương tay rất nhiều trong đòn tấn công kia, thực lực của hắn hiện giờ rất kinh khủng, dù cho có cường giả Tứ Dương sơ kỳ tới thì hắn vẫn không ngại một chút nào, huống chi lũ sói chỉ có Tam Dương sơ kỳ trở xuống?
Oành! Oành! Oành! Mỗi một âm thanh nặng về vang ra đồng nghĩa với một con sói xám bị đánh đến bất tỉnh, số còn lại tấn công Thanh Vũ điên cuồng, tuy nhiên Thanh Vũ đáp trả chúng bằng từng quyền, từng cước đầy uy lực, mặt đất dường như không chịu nổi sức mạnh từ Thanh Vũ, nó vỡ nứt ra, dẫn nước sông thành nhiều nhánh nhỏ, vài con cá hay khoe cơ thể cũng nằm im dưới lòng suối run lẩy bẩy.
“Sức mạnh thật đáng kinh ngạc.” Gankil chấn động, lần đầu tiên, ông nhìn thấy người Giáo Hoàng thần bị chiến đấu trực diện, không sử dụng sức mạnh gì.
“Thật là hoành tráng.” Vincy cũng gật đầu, cách chiến đấu đầy bạo lực, không hề đẹp đẽ gì, nhưng nó lại tạo ra một lực trùng kích vào tâm linh của cậu cùng những người đang quan sát.
“Anh ta lại mạnh hơn nữa rồi.” Rinka cảm khái đánh giá, cô quen biết Thanh Vũ vào lúc Thanh Vũ vừa đặt chân lên Hành Tinh Gaia, cô nhờ vào năng lực tiến hóa và mơ hồ nhận biết sức mạnh Thanh Vũ, tuy nhiên bây giờ cô chỉ trông thấy một đám sương mù bao phủ Thanh Vũ mà thôi.
“Đánh hay lắm, cố lên Giáo Hoàng.” Linda hưng phấn cổ vũ, cô còn đập tay vào nhau để tạo ra âm thanh khích lệ nữa chứ, người của Quân Đoàn Gaia liền đen mặt lại, nhưng họ chẳng để ý Linda làm gì dù Linda chỉ là một cô gái mảnh khảnh, trông có vẻ yếu đuối nhưng thật sự thì ai cũng biết cô ấy là tu sĩ Tam Dương trung kỳ, có năng lực tiến hóa hết sức đáng sợ.
“Tina, cô xong rồi à, cùng nhau cổ vũ cho Giáo Hoàng nào!” Linda đang vui vẻ, cô thấy Tina đi ra từng trong hang động, thế là Linda lập tức chạy đến gần Tina rồi kéo tay cô ấy.
Tina không hiểu gì, cô chỉ thấy một cảnh tượng hoành tráng, từng con chó sói xám to lớn bay lên không trung rồi rơi xuống mặt đất, hai mắt chúng trắng dã vì ngất đi, mà lũ sói kia thì tấn công một người thanh niên hung mãnh ở giữa, người thanh niên hào hứng đáp trả, cảnh tượng chiến đấu như trong một bộ phim ảnh có kỹ xảo cao vậy.
Choáng với cảnh tượng kia, Tina liền bị Linda dẫn dắt, một cô gái ngu ngơ đưa tay lên cao rồi đập vào, miệng thì reo hò, mấy người trong hang động vừa đi ra thấy vậy, họ che mặt lại không dám nhìn nữa, mất hết hình tượng rồi.
“Người kia là ai?”
“Trời ạ, anh ấy chiến đấu một mình với cả bầy sói.”
“Tôi từng bị lũ sói kia truy kích, nhưng may mắn thoát khỏi, không ngờ chúng lại xuất hiện ở đây.” Từng người ra khỏi hang đá, họ lập tức bị hình ảnh kia đập vào mắt, âm thanh ngạc nhiên vang ra liên tục.
“Anh ấy là Giáo Hoàng của Giáo Đình, người đến đây để giúp đỡ chúng ta.” Tina nhận ra hành động ngu ngốc của mình, cô ấy vội vàng dừng lại bỏ mặc Linda ở một bên và tiến hành giải thích.
“Vậy à? Ngài ấy là ân nhân của chúng ta.” Một cô gái khác vui mừng nói, sau một vài giây, cô gái lấy ra hai cái ống nhựa phát sáng rồi đập vào nhau, miệng thì hô to:
“Giáo Hoàng cố lên.”
Nghe được âm thanh kia, Tina xấu hổ cúi đầu, nào ngờ nó như ma âm cảm hóa mọi người, họ lập tức làm theo, từng tiếng reo hò vang vọng cả khu rừng khiến một con gấu đen đang ngủ rùng mình thức dậy.
