Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 235: Thánh Pháp Sư và Thánh Kỵ Sĩ




Thanh Vũ tạm biệt Mặc Hàn sau đó trở về phòng của mình, Thanh Vũ kiểm tra số thu hoạch một chút rồi vui vẻ gật đầu nói: “Hơn ba mươi hai ngàn viên tinh thể tiến hóa cấp một, bảy ngàn viên cấp 2, hai trăm viên cấp ba trong đó có một trăm bốn mươi viên Tam Dương sơ kỳ, năm mươi sáu Tam Dương trung kỳ, mười bốn Tam Dương Hậu kỳ và ba viên Tam Dương Đỉnh Phong.”
“Số lượng tài nguyên này quá kinh người.” Thanh Vũ cảm thán một câu.
“Mỗi một viên tinh thể tiến hóa đều ẩn chứa năng lượng thuần khiết, cơ hồ là không cần phải trải qua tinh luyện, có thể trực tiếp chuyển hóa thành tu vi.”
“Theo như tính toán sơ qua thì một viên tinh thể tiến hóa cấp ba còn có giá trị hơn một viên đan dược dùng đột phá Kết Đan kỳ.”
“Như vậy, việc đột phá đến Tam Dương sơ kỳ ở trong Giáo Đình không còn là một vấn đề đáng lo ngại nữa, bấy nhiêu tài nguyên dư sức để mọi người có thể đột phá, cầm cự đến lúc Nguyễn Thanh và đan đường luyện ra đan dược Nhị Tinh để thay thế là được.”
Nhị Tinh Luyện Đan Sư có thể luyện ra đan dược dành cho tu sĩ cảnh giới Tam Dương sử dụng, trong đó bao gồm đan dược đột phá đến Tam Dương kỳ, hay gọi là Kết Kim Đan.
Phải biết rằng, ở một số thế lực nhị tinh, đan dược dùng đột phá đến Kết Đan kỳ rất hiếm gặp, có quá nhiều hạn chế khi luyện đan dược này, tiêu biểu là Luyện Đan Sư, Đan Phương, nhiều phần linh dược,… cho nên Luyện Đan Sư Công Hội chỉ bán loại đan dược đó dưới hình thức đấu giá, hoặc bán cho các đại tông môn, vương triều với số lượng hạn chế.
Đương nhiên, do Luyện Đan Công Hội mưu lợi mà thôi, bọn họ có thể dư sức cung cấp đan dược cho mọi người dùng, nhưng vật ít thì quý, bây giờ giá cả của Kết Kim Đan đã lật gấp mấy lần, nhiều tu sĩ không có linh thạch để mua đành cắn răng liều mạng đột phá, nhưng thất bại thì trọng thương, nặng thì mất hết tu vi và chết đi.
Tuổi thọ thì có hạn, trọng thương khi đột phá thất bại làm cho căn cơ của họ bất ổn, muốn hồi phục đến trạng thái toàn thịnh cần thời gian và tài phú để đắp lên, ai mà không quý tuổi thọ của mình? Chỉ có đến đường cùng họ mới làm liều mà thôi.
Cho nên, việc gia nhập các thế lực lớn là chuyện bình thường của các tán tu, ở trong đó họ có thể nhận được hoặc mua sắm đan dược dùng đột phá, ngoài ra còn được tông môn che chở, làm việc thuận lợi hơn rất nhiều, tất nhiên họ cũng phải bỏ ra sức lực để phát triển tông môn, như chém giết, thu nhận một số đệ tử thiên tài cho tông môn.
Chỉ vừa đến Hành Tinh Gaia chưa đến hai tháng, Thanh Vũ liền thu được một khoản tài nguyên có thể nói là giá trị liên thành, sao hắn có thể không vui vẻ cho được chứ?
Hơn nữa, Thanh Vũ vừa lĩnh ngộ ý cảnh của riêng mình, hắn có tư cách sáng tạo ra thần thông để lưu lại cho Giáo Đình tu luyện, mà Thanh Vũ vừa tẩy gân phạt cốt khi sử dụng Thiên Phú Chi Tinh, lúc này thì hiệu suất tu luyện của Thanh Vũ đã tăng lên nhiều lần so với lúc trước.
“Lúc trước chỉ chú trọng tu vi, không hề tu luyện chuyên sâu về Quang Minh Thánh Điển cũng như Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ, hôm nay mình cần phải kiểm tra lại mới được.” Thanh Vũ lẩm bẩm rồi suy ngẫm công pháp của Giáo Đình, hắn muốn tu luyện một cách chuyên tâm hơn để chiến lực có thể tăng cao.
Ở trong hang nhện kia, Thanh Vũ phải dùng đến chức năng của Thánh Vũ tăng mười lần chiến lực để đánh bại bốn con nhện Tam Dương hậu kỳ, Thanh Vũ phát hiện rằng kỹ năng chiến đấu cũng như kinh nghiệm gì đó của hắn quá thấp, không hề bằng với tu sĩ cùng cảnh giới, điều này làm cho Thanh Vũ rất coi trọng.