“Giáo Hoàng cố lên!”
“Giáo Hoàng cố lên!”
“Cái đứa nào thích làm trò vậy? Không biết đây là thời gian ngủ đông của bổn gấu đen sao?” Con gấu đen nghĩ thầm, sau đó nó tiếp tục ngủ trong sự tra tấn của mấy âm thanh kia.
Thanh Vũ với trạng thái kích hoạt Thánh Dực, lực chiến đấu tăng lên năm lần, gia trì sức mạnh tăng lên hai lần từ Quang pháp tắc, cộng với những kỹ năng khác của Thánh Kỵ Sĩ, hắn như một chiến binh bất khả chiến bại quét ngang chiến trường, lũ sói xám dần dần bị đánh gục, số lượng giảm đi nhanh chóng.
Một đôi mắt hiện ra từ phía sâu trong rừng rậm, nó nhìn thấy cảnh đồng loại bị đánh đến máu tươi khắp người, rốt cuộc nó không chịu nổi nữa, nó liền di chuyển phóng thẳng ra ngoài bờ suối, một tiếng hú đầy uy nghiêm vang ra:
“Hú!!”
Lũ sói nghe được tiếng hú đó, chúng lùi lại không tấn công Thanh Vũ nữa, chúng nhường ra một con đường chào đón một con sói xám khổng lồ to đến sáu mét, từng luồng gió mạnh bao phủ con sói xám kia vào trong, ngọn gió sắc lẻm, mấy cây cối trên đường đi của nó đều bị cắt thành từng khúc ngon ngọt.
Thanh Vũ kinh ngạc nhìn con sói xám có vẻ như là đầu đàn, bộ lông của nó có màu xám đậm dài, móng vuốt to khoe đạp trên mặt đất tạo ra những dao động nhẹ, đôi mắt màu xanh lục lạnh lẽo nhìn vào Thanh Vũ, hàm răng nhe ra thị uy, nước dãi chảy đầy ra ngoài.
“Nó là con sói đầu đàn.” Một người từng bị lũ sói truy kích lập tức thốt ra, nét mặt sợ sệt, rụt rè.
“Khí tức của nó thật mạnh.” Tina kinh sợ.
“Nó đã đạt tới cảnh giới Tam Dương trung kỳ.” Ánh mắt của Linda ngưng trọng.
“Sức chiến đấu của nó dư sức dàng đánh bại cả Tam Dương hậu kỳ.” Rinka chậm rãi nói khiến vài người ở gần ngạc nhiên, họ lo lắng nhìn Thanh Vũ vì không biết người thanh niên kia có chống lại được con sói xám hay không.
“Ngài ấy đang gặp nguy hiểm.” Tina lo lắng nói.
Linda nhoẻn miệng cười, cô vỗ vỗ vào vai Tina và tự tin nói: “Yên tâm đi, Giáo Hoàng sẽ lo tất.”
“Thật vậy sao?” Tina chưa yên lòng.
“Linda nói đúng đấy, anh ta còn chưa sử dụng cả năm phần mười sức mạnh nữa.” Rinka gật đầu trấn an Tina.
“Tam Dương trung kỳ, năng lực tiến hóa hệ phong, không tệ một chút nào.” Mặc Hàn cười híp mắt nói.
“Lần này, Quân Đoàn Gaia chiếm được chỗ tốt lớn rồi.” Mặc Hàn quay sang nói với Dieter.
“Năng lực tiến hóa?” Dieter giật mình, cậu chẳng ngờ đến việc con đầu đàn lại có năng lực tiến hóa, phải biết rằng Quân Đoàn Gaia giết rất nhiều Venger, sinh vật tiến hóa mạnh mẽ, nhưng họ chỉ thu hoạch được vài viên tinh thể biến dị mà thôi, giá trị của con chó sói xám trước mặt lật lên gấp mười lần.
“Một trăm mười bảy con Nhị Dương đỉnh phong, hai mươi mốt con Tam Dương sơ kỳ, và cuối cùng là mày.” Thanh Vũ cười nhạt nói, một vài con sói xám đang kéo lê đồng bạn của chúng cách xa Thanh Vũ với ánh mắt cảnh giác cao độ, hắn bình tĩnh đứng yên ở một chỗ, nhìn vào con sói vừa xuất hiện.
“Tam Dương trung kỳ và thức tỉnh năng lực tiến hóa sao?”
“Chuyến đi này có thu hoạch rất dồi dào đây.” Thanh Vũ cười nhạt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.