Nếu lúc trước, Thanh Vũ sẽ bỏ qua, hắn chỉ cần đột phá đến cảnh giới cao hơn rồi bật danh hiệu thì ai dám kháng cự hắn? Quang Minh Thánh Điển là công pháp vô cấp, ở những cảnh giới đầu, hắn gần như là không có bình cảnh, đương nhiên, muốn tu luyện đến cảnh giới Ngũ Tinh thì cần lĩnh ngộ ý cảnh, ý cảnh hóa thành ký hiệu gia trì cho căn cơ giúp hắn có thể đặt chân đến cảnh giới cao hơn.
Thanh Vũ tự tin mình sẽ đột phá đến cảnh giới cực cao, nhưng lúc đó lại không hề suy nghĩ đến chiến lực, muốn có chiến lực cần khắc khổ tu luyện, cần phải là thiên tài, quá nhiều điều kiện hà khắc, bây giờ hắn có Thiên Phú Chi Tinh, các điều kiện đó đã thỏa mãn.
Một người bình thường không cần phải suy nghĩ nhiều như Thanh Vũ, vì trên vai hắn có trọng trách to lớn, hắn muốn có sức mạnh một cách nhanh nhất để bảo vệ Giáo Đình.
“Quang Minh Thánh Điển, năm cảnh giới đầu tu luyện về ngũ hành chi lực kết hợp với quang minh chi lực, đạt đến Ngũ Dương cảnh, ngũ hành tự sinh sôi nhờ vào quang minh chi lực dung hợp với nhau bộc phát ra sức mạnh của ngũ hành.”
“Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, mỗi một ngũ hành chi lực đều có đặc điểm riêng, Quang Minh Thánh Điển không gò bó cách sử dụng ngũ hành chi lực bằng các kỹ năng như công pháp của tu chân giới, mà Quang Minh Thánh Điển chỉ có tác dụng dẫn dắt mọi người sáng tạo nên cách sử dụng của ngũ hành.”
“Quả nhiên không hổ là công pháp vô cấp, nó phù hợp với từng người, có thiên phú cao, có ngộ tính cao thì sức chiến đấu sẽ cao, ngược lại, thì sức chiến đấu sẽ thấp, việc này kích thích sự tìm tòi cũng như ham muốn và dục vọng tu luyện của mọi người.”
“Như ngọn thương ánh sáng mà mình sử dụng là do quang minh chi lực kết hợp với kim lực, quang minh cung cấp năng lượng, kim có sắc bén, một thương đâm xuống, không gì không xuyên thủng.”
“Nhưng bước đầu tiên chỉ có thể kết hợp quang với kim hoặc các loại thuộc tính khác mà thôi, chỉ có thể gia tăng sức mạnh của từng thuộc tính.”
“Mà đến cảnh giới Ngũ Dương kỳ, có ý cảnh chèo chống như trụ cột, khi đó mới có thể dùng ngũ hành liên kết lại với nhau, ví dụ như kim liên kết với hỏa, với thổ, sức chiến đấu bộc phát không chỉ gấp mười lần đơn giản như vậy.”
“Thử nghĩ, sử dụng hệ mộc tạo ra một cây cổ thụ khổng lồ được gia trì bởi hỏa và kim, một cây quét ngang, không gì có thể kháng cự.”
“Không những vậy, các thành viên trong Giáo Đình có thể giao lưu về cách sử dụng ngũ hành sao cho mạnh nhất, tạo ra nghệ thuật chiến đấu chỉ của riêng mình.”
Ngộ tính của Thanh Vũ đã tăng lên một bậc, nó cho phép Thanh Vũ hiểu nhanh hơn về công pháp và bắt đầu chìm vào tu luyện. Khoảng một hai giờ sau, Thanh Vũ thở dài một cái rồi mở mắt ra, hai mắt thanh minh ẩn chứa sự rung động.
“Nếu mình có thể để ngũ hành hợp nhất, vậy thì lực lượng đó gọi là gì? Ngũ Hành Chi Lực chăng?”
“Ngũ Hành dung hợp sinh sôi không ngừng, chẳng lẽ Ngũ Hành Chi Lực cũng vậy? Nếu thế thì quá kinh khủng, chỉ cần một đòn pháp thuật đánh xuống và có linh lực gia trì, đòn pháp thuật kia sẽ không hề biến mất mà càng ngày càng mạnh.” Một cái suy nghĩ chợt thoáng qua đầu Thanh Vũ, nhưng rất nhanh thì hắn bỏ đi suy nghĩ này, nếu như hợp nhất được ngũ hành thì linh lực của hắn không đủ để chèo chống, thân thể hắn sẽ bị hút khô mặc cho người khác chém giết.
Một điều nữa là Thanh Vũ biết độ khó khi kết hợp các thuộc tính lại với nhau quá lớn, hai thuộc tính thì dễ, nhưng ba thuộc tính trở lên thì cần phải có thiên phú, tinh thần mạnh mẽ cùng ngộ tính cao. Như thủy và hỏa, khi hòa lẫn nhau thì chúng sẽ triệt tiêu, muốn không bị như vậy thì cần phải cân bằng thủy hỏa, nói thì dễ, làm thì khó vô cùng.
“Tu vi đạt đến cảnh giới Ngũ Dương mới có thể sử dụng được kỹ năng cố định gọi là Pháp Thần Thánh Môn, đã được Quang Minh Thánh Điển cố định, tất nhiên sẽ không yếu đi đầu nhiều.” Thanh Vũ nói bằng giọng mong đợi.
“Tiếp theo là Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ, quần thể được tu sĩ gọi là thể tu, mỗi một đòn đánh bằng thân thể có thể sánh ngang với pháp thuật.”
“Sức phòng ngự, tốc độ, bền bỉ vượt xa Pháp Thánh, tinh thần thì hơi không bằng Pháp Thánh.”
“Từ Nhất Dương đến Ngũ Dương cảnh chỉ cần tập trung luyện thể, làm cho máu thịt, gân cốt trở nên mạnh mẽ và cứng cáp.”
“Ở trong cảnh giới này có một số kỹ năng nâng cao sức chiến đấu như Kiên Cường, Dũng Mãnh, Nhiệt Huyết, Giận Dữ và Chiến Ý, muốn sử dụng cần phải tiêu hao huyết khí trong cơ thể.
Kiên Cường tăng sức bền từ một lần đến năm lần,
Dũng Mãnh tăng sức mạnh từ một lần đến năm lần,
Nhiệt Huyết tăng toàn bộ lực chiến từ một lần đến năm lần,
Giận Dữ là kỹ năng rơi vào trạng thái liều mạng, không cảm nhận được đau đớn,
Chiến Ý tăng lên tinh thần giúp Thánh Kỹ Sĩ tăng lên khả năng chiến đấu hay còn gọi là ý thức chiến đấu, ở trong trạng thái này, Thánh Kỹ Sĩ có thể chiến đấu tốt hơn, cao nhất là hoàn mỹ không tỳ vết, không một sơ hở nào.”
“Mỗi một kỹ năng đều có nét riêng phù hợp với từng Thánh Kỵ Sĩ, như Giận Dữ phù hợp với một số thành viên không chịu nổi đau đớn, giúp họ tập trung vào chiến đấu mà không lo lắng gì, Chiến Ý giúp các thành viên non nớt tăng lên lực chiến.’
“Ở trong cảnh giới từ Nhất Dương đến Ngũ Dương, Thánh Kỹ Sĩ cơ hồ là vô địch, nếu cộng thêm các kỹ năng gia trì từ Thánh Pháp Sư, thì bọn họ không khác gì các cỗ xé tăng nghiền ép kẻ địch, không hổ danh là Thánh Kỵ Sĩ.”
“Mà Thánh Kỵ Sĩ sẽ lột xác hoàn toàn khi đột phá đến cảnh giới Ngũ Dương, Thánh Kỵ Sĩ có thể dùng huyết khí và linh lực ngưng luyện ra Chiến Thánh Pháp Tướng, sử dụng được những Thánh Thức của Ngũ Hành, mỗi đòn tấn công đều mang uy lực hủy thiên diệt địa.”
“Thánh Pháp Sư là Pháp Thần Thánh Môn, mà Thánh Kỹ Sĩ là Chiến Thánh Pháp Tướng, ở cảnh giới đó cả hai đều có thể nhờ vào thiên tài địa bảo ngưng tụ ra một giọt đến năm giọt Bất Diệt Tâm Huyết, thiêu đốt Bất Diệt Tâm Huyết sẽ hồi phục hoàn toàn đến trạng thái đỉnh phong, mỗi một giọt huyết không khác gì một cái mạng sống.” Thanh Vũ nói đến đây, giọng nói hắn mang theo rung động lớn, không ngờ công pháp của Giáo Đình lại khủng bố như vậy.
“Thật chờ mong Pháp Thần Thánh Môn cùng Chiến Thánh Pháp Tướng, không đến cảnh giới đó mình không thể biết được chúng có sức mạnh như thế nào.”
Thanh Vũ hít một hơi thật dài để cho tinh thần bình tĩnh, sau đó hắn nhắm nghiền đôi mắt lại rơi vào tu luyện, hắn không muốn uổng phí bất kỳ một phút thời gian nào, còn khoảng ba tiếng nữa thì mới đến bảy giờ tối.
Thanh Vũ đã đưa nguyên liệu nấu ăn cho Mặc Hàn, Mặc Hàn sẽ đưa chúng cho các đầu bếp được Giáo Đình chiêu mộ phụ trách việc ăn uống, tay nghề của họ rất cao và không ngừng tăng trưởng, các đầu bếp biết được thứ vũ khí lợi hại nhất giúp họ sinh tồn hiện giờ là nấu ăn, tất nhiên họ phải luyện tập để nâng cao kỹ năng rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.